Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 459: Công Thành

Lý Minh Đường suy nghĩ rồi nói ra:
- Tất cả mọi người đều là đồng nghiệp, không cần phải gay gắt như vậy, nói giỡn mà thôi.
Đường Tín lại không chịu bỏ qua:
- Giáo sư Lý, với tư cách là người tốt nghiệp từ trường quân đội Trung Ương, tôi không thể tha thứ cho người bôi nhọ trường học cũ của tôi, tôi muốn lấy lại công bằng cho trường học.
Nói xong, Đường Tín còn hung hăng trợn mắt lườm Hàn Sâm, hiển nhiên là vô cùng khó chịu với Hàn Sâm.
- Nghiên cứu viên Đường, lời này của cậu không đúng rồi, trường học cũ của cậu là trường học cũ, trường học cũ của người khác không phải là trường học cũ sao? Rõ ràng là cậu vu oan trường học cũ của Tiểu Hàn trước…
Ban trưởng béo không nhìn nổi nữa, liền đứng ra nói.
- Tôi chỉ nói sự thật, không có ý khinh miệt ai cả.
Đường Tín hừ lạnh một tiếng:
- Hiện tại mời giáo sư Lý tra một chút, liền biết rõ ai đang thật ngay.
Ban trưởng béo trực tiếp nói:
- Tra thì tra, tôi tin tưởng Tiểu Hàn sẽ không nói khoác. Giáo sư Lý, phiền ngài giúp tra một chút đi, cho Tiểu Hàn của chúng tôi một cái công đạo.
Ngay cả ban trưởng béo đều đã nói như vậy, Lý Minh Đường cũng chỉ đành lên Internet, dùng tên Hàn Sâm làm từ khóa tìm trận đấu giữa các trường quân đội.
Rất nhanh, rất nhiều tin tức nhảy ra ngoài, một đám nghiên cứu viên cùng binh sĩ của ban bếp núc đều nhìn lên bên trên.
Nhìn không đầy một phút, sắc mặt của Đường Tín đã trở nên tái nhợt, khi đó rất nhiều tạp chí trường quân đội đều đưa tin trận chiến ấy trên phạm vi lớn, một trận chiến giữa Hoàng Đế và quái vật, có thể nói là một sự kiện quan trọng trong cuộc tranh tài giữa các trường quân đội.
Thời đại quái vật Kinh Cực Vụ cùng trường quân đội Trung Ương thống trị toàn bộ cuộc thi giữa các trường quân đội trong Liên Minh, sau cuộc tranh tài kia liền chính thức tuyên bố chấm dứt.
Danh tiếng Hoàng Đế của Hàn Sâm, vào năm ấy đã trở thành đại danh từ người mạnh nhất trong số các trường quân đội, báo chí vào lúc đó có thể nói là thanh thế rầm trời.
Tùy tiện mở mấy bài báo ra, liền có thể nhìn thấy rất nhiều miêu tả cùng ca ngợi khoa trương đối với cuộc tranh tài của Hàn Sâm, cơ hồ hình dung Hàn Sâm thành tuyển thủ vĩ đại có thuật bắn cung như thần.
Mặc dù rất khoa trương, nhưng mà không hề nghi ngờ chút nào, hiện tại ai cũng đã hiểu, năm đó Hàn Sâm xác thực từng suất lĩnh trường quân đội Hắc Ưng đánh bại trường quân đội Trung Ương có lực thống trị tuyệt đối, giống như lời Hàn Sâm nói, cuộc thi đấu lần đó, Hắc Ưng mới là vương giả cuối cùng.
Ánh mắt của những nghiên cứu viên kia nhìn về phía Hàn Sâm lập tức có chút khác biệt, một binh sĩ chuyên lo bếp núc, cho dù là binh sĩ chuyên lo bếp núc bên trên Vĩnh Thán Nữ Thần, đó cũng chỉ là lão binh có kinh nghiệm phong phú, có lẽ xuất thân cũng không quá ưu tú, nếu không cũng không trở thành một binh sĩ chuyên lo bếp núc.
Thế nhưng mà không ai từng nghĩ tới, tân binh chuyên lo bếp núc như Hàn Sâm, vậy mà lại có quá khứ huy hoàng như vậy.
Được toàn bộ các trường quân đội trong cuộc thi xưng là người đàn ông mạnh mẽ nhất, loại vinh hạnh đặc biệt này, kể cả Đường Tín và những nghiên cứu viên từng tốt nghiệp từ trường quân đội Trung Ương đều chưa từng được hưởng thụ qua.
Dù sao lúc bọn họ còn học ở trường quân đội, cũng không phải là người mạnh nhất ở bên trong.
- Tiểu Hàn, không ngờ lúc cậu còn đi học lại trâu bò như vậy.
Ban trưởng béo cười không ngậm mồm vào được, bàn tay lớn núc ních thịt hung hăng vỗ vỗ lên bả vai Hàn Sâm, cho thấy y đang vô cùng cao hứng.
Có mấy nghiên cứu viên gần đây không coi trọng binh sĩ bình thường, tên Đường Tín này chính là tên đáng ghét nhất, hiện tại bị Hàn Sâm hung hăng vẽ mặt, ban trưởng béo cũng cảm thấy thoái mái trong lòng.
- Cũng bình thường thôi, đối thủ quá yếu.
Hàn Sâm cũng không phải loại người có thiện tâm, Đường Tín đã leo lên trên đầu của hắn, vậy hắn cũng sẽ không khách sáo.
Mặt của Đường Tín biến thành màu gan heo, khóe miệng co giật đến mấy lần, nhưng mà một chữ đều không nói ra được, cơm cũng không ăn, trực tiếp xoay người rời đi.
- Tiểu Hàn, làm quá đẹp, tôi đã sớm nhìn tên Đường Tín kia không vừa mắt, cả ngày trừng mắt đối xử lạnh nhạt chọn này lựa kia, giống như là có tài trí hơn người vậy, nhìn vô cùng chán ghét. Nhưng mà nói đi nói lại, không ngờ lúc cậu ở trong trường quân đội lại trâu bò như vậy.
Hàn Sâm trở lại sau bếp, mấy người bọn ban phó Lưu Minh Lượng cũng xúm vào khen ngợi hắn thêm.
- Được rồi, đều đừng nói nữa.
Ban trưởng béo đóng cửa khu bếp lại, trịnh trọng nói với Hàn Sâm:
- Tiểu Hàn, về sau cậu nên cẩn thận một chút, lòng dạ của tên họ Đường kia rất hẹp hòi, lần này y nhất định đã ghi hận cậu rồi.
- Tôi là binh sĩ ở ban bếp núc, y là một nghiên cứu viên ở tổ chuyên gia, lại có thể làm gì tôi?
Hàn Sâm vừa cười vừa nói.
- Trên chiến hạm đương nhiên là y không thể làm gì cậu, nhưng sau này đến di tích Tinh Tộc thì sẽ không nói trước được. Bên trong di tích Tinh Tộc có rất nhiều đồ vật quỷ quái, chúng ta cũng không quá am hiểu, vạn nhất y gài bẫy hại cậu, đến lúc đó cũng khó lòng phòng bị, cậu nên lưu ý thêm một chút, sau khi đến di tích Tinh Tộc tuyệt đối không nên đi loạn một mình, cứ đàng hoàng ở lại trên chiến hạm, y muốn làm gì cậu cũng không có biện pháp.
Ban trưởng béo nghiêm túc dặn dò Hàn Sâm.
Mấy người bọn Lưu Minh Lượng đều khuyên Hàn Sâm hai câu, Hàn Sâm không muốn bọn họ lo lắng, cũng liền đồng ý.
- Nhưng mà nói đến, Tiểu Hàn cậu ở trường quân đội trâu bò như thế, lại trực tiếp lấy được quân hàm thiếu tá, sao lại chạy đến nơi đây đảm đương công việc bếp núc thế?
Lý Minh Lượng nhịn không được lại hỏi một câu.
- Kỳ thật… giấc mộng của tôi chính là trở thành một tên lính quèn ở trên chiến hạm, cho dù làm binh sĩ chuyên lo bếp núc cũng không sao cả, vì thế mới tới đây…
Hàn Sâm nói thật, chỉ là lời của hắn còn chưa nói hết, hắn là muốn làm lính quèn ở trên chiến hạm có Kỷ Yên Nhiên.
...
Lúc một lần nữa Hàn Sâm tiến vào thế giới Tí Hộ Sở, rốt cục thấy được khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn của Linh.
- Xem ra đã đến lúc tiến đánh Tí Hộ Sở Dị Linh rồi.
Hàn Sâm tìm Dương Mạn Lệ tới, nói cho cô triệu tập tất cả các thành viên của Quân Đoàn Nữ Thần lại.
- Các vị, tôi quyết định ngày mai sẽ lên đường đánh hạ Tí Hộ Sở Dị Linh, đoạt lấy Tí Hộ Sở này làm căn cứ của Quân Đoàn Nữ Thần chúng ta, nếu có ai muốn rời khỏi, hiện tại có thể đứng ra, tôi sẽ không miễn cưỡng mọi người, đồng ý để mọi người rời khỏi Quân Đoàn Nữ Thần vô điều kiện.
Ánh mắt của Hàn Sâm đảo qua mặt mọi người.
- Đoàn trưởng, hiện tại đã đánh Tí Hộ Sở Dị Linh, có phải có chút quá nóng nảy hay không, bên trong Tí Hộ Sở Dị Linh có quý tộc Dị Linh, còn có rất nhiều sinh vật biến dị, hiện tại thực lực của chúng ta còn chưa đủ, không bằng phát triển thêm một thời gian nữa, đợi sau khi gen cơ sở cùng gen nguyên thủy của mọi người đều đầy, lại đi đánh Tí Hộ Sở Dị Linh, như thế sẽ nắm chắc hơn nhiều.
- Đúng vậy đó đoàn trưởng, hiện tại chúng ta nên dùng phát triển làm chủ.
- Tí Hộ Sở Dị Linh đến cùng có bao nhiêu sinh vật biến dị, chúng ta hoàn toàn không biết gì cả, hiện tại đi có phải có chút quá mạo hiểm rồi hay không?
- Hiện tại chúng ta đã có thể săn giết rất nhiều sinh vật nguyên thủy, không bằng đợi thêm một chút, đợi mọi người…
Mắt Hàn Sâm nhìn thành viên của Quân Đoàn Nữ Thần đang hò hét loạn cào cào, trực tiếp lạnh giọng nói:
- Tôi triệu tập mọi người tới đây, chỉ là muốn nói cho mọi người quyết định của tôi, mọi người chỉ cần chấp hành hoặc là rời khỏi, không cần mọi người cho tôi ý kiến. Nhưng mà có một câu tôi muốn nói rõ ràng, hiện tại rời khỏi Quân Đoàn Nữ Thần, về sau sẽ vĩnh viễn không gia nhập được nữa, sau khi chúng tôi tấn công Tí Hộ Sở xong, cũng sẽ không chào đón những người như vậy, là đi hay ở mọi người tự chọn đi.
Lời Hàn Sâm nói lập tức khiến cho người phía dưới đều yên tĩnh trở lại, rất nhanh đã có một người đứng dậy, cắn răng nói với Hàn Sâm:
- Xin lỗi đoàn trưởng, hiện tại thực lực của chúng tôi còn chưa đủ để đánh hạ Tí Hộ Sở Dị Linh, tôi không thể lấy mạng của mình đi mạo hiểm.
- Lấy hợp đồng của cậu ta tới.
Hàn Sâm cũng không nói chuyện với y, trực tiếp gọi Dương Mạn Lệ lấy ra hợp đồng, cùng người nọ giải trừ hợp đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận