Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Kengl
Móng vuốt của Thạch Tượng Quỷ chộp trúng tổ chim làm nó bị lõm xuống nhưng chung quy vẫn không thể bóp nát được nó.
Hàn Sâm trốn ở phía dưới tổ chim âm thầm thở dài một hơi, đã có tổ chim ngăn cản công kích của Thạch Tượng Quỷ nên hắn cũng có chút không gian để xoay sở.
€ó lẽ do được tổ chim bao bọc nên lực lượng của Minh giới bị kích phát trên người Hàn Sâm dần bình ổn trở lại, Thạch Tượng Quỷ kia cũng buông lỏng tổ chim ra, quay trở lại trụ đá.
Hàn Sâm suy nghĩ một lát rồi ngưng tụ lực lượng của Băng Cơ Ngọc Cốt, đấm một quyền về phía Thạch Tượng Quỷ.
Khi lực lượng của Băng Cơ Ngọc Cốt ngưng tụ tới cực hạn thì có thể coi là thể Vô Lậu. Có lẽ dùng sức mạnh này sẽ không kích động đến lực lượng của Minh giới đang quấn trên người, có thể tránh kích động đến Thạch Tượng Quỷ.
Nhưng mà Hàn Sâm đã nghĩ quá ngây thơ rồi, hắn vừa thuấn di xong thì lại một lần nữa bị đánh bay ra, cũng may là có tổ chim ngăn cản, hắn mới không bị một quyền đánh chết.
Cho dù là thế, nhưng máu vẫn phun ra dữ dội.
Lực Tuyệt Nha…Trấn Tà thuật… Thuật Ô Quy… đao pháp Thiên Chi Hạ… Cô Trúc kiếm pháp… Lực Lôi Điện… Lực Hỏa diễm… Lực Đóng Băng…
Hàn Sâm sử dụng hết các loại sức mạnh mà hắn am hiểu nhưng hoàn †oàn vô dụng. Cho dù hắn sử dụng sức mạnh gì thì đều sẽ bị Thạch Tượng Quỷ đánh tan, Hàn Sâm còn chưa đụng được vào thân thể của Thạch Tượng Quỷ nhưng hết lần này đến lần khác lại bị nó đánh bay ra, nếu không có tổ chim hộ thể thì không biết đã phải chết bao nhiêu lần.
Mặc dù có tổ chim hộ thể, hắn vẫn bị lực đánh bay đó làm hộc máu không ngừng, dù không trọng thương nhưng trông vô cùng thê thảm.
“Không cần thử nữa, ngươi đi đi.” Isa lạnh nhạt nói, nhưng tâm trạng lại vô cùng phức tạp.
Hàn Sâm có cái tổ chim kỳ lạ kia hộ thể, e là ngay cả cường giả Thần Hoá cũng khó làm hắn bị thương được. Cứ xem như bên ngoài thật sự có một cường giả Thần Hoá ngăn lại, hắn cũng chưa chắc không có cơ hội chạy thoát, nhưng hắn lại đến nơi nguy hiểm này liều mạng hết lần này tới lần khác khiến cho Isa rất cảm động.
Isa tự hỏi nàng đối xử với Hàn Sâm cũng không tính là tốt, cũng chỉ cho hắn một chút tài nguyên. Lúc đầu chỉ là muốn thắng cược với thầy tướng số, nhưng sau này nàng dần cảm thấy có một đệ tử như Hàn Sâm cũng không tệ.
Một đệ tử như vậy, tại thời điểm này lại đối với nàng như thế, cho nàng một cảm giác hắn muốn liều mình để cứu nàng, nói không cảm động là giả.
Isa đoán rằng Hàn Sâm làm như vậy có một phần nguyên nhân là vì nàng nhưng chủ yếu là do cá tính không chịu thua thiệt của hắn.
Chưa cứu được Isa còn mất thêm một con Huyết Kỳ Lân Bán Bộ Thần Hoá, với Hàn Sâm đây là một tổn thất lớn. Lý do hắn cố gắng thử hết lần này đến lần khác là muốn vẫn hồi lại tổn thất của mình.
Có tổ chim hộ thể, hắn sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng, nên đương nhiên hắn muốn thử nhiều hơn.
Thật đáng tiếc kết quả của mỗi lần thử đều không tốt, Hàn Sâm gần như đã thử tất cả các loại sức mạnh, nhưng không có loại nào có thể đột phá được sức mạnh của Thạch Tượng Quỷ.
Sự kết hợp giữa Thạch Tượng Quỷ và lực lượng của Minh giới quá xảo diệu, gần như là một mối quan hệ nhân quả, chỉ cần trên người Hàn Sâm có lực lượng của Minh giới thì nhất định sẽ bị Tượng Thạch Quỷ đánh trúng, không còn khả năng nào khác.
