Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 762: Hấp Huyết Giác Văn

Bây giờ lui về tự nhiên là không thể nào nữa, Hàn Sâm do dự một chút, vẫn quyết định đi qua nhìn tình huống xem, những sinh vật siêu cấp thần huyết này đã không để ý tới bọn họ, có lẽ là bị đồ vật quan trọng nào đó hấp dẫn, đến lúc đó cùng lắm vượt qua khu vực chúng nó ở là được.
Hàn Sâm dẫn theo Chu Vũ Mị tiếp tục đi lên phía trước, con tiểu yêu tinh kia vẫn còn ở bên trong sò biển gắng gượng không chịu đi ra, vết thương trên người nó đã có dấu hiệu thối rữa, lại ở bên trong thêm vài ngày nữa, chỉ sợ là thịt toàn thân sẽ bị hư thối.
Nhưng mà nó đã gắng gượng không chịu đi ra, Hàn Sâm cũng không có biện pháp gì, sò biển quá cứng rắn, nện như thế nào cũng không nện nát nổi, chỉ có thể đợi chính nó đi ra.
Thời tiết trong sa mạc biến ảo vô thường, từng đợt gió thổi qua, không bao lâu đã thổi cho cát đen bay đầy trời, gió thổi càng lúc càng lớn, phô thiên cái địa vọt tới, giống như là quái thú cắn nuốt đất trời.
Hàn Sâm để cho Kim Mao Hống hóa thành trạng thái cực lớn, giống như một ngọn núi nhỏ ở bên trong bão cát tiến lên, mấy người thì chui vào bên trong cọng lông của Kim Mao Hống, cũng không bị bão cát uy hiếp quá lớn.
- Đáng tiếc Kim Mao Hống chỉ là thú hồn siêu cấp thần huyết ở trong không gian thứ nhất Tí Hộ Sở, nếu như nó có thể tiến thêm một bước, chỉ sợ sẽ không kém hơn bất cứ sinh vật siêu cấp thần huyết nào ở trong không gian thứ hai Tí Hộ Sở.
Hàn Sâm thầm than trong lòng.
Bão cát đến nhanh đi cũng nhanh, chỉ qua nửa ngày, bão cát đã lắng xuống, hình dạng mặt đất ở bốn phía lại phát sinh thay đổi cực lớn, rất nhiều nơi vốn là cồn cát đều biến mất không thấy đâu nữa, dấu chân của con tê giác kia cũng đã không thấy đâu nữa.
BA~ !
Hàn Sâm nghe được một tiếng vang thanh thúy, chỉ thấy Chu Vũ Mị ở bên cạnh đang tự tát lên gương mặt của mình, lập tức cười nói:
- Cô không có việc gì tự tát mình làm gì?
- Có con muỗi.
Hai tay Chu Vũ Mị vung loạn, nhưng nhìn tới thì hiệu quả không hề tốt.
Hàn Sâm ngưng mắt nhìn xem, lập tức nhìn thấy một con muỗi loại nhỏ đang bay loạn xung quanh Chu Vũ Mị, nhưng mà tốc độ có phần nhanh, hơn nữa tựa hồ rất nhạy cảm đối với không khí lưu động, thân thể của Chu Vũ Mị khẽ động, con muỗi kia đã tránh qua, khiến cho cô không thể đập trúng được.
BA~ !
Hai tay Hàn Sâm hợp lại, lập tức vỗ vào con muỗi kia, trực tiếp chụp chết nó.
“Săn giết sinh vật biến dị Hấp Huyết Giác Văn, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên gia tăng 0 đến 10 điểm gen biến dị.”
Hàn Sâm hơi có chút kinh ngạc, không thể tưởng được một con muỗi nhỏ như thế, vậy mà là một con sinh vật biến dị.
Ong ong. . .
Sau khi đánh chết mấy con muỗi này xong, lại đột nhiên phát hiện bốn phía lại có thêm mấy con Hấp Huyết Giác Văn khác bay ra, bay múa ở bên cạnh bọn họ, phát ra tiếng ông ông làm lòng người khó chịu.
Ba ba ba!
Hàn Sâm ra tay như điện, trong chốc lát đã chụp chết toàn bộ mấy con muỗi, có cấp nguyên thủy đấy, cũng có cấp biến dị.
Đập xong con muỗi, lại nhìn thấy Chu Vũ Mị ngơ ngác nhìn tới phía trước, miệng đều không hề khép lại, khắp khuôn mặt đều là vẻ kinh hãi, giống như bị làm cho cực kỳ kinh hãi.
- Cô làm sao vậy?
Hàn Sâm nhíu mày hỏi.
- Muỗi. . . con muỗi. . .
Chu Vũ Mị duỗi ngón tay ra, chỉ về đằng trước run giọng nói.
- Con muỗi thì có gì phải sợ, đến bao nhiêu tôi chụp chết bấy nhiêu.
Hàn Sâm theo ngón tay của Chu Vũ Mị nhìn sang, chỉ thấy trên sa mạc phía trước xuất hiện một cái khe lớn, lúc này Hấp Huyết Giác Văn giống như là mây đen, đang từ nơi ấy lao tới, số lượng kia đã không có cách nào hình dung, không chút thua kém bão cát đen vừa rồi, cả mặt trời đều đã bị che khuất, đất trời là một mảnh lờ mờ.
- Ngẩn ra đấy làm gì? Chạy mau!
Hàn Sâm quát to một tiếng, kẹp Chu Vũ Mị ở dưới nách xoay người bỏ chạy.
Hấp Huyết Giác Văn đầy trời lập tức giống như bão cát lao thẳng tới, ngay cả Tiểu Ngân Ngân cùng quả cam nhỏ cũng liều mạng chạy, thoạt nhìn vô cùng sợ hãi những con Hấp Huyết Giác Văn đó.
Nếu như chỉ có ít Hấp Huyết Giác Văn, cho dù đều là tồn tại cấp biến dị cũng không đủ sợ, nhưng mà Hấp Huyết Giác Văn che khuất bầu trời cuốn tới, cho dù Hàn Sâm có áo giáp siêu cấp thần huyết có thể chống đỡ được, nhưng Chu Vũ Mị sẽ chết chắc.
Hơn nữa Hàn Sâm cũng không tiện ở trước mặt Chu Vũ Mị mặc áo giáp siêu cấp thần huyết, chỉ có thể mặc một cái áo giáp thần huyết.
Vạn nhất bên trong còn có số lượng lớn Hấp Huyết Giác Văn cấp thần huyết, chỉ sợ ngay cả quả cam nhỏ cùng Tiểu Ngân Ngân cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.
Bọn họ vừa mới chạy không được bao xa, đám Hấp Huyết Giác Văn giống như mây đen kia đã đè ép xuống, lôi điện trên người Tiểu Ngân Ngân run rẩy, đánh chết toàn bộ Hấp Huyết Giác Văn tới gần nó.
Hàn Sâm cũng vung Xích Diễm Bạo Long Đột, ngọn lửa hừng hực đốt cháy Hấp Huyết Giác Văn ở xung quanh.
Thân thể quả cam nhỏ lại run loạn lên, mặc dù giết chết một ít, nhưng lại có rất nhiều con khác bám dính ở trên người nó, có một ít đã bắt đầu hút máu của nó.
Hàn Sâm quá sợ hãi, những con Hấp Huyết Giác Văn này lại có thể hút được máu của sinh vật siêu cấp thần huyết, chẳng phải ngay cả Tiểu Ngân Ngân cũng sẽ gặp nguy hiểm?
Mặc dù không phải là toàn bộ Hấp Huyết Giác Văn đều có thể hút được máu, nhưng mà đây cũng là tín hiệu vô cùng nguy hiểm.
BA~!
Bàn tay của Hàn Sâm trực tiếp chụp chết Hấp Huyết Giác Văn đang hút máu quả cam nhỏ.
“Săn giết Hấp Huyết Giác Văn cấp thần huyết, không đạt được thú hồn, ăn thịt có thể ngẫu nhiên đạt được 0 đến 10 điểm thần gen.”
- Quả nhiên có cấp thần huyết.
Sắc mặt của Hàn Sâm biến hóa, ra lệnh cho Tiểu Thiên Sứ mở đường, đẩy nhanh tốc độ muốn xông ra ngoài, nhưng mà những con muỗi đó giống như bão cát vô cùng vô tận khắp nơi đều có, xông như thế nào cũng không xông ra được, càng ngày càng nhiều Hấp Huyết Giác Văn lao đầu về phía trước.
Tiểu Ngân Ngân còn đỡ hơn một chút, Lôi Điện màu bạc trên người nó run rẩy, con muỗi bám vào nó lập tức chết đi một mảng lớn.
Nhưng mà trên người những người khác cùng quả cam nhỏ, bị không ít con muỗi bám lên, đặc biệt là Chu Vũ Mị thảm nhất, mặc dù đại bộ phận đều bị áo giáp bao phủ, nhưng mà một vài chỗ lộ ra bên ngoài, vẫn bị con muỗi tập trung vào, lập tức bị hút đi không ít máu tươi.
Những con Hấp Huyết Giác Văn kia cũng không nguy hiểm đến tính mạng, cho dù hút đầy cũng không được bao nhiêu máu, nhưng mà số lượng nhiều lắm ngăn không nổi, cơ hồ là trong chớp mắt, trên người Chu Vũ Mị đã bị đốt sưng vù.
Nếu chỉ là máu tươi bị rút đi thì cũng thôi đi, nhưng mà những vết sưng đó lại làm cho Chu Vũ Mị thêm điên cuồng, thoạt nhìn là ngứa muốn chết, mười ngón điên cuồng gãi lên phía trên, thoáng cái đã cào làn da ra vài vết máu, nhưng vẫn ngứa muốn chết, càng gãi càng ngứa, càng ngứa lại càng muốn gãi, không qua bao lâu, da thịt của Chu Vũ Mị đều đã bị cô cào nát rồi, lại vẫn còn đang liều mạng gãi.
Hàn Sâm hết sức đuổi đánh những con muỗi đó, nhưng vẫn không có tác dụng quá lớn, số lượng quá nhiều đã không phải là sức người đủ khả năng ngăn cản, mà ngay cả trên người quả cam nhỏ cũng đã dính đầy con muỗi, có vài con muỗi đã bắt đầu hút máu của nó.
Nhưng mà thể chất của sinh vật siêu cấp thần huyết rõ ràng là tốt hơn Chu Vũ Mị nhiều, còn không đến mức bị độc tố kia làm phiền, chỉ là cảm thụ không được tốt cho lắm.
Tiểu Ngân Ngân một mực không ngừng phóng thích mảng lớn lôi điện, thoạt nhìn tiêu hao rất nghiêm trọng, cũng không biết còn có thể kiên trì bao lâ nữa.
Trong lòng Hàn Sâm thầm kêu không ổn, nhất thời cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt để cứu Chu Vũ Mị, tiếp tục như thế nữa, Chu Vũ Mị nhất định sẽ chết ở chỗ này.
Lúc Hàn Sâm đang do dự, lại đột nhiên nhìn thấy một luồng sương mù màu trắng bay lên, con muỗi bốn phía đụng phải những sương trắng đó, lập tức rơi xuống giống như là hạt mưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận