Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2686. Ngộ Đao Ý

Mặc dù âm thanh của Hàn Sâm không lớ, nhưng Tộc Thái Thượng và một bộ phận tằm đều đang chú ý đến trận chiến này, đương nhiên nghe rõ ràng những lời Hàn Sâm nói.
“Cuồng vọng! Ngươi cũng xứng hay sao!” Lý Ngọc Chân hừ lạnh.
Quả thật là cuồng vọng, không chỉ có Lý Ngọc Chân, cho dù là Thiên Khải trưởng lão và các đại lão cược Hàn Sâm lấy được hạng nhất cũng đều cảm thấy những lời này của Hàn Sâm quả thực quá cuồng vọng.
Đạo chính là vũ trụ, vũ trụ chính là đạo, hàm ý những lời này của Hàn Sâm rơi vào tai họ giống như Hàn Sâm hắn sinh ra cho nên vũ trụ mới †ồn tại, Hàn Sâm hắn vừa chết đi thì vũ trụ này cũng sẽ biến mất vậy.
Bao nhiêu cường giả cấp Chân Thần từ xưa đến nay cũng không có một ai dám nói như vậy. Tuy cường giả Chân Thần không nhiều lắm nhưng mỗi thời đại đều có một số người, không biết đã sinh ra chết đi bao nhiêu, cũng không thấy vũ trụ bị hủy diệt khi họ chết đi, huống chỉ Hàn Sâm chỉ là một Bán Bộ Thần Hóa vừa mới thăng cấp mà thôi.
Câu nói này đã không thể hình dung được bằng sự cuồng vọng, mà phải nói là ngu dốt mới đúng.
Mọi người đã hiểu sai ý của Hàn Sâm, thật ra lời hắn nói không phải chỉ bản thân hắn mà là nói về chúng sinh.
Chúng sinh đều là quân cờ, nhìn như chịu vận mệnh điều khiển, nhưng nếu không có những quân cờ đó mà chỉ có bàn cờ thì còn có ý nghĩa gì nữa? Vả lại bàn cờ có tốt cuối cùng cũng chỉ là vật chết, những quân cờ tạo thành ván cờ biến hóa đa đoan mới là mấu chốt của đạo, có người mới có đạo, không có người thì không có đạo.
Hàn Sâm hiểu được chỗ mấu chốt ở trong đó, có loại cảm giác sáng tỏ thông suốt, nên mới không kìm được sự sung sướng mà thốt ra được những lời như vậy.
Người khác đều tưởng rằng Hàn Sâm ngu dốt cuồng vọng, chỉ có Linh Lung và Lý Khả Nhi có thể cảm nhận rõ ràng được tâm tình và cảm ngộ của Hàn Sâm, tia sáng kỳ dị trong mắt lóe lên.
Cảm ngộ của Hàn Sâm chẳng khác nào cảm ngộ của bọn họ, lúc này bọn họ cũng hoàn toàn đắm chìm trong ý cảnh của Thiên Chi Hạ. Các nàng chỉ từng thấy được ý cảnh khủng bố như vậy trên người vài cường giả chí cao của tộc Thái Thượng.
Nhưng hôm nay các nàng lại tự có được loại ý cảnh và cảm ngộ đó, sao có thể không khiến các nàng kinh ngạc muôn phần.
“Loại ý cảnh này… Đã không phải là thứ cường giả Thần Hóa có thể sánh được nữa…” Vẻ mặt Lý Khả Nhi rất phức tạp, vừa vui sướng trong lòng nhưng lại cảm thấy thật khó tin, một Bán Bộ Thần Hóa như Hàn Sâm lại có thể hiểu được ý cảnh bậc này.
Hàn Sâm vừa ngộ ra, đao pháp Thiên Chi Hạ lập tức tiến bộ vượt bậc. Trước kia hắn chỉ dùng đao nhưng bây giờ trong đao đã có lĩnh hội và lý giải của chính mình, giống như tự có sinh mệnh vậy.
Tuy vừa rồi Hàn Sâm vẫn không bị Chalais gây thương tích nhưng lại cho người khác cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể bị giết chết, Hàn Sâm chỉ đang khổ sở chèo chống mà thôi.
Song bây giờ lại đột nhiên thay đổi kỳ diệu, Hàn Sâm giống như vẫn bị Chalais áp chế nhưng lại làm cho người ta cảm giác nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Dưới tình huống nguy hiểm như vậy mà cứ như đang đi dạo trong sân vắng, hoàn toàn không có cảm giác căng thẳng và áp bách như vừa rồi.
Hàn Sâm lấy tay làm đao, đao pháp lúc trước có loại cảm giác ngay ngắn chỉnh tề, làm cho người khác cảm thấy như đang dồn hết tâm trí bày bố sắp đặt. Song bây giờ Hàn Sâm hạ bút thành văn, từng đao giống như tùy tiện chém ra nhưng lại đạt tới hiệu quả giống như vừa nãy, thậm chí còn tốt hơn rất nhiều.
“Trời đất là cờ ta là người, nhất hô nhất tức đều là đạo.” Hàn Sâm hoàn †oàn đắm chìm trong ý cảnh của Thiên Chi Hạ. Cùng với cảm ngộ không ngừng sâu sắc hơn, đao pháp trong tay hắn cũng càng ngày càng tùy ý nhưng loại tùy ý này lại không bàn mà hợp ý với chí lý vũ trụ nào đó, trong lúc một đao chém xuống đều khiến cho Chalais cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đúng, chính là khó chịu. Tuy Hàn Sâm không mang cho hắn áp lực trên bản chất nhưng Chalais vẫn cảm thấy dường như tất cả đều trở nên sai lệch.
Không nói rõ ra được có chỗ nào không bình thường nhưng lại cảm thấy dường như tất cả đều không bình thường.
Núi không bình thường, đá không bình thường, tất cả mọi thứ đều không bình thường, giống như trở thành chướng ngại của hắn. Mà Hàn Sâm ở trong thiên địa giống như cá gặp nước, dường như tất cả mọi thứ đều giúp đỡ Hàn Sâm vậy, tóm lại là khiến cho Chalais cảm thấy rất khó chịu.
“Đây… Đây không phải là Thiên Nhân Hợp Nhất trong Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của tộc Thái Thượng †a sao?” Những tộc nhân tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên như Lý Xuân Thu đều trợn trừng mắt nhìn Hàn Sâm, giống như nhìn thấy quỷ.
Tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên có thể đạt đến cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, hợp nhất làm một với vũ trụ trời đất, có thể mượn sức của vũ trụ vạn vật.
Nhưng đó là năng lực của người tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên có thành tựu mới có, Linh Lung mới miễn cưỡng đặt chân vào cửa, còn xa mới chạm đến Thiên Nhân Hợp Nhất thật sự.
Hàn Sâm chắc chắn chưa từng luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, hắn chỉ dựa vào một bộ đao pháp sinh ra từ trong Vô Tự Thiên Thư mà lại có thể đạt được đến hiệu quả giống hệt như Thiên Nhân Hợp Nhất trong Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, sao có thể không khiến đám người Lý Xuân Thu kinh sợ cho được.
Tuy tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên khiến cho cảm xúc dao động thấp hơn sinh vật bình thường khá nhiều nhưng đám người Lý Xuân Thu lúc này cũng bày ra vẻ mặt ngạc nhiên.
“Tiểu tử này… Đúng là không tầm thường…” Thiên Khải trưởng lão ngây người sững sờ một lát rồi mới nói ra một câu như vậy.
Tuy hắn và Kỳ Ngọc trưởng lão không tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên nhưng chưa ăn thịt heo cũng từng thấy heo chạy, bọn họ đã thấy nhiều rồi nên đương nhiên biết được một chút đặc thù của Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.
Lúc này thấy đao ý mà Hàn Sâm sử dụng lại mờ mờ ảo ảo giống hệt với Thiên Nhân Hợp Nhất của Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Trong lòng Hàn Sâm lại chưa nghĩ nhiều như vậy, hắn hoàn toàn đắm chìm vào trong đao ý.
Từng cành cây ngọn cỏ, từng ngọn núi con sông, thậm chí từng hạt bụi vi khuẩn trong vũ trụ dường như đều có ý nghĩa trong mắt hắn, có loại liên hệ nào đó với đao pháp của hắn.
“Vạn vật thiên địa đều là người, mỗi người đều có tác dụng của riêng mình mà tất cả mọi người cùng liên kêt lại với nhau mới tạo nên ván cờ. Quân cờ nhìn như không có mối liên hệ nào thực ra đều có liên hệ với nhau, mỗi một quân cờ đều có thể ảnh hưởng đến nước đi của cả bàn cờ, và việc mà ta cần phải làm chính là trở thành một quân cờ có thể xoay chuyển được ván cờ này.”
Trong lòng Hàn Sâm không ngừng ngộ ra: “Không cần sức mạnh đặc biệt, chỉ cần ở vị trí cần thiết nhất của mình phát huy được tác dụng của mình, xuống nước thì ta là cá, lên trời thì là chim, thuận theo chí lý của trời đất vũ trụ, sẽ có được sự trợ giúp của trời đất vũ trụ…”
Đao pháp của Hàn Sâm càng sử dụng càng tùy ý, thế nhưng đao pháp nhìn như tiện tay kia lại tạo ra phiền toái ngày càng lớn cho Chalais.
Tộc Thái Thượng mới vừa rồi vẫn còn đang cười nhạo Hàn Sâm ngông cuồng ngu ngốc, lúc này lại trợn mắt nhìn chăm chú. Hàn Sâm vốn đang ở tình thế vô cùng xấu trong thời gian ngắn lại đột nhiên lật ngược thế cờ, trông có vẻ không xấu đến vậy nữa.
Ngược lại thế tấn công của Chalais lại mang đến cho người khác có cảm giác dường như có chút cứng nhắc, không trôi chảy giống như lúc trước.
“Thú vị… Thực sự rất thú vị… Lấy đao pháp Thiên Chi Hạ khai triển thành cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất… Mấy lão già tộc Thái Thượng chắc đang đố ky ghen ghét đến phát điên rồi ấy chứ.” Ngọc Thiện Tâm nhìn đao pháp của Hàn Sâm, khóe miệng vẽ lên nụ cười cổ quái khiến người ta không hiểu thấu.
Hết chương 2686.
Bạn cần đăng nhập để bình luận