Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3137. Ngươi quá yếu.

Tam sư huynh hơi nghi hoặc, không biết Thiên Nguyên Vương xuống xe ở đây làm gì, gần đây hình như cũng không có đại nhân vật gì mà.
Thế nhưng ngay sau đó, Tam sư huynh lại phát hiện, Thiên Nguyên Vương đi xuống từ chiến xa lại đi về phía đám người Hàn Sâm.
“Xem ra Thiên Nguyên Vương đã nhận ra Hàn Sâm, e là muốn cho hắn một bài học.” Tam sư huynh âm thầm cười lạnh trong lòng: “Đầu Trọc còn muốn nịnh bợ Hàn Sâm, quả thực là tự tìm đường chết.”
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Thiên Nguyên Vương quả nhiên đi đến trước mặt Hàn Sâm.
Sắc mặt Đầu Trọc không dễ nhìn lắm, trong lòng có hơi lo lắng. Hắn và Tam sư huynh suy nghĩ giống nhau, đều cho rằng Thiên Nguyên Vương đến gây sự với Hàn Sâm.
Lý Băng Ngữ cũng nghĩ như thế, bất quá trong lòng lại hưng phấn, nếu Thiên Nguyên Vương ra tay với Hàn Sâm, như vậy nàng có thể thăm dò thực lực chân chính của Hàn Sâm rồi.
Thế nhưng không ai ngờ tới, sau khi Thiên Nguyên Vương đi đến trước mặt Hàn Sâm lại nở nụ cười, trông như một trưởng bối ôn hoà, dễ gần, chào hỏi Bảo Nhi mà Hàn Sâm đang ôm trong lòng: “Cô bé, còn nhận ra bản vương sao?”
Tất cả mọi người ngẩn ngơ, không ngờ Thiên Nguyên Vương lại nói chuyện với cô bé trong lòng Hàn Sâm.
“Ngươi là ai chứ, tại sao ta phải biết ngươi?” Câu trả lời của Bảo Nhi khiến vẻ mặt một đám đệ tử của Vệ phu tử đều trở nên kỳ quái.
Thiên Nguyên Vương lại không thay đổi sắc mặt, vẫn giữ nụ cười trên mặt, nói: “Cô bé, ngươi quên rồi, bản vương còn tặng ngươi một cái thẻ ngọc xinh đẹp mà?”
“A, ngươi là đại thiện nhân!” Bảo Nhi bừng tỉnh đại ngộ, kéo Thiên Nguyên lệnh đeo trên cổ ra ngoài.
Mọi người thấy cái thẻ ngọc kia, đều giật mình, lộ vẻ khó tin, đến cả Đầu Trọc cũng đầy mặt không thể tin.
Đây chính là Thiên Nguyên lệnh đó. Không nói giá trị của bản thân nó, chỉ nói riêng về đặc điểm có thể đại biểu cho Thiên Nguyên Vương, thì nó đã là bảo vật vô giá.
Thực sự không cách nào tưởng tượng được, Thiên Nguyên Vương lại tặng Thiên Nguyên lệnh cho người khác, hơn nữa còn cho một cô bé thoạt nhìn chỉ có chừng bốn, năm tuổi.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Cô bé kia là ai? Sao Thiên Nguyên Vương lại tặng Thiên Nguyên lệnh cho nàng? Chẳng lẽ nàng xuất thân từ Hoàng thị? Hay là hậu duệ của đại quý tộc nào đó?” Vô số dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu Tam sư huynh.
Thế nhưng cử động tiếp theo của Thiên Nguyên Vương lại làm cho bọn người Tam sư huynh hoàn toàn choáng váng.
Thiên Nguyên Vương chào hỏi Hàn Sâm với vẻ mặt tươi cười: “Hàn huynh đệ, bản vương vô cùng yêu thích con gái ngươi, muốn thu nàng làm đệ tử, không biết ý của Hàn huynh đệ thế nào?”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh hãi, thế mới biết cô bé kia lại là con gái của Hàn Sâm, mà Thiên Nguyên Vương còn muốn thu nàng làm đệ tử. Chuyện này thực sự quá lạ thường.
Bọn họ cũng không cho rằng đại nhân vật như Thiên Nguyên Vương, sẽ tùy tiện thu một người đệ tử, huống chỉ còn là con gái của Hàn Sâm. Điều này làm bọn họ liên tưởng đến nhiều thứ hơn.
“Chẳng lẽ, Thiên Nguyên Vương lại muốn lôi kéo Hàn Sâm? Đây rốt cuộc đại biểu cho điều gì đâu? Chẳng lẽ Thiên Nguyên Vương phải ngả về phía một hệ của Thái tử rồi?” Mọi người đều hiện lên suy nghĩ phức tạp hơn trong lòng.
Hàn Sâm cười, nói: “Mặc dù ta là phụ thân của Bảo Nhi, nhưng loại chuyện như bái sư, còn phải xem mong muốn của chính Bảo Nhi.”
Không đợi Thiên Nguyên Vương nói chuyện, Bảo Nhi đã trực tiếp cự tuyệt: “Ta không muốn.”
“Vì sao vậy? Chỉ cần ngươi chịu bái bản vương làm sư phụ, thì sẽ có rất nhiều đồ ăn, đồ chơi thật tốt, dùng mãi mà không hết, không cạn.” Thiên Nguyên Vương cũng không tức giận, tiếp tục mỉm cười nói.
“Ngươi quá yếu.” Bảo Nhi ăn ngay nói thật.
Thế nhưng lời này rơi trong tai những người khác, lại cảm thấy Bảo Nhi thực sự quá vô tri.
Đây chính là Thiên Nguyên Vương, người thừa kế huyết mạch thần linh cấp Hủy Diệt, trong chính thần của toàn bộ đế quốc Đại Tần, hết thảy chỉ có bốn vị thần linh cấp Hủy Diệt mà thôi.
Có thể nói Thiên Nguyên Vương chính là cao thủ có thể xếp vào top năm của đế quốc Đại Tần, vậy mà lại bị một cô bé nói là quá yếu, chỉ có thể nói người không biết không sợ.
“Ta xem Hàn Sâm kết thúc thế nào.” Tam sư huynh cười lạnh trong lòng.
Đầu Trọc lại toát mồ hôi lạnh vì Hàn Sâm, liên tiếp nháy mắt với Hàn Sâm, hi vọng hắn có thể nhanh chóng đáp ứng giúp Bảo Nhi.
“Thật ngại quá. Vương gia, ngươi cũng nghe thấy rồi.” Hàn Sâm rốt cục mở miệng, thế nhưng lời nói ra lại làm cho sắc mặt mọi người đều trở nên kỳ quái hơn.
Bọn họ thực sự không nghĩ ra, Thiên Nguyên Vương đích thân mở miệng muốn thu đồ đệ, dựa vào cái gì mà Hàn Sâm hắn lại cự tuyệt.
Càng ngoài dự liệu hơn là Thiên Nguyên Vương bị cha con Hàn Sâm đối xử như thế, lại không tức giận chút nào, hắn vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, nói: “Không sao, nếu Bảo Nhi không muốn thì thôi, các ngươi cũng đi Phong tinh đào móc địa mạch sao? Không bằng ngồi chiến xa của bản vương cùng đi, có thể tránh đi chút phiền toái nhỏ.”
“Chúng ta nhiều người như vậy, không quá thích hợp đâu?” Hàn Sâm nói.
“Không sao cả, bản vương cũng muốn tâm sự cùng Bảo Nhi, người càng nhiều càng náo nhiệt.” Thiên Nguyên Vương bày ra dáng vẻ trưởng giả có đức.
Hàn Sâm không tiếp tục chối từ, dân đám người Đầu Trọc cùng leo lên chiến xa với Thiên Nguyên Vương.
Bọn người tam sư huynh trợn mắt hốc mồm nhìn xem đám Đầu Trọc và Hàn Sâm cùng tiến lên chiến xa của Thiên Nguyên Vương, không thể tiếp thu được sự thật này.
Bậc nhân vật như Thiên Nguyên Vương lại mời Hàn Sâm đồng hành, còn để người bên cạnh Hàn Sâm cùng lên xe. Đãi ngộ này, e là Hoàng tộc bình thường cũng không hưởng thụ được.
“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?” Tam sư huynh cắn chặt môi, đầy mặt không cam lòng nhìn bóng lưng lên xe của Đầu Trọc.
Hắn thực sự xem mà không hiểu!
Không chỉ Tam sư huynh không hiểu, đến cả Lý Băng Ngữ cũng xem mà không hiểu lắm.
Nàng rất rõ ràng tranh đấu phe phái trong triều đình Tần quốc, Hàn Sâm là người thân tín của Thái tử Tân Bạch, cũng chính là một hệ Thái tử, đại biểu cho hoàng quyền.
Mà Thiên Nguyên Vương là một trong hai đại vương khác họ, đại biểu cho giai cấp quý tộc. Nếu Thiên Nguyên Vương đối đãi Thái tử Tần Bạch như thế, thì tất cả mọi người sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhưng Hàn Sâm hắn chỉ là một sủng thần của Thái tử, một kẻ gian nịnh, nói trắng ra chính là một con chó săn bên cạnh Thái tử mà thôi, hắn dựa vào cái gì mà được Thiên Nguyên Vương tiếp đãi long trọng như thế?
Tất cả mọi người không nghĩ ra, thế nhưng trong lòng Thiên Nguyên Vương lại hết sức rõ ràng.
Tuy nói Bảo Nhi và Hàn Sâm lừa gạt đồ vật của hắn, thế nhưng quả thực xem như tha cho hắn một mạng. Lúc ấy, nếu Hàn Sâm ra tay với Thiên Nguyên Vương, Thiên Nguyên Vương đương nhiên sẽ cửu tử nhất sinh.
“Đôi cha con rất không bình thường!” Thiên Nguyên Vương liếc mắt nhìn phi ngư màu bạch ngọc bị Bảo Nhi ôm vào trong lòng, hắn không †in đây đơn giản chỉ là một trùng hợp như vậy.
Tam sư huynh vốn cảm thấy có thể đi theo sau chiến xa của Thiên Nguyên Vương là một chuyện rất có mặt mũi, thế nhưng bây giờ lại khác. Đầu Trọc lại thành khách quý của Thiên Nguyên Vương, ngồi trong chiến xa, mà hắn lại chỉ có thể đi theo sau chiến xa. Việc này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như có vô số đôi mắt trào phúng đang nhìn hắn chằm chằm, khiến toàn thân hắn không thoải mái.
Bên trong chiến xa Thiên Nguyên Vương cũng vô cùng xa hoa, dễ chịu, không khác gì một chiến hạm xa hoa, không gian bên trong rất lớn.
“Sư phụ.” Sau khi Đầu Trọc nhìn thấy Vệ phu tử, đã vội vàng tiến lên hành lễ, kêu gọi.
Vệ phu tử nhìn thấy Đầu Trọc cũng hơi ngoài ý muốn, lại nhìn thấy Thiên Nguyên Vương lại cười cười nói nói, cùng đi đến với Hàn Sâm, vẻ kinh ngạc trên mặt càng sâu sắc.
Hắn chỉ biết Thiên Nguyên Vương xuống xe đi gặp bạn bè, lại không
nghĩ đến người được mời tới lại là Hàn Sâm, mà không chỉ một mình Hàn Sâm lên chiến xa, đến cả người đứng bên cạnh hắn cũng được
Thiên Nguyên Vương mời vào cùng.
Đối với Vệ phu tử vô cùng hiểu rõ Thiên Nguyên Vương, sự kinh ngạc trong lòng càng sâu sắc hơn người khác. Hắn rất rõ ràng, Thiên Nguyên Vương vô cùng coi trọng chiếc chiến xa này, căn bản không cho phép người không có liên quan leo lên chiến xa. Cho dù một vị vương khác họ khác đến đây, cũng chỉ có thể lên xe một mình, bạn bè, gia thần bên cạnh chỉ có thể chờ bên ngoài xe.
Hết chương 3137.
Bạn cần đăng nhập để bình luận