Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 352: Một Kiếm Đổi Một Mạng

- Sâm ca!
Tô Tiểu Kiều quá sợ hãi, Dư thiếu động thủ thật, ai có thể ngăn cản được một Tiến Hóa Giả dùng gen đại viên mãn tấn thăng như y chứ.
Hàn Sâm lại hoàn toàn bình tĩnh, ngồi ở trên lưng của Tam Nhãn Thú biến dị, Phong Thần Lang đã bán đi, Miêu Quân cũng không thích hợp với tình huống bây giờ, cho nên lần này tới, Hàn Sâm chỉ cưỡi Tam Nhãn Thú biến dị.
Trong tay Dư thiếu nắm một thanh kiếm thú hồn, toàn thân sáng chói màu bạc, xem xét liền biết không phải là mặt hàng phổ thông, rất có thể là một thanh kiếm thú hồn thần huyết.
Ánh mắt của Hàn Sâm rơi lên trên thân kiếm của Dư thiếu, con mắt không khỏi híp lại, bây giờ hắn đang cần một thanh kiếm thú hồn thần huyết, thanh kiếm này thoạt nhìn cũng rất không tồi.
Mắt thấy dư lực điên cuồng kéo đến, thanh kiếm màu bạc trong tay lóe lên, giống như tia chớp màu bạc vung về phía cổ của Hàn Sâm.
Đám người đi cùng Dư thiếu kia lại không có ai nhúc nhích, đều lộ ra vẻ mặt đang xem kịch vui, Dư thiếu đã là Tiến Hóa Giả, ở bên trong không gian thứ nhất của Tí Hộ Sở căn bản không ai có thể uy hiếp được y, chỉ có y hành hạ người, không ai có thể hành hạ y.
Thế nhưng mà rất nhanh, bọn họ liền mở to hai mắt ra nhìn, mắt thấy kiếm của Dư thiếu sắp chém lên trên cổ của Hàn Sâm, Hàn Sâm lại đột nhiên vươn tay ra, nắm lấy kiếm của Dư thiếu.
Tất cả mọi người cảm thấy Hàn Sâm là đang muốn chết, sao có người có thể dùng tay đi bắt kiếm, huống chi còn là kiếm thú hồn thần huyết của một Tiến Hóa Giả chém ra.
Tay của Dư thiếu càng gia tăng thêm vài phần lực, muốn trực tiếp đưa Hàn Sâm vào chỗ chết.
Thế nhưng mà trong tích tắc kiếm đụng với ngón tay Hàn Sâm, cả người Hàn Sâm đều giống như là dính lên trên thân kiếm, vậy mà theo thanh kiếm kia bắt đầu chuyển động, thân thể giống như không tồn tại, như là một mảnh lá rụng dính lên trên thân kiếm, kiếm động thì người động, kiếm trở lại thì người cũng trở lại.
Trong lòng Dư thiếu kinh ngạc, thu hồi thanh kiếm lại, đồng thời tay trái vung ra một quyền đánh theo thanh kiếm tới Hàn Sâm.
Hàn Sâm lại duỗi tay kia ra vỗ một cái lên trên quả đấm của Dư thiếu, dựa thế xoay người đã rơi vào sau lưng Dư thiếu, đồng thời một thanh cốt đao cũng đã gác lên trên cổ của Dư thiếu.
- Thoạt nhìn Tiến Hóa Giả như mày cũng chẳng có gì ghê gớm lắm.
Hàn Sâm từ tốn nói một câu.
Dư thiếu này chỉ là gen cao mà thôi, tu vi bản thân rối tinh rối mù, chỉ sợ là một người trong nhà có thực lực, bản thân mình lại là chủng loại phế vật kia, không thể so sánh nổi với bọn Nguyên thiếu, Khánh thiếu.
Sắc mặt của Dư thiếu trong chốc lát trở nên lúc xanh lúc trắng, những người khác lại đã sớm sợ tới ngây người, tuyệt đối không thể tưởng được được Dư thiếu vốn dùng gen đại viên mãn tấn chức Tiến Hóa Giả, lại bị Hàn Sâm dễ dàng chế trụ như vậy.
- Mày muốn chết hay là muốn sống?
Khóe miệng Hàn Sâm lộ ra nụ cười, cốt đao hơi nhấn sâu xuống một chút, lưỡi dao sắc bén cốt lập tức cắt đứt làn da trên cổ Dư thiếu, một giọt máu màu đỏ trượt lên cốt đao chảy xuống.
- Muốn sống thì phải làm sao?
Sắc mặt của Dư thiếu trắng bệch, đám người kia của hắn cũng không dám động.
- Tao là người rất công bằng, có thể cho mày một cơ hội làm lại cuộc đời, nhưng nếu cứ như vậy thả mày, sợ là mày không nhớ được bài học. Như vậy đi, một kiếm đổi một mạng, mày dùng kiếm trong tay đổi lấy mạng của mày.
Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
- Mày mơ hả, cha tao là Dư Quốc Xương của tập đoàn Đông Xương, mày dám động tới một cọng tóc gáy của tao, cha tao sẽ diệt cả nhà mày.
Dư thiếu ngoài mạnh trong yếu kêu lên.
Hàn Sâm nghe xong lời này thiếu chút nữa cười ra tiếng, thiên hạ thực là dạng gì cũng có.
- Được rồi, chờ sau khi mày xuống địa ngục, nhớ báo mộng cho Dư Quốc Xương, nói cho ông ta biết là Hàn Sâm tao giết mày.
Nói xong, cốt đao trong tay Hàn Sâm liền hạ thấp xuống.
- Không… không… tao cho… tao cho…
Dư thiếu lập tức bị hù hồn sợ hết hồn, vội vàng kêu lớn lên.
- Đây là cơ hội cuối cùng của mày, tao đếm tới ba, nếu như kiếm còn không ở trên tay tao, mày liền giữ lại mang xuống địa ngục dùng đi.
Hàn Sâm trực tiếp bắt đầu đếm:
- Một… hai…
Dư thiếu liền cò kè mặc cả cũng không dám nữa, vội vàng chuyển kiếm thú hồn của mình sang cho Hàn Sâm.
- Lần sau nhớ đừng đi nói mày là Tiến Hóa Giả, tránh cho Tiến Hóa Giả bị mất mặt.
Hàn Sâm thu kiếm lại, cũng thu cốt đao lại, xoay người về trên lưng của Tam Nhãn Thú biến dị.
- Giết hắn đi!
Sau khi Dư thiếu khôi phục tự do, lập tức trở mặt, triệu hoán ra một cây đao thú hồn, liền mang theo một đám người của mình lao tới Hàn Sâm.
- Cậu lui ra phía sau trước đi.
Hàn Sâm đã sớm nghĩ tới kết quả này, thuận miệng nói một câu với Tô Tiểu Kiều, chính mình lại nghênh đón đám người bọn Dư thiếu.
Trong lòng Dư thiếu không muốn thừa nhận thực lực của mình không bằng Hàn Sâm, chỉ cho là mình quá mức chủ quan mới bị Hàn Sâm bắt lấy, cơn tức này như thế nào cũng nuốt không trôi.
Hơn nữa ở bên cạnh y có nhiều người như vậy, đều là hảo thủ, y cũng không tin giết không chết Hàn Sâm, sự nhục nhã này y nhất định phải báo.
Nhưng sau khi Hàn Sâm nhảy vào trong đám bọn họ, Dư thiếu đã bắt đầu có chút đã hối hận.
Bởi vì rất nhanh Dư thiếu đã phát hiện ra, bọn họ có nhiều người vây công Hàn Sâm như vậy, không chỉ không chiếm được lợi thế, ngược lại để nguyên một đám bọn họ bó tay bó chân, rất dễ dàng làm bị thương người một nhà, Hàn Sâm lại giống như nhàn nhã dạo chơi di chuyển ở giữa mấy người bọn họ, mỗi lần cốt đao vung ra, sẽ lưu lại một vết máu ở trên người một người, đao đao không bất bại.
Chỉ là trong chốc lát, đám người bọn Dư thiếu cũng đã bị chết năm sáu người.
Bọn Tô Tiểu Kiều ở xa xa đã nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, xem bộ dáng Hàn Sâm giết người như vậy, bọn họ đã có chút không phân biệt được, đến cùng ai mới là Tiến Hóa Giả.
Trong lòng Dư thiếu đã có chút sợ hãi, cái loại cảm giác này không có cách nào hình dung, rõ ràng là Hàn Sâm bị bọn họ vây giết, nhưng mà bây giờ Hàn Sâm khiến cho bọn họ cảm thấy là một mình Hàn Sâm đang vây giết đám người bọn họ.
Loại cảm giác này rất quỷ dị, mỗi người trong bọn Dư thiếu đều cảm giác hình như là một mình mình đang đối mặt với Hàn Sâm, mà không phải là đang vây công Hàn Sâm.
Dư thiếu còn thảm hại hơn, y căn bản không có cơ hội ra tay với Hàn Sâm, mỗi lần ra tay đều bị người của mình chặn đường công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận