Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2332. Kinh biến Hoàng Cực Các

“Thưa chủ nhân, Bạch Dịch đã đi vào Hoàng Cực Các.” Tuyết Nhi hành lễ, báo cáo với Bạch Lăng Sương.
Bạch Lăng Sương dựa người lên ghế sofa, đôi chân thon dài đẹp đế gác lên, tay nhẹ nhàng đong đưa ly rượu, khóe miệng nhếch lên vẻ khinh thường: “Sau Bạch Vô Thường thì ở trong Hoàng Cực Các cũng chỉ còn lại tượng đá của Thủy Tổ, Nhị Tổ và Bảo Hoàng. Tượng đá của Thụy Tổ với Nhị Tổ không biết đã phải trải qua bao nhiêu trăm triệu năm tháng, từ đó đến nay chưa một ai có thể lĩnh hội được ý cảnh bên trong đó. Còn Bảo Hoàng thì lại là một vị hoàng đế khác thường, tượng đá mà hắn lưu lại, tất cả hoàng tử công chúa chúng ta đã tìm hiểu không biết bao nhiêu lần vẫn không được, càng không cần phải nói đến cái tên Bạch Dịch kia đâu.”
“Mấy thứ khác tốt hơn thì không muốn mà cứ hết lần này tới lần khác muốn có lệnh bài của Hoàng Cực Các. Bạch Dịch kia quá đề cao bản thân mình rồi.” Tuyết Nhi lên tiếng đáp lại.
Đôi môi đỏ mọng của Bạch Lăng Sương khẽ nhấp chút rượu trong ly rồi thôi, bỏ ly rượu sang một bên rồi nói: “Điều khó khăn nhất trên thế giới này không phải hiểu rõ kẻ địch mà là hiểu rõ bản thân mình. Chớ nói đến tên Bạch Dịch kia, cho dù là vô số tiên hiền đại năng trước kia, ai dám nói là nhìn thấu chính bản thân mình đâu chứ? Bạch Dịch chỉ là một tên phàm phu tục tử, lựa chọn như thế cũng chẳng có gì là lạ, không thử một lần thì bản thân hắn sẽ không chết tâm.”
“Chủ nhân nói đúng, dù sao thì trên vũ trụ này, người có trí tuệ như chủ nhân cũng không nhiều.” Tuyết Nhi tâng bốc.
Bạch Lăng Sương nhìn Tuyết Nhi, lạnh lùng nói: “Thủ đoạn quyến rũ kia của ngươi không cần phải phô trương ra trước mắt ta đâu.”
“Tuyết Nhi đáng chết.” Tuyết Nhi vội vàng nhận tội.
Bạch Lăng Sương phất tay, đang định nói gì đó thì sắc mặt chợt thay đổi, thân hình lóe lên đã đến bên ban công, mắt nhìn về một phương hướng.
Chỉ thấy trên tinh cầu bên kia đang có một luồng cực quang bắn về phía vũ trụ rộng lớn, khiến cho hư không dậy lên từng đợt sóng gợn, một quang ảnh hiện lên trong hư không.
“Hoàng Cực Các… Chẳng lẽ… Chuyện này không thể nào…” Sắc mặt Bạch Lăng Sương là vẻ kinh hãi dường như không dám tin vào những gì đang xảy ra trước mắt mình.
Người ở tộc Hoàng Cực Các đều lộ ra vẻ kinh ngạc nhìn lên ánh sáng trên không trung.
Chỉ thấy ảo ảnh kia biến ảo, hóa thành một vị Đế Hoàng như thần như ma, khí tức kinh khủng dường như tràn ngập cả nước Đế Hoàng.
Ở nước Đế Hoàng có rất nhiều vương công quý tộc đang nhìn chăm chú vào ảo ảnh kia, ảo ảnh kia từ từ chuyển động, đánh ra từng quyền chậm rãi. Điều bất ngờ ở đây là những quyền mà ảo ảnh kia đang “biểu diễn” chính là Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền trụ cột của Hoàng Thị tộc Hoàng Cực.
Tộc Hoàng Cực có rất nhiều thuật gen, đều được phát triển từ cơ sở là Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền mà ra. Hoàng Cực Chung Yên Quyền của Bạch Vi cũng là một trong các bản thăng cấp của Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền.
Nhưng không ngờ Hoàng Cực Kinh Thiên quyền cơ bản được “biểu diễn” bởi ảo ảnh kia lại mang theo uy thế khó có thể tưởng tượng được. Mỗi quyền mỗi thức đánh ra dường như có thể phá vỡ vạn vật.
Rất nhiều vương công quý tộc xem bộ quyền pháp này chỉ thấy cõi lòng rúng động, bị áp chế đến mức hít thở cũng trở nên khó khăn. Bọn họ luôn cảm thấy mỗi quyền đánh ra thì mình và cả thế giới này cũng sẽ bị nghiền thành bột mịn.
Chỉ là quan sát bộ quyền pháp không hề có chút lực lượng nào kia, họ lại bị ý cảnh kia áp chế đến mức sợ muốn chết, người nào tâm chí không kiên cường đã chịu không nổi mà hộc máu hôn mê.
ă.”
“Đây, đây chính là… Thủy Tổ đại nhân của tộc ta… Chẳng lẽ… “Có người đã lĩnh hội được ý cảnh từ tượng đá của Thủy Tổ?” “Là ai… Rốt cuộc người đó là ai…”
Dường như trong lòng mọi người đều có câu hỏi này, đặc biệt là các hoàng tử, công chúa và các vương công quý tộc liên quan đến họ, trong lòng đều không biết có nên tin tưởng hay không.
T¡ tỈ năm nay chưa từng có ai có thể lĩnh hội hết được những gì có trong tượng đá Thủy Tổ. Nếu hôm nay có người làm được điều này thì sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới kết cấu của tộc Hoàng Cực ngày nay.
Cho dù là vị hoàng tử, công chúa nào lĩnh hội được tượng đá Thủy Tổ thì chắc chắn sẽ nhận được sự coi trọng từ Bạch Hoàng. Nếu vị hoàng †ử, công chúa đó lại vốn dĩ là một người hết sức ưu tú thì nói không chừng có thể phá vỡ cục diện hiện tại, thậm chí còn có thể phế bỏ đương kim thái tử hiện tại.
Dấu sao thì vị đương kim thái tử cũng không được tính là người quá xuất chúng. Chỉ vì hắn là đại hoàng tử nên mới có thể đảm nhiệm được vị trí thái tử, Bạch Hoàng lúc nào cũng có thể phế bỏ vị thái tử này.
Bạch Vi quan sát Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền mà ảo ảnh Thuỷ Tổ kia đang múa, trong lòng nàng như ngộ ra điều gì đó. Nàng làm theo các động tác kia, từng quyền từng quyền đánh ra, quyền thế từ phức tạp dần dần trở nên đơn giản hơn, từ Chung Thiên Quyền thoái hoá về Kinh Thiên Quyền cơ bản nhất.
Chẳng qua khí thế của nàng càng ngày càng mạnh hơn, đến gần hơn với khí thế của ảo ảnh Thuỷ Tổ kia.
Rắc!
Dường như trên người Bạch Vi có gông cùm xiềng xích gì bị phá vỡ, từ cảnh giới Nguyên thể đột phá lên cảnh giới Tinh thể. Nhưng đến đây vẫn chưa phải là giới hạn, nhìn theo quyền pháp của ảo ảnh Thuỷ Tổ kia, khí thế của Bạch Vị vẫn tiếp tục bành chướng, xông lên cấp Thiên thể.
Không chỉ có Bạch Vi mà tất cả các cường giả đã tu luyện Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền hoặc là thuật gen liên quan ở trong tộc Hoàng Cực cũng đều thu được lợi ích không nhỏ từ diễn hoá của ảo ảnh kia. Có không ít cường giả cũng đã đột phá được cảnh giới của bản thân, đến cả cường giả cấp Vương và cường giả cấp Thần Hoá cũng nhận được một chút lợi ích.
“Thuỷ Tổ đại nhân không hổ là Thuỷ Tổ đại nhân… Xa vời đến mức không ai trong chúng ta có thể sánh bằng… Rốt cuộc là ai… Là ai đã hiểu được ý cảnh của tượng đá của Thuỷ Tổ đại nhân…” Mọi người vừa mừng vừa lo, âm thầm suy đoán trong lòng.
Kẻ có khả năng cao nhất tất nhiên là Bạch Vô Thường.
Đáng tiếc, hắn đã lĩnh hội được một tượng đá, không thể nào tiếp tục đi sâu vào trong Hoàng Cực Các để hiểu được đến ý cảnh thứ hai bên trong. Hẳn người này không phải là hắn.
Ngoài ra cũng có không ít hoàng tử công chúa, mọi người thật sự đoán không ra rốt cuộc là ai.
Chỉ có Bạch Lăng Sương là sắc mặt cực kỳ phức tạp. Nàng biết Bạch Dịch đang ở trong Hoàng Cực Các, nhưng nàng lại không thể nào tin nổi Bạch Dịch có thể lĩnh hội được ý cảnh của tượng đá Thuỷ Tổ.
“Chắc không phải chỉ có mình Bạch Dịch, nhất định là còn có những hoàng tử, công chúa khác ở bên trong Hoàng Cực Các.” Bạch Lăng Sương cắn răng tự nhủ.
Khi ảo ảnh Thủy Tổ dần dần tiêu tán, cực quang phun từ bên trong Hoàng Cực Các cũng dần tản đi. Rất nhiều vương công quý tộc và các cường giả cấp Thần Hóa nhìn chằm chằm vào Hoàng Cực Các. Bọn họ đều muốn biết rốt cuộc là ai đã lĩnh hội được ý cảnh của tượng đá Thủy Tổ bên trong Hoàng Cực Các.
Đến cả Bạch Hoàng ngồi trong hoàng cung đang đánh cờ với người ta, †ay vẫn cầm quân cờ chưa hạ xuống, ánh mắt cũng nhìn về phía Hoàng Cực Các.
cùng với Bạch Hoàng mỉm cười nói.
“Quốc sư, theo ngươi thấy thì người này là vị hoàng tử nào?” Bạch Hoàng hạ quân cờ trong tay, lạnh nhạt hỏi.
Người đang đánh cờ với hắn chính là đại quốc sư Cổ Uyên của tộc Hoàng Cực. Thoạt nhìn người này là một người trung niên tầm ba mươi bốn mươi tuổi. Vẻ ngoài nho nhã tuấn tú. Nhưng trên mặt lại để râu, nhìn có vẻ già dặn hơn nhưng lại phảng phất có khí chất tiên phong đạo cốt mờ ảo.
Cổ Uyên hành lễ, nói: “Hạ thần không biết.”
Bạch Hoàng cũng không hỏi lại, chỉ nhìn về phía Hoàng Cực Các, chờ đợi vị hoàng tử hoặc là công chúa đã lĩnh hội được ý cảnh trong tượng đá Thủy Tổ đi ra.
Hàn Sâm đang ở trong Hoàng Cực Các thì trợn tròn mắt, chỉ là hắn muốn tìm chút đồ tốt thôi mà không ngờ lại làm ra động tĩnh lớn như thế. Nhất thời sắc mặt ảm đạm hẳn đi.
Nếu là Bạch Dịch thật sự thì chắc hẳn mừng rỡ như điên nhưng mà hắn lại chỉ là Bạch Dịch giả, làm ra động tĩnh lơn như thế, tất nhiên sẽ trở thành tiêu điểm bị vạn chúng nhìn chăm chú, khả năng bại lộ càng cao hơn.
“Việc đã đến nước này rồi cũng không quản được nhiều như thế, cầm được đồ đã rồi tính sau” Ánh mắt Hàn Sâm nhìn về phía cửa hang lộ ra sau khi tượng đá Thủy Tổ di chuyển đi.
Hết chương 2332.
Bạn cần đăng nhập để bình luận