Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2355. Quan tài trấn ma

Hàn Sâm đi ngược chiều lên, lại thấy một mảng tối đen kéo đến bao phủ khắp bốn phương tám hướng, trong phút chốc vây hắn trong bóng tối.
Bịch!
Hàn Sâm nện một quyền vào bóng đen đó, nhưng có vẻ giống như đánh trúng một tấm sắt, cánh tay hắn bị chấn động tới tê dại, nhưng vân không lay động được vùng tăm tối kia.
Bóng tối ngưng tụ thành những phiến đá kì dị, dâng lên phong ấn không gian xung quanh Hàn Sâm, vây hắn trong một không gian vuông vức chật hẹp.
Hàn Sâm đánh hết quyền này đến quyền khác vào xung quanh mặt trên phiến đá đen, chỉ thấy Đế Văn lóe sáng, nhưng phiến đá đen lại không bị phá vỡ, trên phiến đá chỉ có ma văn màu đen lập lòe.
“Trên trời có Cửu Đầu Điểu, địa ngục có quan tài trấn ma. Cho dù cơ thể đầy Đế Văn của ngươi có ngang tàng như thế nào, cũng không thể thoát khỏi sự trấn áp từ lĩnh vực quan tài trấn ma của ta.” Giọng nói của Cửu Đầu Điểu truyền tới tai của Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn ma văn hiện lên trên phiến đá, chúng nó biến thành dáng vẻ của Cửu Đầu Điểu, phát ra nhưng tiếng kêu kì lạ với hắn. Hughes và những người đang xem trận chiến chỉ nhìn thấy Hàn Sâm bị một quan tài đá màu đen trấn áp, quan tài đá màu đen kia tạo hình quỷ dị, nắp hòm là một pho tượng quái điểu chín đầu, lần lượt trấn áp chín phương, bao vây chặt chẽ lấy quan tài đá, ma khí phía trên quan tài bắt đầu dâng lên, mặc cho Hàn Sâm ra sức công phá tới đâu, ma quan kia vẫn nguyên vẹn như cũ không có tí sứt mẻ gì.
Hàn Sâm liên tục công kích bằng hai nắm đấm, nhưng mãi vẫn không thể phá nát được quan tài trấn ma kia.
Ma văn màu đen trên phiến đá chớp lóe, hóa thành đầu chim, nhìn chằm chằm Hàn Sâm với ánh mắt tà dị, cười khà khà quái gở: “Đừng uổng phí sức lực làm gì, quan tài trấn ma này của ta có thể trấn áp quỷ thần, cho dù là cường giả cấp Thần Hóa đến đây, cũng không thể phá vỡ quan tài này, bây giờ ngươi giao ra Nguồn Gốc Cổ Thần vẫn còn kịp, nếu không quan tài trấn ma rơi vào ma vực vô tận, tới lúc đó cho dù ta muốn thả ngươi ra cũng không được nữa rồi.”
Hàn Sâm không để ý hắn, vẫn hết quyền này đến quyền khác công phá vào phía trên quan tài trấn ma, nhưng lại không gây ra ảnh hưởng gì lớn, lực lượng mạnh mẽ mà hắn dùng để công phá vách đá của quan tài trấn ma ngay lập tức bị một luồng sức mạnh giống như ma vực hấp thụ, không làm cho quan tài đó sứt mẻ được tí tẹo nào.
Hàn Sâm triệu hồi kính Tử Đồng Thần Điệp, cẩn thận quan sát quan tài trấn ma kia, và rồi hắn phát hiện ma quan không phải là thực thể, mà là thứ được ngưng tụ thành từ một loại sức mạnh đến từ ma vực, nó liên kết với thế giới ma vực quỷ dị kia và đang chậm rãi trượt từ hiện thế xuống thế giới ma vực.
Ma khí trên khắp quan tài trấn ma ngày càng đậm, ma khí không ngừng được phun ra từ miệng của chín cái đầu chim, mắt chúng phóng ra ma quang, dường như đang dẫn đường cho quan tài ma.
Ma quan chậm rãi biến mất trong bóng tối vô định, dường như có thể nhìn thấy những xúc tu do bóng tối biến thành đang kéo theo ma quan tiến về phía trước, giống như những gì Cửu Đầu Điểu đã nói, nếu thật sự biến mất ở trong hư vô của vực sâu tăm tối kia, thì e là cho dù có là cường giả cấp Thần Hóa cũng khó thoát ra được.
“Thập Lục Hoàng Tử, ngươi có tư chất trời cho, lại được Đế Văn bảo vệ, thành tựu trong tương lai ắt không thể đếm hết, tội gì phải đánh mất tính mạng vì một Nguồn Gốc Cổ Thần, thế giới rộng lớn tốt đẹp biết bao, mỹ nữ vô số, còn có ngôi vị hoàng đế đứng đầu Tộc Hoàng Cực đang đợi ngươi kia, đánh mất tính mạng quả thật không đáng đâu…” Đầu chim trên vách đá của ma quan không ngừng hiện ra, phát ra những tiếng kêu cạc cạc kì quái.
Hàn Sâm nghe mà phiền hết cả lòng, vung một quyền đánh, đầu chim kia lẩn vào góc khuất của vách hòm, còn lực lượng của Hàn Sâm lại bị ma quan hấp thụ.
Hàn Sâm bắt đầu nghĩ: “Lĩnh vực của ma quan này quả thật kì lạ, e là sức mạnh bình thường không thể phá được. Thân thể Đế Văn tuy rằng dũng mãnh, nhưng Đế Văn chỉ dung hợp với máu thịt của ta, lại không bị ta khống chế, nên không sử dụng được sức mạnh của Đế Văn, muốn dựa vào sức mạnh của Đế Văn để đánh sập lĩnh vực ma quan thì là chuyện gần như không thể”
“Cửu Đầu Điểu, nếu ta bị chôn vùi trong ma vực thì ngươi cũng chẳng được ích lợi gì, chẳng những không lấy được Nguồn Gốc Cổ Thần mà còn bị tộc Hoàng Cực liệt vào danh sách kẻ thù hàng đầu.” Hàn Sâm nói.
“Người khác sợ Tộc Hoàng Cực các ngươi, nhưng Đại Đạo Thiên ta thì không, thế nên tốt nhất ngươi nên thành thật giao Nguồn Gốc Cổ Thần ra, nếu không thì cứ chờ đến lúc bị chôn vùi vào ma vực đi, lôi tên Tộc Hoàng Cực ra không có tác dụng gì với ta đâu.” Cửu Đầu Điểu cười khẩy.
Hàn Sâm mặt không đổi sắc nói tiếp: “Nếu không phải có tộc Thái Thượng làm hậu thuẫn, e rằng Đại Đạo Thiên cũng chẳng dám trở thành kẻ thù của tộc ta đúng chứ? Ngươi phải nghĩ cho kĩ, trên người †a có hàng vạn hàng nghìn Đế Văn, là nhân tài hiếm có từ cổ chí kim chưa từng xuất hiện của Tộc Hoàng Cực, lại rất được Phụ Hoàng coi trọng, nếu bị chôn vùi trong ma vực thật, ngươi đoán xem Phụ Hoàng †a sẽ làm gì? Hay là ngươi nghĩ Tộc Thái Thượng sẽ hoàn toàn trở mặt với Tộc Hoàng Cực chúng ta vì ngươi?”
Cửu Đầu Điểu do dự một hồi mới lạnh lùng nói: “Bớt nói mấy lời thừa thãi đi, giao Nguồn Gốc Cổ Thần ra đây ta sẽ tạm tha chết cho ngươi, nếu không cho dù lão già Bạch Hoàng kia có đến đây, hôm nay ngươi cũng phải chôn thân ở nơi ma vực này.”
“Tính tình ta từ nhỏ đã không tốt, ăn mềm không ăn cứng, ngươi lại ép buộc như thế, cho dù ta có phải vùi thân nơi ma vực, cũng tuyệt đối không giao Nguồn Gốc Cổ Thần cho ngươi.” Hàn Sâm dừng một lát rồi nói tiếp: “Nhưng nếu như ngươi dám cược với ta một cuộc, nếu ta thua, †a sẽ cam tâm tình nguyện giao Nguồn Gốc Cổ Thần cho ngươi.”
Cửu Đầu Điểu nhíu mày hỏi: “Ngươi muốn cược như thế nào?”
“Ngươi vây khốn ta bằng quan tài trấn ma, sao gọi là có bản lĩnh được, ngươi và ta đứng ở chỗ cũ, ai cũng không được trốn tránh, ngươi đánh †a một quyền, ta đánh ngươi một quyền, thân thể kẻ nào di chuyển trước thì kẻ đó thua, đây mới là nam tử hán chân chính, nếu như ta thua, ta sẽ dâng Nguồn Gốc Cổ Thần cho ngươi bằng hai tay luôn.” Hàn Sâm nói.
Ánh mắt của Cửu Đầu Điểu chợt lóe, nói đầy khinh thường: “Ngươi có thân thể Đế Văn, có sức mạnh cơ thể còn mạnh hơn Bán Bộ Thần Hóa của ta, sao ta phải cược với ngươi?”
“Ta không cần đến sức mạnh của Đế Văn, nếu sử dụng sức mạnh Đế Văn thì coi như ta thua.” Hàn Sâm nói.
“Ngươi nói thật chứ?” Ánh mắt Cửu Đầu Điểu lóe lên, nhìn chằm chằm Hàn Sâm hỏi.
“Ta lấy danh nghĩa của Bạch Hoàng ra thề, nếu như ta không tuân thủ
ư”
ước hẹn, Bạch Hoàng sẽ không được chết tử tế” Hàn Sâm nói.
Cửu Đầu Điểu không ngờ Hàn Sâm lại lấy danh nghĩa Bạch Hoàng ra thề, hắn cũng tin tưởng vài phần, nhưng hắn vốn là người có tính đa nghỉ, trừng mắt nói: “Ta đồng ý đánh cược, nhưng ta phải là người đánh trước, nếu ngươi di chuyển trước, hoặc là sử dụng sức mạnh Đế Văn, thì coi như ngươi thua.”
“Được” Hàn Sâm đồng ý rất sảng khoái.
Cửu Đầu Điểu thấy Hàn Sâm đồng ý mau lẹ như vậy, trong lòng lại càng nghi ngờ, nghĩ một lúc rồi nói thêm: “Chúng ta chỉ có thể sử dụng sức mạnh của chính cơ thể giải quyết trong một chiêu, không được sử dụng dị bảo.”
Hàn Sâm lập tức thay đổi sắc mặt, kiên trì nói: “Sử dụng dị bảo không phải là chuyện rất bình thường sao?”
Cửu Đầu Điểu ngay lập tức cười lạnh lùng: “Sử dụng dị bảo còn khủng khiếp hơn cả sử dụng lĩnh vực, ngươi đã không phục lĩnh vực quan tài trấn ma của ta, sao lại đòi sử dụng dị bảo?”
“Việc này…” Sắc mặt Hàn Sâm thay đổi liên tục.
“Ngươi quyết định nhanh xem có cược hay không, quan tài trấn ma sắp sửa chìm vào ma vực rồi, nếu còn không quyết định thì ngươi cứ chờ bị chôn vùi trong ma vực đi.” Cửu Đầu Điểu cười lạnh nói.
“Được, ta đồng ý với ngươi, nhưng ta muốn đánh trước.” Hàn Sâm nhìn thấy quan tài trấn ma lúc sáng lúc tối sắp sửa bị kéo vào ma vực, cắn răng nói.
“Không được, bắt buộc phải là ta đánh trước.” Cửu Đầu Điểu một mực phủ quyết.
Sắc mặt Hàn Sâm thay đổi liên tục, qua một hồi lâu vẫn không nói gì, nhưng ma khí khủng bố kia đã tràn vào trong quan tài trấn ma, làm cho hình dánh dáng tài bắt đầu vặn vẹo, ma khí hắc ám giống như xúc tua chui vào trong quan tài, muốn quấn lên người Hàn Sâm.
“Được, cứ quyết định như vậy đi.” Thấy ma khí hắc ám giống như xúc tu kia sắp lan đến trên người, Hàn Sâm lập tức hét lớn.
“Khà khà, quyết định vậy nhé.” Cửu Đầu Điểu cười một tiếng đầy quái dị, nắp hòm của quan tài trấn ma mở ra, Hàn Sâm lập tức lao ra từ phía trong quan tài.
Còn quan tài trấn ma lại bị màn đêm nuốt chửng chỉ trong nháy mắt, giống như bị vô số xúc tu hắc ám kéo vào khoảng không tăm tối.
Hết chương 2355.
Bạn cần đăng nhập để bình luận