Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2614. Thử

Hàn Nghiên nhìn rất nhiều Tiên Hồ, nàng không nghĩ đến có thể đạt được tiên khí vạn Hồ giống như Bảo Nhi, nhưng ngay cả một Tiên Hồ cũng không dâng tiên khí lên cho nàng khiến trong lòng nàng có chút không cam lòng, cảm thấy có chút có lỗi với Hàn Sâm.
“Lúc trước ta còn nói sẽ không làm anh cả mất mặt, bây giờ ngay cả một Tiên Hồ chi khí cũng không lấy được, thế thì chẳng phải là khiến anh cả mất mặt không còn gì, rồi bị đệ tử Trấn Thiên Cung cười nhạo sao?” Ánh mắt Hàn Nghiên nhìn những Tiên Hồ kia, trong lòng lại đang suy nghĩ bản thân có nên cố gắng làm gì đó để ít nhất cũng kiếm được Tiên Hồ chỉ khí hay không.
Hàn Nghiên nghĩ như vậy không phải vì nàng không hiểu Hàn Sâm, mà là vì hoàn cảnh cuộc sống không giống nhau.
Hàn Sâm là người có xuất thân rất khổ, lớn lên trong hoàn cảnh nguy cơ bốn phía nên, đương nhiên sẽ không để ý thể diện gì cả, an toàn và lợi ích của bản thân mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng Hàn Nghiên thì khác, từ nhỏ Hàn Nghiên không chịu khổ nhiều, cho dù là khoảng thời gian khó khăn nhất của Hàn gia thì Hàn Nghiên
cũng được La Lam chăm sóc rất tốt, La Lam là người ủng hộ kiên định nuôi con trai tiết kiệm, nuôi con gái phải đầy đủ, cho nên tư tưởng của Hàn Nghiên và Hàn Sâm vẫn có chút lệch lạc.
Sau đó Hàn Sâm quật khởi, hoàn cảnh của Hàn Nghiên cũng càng ngày càng tốt, từ lúc bắt đầu đi học đã học trường quý tộc, hơn nữa luôn là người ưu tú nhất trong trường học, là học bá cấp bậc Nữ Thần toàn năng.
Đương nhiên tất cả những điều này là do nỗ lực của Hàn Nghiên, sự hỗ trợ của gia đình chỉ là một phần nhỏ.
Hàn Sâm và La Lam đặt nhiều tâm huyết lên người Hàn Nghiên như vậy, quả thật cũng là áp lực khiến Hàn Nghiên cảm thấy nếu nàng không đủ cố gắng, không đủ ưu tú thì có lỗi với sự hy sinh của anh cả và mẹ. Cho nên Hàn Nghiên vẫn luôn cố gắng dốc toàn lực để bản thân ưu tú hơn, lấy Hàn Sâm làm mục tiêu của mình để cố gắng tu hành.
Thành tựu của Hàn Sâm càng cao thì áp lực của Hàn Nghiên càng lớn, khiến nàng chỉ có thể nỗ lực gấp bội.
Hôm nay đến Trấn Thiên Cung, ngay cả một Tiên Hồ chỉ khí cũng không có được, khiến Hàn Nghiên cảm thấy nếu như mình không cố gắng kiếm một chút mà lập tức bỏ cuộc, thì sẽ có lỗi với sự hy sinh và kỳ vọng của Hàn Sâm và La Lam.
Ông trời làm chứng, Hàn Sâm hoàn toàn không có suy nghĩ này, hắn chỉ hy vọng Hàn Nghiên sống vui vẻ là được, còn về ưu tú hay không thì Hàn Sâm cảm thấy không quan trọng.
Cho dù là Hàn Nghiên hay là Tiểu Hoa và Linh Nhi, Hàn Sâm đều chỉ hy vọng cả đời này bọn họ đều bình an vui vẻ, không gặp họa, sống vui vẻ lương thiện, đó là nguyện vọng lớn nhất của hắn.
Hàn Nghiên suy nghĩ một lúc rồi xoay người đi về phía một quả hồ lô bên cạnh Tiên Hồ đằng.
Rất nhiều quý tộc của Trấn Thiên Cung đều nghi ngờ nhìn Hàn Nghiên, không biết rốt cuộc nàng muốn làm gì, nhưng rất nhanh bọn họ đã hiểu ra Hàn Nghiên muốn làm gì.
Chỉ thấy Hàn Nghiên đi tới trước hồ lô cao hơn hai mươi centimet kia, vươn hai tay cầm hồ lô, sau đó dùng sức muốn hái hồ lô xuống.
“Phụt!” Cung Chủ của Trấn Thiên Cung phun ra ngụm trà vừa uống vào trong miệng, sau đó ho khan: “Khụ khụ… Cả nhà này đều là người gì vậy? Bảo Nhi dọa tiên đằng thì thôi đi, Hàn Nghiên lại còn ra tay muốn cướp trắng trợn.”
Trấn Thiên Cung không có quy định cấm tiếp xúc với Tiên Hồ, nhưng người có chút đầu óc đều biết Tiên Hồ đằng đó là thực vật dị chủng cấp Thần Hóa, không phải dùng vũ lực là có thể cướp được tiên khí.
Trừ phi bản thân Tiên Hồ đích thân đồng ý, nếu không đừng nói Hàn Nghiên vừa mới thăng cấp Công Tước không lâu, cho dù là cường giả cấp Thần Hóa cũng chưa chắc có thể ép buộc Tiên Hồ phun ra tiên khí.
Ý nghĩ của Hàn Nghiên lại rất đơn giản, nếu không có quy định không thể hái Tiên Hồ vậy không thử một lần thì làm sao biết không được? Thử là có thể có cơ hội, không thử thì tuyệt đối không có cơ hội, vì không muốn đại ca thất vọng, dù là khả năng nhỏ hơn nữa nàng cũng đồng ý thử.
Một đám đệ tử Trấn Thiên Cung đều có sắc mặt cổ quái nhìn hai tay Hàn Nghiên đang ôm hồ lô, muốn hái hồ lô ở trên đó xuống.
“Cái này… Không hổ là người nhà Hàn sư huynh… Thật dám nghĩ…”
“Đây đúng là ý tưởng sáng tạo, ta thích ý tưởng này của Hàn sư muội, nhưng vẫn nên bỏ cuộc đi, lỡ như chọc giận tiên đằng, một Công Tước vừa mới thăng cấp như nàng cũng sẽ không chịu nổi cơn giận của tiên đằng đâu.”
“Người phụ nữ này điên rồi đúng không? Lại muốn hái Tiên Hồ?” “To gan giống như anh trai của nàng vậy, nhưng lại không có đầu óc.”
“Đáng tiếc cho dáng vẻ xinh đẹp của nàng, vốn với diện mạo của nàng, lại thêm quan hệ với Hàn Sâm thì cũng sẽ có cơ hội trở thành Nữ Thần ở trong Trấn Thiên Cung, nhưng bây giờ mọi người đều biết đầu óc nàng không tốt cho lắm, không còn cơ hội là Nữ Thần nữa rồi, chắc chắn sẽ không thoát khỏi cái danh người phụ nữ điên.”
Ngay cả Linh Lung cũng có sắc mặt kỳ lạ nhìn Hàn Nghiên, người có thể làm ra chuyện này đến bây giờ nàng cũng chưa từng thấy qua.
Lúc này Lục trưởng lão vui vẻ, miệng cười đến nỗi sắp không khép lại được, hắn nhìn về phía Vân Trường Không bên cạnh trêu ghẹo nói: “Vân trưởng lão, lão Thập, Vân sư đệ, thật sự chúc mừng ngươi nhận được một đệ tử tốt, nghe nói nàng là đệ tử cuối cùng của ngươi? Đệ tử ngươi nhận thật sự không có gì để nói, sau này đi đâu cũng sẽ không chịu thiệt…”
Vân Trường Không khế cười khổ, hành động Hàn Nghiên đưa tay hái Tiên Hồ khiến hắn đều ngây người.
“Hàn gia… Đều là người gì vậy…” Lúc này trong lòng Vân Trường Không cũng chỉ còn lại một suy nghĩ như vậy.
Mộng Yểm nằm bên hồ nhìn thấy cảnh này, ánh mắt đều híp lại thành hình trăng lưỡi liềm, thoạt nhìn giống như đang cười.
Những đệ tử ở Trấn Thiên Cung có quan hệ tốt với Hàn Sâm như Vân Tố Y và Vân Tố Thường cũng nhìn đến vẻ mặt ngốc trệ, Trấn Thiên Cung thành lập lâu như vậy cũng không có mấy người dám làm chuyện này.
Nhưng Hàn Nghiên không để ý đến người khác nghĩ như thế nào, hai †ay nàng vững vàng ôm lấy Tiên Hồ, dùng sức muốn kéo xuống.
Nhưng Tiên Hồ là thực vật dị chủng cấp Thần Hóa, là bảo vật của Trấn Thiên Cung, vũ khí Thần Hóa bình thường cũng không đả thương được nó huống hồ là với chút sức lực của Hàn Nghiên, mặc cho Hàn Nghiên dùng sức như thế nào thì hồ lô nhỏ đều không nhúc nhích.
Hàn Nghiên thấy không kéo xuống được cũng không chịu buông bỏ,
nàng lập tức sử dụng thể Siêu Thần của mình muốn cố gắng hết sức, cho dù cuối cùng không được nàng cũng cố gắng tranh thủ, như vậy
sau này sẽ không để lại tiếc nuối.
“Khụ khụ, Hàn sư huynh, thời gian không còn nhiều nữa, bảo Hàn sư muội đến Trấn Thiên Cung sớm chút đi?” Thiên Vũ Hạc ho nhẹ nói với Hàn Sâm.
Hắn hy vọng Hàn Sâm khuyên Hàn Nghiên đừng làm chuyện vô dụng, nhưng lại không nói rõ.
Hàn Sâm cũng không ngờ Hàn Nghiên lại làm ra chuyện này, hắn cũng nhìn đến trợn mắt há mồm nhưng vẫn làm bộ bình tĩnh nói: “Không sao, người trẻ tuổi có cách nghĩ là chuyện tốt, cứ để nàng làm đi.”
Đương nhiên Hàn Sâm sẽ không đả kích tính tích cực của Hàn Nghiên, nếu Trấn Thiên Cung không có quy tắc không được đi hái Tiên Hồ vậy cứ để Hàn Nghiên thử một lần cũng không sao.
Chính ngay lúc này, bỗng nhiên nhìn thấy khí tức trên người Hàn Nghiên thay đổi, mái tóc vốn đen dài bỗng như thác nước hắc tinh rũ xuống dưới chân, đôi mắt đen như bảo thạch, khắp cả người tản mát ra khí tức thanh khiết thần bí.
Hết chương 2614.
Bạn cần đăng nhập để bình luận