Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 879: Giết Lôi Ngưu

- Hàn tiên sinh, Lôi Ngưu thì ở trên đỉnh núi, chúng tôi nhìn thấy nó.
Triệu Học Bân lộ ra vẻ mặt hưng phấn chạy tới nói với Hàn Sâm.
Vài người khác cũng đều lộ ra vẻ kích động:
- Hàn tiên sinh, hiện tại Lôi Ngưu đang ở trên đỉnh núi, xin ngài ra tay tru sát nó.
- Mấy người thật sự nhìn thấy Lôi Ngưu rồi?
Hàn Sâm giống như cười mà không phải cười nhìn bọn Triệu Học Bân.
- Chắc chắn 100%, Hàn tiên sinh, xin ngà mau ra tay đi, miễn cho con Lôi Ngưu kia chạy.
Triệu Học Bân vội vàng nói.
Hàn Sâm nhún vai, hắn rất rõ ràng, khẳng định là bọn Triệu Học Bân không nhìn thấy Lôi Ngưu, đừng nói bọn họ không có bổn sự kia, cho dù có bổn sự kia, bọn họ cũng không đi tới chỗ đó, nếu không thì bọn họ cũng không nói là nhìn thấy Lôi Ngưu, nhất định sẽ nhìn thấy Tam Vĩ Điện Hồ cùng bông hoa lôi điện.
Bọn họ nói như vậy, chẳng qua chỉ là đang lừa gạt Hàn Sâm mà thôi.
Hàn Sâm cười cười:
- Quản lý Triệu, tâm tình của mấy người tôi có thể hiểu được, nhưng cho dù tôi lại đồng ý đi một chuyến, bên trên thật sự không có Lôi Ngưu, đi cũng là đi không.
- Hàn tiên sinh, chúng tôi thật sự nhìn thấy Lôi Ngưu rồi.
Triệu Học Bân lại vẫn một mực chắc chắn là bọn họ đã thấy được Lôi Ngưu.
Bây giờ cuối cùng Hàn Sâm cũng đã hiểu rõ tính toán của bọn họ, hiện tại bọn họ một mực chắc chắn là Lôi Ngưu đang ở phía trên, nếu Hàn Sâm đi lên bên trên giết Lôi Ngưu, bọn họ dĩ nhiên đã đạt được mục đích.
Nếu như bên trên không có Lôi Ngưu, mà bọn họ lại một mực chắc chắn Hàn Sâm không đi giết, như vậy thì có thể nói Hàn Sâm trái với hợp đồng, không cần trả 50 lọ Thiên Sứ Gen dịch.
Thực sự đem ra kiện, hai bên đều không có chứng cớ, đó chính là chuyện cãi cọ, liền coi như bọn họ không đòi được Thiên Sứ Gen dịch trở về, cũng có thể làm xấu thanh danh của Hàn Sâm.
- Mấy người xác định ở phía trên thấy được Lôi Ngưu?
Hàn Sâm cười tủm tỉm nhìn Triệu Học Bân hỏi.
- Thật sự ở phía trên, chúng tôi tuyệt đối không nhìn lầm.
Triệu Học Bân rất khẳng định trả lời.
- Mấy người xác định đó là Lôi Ngưu?
Hàn Sâm lại hỏi.
- Đúng vậy.
Triệu Học Bân trả lời không có nửa phần do dự.
- Không nhìn thấy thứ gì khác?
Hàn Sâm lại hỏi.
- Không có.
Triệu Học Bân cho rằng Hàn Sâm đang thăm dò y, cho nên đành cắn răng nói.
- Đã như vậy, tôi đi giúp mấy người giết Lôi Ngưu đi.
Hàn Sâm nói xong liền đứng dậy một lần nữa đi lên trên đỉnh núi, Linh cũng ôm Tiểu Ngân Ngân đi theo ở phía sau.
Hàn Sâm một lần nữa đi lên đỉnh núi, Tam Vĩ Điện Hồ cùng Lôi Ngưu vẫn còn đang giằng co, sau khi Hàn Sâm nhìn thoáng qua, trực tiếp gọi tiểu thiên sứ ra, sau đó nói với Tiểu Ngân Ngân:
- Cùng một chỗ giải quyết con Lôi Ngưu kia trước.
