Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2836. Luyến Điệp.

Hàn Sâm lập tức nói thâm không tốt: “Lúc này ý cảnh của tộc trưởng tộc Thái Thượng đã đạt tới tình trạng thái thượng vong tình. Nếu thật sự làm được Thiên Nhân Hợp Nhất, thì chẳng phải là muốn chém đứt hết thảy tục niệm? Hắn không sự thật muốn giết Điệp Nữ đấy chứ?”
Mặc dù Hàn Sâm biết chuyện đã không ổn, thế nhưng lại hết cách. Có Thần ở đây, hắn muốn ra tay ngăn cản tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng không có khả năng.
“Thật sự chẳng lẽ muốn làm cu li trăm năm?” Đầu óc Hàn Sâm chuyển động thật nhanh, hi vọng có thể tìm được một cơ hội.
Điệp Nữ đương nhiên cũng nhìn ra tộc trưởng tộc Thái Thượng có gì đó sai sai, ai oán nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng, nói: “Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn giết ta sao?”
Tộc trưởng tộc Thái Thượng khẽ lắc đầu: “Ta đã lĩnh hội ảo diệu của thái thượng vong tình, năm tháng trôi qua, ân oán tình thì đều không đủ để lại dấu vết trong lòng ta. Từ đó về sau, ngươi và ta không còn chút quan hệ nào nữa, chỉ là người xa lạ. Đi thôi, trời đất bao la, Thiên Ngoại Thiên vô biên luôn có một nơi cho ngươi dung thân.”
Hàn Sâm nghe mà ngẩn người, lúc này mới phát hiện mình đã coi thường tộc trưởng tộc Thái Thượng. Sau khi hắn đốn ngộ, quả thực đã được áo nghĩa của Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, nhưng trình độ hắn lĩnh ngộ còn muốn sâu hơn một tầng so với trong tưởng tượng Hàn Sâm, là chân chính buông xuống hết thảy, cho nên Điệp Nữ đã không thể trở thành tâm kết của hắn.
“Chẳng lẽ vận may của ta tốt như vậy, cứ thắng đánh cược như vậy?” Hàn Sâm không tin Thần sẽ dễ dàng để hắn thắng như vậy, ánh mắt nhìn về phía Thần.
Chỉ thấy Thần vẫn hứng thú nhìn hết thảy chuyện phát sinh, không định ra tay ngăn cản, giống như hết thảy đều không liên quan gì đến hắn, hắn chỉ là quần chúng mà thôi.
“Ngươi không đi khuyên hắn đôi chút sao?” Hàn Sâm hỏi dò.
“Không cần, hết thảy đều giống như dự đoán, hi vọng chuyện xưa tiếp sau đó không khiến người ta thất vọng mới tốt.” Thần đang nói chuyện với Hàn Sâm, thế nhưng ánh mắt vẫm nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ. Dáng vẻ kia giống như một người trẻ tuổi đang xem phim truyền hình bi tình, giống như lúc nào cũng chuẩn bị bị kịch bản cảm động.
Hàn Sâm thấy thần dường như thật sự không định ra tay, thế nhưng hắn lại tự tin mình sẽ thắng như vậy. Hàn Sâm không khỏi quay đầu nhìn về phía tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ, muốn biết sự tự †in của Thần rốt cuộc bắt nguồn từ đâu.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng hoàn toàn không có lòng muốn giết người, đã coi Điệp Nữ thành người qua đường, nói xong cũng chuẩn bị quay người rời đi.
Đột nhiên, Điệp Nữ lại phát ra tiếng cười sắc lạnh, the thé. Tiếng cười kia cực kỳ chói tai. Đến cả Hàn Sâm nghe cũng cảm giác tê cả da đầu, nổi da gà toàn thân.
Chỉ thấy Điệp Nữ mở ra hai cánh, ngửa mặt lên trời cười the thé, từng chuỗi xích trật tự trên thân như vô số điệp ảnh vờn quanh nàng, như cánh bướm tử vong dẫn đường đến Minh giới.
“Ngươi cứ đi như thế sao?” Điệp Nữ thu lại tiếng cười, ánh hào quang kinh người lóe lên trong mắt, nghiêm nghị hỏi tộc trưởng tộc Thái Thượng.
“Lúc nên buông xuống thì cần buông xuống.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng lạnh nhạt nói, như không hề bận tâm. Cho dù Điệp Nữ thế nào cũng không thể kích thích gợn sóng trong lòng hắn.
“Ngươi nói thật dễ dàng, nhưng ngươi có nghĩ tới ta hay không? Tộc Luyến Điệp ta cả đời chỉ có thể lựa chọn một phối ngẫu. Nếu bị phối ngẫu vứt bỏ, thì chỉ có thể chết đi trong cô độc, ngươi vứt bỏ ta như vậy, thì khác gì giết chết ta?” Điệp Nữ chỉ vào tộc trưởng tộc Thái Thượng, nghiêm nghị quát hỏi.
Hàn Sâm rốt cuộc hiểu vì sao Thần lại tự tin như vậy, bởi vì từ ban đầu, mục tiêu chân chính của hắn không phải là tộc trưởng tộc Thái Thượng, mà là Điệp Nữ.
Hàn Sâm hồi tưởng toàn bộ quá trình, Điệp Nữ bị ép đến loại tình trạng này, mình cũng coi như ra một phần sức.
“Quả nhiên ta vẫn tu hành không đủ, từ ban đầu đã bị Thần tính kế, vẫn luôn không thể siêu thoát trên bố cục của hắn.” Hàn Sâm biết lần này mình thất bại rất thảm.
Nhưng cuối cùng Điệp Nữ vẫn không chết, hắn còn có cơ hội xoay chuyển càn khôn, mặc dù rất khó, nhưng cuối cùng vẫn còn có cơ hội.
“Thật xin lỗi.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng lạnh nhạt nói.
Mà câu thật xin lỗi này của hắn hoàn toàn chọc giận Điệp Nữ, chỉ thấy Điệp Nữ thét to: “Nếu cũng là một lần chết, so với cô độc mà chết, không bằng ngươi cùng chết với ta đi, xem ngươi còn rời khỏi ta thế nào.”
Vẻ mặt Điệp Nữ gần như điên cuồng, điệp ảnh trên thân như từng chuỗi bóng đao của Tử Thần điên cuồng cuộn đến tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Điệp Nữ cấp Hóa Điệp, thực lực mạnh đến cỡ nào. Mặc dù tộc trưởng tộc Thái Thượng lĩnh ngộ áo nghĩa của Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, thế nhưng thực lực của bản thân hắn chỉ có cấp Nguyên Cơ, gần như không có khả năng chiến một trận với Điệp Nữ cấp Hóa Điệp. Chỉ vừa đối mặt, thân thể của tộc trưởng tộc Thái Thượng đã bị điệp ảnh cắt ra từng vết thương đáng sợ, Thần huyết chảy ào ào từ trong vết thương.
“Nếu tộc trưởng tộc Thái Thượng bị giết, thì tính là ngươi thua sao?” Hàn Sâm nhìn về phía Thần, hỏi.
“Đúng thế.” Thần gật đầu, ánh mắt lại rất hứng thú nhìn tộc trưởng tộc Thái Thượng và Điệp Nữ đang chiến đấu như cũ.
“Vậy sao ngươi không đi cứu hắn?” Hàn Sâm hỏi dò, hắn muốn biết Thần còn có tính toán gì, có thể làm cho tộc trưởng tộc Thái Thượng giết Điệp Nữ.
“Không cần, sinh tử tuỳ mệnh, điều ta nên làm thì đều đã làm rồi. Còn lại chỉ xem lựa chọn của chính bọn họ.” Thần lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm dò xét mà không nghe được điều gì, đành phải nhìn về phía chiến trường, suy tư tộc trưởng tộc Thái Thượng có cơ hội nào để giết chết Điệp Nữ.
Thế nhưng dù nhìn thế nào, Điệp Nữ đã hoàn toàn áp chế tộc trưởng tộc Thái Thượng, đến cả một cơ hội nhỏ nhoi, hắn cũng không có.
Lực lượng của Điệp Nữ vô cùng đặc thù, không phải dị chủng bình thường có thể so sánh được. Trong lực lượng của nàng ẩn chứa hai loại sức mạnh của hai hệ: hệ tử vong và hệ cảm xúc, mà thuật gen của nàng lại vô cùng quỷ dị. Cho dù Hàn Sâm đích thân ra tay, cũng không chắc chắn trăm phần trăm chém giết được nàng.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng cấp Nguyên Cơ hiện tại chỉ có hai mươi tuổi, vừa mới thăng cấp, căn bản không có khả năng chém giết Điệp Nữ, trái lại rất có thể sẽ bị Điệp Nữ chém giết.
Điệp ảnh không ngừng xeẹt qua thân thể của tộc trưởng tộc Thái Thượng. Cho dù hắn vận dụng Thái Thượng Cảm Ứng Thiên đến cực hạn, cũng khó có thể ngăn cản lực lượng của Điệp Nữ.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng thử dịch chuyển tức thời, thế nhưng là trong khi dịch chuyển tức thời, thân thể của hắn đã bị điệp ảnh đánh trúng, trực tiếp rơi ra từ trong dịch chuyển tức thời.
Những điệp ảnh như ẩn như hiện kia, tựa như là cánh bướm tử vong đâu đâu cũng đi thu hoạch sinh mệnh, luôn quay chung quanh tộc trưởng tộc Thái Thượng, lần lượt cắt vào thân thể tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Oành!
Thân thể tộc trưởng tộc Thái Thượng đâm vào trên cành cây Tinh Thần Thụ. Thần huyết trong miệng phun tung toé, Thần huyết chảy khắp toàn thân, đã nhuộm khôi giáp của hắn thành màu đỏ như máu.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng nửa ngồi nửa tựa trên Tinh Thần Thụ, thoạt nhìn đã sắp không được.
“Bây giờ trở lại bên cạnh ta, ngươi còn có cơ hội sống sót. Ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.” Điệp Nữ đi tới trước mặt tộc trưởng tộc Thái Thượng, điệp ảnh tử vong quay xung quanh người nàng, hình thành một con đường bướm kỳ dị, như đi thông Minh giới hư vô. Chỉ cần tộc trưởng tộc Thái Thượng nói một chữ “Không”, hình như có thể dẫn tộc trưởng tộc Thái Thượng vào bước vào Minh giới không có sinh mệnh ấy.
“Ta đã nói rồi, từ nay về sau, ngươi và ta đã là người lạ.” Tộc trưởng tộc
Thái Thượng lau vết máu nơi khóe miệng, ngồi dựa vào bên cạnh Tinh Thần Thụ, nói với vẻ mặt lạnh nhạt.
“Vậy thì chết cùng ta đi.” Điệp Nữ khẽ nhúc nhích thân hình. Cánh bướm tử vong đầy trời cuốn về hướng tộc trưởng tộc Thái Thượng bị thương nặng, đã không còn sức chiến đấu.
Hết chương 2836.
Bạn cần đăng nhập để bình luận