Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 452: Đột Phá Tầng Thứ Nhất

Lúc trước Hàn Sâm tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, vốn tuổi tác cũng đã hơi lớn, không phải là đặt xuống trụ cột từ nhỏ, hơn nữa thời gian tu luyện cũng tương đối ngắn, lại không có dịch gen chuyên dụng để cải thiện thể chất, tiến độ tu luyện vẫn luôn không tốt, đến hôm nay cũng không thể hoàn thành tầng thứ nhất.
Mắc kẹt ở tầng thứ nhất, vẫn luôn không thể đột phá, hôm nay lúc uống vào dịch gen, tu luyện Vi Tinh Thể, vậy mà Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật ngoài ý muốn bị dẫn động, phát động trùng kích vào cửa ải tầng thứ nhất.
Hiện tại Hàn Sâm cũng chỉ còn lại một loại cảm giác.
Lạnh! Cái lạnh sâu tận trong xương tủy!
Cái loại lạnh này không phải là lạnh từ ngoài vào trong, tựa hồ là lạnh từ trong xương mình thấu ra bên ngoài, giống như mỗi một tấc tế bào trong thân thể đều tản ra khí lạnh thấu xương, khiến cho Hàn Sâm có loại cảm giác cổ quái là mình sẽ biến thành một bức tượng băng.
Muốn ngừng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật lại, nếu không tiếp tục như vậy nữa, Hàn Sâm không biết mình có thể bị chết cóng hay không, nhưng mà Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật lại giống như là ngựa hoang thoát cương, căn bản không chịu sự khống chế của hắn, chỉ là loại hàn ý kia càng ngày càng đậm, khiến cho tinh thần của Hàn Sâm càng ngày càng mơ hồ.
- Không thể ngủ, ngủ rồi sợ rằng sẽ không tỉnh lại được.
Hàn Sâm rất rõ ràng kết cục của người ngủ ở trong đống tuyết là gì, liều mạng muốn khiến mình tỉnh táo hơn một chút.
Mặc dù căn bản không có ích lợi gì, hiện tại ngay cả đầu ngón tay hắn đều không thể động đậy được, toàn thân đều tràn đầy hàn khí, liền không khí ở bên trong gian phòng cũng hạ xuống theo.
Máy điều hòa tự động tựa như không cảm ứng được nhiệt độ biến hóa ở trong phòng, cũng không điều tiết nhiệt độ theo.
- Đáng chết, tại sao ở thời điểm này máy điều nhiệt tự động lại xảy ra vấn đề, chẳng lẽ trời muốn diệt mình hay sao?
Hàn Sâm hận không thể đập nát cái máy điều nhiệt chết tiệt kia, nhưng đáng tiếc hiện tại hắn căn bản không nhúc nhích được.
Đột nhiên một tia linh quang hiện lên trong tâm trí Hàn Sâm, khiến cho Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn:
- Không đúng, tại sao máy điều nhiệt có thể trùng hợp hỏng mất như vậy, máy điều nhiệt không có biến hóa, chỉ có thể nói là kỳ thật nhiệt độ trong phòng cũng không hề biến hóa, cảm giác rét lạnh mà mình nhận thấy, rất có thể chỉ là ảo giác của mình, cũng không phải nhiệt độ thật sự giảm xuống.
Nghĩ tới điều này, Hàn Sâm cắn răng liều mạng tự nhủ:
- Mình không lạnh… mình không lạnh… tất cả đều là giả… đều là giả dối… đều là ảo giác của mình…
- CMN... lạnh quá…
Hàn Sâm phát hiện loại tự mình thôi miên này cũng không có tác dụng gì, hắn thật sự là lạnh sắp chết rồi, ngay cả trái tim đều giống như đã bị đông lại, máu kết thành băng ngừng lưu động, chân chính lạnh từ trong lòng lạnh ra.
Dần dần, rét lạnh kia tựa hồ chậm rãi thối lui, trên người Hàn Sâm sinh ra một tia ấm áp, giống như là ánh mặt trời trong ngày mùa đông, khiến cho thân thể đang run rẩy xuất hiện một tia ấm ấp, mặc dù cũng không nóng rực lên, nhưng lại khiến cho hắn thoải mái cơ hồ rên rỉ thành tiếng.
Thế nhưng mà Hàn Sâm cũng không vì vậy mà vui vẻ, sắc mặt ngược lại càng thêm khó coi, hắn biết cũng phải rét lạnh ở trên người mình đã biến mất.
Hoàn toàn ngược lại, điều này nói rõ là hắn đã cách cái chết không xa nữa, nếu như tiếp tục lún sâu xuống, chẳng mấy chốc sẽ thiếp đi ở trong tia ấm áp kia, sau đó cũng sẽ không tỉnh lại được nữa, sau khi thi thể được phát hiện, tình trạng sẽ được đánh giá là do chết cóng.
Gắng gượng khiến cho mình không ngủ, nhưng mà ý chí càng ngày càng mơ hồ, rốt cục, Hàn Sâm vẫn không thể ngăn cản nổi cơn buồn ngủ phô thiên cái địa kia.
Cũng không biết là ngủ bao lâu, một lần nữa lúc Hàn Sâm tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân thoải mái giống như là vừa mới tắm ở trong suối nước nóng đi ra, thoải mái không nói ra được.
- Hả? Mình không chết?
Hàn Sâm có chút không dám tin tưởng giơ hai tay lên, nhéo nhéo mặt của mình, lập tức cảm thấy cực kỳ đau đớn, nhịn không được ôi một tiếng.
- Quả nhiên là không chết, đây không phải đang nằm mơ.
Hàn Sâm vui mừng quá đỗi, trước khi hắn bất tỉnh thiếp đi còn cho là mình đã chết chắc rồi, nhưng mà thật không ngờ lại không có xảy ra chuyện gì, giống như hắn mới chỉ ngủ một giấc mà thôi.
Thế nhưng Hàn Sâm lại rõ ràng cảm giác được thân thể của mình tựa hồ có chút không giống, mặc dù không nói rõ được là không giống ở chỗ nào, nhưng mà loại cảm giác này sẽ không sai.
Hàn Sâm không kịp chờ đợi vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, muốn nhìn một chút xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì, ý niệm mới vừa vặn khẽ động, lại chỉ thấy hai tay của mình vậy mà biến thành như băng như ngọc, óng ánh sáng long lanh giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Đôi tay này khiến cho Hàn Sâm nhớ tới lúc trước hắn nhìn thấy Tuyết Long Nhạn, đôi tay của Tuyết Long Nhạn cũng giống thế, chỉ có điều hiện tại đôi tay này của Hàn Sâm càng óng ánh long lanh hơn tay của Tuyết Long Nhạn, vô cùng yêu dị, không giống như tay của nhân loại.
- Tầng thứ nhất… Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật vậy mà đột phá tầng thứ nhất…
Hàn Sâm hưng phấn vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, cả người đều nhanh chóng hóa thành băng ngọc.
- Băng cơ ngọc cốt… đây mới thật sự là băng cơ ngọc cốt… rốt cục mình đã nhập môn…
Hàn Sâm khó có thể ức chế hưng phấn trong lòng, nhìn thân thể yêu dị giống như tinh ngọc của mình, hận không thể cất tiếng cười to ba tiếng.
Kiên trì lâu như vậy, không hề cải tu công pháp khác, hôm nay rốt cục đã đột phá vào tầng thứ nhất, đây là trụ cột quan trọng nhất.
Mặc dù tuổi tác hiện tại của Hàn Sâm vẫn có chút lớn, nhưng đã ở trong phạm vi bình thường, hắn rốt cục đã thuận lợi đặt xuống trụ cột quan trọng nhất của Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật.
Cảm thụ được lực lượng cuồn cuộn không dứt tuôn ra trong thân thể, Hàn Sâm nắm chặt nắm đấm lại, mặc dù xương cốt kia trông tới giống như tinh ngọc, nhưng lại mềm dẻo như là gân trâu, cũng không có cảm giác cứng rắn vụng về, ngược lại tựa hồ như trở nên càng thêm nhạy cảm.
Ngừng vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, khiến cho thân thể khôi phục lại trạng thái bình thường, Hàn Sâm chạy đến trước gương dò xét mình trong gương, cũng may mặc dù làn da trắng nõn tinh tế, nhưng mà cũng không có khác biệt quá lớn so với lúc trước, chỉ là đôi mắt càng thêm óng ánh hữu thần, giống như bảo thạch thủy tinh, thoạt nhìn có loại mị lực khó tả.
- Tiếp tục như vậy nữa, thật sự sẽ càng lúc càng giống tiểu bạch kiểm.
Trong lòng Hàn Sâm hơi có chút buồn bực, hắn càng hy vọng thân thể mình có thể cường tráng menly hơn.
Nhưng mà việc đó cũng không phải vấn đề gì lớn, không cần phải quá mức để ý tới vẻ bề ngoài, Hàn Sâm một lần nữa vận chuyển Vi Tinh Thể, muốn xác nhận lại một lần xem còn có thể tiếp tục tu luyện hay không.
Rất nhanh Hàn Sâm liền há to miệng, sau khi vận chuyển Vi Tinh Thể, lúc này Hàn Sâm mới phát hiện kinh mạch vận chuyển vốn có của Vi Tinh Thể vậy mà có bộ phận trùng hợp với Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, hoặc là nói Vi Tinh Thể chính là một bộ phận của Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật.
Sau khi Hàn Sâm vận chuyển Vi Tinh Thể, lập tức cảm giác thân thể của mình trở nên cứng rắn, tế bào tạo thành kết tinh, khiến cho cả người hắn nhìn giống như là một pho tượng tinh thể.
- Vi Tinh Thể… vậy mà xong rồi…
Mặc dù Hàn Sâm có chút không thể tin được, nhưng mà sự thật bày ở trước mắt, hắn xác thực đã luyện thành Vi Tinh Thể, trạng thái hiện tại của Hàn Sâm giống như đúc trạng thái miêu tả trong Vi Tinh Thể.
Người khác cần hai mươi, ba mươi năm chăm chỉ tu luyện mới có thể thành tựu Vi Tinh Thể, Hàn Sâm lại chỉ cần làm như vậy đã luyện thành, khiến cho chính Hàn Sâm cũng có chút không dám tin tưởng.
Nhưng mà rất nhanh Hàn Sâm liền phát hiện ra, luyện thành Vi Tinh Thể cũng không có gì đáng cao hứng, hiệu quả của Vi Tinh Thể kém xa Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật tầng thứ nhất, chỗ tốt duy nhất, đại khái chính là có thể che dấu chuyện hắn tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận