Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Trong mắt Hàn Sâm lóe lên hồng quang, bắn ra hai chùm sáng đỏ đánh đại bàng sấm sét nổ tung, mà hồng quang ấy vẫn chứ dừng lại, nó như tia laser xuyên qua bầu trời.
Chỉ thấy hoa tươi rơi tung toé, hai chùm sáng màu đỏ đâm xuyên qua cơ thể của cô gái khiến nàng thét lên một tiếng thê thảm, trừng mắt nhìn Hàn Sâm đầy hung dữ, hai cánh phía sau võ mạnh, hoá thì sấm sét bay đi, trong chớp mắt đã lẫn vào mây đen rồi biến mất.
Sau khi Hàn Sâm bắn một đường ánh sáng từ đôi mắt thì đột nhiên hắn cảm thấy sức mạnh kỳ dị trong cơ thể suy yếu đi rất nhiều, muốn bắn thêm một đường ánh sáng từ mắt nữa cũng không thể.
Cô gái biến mất không thấy tăm hơi, sức mạnh trên người Hàn Sâm cũng theo đó biến mất, hóa thành một tia sáng đỏ nhỏ đi ra từ ngực của Hàn Sâm, sau đó ngưng tụ thành dáng vẻ của Tiểu Miêu.
Nhưng bây giờ Tiểu Miêu trông rất yếu ớt, móng vuốt mềm mại túm lấy ngực áo Hàn Sâm, uể oải kêu một tiếng: “Meo.”
“Tốt lắm, tốt lắm, cuối cùng cũng không uổng công nuôi ngươi, tốt hơn
lão Miêu chết tiệt kia nhiều.” Hàn Sâm thấy vui vẻ, ôm Tiểu Miêu không ngừng khen ngợi.
“Xem ra ta cũng sử dụng được sức mạnh của thế giới này.” Hàn Sâm kiểm tra cơ thể Tiểu Miêu, phát hiện nó chỉ suy yếu một chút thôi thì mới yên lòng, song cũng thấy hưng phấn.
Vốn hắn cho rằng bản thân không thể sử dụng chủng gen, nhưng giờ xem ra không phải vậy.
Hết chương 3047.
Bạn cần đăng nhập để bình luận