Cho đến tận bây giờ, Hàn Sâm cơ bản không đụng được đến trán của Thạch Tượng Quỷ, thậm chí có thể phá vỡ được trán nó để lấy Minh Huyết hay không thì đã không cần cân nhắc nữa, vì hắn hoàn toàn không thể đụng được đến nó.
Nhìn thấy Hàn Sâm liên tục cố gắng nhưng hết lần này đến lần khác bị đánh bay ra ngoài, máu phun ra đã nhuộm đỏ cả áo giáp, ánh mắt Isa ngày càng phức tạp.
Hàn Sâm lại một nữa bị Thạch Tượng Quỷ đánh bay, rơi xuống mặt cầu rồi trốn ở phía sau tổ chim một hồi lâu không có động tĩnh gì.
“Chết chưa? Chưa chết thì mau cút đi.” Isa lạnh giọng quát nhưng ánh mắt lại có chút rưng rưng.
Hàn Sâm vẫn không động đậy, hắn núp ở dưới tổ chim nghĩ cách làm sao phá được mối quan hệ móc xích giữa lực lượng của Minh giới và Thạch Tượng Quỷ.
“Ta gần như đã sử dụng hết các loại sức mạnh mà ta am hiểu, hoàn toàn không phá nổi quy tắc của sức mạnh này. Bây giờ, chỉ còn một khả năng duy nhất là thể Siêu Cấp Thần Linh. Biến thành thể siêu cấp Thần Linh thì có thanh trừ được lực lượng của Minh giới trên người, đương nhiên sẽ không bị Thạch Tượng Quỷ công kích nữa. Nhưng dùng cách này Isa sẽ biết ta là Kim Tệ, thật khiến người ta đau đầu mà” Trong lòng Hàn Sâm có chút phiền muộn.
Nhưng bây giờ, hắn không muốn nhìn Isha và Huyết Kỳ Lân bị giết, nên dù bị bại lộ hắn cũng chỉ có thể thử một lần.
Ngay lúc Hàn Sâm đang suy tư thì lại nghe tiếng Isa gọi: “Hàn Sâm ngươi chết chưa? Chưa chết thì nhanh bước ra đây cho ta.”
“Nữ Hoàng đại nhân, ta làm sao dễ chết như vậy chứ? Ngươi xem thường đệ tử của ngươi quá rồi.” Hàm Sâm thu nhỏ tổ chim thành cái mũ, đội ngược trên đầu, nhìn Isa nói.
Trên người và mặt hắn bê bết máu lại thêm một cái tổ chim đội trên đầu, trông chẳng ra làm sao, nhìn có chút buồn cười.
Ánh mắt Isa nhoáng lên một cái nhưng rất nhanh đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng, nàng nhìn chằm chằm Hàn Sâm, sau đó đôi môi đỏ mở ra dùng sức phun một ngụm về phía hắn.
Một ngụm máu tươi như mưa phun về phía Hàn Sâm khiến Hàn Sâm có sửng sốt, hắn không biết Isa muốn làm gì.
Leng keng!
Chỉ thấy trong ngụm máu kia có vật gì đó rơi ra trước mặt Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhìn kỹ, thì ra là một cây kim thêu màu đỏ, mỏng hơn so với sợi tóc, chỉ dài bằng một đốt ngón tay.
“Đây là cái gì?” Hàn Sâm nhặt rồi nhìn thoáng qua, phát hiện cây kim thêu này không giống như bình thường.
Chất liệu của nó không hề giống kim loại mà giống như xương của loài sinh vật nào đó, vì nó rất nhỏ, bên trong còn rỗng tuếch, nói là giống kim thêu nhưng nhìn nó càng giống với ống tiêm không có kim tiêm hơn.
Khi Hàn Sâm vừa cầm cây cốt châm đó lên, hắn đột nhiên cảm thấy trong thân thể có một nguồn sức mạnh tự động lưu chuyển như thể nó được triệu hoán.
Hàn Sâm hơi kinh ngạc, vì sức mạnh tự động lưu chuyển này lại chính là Huyết Mạch Lược Đoạt Thuật mà hắn mới học được cách đây không lâu.
Isa lạnh lùng nói: “Đồ vật ta mang đến đều bị hỏng hết rồi, chỉ còn lại vật nhỏ này trong một pho tượng đá hỏng trước đây, ngươi giữ làm kỉ niệm đi, còn bây giờ lập tức cút đi cho ta.”
Hàn Sâm nghe vậy thì trong lòng cảm thấy vui mừng: “Pho tượng đá mà ngươi nói có phải là pho rơi ra từ trong toà cung điện bị sụp, trong thạch động kia không?”
“Bớt nói mấy lời vô ích đi, lập tức cút cho ta, dù ta có chết ngươi cũng phải đưa ta về tinh cầu Đao Phong, giúp ta trông coi Hoàng cung, ta không thích có người động lung tung vào đồ vật của ta.” Isa lạnh nhạt nói.
Hết chương 2280.
Bạn cần đăng nhập để bình luận