Nói xong, trên nửa thân thể Hàn Sâm lập loè lôi quang một nửa khác thì thần âm rung động lắc lư, trực tiếp đánh ra một quyền về phía con Lôi Ngưu kia.
Tiểu thiên sứ cũng bay lên trời, ngọn lửa màu xanh trong mắt thiêu đốt, đại kiếm trong tay vung lên chém về phía đầu trâu.
Tử Vong Tang Chung mạnh mẽ bắt đầu bay vòng vòng, phủ xuống đầu Lôi Ngưu.
Linh Miêu Ưng cũng hét to một tiếng, vọt tới Lôi Ngưu.
Tiểu Ngân Ngân càng hưng phấn, lôi điện màu bạc trên người nổ tung, thân thể trực tiếp hóa thành lôi điện chi hồ, hung mãnh nhào tới Lôi Ngưu.
Con Lôi Ngưu kia phát hiện ra nhiều lực lượng kinh khủng như vậy đột nhiên hướng về phía nó, lập tức quá sợ hãi, liền muốn phát ra tiếng kêu.
Bành!
Đầu tiên là Đại Lôi Âm Quyền nổ tung, lôi âm kinh khủng che dấu tiếng kêu của Lôi Ngưu, đồng thời cũng chấn khí huyết của Lôi Ngưu hỗn loạn không chịu nổi, trong lúc nhất thời cũng không kêu ra tiếng nữa rồi.
Kiếm của tiểu thiên sứ cũng điên cuồng chém xuống, lập tức chém ra một vết thương thật dài trên cổ của Lôi Ngưu, máu tươi lập tức chảy ra.
Con Lôi Ngưu kia bị đau, há mồm muốn phát ra tiếng kêu thảm, nhưng mà Xích Diễm Bạo Long Đột trong tay Hàn Sâm đã hung hăng đâm vào trong miệng của nó, quang nhận màu xanh hình lưỡi dao mãnh liệt xoay tròn chui vào bên trong cổ họng của nó, nhất thời làm cho nó không phát ra được âm thanh nào cả.
Tiểu Ngân Ngân cùng Linh Miêu Ưng hung hăng chộp lên trên người Lôi Ngưu, lập tức cào cho nó da tróc thịt bong, mặc dù Lôi Ngưu hết sức dẫn phát lôi điện, nhưng mà ở dưới nhiều lực lượng kinh khủng như vậy oanh kích, căn bản không phải là đối thủ, trong giây lát đã bị trọng thương.
Mà trong nháy mắt này, Tử Vong Tang Chung đã xoay tròn chụp xuống đầu nó, mặc dù tốc độ rất chậm, nhưng mà Lôi Ngưu ở phía dưới sự vây công của bọn Hàn Sâm căn bản không có cơ hội chạy trối chết, lập tức bị Tử Vong Tang Chung chụp lên.
Thùng thùng!
Tử Vong Tang Chung vang lên liền mấy tiếng, trong lúc này Lôi Ngưu đã bị trọng thương sao còn có thể chịu nổi, đã sớm thất khổng chảy máu, thân thể cũng nứt ra.
Cùng lúc với Tử Vong Tang Chung, tiểu thiên sứ lập tức xông tới, trực tiếp một kiếm chém xuống đầu của Lôi Ngưu.
“Săn giết sinh vật siêu cấp thần huyết Lôi Chi Ma Ngưu, không đạt được thú hồn, thịt có thể ăn, thu được gen sinh mệnh tinh hoa, hấp thu có thể ngẫu nhiên gia tăng 0 đến 10 điểm siêu cấp thần gen.”
Tam Vĩ Điện Hồ ở bên kia cũng đã xem tới ngây người, vốn cho là chỉ có hai chúng nó tranh giành trái cây bên trong bông hoa lôi điện kia, lại không nghĩ tới bỗng nhiên có nhiều nhân vật khủng giết tới như vậy, liên thủ lập tức đã giết chết Lôi Ngưu.
Sinh vật siêu cấp thần huyết đều có được trí tuệ cực cao, nhìn thấy loại tình huống này, Tam Vĩ Điện Hồ ở đâu còn dám tiếp tục lưu lại ở chỗ này chờ ăn trái cây lôi điện, lập tức vung chân hướng về dưới núi chạy xuống.
Hàn Sâm ra lệnh cho tiểu thiên sứ đuổi theo, cũng không giết nó, chính là đuổi con Tam Vĩ Điện Hồ kia chạy về phía bọn Triệu Học Bân.
Hàn Sâm cũng mang theo Linh đuổi theo, để Tiểu Ngân Ngân, Linh Miêu Ưng cùng Tử Vong Tang Chung lưu lại trên núi thủ hộ bông hoa lôi điện cùng thi thể Lôi Ngưu.
Bọn Triệu Học Bân nghe được trên núi truyền đến âm thanh chiến đấu kinh khủng, lập tức vui mừng quá đỗi:
- Hàn Sâm quả nhiên là đang lừa gạt chúng ta, Lôi Ngưu ở trên đỉnh núi, cũng may là chúng ta đã sớm có đối sách, cùng bọn tao đấu, mày còn chưa đủ kinh nghiệm.
- Hi vọng Hàn Sâm cùng con Lôi Ngưu kia đấu lưỡng bại câu thương, chúng ta cũng tiện thừa cơ tiêu diệt hắn.
Phùng Lâm hưng phấn nói.
Lúc mọi người đang hưng phấn, lại đột nhiên nhìn thấy một lôi ảnh tuyết trắng từ trên núi vọt xuống, lập tức quá sợ hãi, tưởng rằng Lôi Ngưu từ trên núi xông xuống.
Thế nhưng mà nhìn kỹ, lại phát hiện cũng không phải là Lôi Ngưu, mà là một con hồ ly mọc ra ba cái đuôi lôi điện.
- Không tốt, mau lui xuống.
Sắc mặt của Triệu Học Bân đại biến, lập tức mang theo mọi người chạy xuống núi.
Thế nhưng mà mặc dù bọn họ đã sử dụng Thiên Sứ Gen dịch, tốc độ cũng không so được với Tam Vĩ Điện Hồ, chạy không bao xa đã bị Tam Vĩ Điện Hồ đuổi theo, ba cái đuôi lôi điện vẫy một cái, một cái đuôi quấn lấy một người, lập tức đều giật cho biến thành tro bụi.
Tiểu thiên sứ cùng Hàn Sâm thừa cơ hội này đuổi theo, ngăn cản Tam Vĩ Điện Hồ, bọn Triệu Học Bân lại vừa kinh vừa sợ, sợ hãi bị chiến đấu ảnh hướng đến, tiếp chạy xuống dưới núi trốn.
Tam Vĩ Điện Hồ dưới sự đuổi giết của Hàn Sâm cùng tiểu thiên sứ, cũng muốn trốn xuống dưới núi, rất nhanh cả đám đã đi xuống Tích Lôi Sơn.
Mặc dù Tam Vĩ Điện Hồ rất lợi hại, nhưng mà dưới sự liên thủ của Hàn Sâm với tiểu thiên sứ, nó vẫn không phải là đối thủ, bị giết tới máu tươi chảy ròng, bị săn giết chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Tựa hồ là biết mình không tránh khỏi độc thủ, Tam Vĩ Điện Hồ cũng không chạy ra ngoài núi nữa, ngược lại quay lại xông về Tích Lôi Sơn.
- Con vật này bị choáng váng à? Tại sao nó lại xông về Tích Lôi Sơn?
Hàn Sâm nao nao.
- Hàn tiên sinh, mau giết nó.
Triệu Học Bân nhìn thấy Tam Vĩ Điện Hồ trốn về trên núi, lập tức kêu lên.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói:
- Đương nhiên là tôi sẽ giết nó, nhưng chuyện này cũng không có quan hệ với mấy người, mấy người nhìn thấy là Lôi Ngưu, muốn giết cũng là Lôi Ngưu, tôi cũng không nhìn thấy Lôi Ngưu bên trong ước định. Một con điện hồ này, là con mồi của tôi.
Dứt lời, cũng không quan tâm tới bọn Triệu Học Bân đang lộ ra sắc mặt tái xanh, lại dẫn tiểu thiên sứ cùng Linh đuổi theo con Tam Vĩ Điện Hồ kia lên Tích Lôi Sơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận