Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 622: Không Thể Địch Nổi

Bầu không khí lập tức trầm xuống, liền không khí đều giống như đã đọng lại vậy.
- Đại tỷ, chẳng lẽ tình cảm vào sinh ra tử của chúng ta nhiều năm như vậy, liền dể dàng vứt bỏ đi như vậy sao?
Tiểu Lại Miêu đỏ mắt nói.
Ánh mắt của Nữ Hoàng khẽ nhúc nhích, cuối cùng vẫn dùng giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng kia nói ra:
- Từ lúc bắt đầu thành lập đội ngũ tôi đã nói với mấy người, tôi làm tất cả đều chỉ vì chém giết loại sinh vật kia, người khác có thể nói tới cảm tình, nhưng mà tôi không có tư cách nói tới chuyện tình cảm, đó là sứ mạng của tôi.
Nói xong, Nữ Hoàng trực tiếp xoay người rời đi.
Bạo Quân nắm chặt nắm đấm, trong ánh mắt hiện đầy tơ máu, nhưng lại không thể nói ra một câu.
Gương mặt Thiên Đố cũng ảm đạm, cúi đầu không nói gì.
Mắt Tiểu Lại Miêu đã tràn ra nước mắt, cắn môi thật chặt.
Hoàng Phủ Bình Tình lôi kéo Hàn Sâm đuổi theo Nữ Hoàng, nhưng mà Nữ Hoàng đi cực nhanh, lúc hai người đuổi ra bên ngoài Tí Hộ Sở, đã nhìn không thấy bóng của Nữ Hoàng đâu nữa.
- Có đôi khi tôi thật sự không rõ, cô ta rốt cuộc là một người như thế nào.
Hoàng Phủ Bình Tình thở dài nói.
- Cô ta nói như vậy, nhất định là có nguyên nhân gì, cô không biết nguyên nhân à?
Hàn Sâm có chút kỳ quái nhìn Hoàng Phủ Bình Tình.
Dù sao Nữ Hoàng là được Hoàng Phủ gia nuôi lớn, Hoàng Phủ Bình Tình nên biết một chút chuyện mới đúng.
Hoàng Phủ Bình Tình cười khổ lắc đầu:
- Đừng nói là tôi, toàn bộ Chiến Thần Võ Đạo Quán, có thể hỏi đến chuyện của cô ta cũng chỉ có hai người mà thôi.
Hàn Sâm khẽ gật đầu, tự nhiên biết rõ hai người trong lời của Hoàng Phủ Bình Tình chính là Hoàng Phủ Hùng Thành và vợ của ông ta.
- Tôi muốn đi Thần Sơn, hiện tại bọn họ đều không đi, một mình tôi không quan tâm tới cô được. Cô vẫn nên lưu lại ở trong Tí Hộ Sở đi.
Hàn Sâm khuyên nhủ.
Lúc này Hoàng Phủ Bình Tình cũng không kiên trì nữa, khẽ gật đầu đồng ý.
Sau khi cùng Hoàng Phủ Bình Tình tách ra, Hàn Sâm liền trực tiếp cưỡi Kim Mao Hống tiến về Thiên Trụ Thần Sơn, mặc kệ người khác như thế nào, kế hoạch của hắn cũng sẽ không cải biến.
Hàn Sâm vừa mới rời khỏi Bạch Sa Tí Hộ Sở, tiến vào khu vực đồi núi, liền thấy có ba người ở phía trước chặn đường đi của hắn lại, chính là mấy người bọn Bạo Quân, Thiên Đố cùng Tiểu Lại Miêu mới thấy qua lúc trước.
- Ba người chúng tôi, cậu tùy tiện chọn một.
Bạo Quân lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói.
- Chọn một làm gì?
Hàn Sâm lạnh nhạt hỏi.
- Đả bại bất kỳ một ai trong chúng tôi, tôi sẽ đồng ý để cậu gia nhập vào trong đoàn đội.
Bạo Quân cao ngạo nói.
Hàn Sâm đột nhiên nở nụ cười:
- Thật có lỗi, tôi cũng không muốn gia nhập đoàn đội của mấy người, cũng không có hứng thú đánh bại mấy người.
Mặc dù mấy người này rất mạnh, đều là nhân vật nhất lưu trong số những Tiến Hóa Giả, nhưng mà theo Hàn Sâm, gia nhập đội ngũ của bọn họ không có bất kỳ ý nghĩa gì, bọn họ không giết nổi sinh vật siêu cấp thần huyết.
Nói xong, Hàn Sâm liền muốn vượt qua bọn họ rời đi.
Nhưng Tiểu Lại Miêu lại giận dữ, phẫn hận triệu hồi ra một con dao găm, hung hăng đâm về phía Hàn Sâm, đồng thời kêu lên:
- Cho tới bây giờ cậu mới nói loại lời này, mày căn bản chính là cố ý châm ngòi ly gián, tôi giết tên khốn kiếp nhà cậu.
Tốc độ của Tiểu Lại Miêu cực nhanh, gió ở trên người nhộn nhạo, mặc dù không mạnh mẽ giống như Bạch Hổ, những vẫn giúp cho tốc độ của cô ta vượt xa Tiến Hóa Giả bình thường.
Coong!
Hàn Sâm cũng không quay đầu lại, Cổ Thần kiếm xuất hiện ở trong tay trái, trở tay đánh chặn dao găm của Tiểu Lại Miêu.
Tiểu Lại Miêu khẽ quát một tiếng, thân hình như gió lốc chuyển đến một bên khác, dao găm một lần nữa chém vào cổ Hàn Sâm.
Thân hình Hàn Sâm bất động, Cổ Thần kiếm trong tay khẽ nhúc nhích, nhẹ nhàng linh hoạt lại chặn dao găm của Tiểu Lại Miêu.
Thân thể xinh đẹp của Tiểu Lại Miêu lại bộc phát ra dã tính khó có thể tưởng tượng, tay phải lại triệu hồi ra một con dao găm khác, đâm tới hông Hàn Sâm.
Cổ Thần kiếm trong tay Hàn Sâm hơi hạ xuống, chuôi kiếm vừa vặn đâm lên trên dao găm trên tay phải của Tiểu Lại Miêu, con dao găm trực tiếp vị đẩy ra.
Tiểu Lại Miêu giống như gió lốc vây quanh Hàn Sâm, đôi dao găm giăng khắp nơi, theo từng góc độ quỷ dị hoặc đâm hoặc cắt hoặc là trảm, nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng mà Hàn Sâm lại chỉ đứng im tại chỗ, một tay nắm lấy Cổ Thần kiếm tùy ý vung vẩy, thuần túy dùng thủ thế đã ngăn được công kích giống như mưa to gió lớn kia của Tiểu Lại Miêu.
Âm thanh dao găm cùng Cổ Thần kiếm va chạm nối thành một mảnh, cơ hồ không nghe được gián đoạn, tất cả công kích của Tiểu Lại Miêu đều bị cản lại, liền chéo áo của Hàn Sâm cũng không đụng tới vào.
Bạo Quân cùng Thiên Đố nhìn tới hơi biến sắc, Tiểu Lại Miêu có năng lực ngự phong, đôi dao găm nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, hôm nay lại bị Hàn Sâm dùng một tay hoàn toàn cản lại, năng lực như vậy đúng là không tầm thường.
- Tiểu Miêu, cô lui ra.
Thiên Đố rút thanh nhuyễn kiếm kia ra, giống như tuyết bay đâm về phía Hàn Sâm.
- Hắn là của tôi, anh không nên nhúng tay.
Tiểu Lại Miêu tức giận Hàn Sâm phá hủy cảm tình giữa bọn họ và Nữ Hoàng, làm sao chịu rút đi như vậy.
Cổ Thần kiếm trong tay phải của Hàn Sâm đã ngăn được công kích của Tiểu Lại Miêu, tay trái cũng triệu hoán Ngân Xà Kiếm ra, chặn nhuyễn kiếm của Thiên Đố.
Nhuyễn kiếm của Thiên Đố chợt mềm chợt cứng quỷ dị khó hiểu, hàn khí bên trong kiếm bắn ra bốn phía, tựa hồ muốn đông cứng người.
Chỉ là công kích như vậy đối với Hàn Sâm không có tác dụng gì, Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật không sợ nhất chính là rét lạnh, hơn nữa kiếm pháp của hắn không kém hơn Thiên Đố một chút nào, thậm chí còn hơn một bậc.
Hiện tại đột nhiên Hàn Sâm phát hiện ra, sau khi Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật của hắn mở ra khóa gen, cơ thể đã được tăng cường ở trên phạm vi lớn, mặc kệ là tốc độ hay là lực lượng đều là đỉnh cấp.
Tốc độ của hắn không hề thua Tiểu Lại Miêu, lực lượng lại mạnh hơn cô ta nhiều lắm, các phương diện đều cân đối mạnh đến đáng sợ.
Dùng lực lượng một người nghênh chiến Tiểu Lại Miêu cùng Thiên Đố, Hàn Sâm vẫn không rơi vào thế hạ phong, thậm chí căn bản không hề xuất kiếm đánh trả, thuần túy dùng thủ thế đã ngăn được tất cả công kích của hai người.
Bạo Quân nhìn thấy thế sắc mặt biến đổi bất định, y vốn có chút chướng mắt Hàn Sâm, nhưng không ngờ Hàn Sâm lại mạnh tới mức như thế, có thể lấy một địch hai không hề rơi xuống hạ phong một chút nào, thậm chí có thể nói là còn dư lực.
Ít nhất là cho tới hiện tại, Hàn Sâm đều chưa từng đánh trả một kiếm nào.
Bạo Quân cắn răng một cái, kim quang trên người bộc phát, một cây thương lớn màu đen bị y gọi ra, giống như độc long đâm tới Hàn Sâm.
Coong!
Cổ Thần kiếm trong tay Hàn Sâm cùng cây thương màu đen giao kích, kiếm cùng thương đồng thời đẩy ra, vậy mà ai cũng không chiếm được thượng phong.
Ba người bọn Bạo Quân điên cuồng chiến một mình Hàn Sâm, nhưng càng đánh càng kinh ngạc, càng đánh tâm tình càng thêm phức tạp.
Tốc độ của Hàn Sâm không kém hơn tốc độ của Tiểu Lại Miêu, lực lượng không kém hơn Bạo Quân vốn lấy lực lượng làm chủ, mà ngay cả hàn khí của Thiên Đố đều không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với hắn, đối thủ mạnh mẽ như vậy, ngoại trừ Nữ Hoàng, bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp gỡ.
Mạnh mẽ không thể địch nổi!
Dưới sự vây công điên cuồng của ba người, song kiếm trong tay Hàn Sâm nhìn như tùy ý vung vẩy, nhưng cứ thế hoàn toàn đánh lui công kích của ba người, khiến cho trong lòng ba người sinh ra cảm giác khó có thể chiến thắng.
Hàn Sâm cũng đã vận dụng Song Phi Kiếm Pháp đến cực hạn, dưới sự vây công của ba người, cũng không còn có cách nào bảo trì tư thái phòng thủ thuần túy, chuyển thủ làm công, cổ kiếm bay tán loạn giống như điệp vũ, lại mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi, giết cho ba người liên tiếp lui về phía sau, hợp lực của ba người vậy mà không thể chống lại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận