Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3000. Sát Na Chỉ Cảnh

Bảo Nhi đập liên tục hết chùy này tới chùy khác, từng đợt sóng sức mạnh khủng bố không ngừng chấn động. Vì đó là sức mạnh có tính hủy diệt trên phạm vi rộng đồng đều nên dù Nữ Thần Sát Na có nhanh đi nữa cũng không thể xông qua được.
Cho dù là Sát Na Vĩnh Hằng cũng sẽ bị Lục Thiên Chùy đánh tan. Đảo ngược thời gian cũng chỉ có thể sử dụng trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, không thể hoàn toàn ngăn cản sức mạnh của chùy kia.
Nhìn Quang Âm Tiễn trong tay Hàn Sâm sắp phá tan cấm chế thời gian đang giam cầm Kim Mao Hống lần nữa, Nữ Thần Sát Na khẽ nhíu mày.
“Thần Lục Thiên đúng là được việc thì ít mà hỏng việc thì nhiều!” Nữ Thần Sát Na lạnh nhạt nói, bàn tay ngọc ngà nâng lên, rút cây trâm đang cài trên tóc xuống. Mái tóc búi cao lập tức xõa xuống như thác, dài gần chạm gót chân.
Hình dáng của trâm cài tóc kia hơi kỳ lạ, cả vật thể như được đúc bằng thủy tinh, nhưng bề ngoài lại trông như một cây kim đồng hồ.
Nữ Thần Sát Na kẹp cây trâm giữa ngón tay, ánh mắt trầm tĩnh, dáng vẻ trang nghiêm, chậm rãi giơ lên trước mắt.
“Vạn pháp đều mạnh, thời gian vi vương. Tuy đời đời kiếp kiếp dài lâu nhưng lại như bóng câu lướt qua khe cửa. Chớp mắt có thể là mãi mãi, cũng có thể là sát na. Sát na tức là không, nhận lấy sự phẫn nộ của ta, Sát Na Chỉ Cảnh.” Theo Thần âm lạnh lùng vô tình của Nữ Thần Sát Na, một hư ảnh đồng hồ khổng lồ xuất hiện trước mặt nàng. Nhưng hư ảnh ấy lại không có kim chỉ thời gian.
Tay ngọc của Nữ Thần Sát Na chạm nhẹ, đặt trâm cài tóc trong tay lên trên mặt đồng hồ hư vô, chiếc trâm và đồng hồ hư vô kia lập tức hòa làm một.
Uỳnh!
Một sóng chấn động kỳ lạ phóng ra từ trong đồng hồ hư vô. Chiếc đồng hồ vốn không tồn tại đột nhiên hóa thành thực thể, giống như đồng hồ chỉ giờ ở giáo đường hoặc Thần miếu viễn cổ. Song trên mặt chiếc đồng hồ kia chỉ có kim đồng hồ do trâm cài tóc tạo thành, cũng không phân biệt giữa giờ, phút và giây.
Tích tắc!
Kim đồng hồ ban đầu chỉ mười hai giờ, lúc này lại đột nhiên nhảy lên một số, chỉ về mốc một giờ.
Đồng thời, sau khi kim đồng hồ nhảy số, dường như toàn bộ không gian trong Thần miếu Thời Gian đều xảy ra thay đổi kỳ lạ nhưng lại không nhìn thấy có dao động sức mạnh nào xuất hiện nên không thể ngăn cản được.
Quang Âm Tiễn của Hàn Sâm rời tay, hóa thành hai con giao long Quang Âm một đen một trắng cấu xé sức mạnh cấm chế thời gian trên người Kim Mao Hống, khiến Kim Mao Hống lại thoát vây, há miệng tiếp tục phun ra cánh cổng hoàng kim.
Nhật Nguyệt Thần Viên và Không Chi Yêu Linh bị trúng xung kích, há miệng hộc ra máu tươi, đồng thời còn phải gia tăng sức mạnh thời gian và sức mạnh không gian cho Bảo Nhi khiến vẻ mặt chúng trông vô cùng méo mó.
Còn Bạch Hoàng lại tỏ vẻ vui mừng, nhìn chằm chằm vào Kim Mao Hống, mấp máy môi định nói gì đó.
Nhưng ngay giây sau, mọi thứ lại trở lại điểm xuất phát. Quang Âm
Tiễn trong tay Hàn Sâm lại cắt về phía Kim Mao Hống, Nhật Nguyệt Thần Viên và Không Chi Yêu Linh lại hộc máu, Bạch Hoàng lại mỉm
cười.
Và Bảo Nhi cũng dùng chùy nện xuống lần nữa, khiến cả không gian chấn động.
Lặp lại hết lần này tới lần khác, giống như đang bật vòng lặp tự động khi xem một đoạn phim ngắn, tất cả mọi người đều lặp đi lặp lại khoảnh khắc này.
Trong vòng lặp vô hạn đó, ngay cả bản thân Nữ Thần Sát Na cũng không thể may mắn thoát khỏi. Vòng lặp vô hạn không ngừng tiếp diễn, sinh vật các tộc đều kinh ngạc trợn tròn mắt.
“Theo truyền thuyết, Thần Linh có thể phát động một loại Thần kỹ đặc quyền trong Thần miếu của họ. Có vẻ Thần kỹ đặc quyền của Nữ Thần Sát Na chính là Sát Na Chỉ Cảnh rồi. Vậy mà có thể khiến thời gian không ngừng lặp lại, Thần kỹ đặc quyền quả nhiên là danh bất hư truyền.” Cung chủ Trấn Thiên Cung nhìn Thần miếu Sát Na đang liên tục lặp lại khoảng khắc thời gian bằng ánh mắt sáng rực, nói.
Thủ tọa Trấn Thiên Cung lại nhíu mày nói: “Sát Na Chỉ Cảnh có thể khiến thời gian không ngừng lặp lại trong một khoảng thời gian nhưng như vậy cũng chẳng có lợi gì đối với nàng. Bản thân nàng cũng bị cuốn vào vòng lặp thời gian, rơi vào tử cục.”
“Thần kỹ đặc quyền ấy à, trừ phi Thần miếu Sát Na thoát khỏi sự khống chế của Thần cung, nếu không loại sức mạnh này cũng sẽ chịu sự ảnh hưởng của quy tắc Thần cung, ngay cả bản thân nàng cũng không thể hoàn toàn khống chế được, không có gì kỳ lạ cả. Nếu Nữ Thần Sát Na không sợ cánh cổng hoàng kim trong miệng Hoàng Kim Hống mở ra thì cũng sẽ không sử dụng đến Sát Na Chỉ Cảnh. Chuyện này thú vị đấy, rốt cuộc phía sau cánh cổng hoàng kim kia có gì mà ngay cả Thần Linh cấp Hủy Diệt cũng sợ hãi như thế?” Cung chủ Trấn Thiên Cung nhìn cánh cổng hoàng kim trong miệng của Hoàng Kim Hống một cách thích thú.
Nhưng Hoàng Kim Hống vẫn hành động theo từng vòng lặp thời gian. Cánh cổng hoàng kim cứ lộ ra rồi lại thu về, lộ ra rồi lại thu về, làm thế nào cũng không mở ra được.
“Cho dù là gì thì cũng vô dụng rồi. Bây giờ Thần miếu Sát Na đã biến thành một vùng tử vực. Bất cứ vật chất nào tiến vào trong đó đều sẽ bị cuốn vào trong vòng lặp thời gian, bọn họ xong đời rồi.” Thủ tọa Trấn Thiên Cung dừng một lát rồi nói tiếp: “Nhưng như vậy cũng tốt. Hàn Sâm được Thánh Chủ lựa chọn, có được Kỳ Lân Thánh Linh, biết đâu sẽ thật sự gây ra chuyện phiền phức gì đó trong tương lai. Mà Kim Tệ kia lại có lai lịch kỳ lạ, Bạch Hoàng cũng là loại bụng dạ khó lường. Nếu không bị vây lại thì bọn họ đều là những nhân tố nguy hiểm. Như vậy vừa giải quyết được rất nhiều phiền phức, vừa có thể hù dọa những kẻ ẩn nấp trong bóng tối, khiến bọn họ không dám tùy ý làm bậy. Chỉ cần đợi tới khi kết giới không gian khép kín, Thần cung lại trở về hư vô thì tất cả đầu sẽ khôi phục bình thường.”
Cung chủ Trấn Thiên Cung lại khẽ lắc đầu nói: “Chỉ e là chuyện này không đơn giản như vậy. Đám lão ngoan đồng lắm mưu nhiều kế kia đã âm thầm lên kế hoạch không biết bao nhiêu năm rồi, khó khăn lắm mới chờ được cơ hội như thế, sao có thể dễ dàng dừng tay? Đám Hàn Sâm bị vây nhốt chỉ là sự khởi đầu, bọn họ vẫn đang chờ đợi, chờ những kẻ khác ra tay trước, không muốn bản thân ra tay trước làm lợi cho người. Nhưng cho dù thế nào, cuối cùng cũng sẽ có người không nhịn nổi mà ra tay.
“Cho dù bọn họ ra tay thì sao chứ? Chẳng phải đương thời vẫn còn Thánh Chủ giết Thần như giết cẩu, đánh vào Thần Điện Gen đó à?” Thủ †ọa Trấn Thiên Cung nói.
Cung chủ Trấn Thiên Cung đang muốn nói gì đó, lại nhìn thấy bóng người chợt lóe lên trong hư không. Có sinh vật nào đó đã tiến vào không gian của Thần miếu Sát Na trong vòng lặp vô hạn.
Cung chủ Trấn Thiên Cung và những người đang quan sát trận chiến đều kinh ngạc, tò mò không biết ai lại dám tiến vào phạm vi Thần miếu Sát Na lúc này, vội vàng tập trung nhìn lại.
Chỉ thấy một cô gái mặc sườn xám màu đỏ, chân đi giày cao gót đỏ, cầm ô giấy dầu màu đỏ trong tay đang chậm rãi bước đi, đôi chân thon dài trắng nõn ẩn hiện trong từng bước đi, đường nét hoàn mỹ như bước ra từ trong tranh.
Nhưng cô gái kia không phải là trọng điểm, ô giấy dầu trong tay nàng cũng không phải để che cho mình mà nàng giống như người hầu, cầm ô che cho người đàn ông phía trước, dáng vẻ cẩn thận như sợ nắng chiếu tới người đàn ông kia.
Một nam một nữ đi vào phạm vi không gian của Thần miếu Sát Na, chiếc ô giấy dầu đỏ lập tức rủ xuống vô số hà quang bao lấy họ, khiến người ta hoàn toàn không nhìn rõ dáng vẻ của hai người. Bóng dáng họ trông như quang ảnh hư vô, đi vào trong vòng lặp thời gian nhưng lại không bị vòng lặp thời gian hạn chế.
“Cuối cùng cũng không nhịn được mà ra tay rồi à? Nhưng lúc này bọn họ tới Thần miếu Sát Na làm gì? Chẳng lẽ bên trong có người của bọn?” Cung chủ Trấn Thiên Cung khẽ nhíu mày.
Hết chương 3000.
Bạn cần đăng nhập để bình luận