Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2755. Hy vọng giải thoát

Hàn Sâm được Cửu sư thúc tổ đưa đến một cung điện, còn tộc trưởng Thái Thượng triệu tập rất nhiều cường giả tộc Thái Thượng cùng đến biển Táng Long, muốn trấn áp rừng san hô máu và thứ chôn bên dưới.
Hàn Sâm không biết họ làm thế nào trấn áp san hô máu và thứ dưới đó. Chờ đến bốn ngày sau, tộc trưởng Thái Thượng mới mang theo những cường giả tộc Thái Thượng đi tới cung điện, trong đó cường giả cấp Chân Thần có hơn bốn người, cấp Hóa Điệp cũng có hơn mười người, đội hình có thể nói là cực kỳ mạnh mẽ.
Đáng tiếc khi họ nghiên cứu lớp vảy trên người Hàn Sâm, sử dụng đủ loại phương pháp, ngay cả thuật bóc tách cốt nhục cũng lấy ra hết rồi mà cũng không thể loại bỏ lớp vảy đó được.
Cho dù bóc tách toàn bộ huyết nhục thì khi huyết nhục tái sinh, lớp vảy vẫn có thể mọc ra như cũ.
Cả tộc Thái Thượng đều bất lực với dị biến xảy ra trên người Hàn Sâm. Điều này khiến Hàn Sâm cảm thấy cực kỳ không ổn.
Quả nhiên, cuối cùng tộc Thái Thượng vẫn quyết định trấn áp Hàn Sâm và gốc san hô máu kia riêng biệt, để tránh Hàn Sâm thật sự biến thành quái vật tàn sát vũ trụ như lời nguyền nói.
Tuy Hàn Sâm không thể tiếp thu nổi kết quả này nhưng hắn cũng biết, đây đã là kết quả khá tốt rồi. Lấy phong cách hành sự của tộc Thái Thượng, không giết chết hắn, trực tiếp bóp chết khả năng từ trong trứng nước đã tốt hơn kết quả xấu nhất mà Hàn Sâm dự đoán khá nhiều rồi.
Trong tiên cung mây mù lượn lờ, Hàn Sâm ngồi trước thềm đá trong cung điện, đờ người ngắm nhìn biển mây bên ngoài.
Tuy ở đây tựa như tiên cung nhưng thực tế lại là phía trong một món Chân Thần khí của tộc Thái Thượng. Hàn Sâm chỉ biết món Chân Thần khí này là một cái bình ngọc, được thờ phụng trước tượng thần Thủy Tổ Thái Thượng, mà hắn đã bị trấn áp bên trong bình ngọc.
Tuy hoàn cảnh có vẻ rất tốt nhưng thực tế cũng chỉ là ngục giam lớn hơn một chút thôi, hơn nữa còn là ngục giam chỉ nhốt mình hắn.
Trừ bên ngoài cung điện thì những nơi khác đều là một khoảng hỗn độn. ở đây không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào, liên hệ với vạn vật vũ trụ cũng bị cắt đứt. Hàn Sâm ở nơi này, ngay cả tu hành cơ bản nhất cũng không thể tiếp tục được.
“Nếu tộc Thái Thượng không tìm được cách loại bỏ lớp vảy trên người †a thì chẳng phải ta sẽ bị nhốt ở chỗ này cả đời hay sao?” Hàn Sâm sắc mặt âm u nghĩ.
Tuy san hô máu đã bị tộc Thái Thượng trấn áp ở một chỗ khác, không xuất hiện bên cạnh Hàn Sâm nữa nhưng lớp vảy trên người Hàn Sâm vẫn tiếp tục sinh trưởng. Bây giờ toàn thân hắn hầu như đều đã bị những chiếc vảy nhỏ xíu bao trùm, ngoại trừ trên đầu không có sừng ra, thoạt nhìn không khác gì long thú hình người.
Trong cung điện có nước suối và đồ ăn có thể chống đói nhưng chỉ là chống đói, có thể duy trì sự sống của Hàn Sâm chứ không thể để hắn tiếp tục tu hành, càng không thể tăng cường gen của hắn được.
Thời gian đầu, thi thoảng cường giả tộc Thái Thượng còn đến đây, dùng những phương pháp mới thử tróc lớp vảy trên người hắn ra. Nhưng theo những lần thử nghiệm thất bại, số lần họ tới đây cũng ngày càng ít. Cho tới bây giờ, đã gần mười ngày rồi hàn Sâm không nhìn thấy cường giả tộc Thái Thượng xuất hiện.
Bây giờ tộc Thái Thượng không còn là trợ lực của Hàn Sâm nữa, trái lại còn biến thành cản trở của hắn. Tuy không thể xác định được Hàn Sâm có phải Long trùng sinh trong lời nguyền không nhưng lấy phong cách làm việc của tộc Thái Thượng thì chắc chắn sẽ nhốt hắn ở đây, không thể cho hắn cơ hội rời đi.
“Nếu tộc Thái Thượng đã đồng ý giúp ta đưa Bảo Nhi về Trấn Thiên Cung thì chắc sẽ không đổi ý đâu. Giờ phải xem bản thân ta chạy thoát thế nào thôi.” Hàn Sâm đã thử rất nhiều cách nhưng đều không có tác dụng gì. Nơi đây hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài, cho dù muốn truyền tống quay về Tí Hộ Sở cũng không thể.
Muốn đến những nơi như Thần Vực lại càng không cần phải nghĩ. Nơi đây giống như một ngục giam to lớn, nhốt hắn bên trong, bất sinh bất tử.
“Sao ta lại xui xẻo vậy chứ?” Hàn Sâm thầm than thở, đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trong đầu: “Đúng rồi, có thể thử dùng món đồ kia”
Vừa nghĩ tới, Hàn Sâm lập tức chạy vào trong cung điện, đóng cửa lại.
Hàn Sâm đã ở chỗ này một thời gian, cũng có chút hiểu biết về nơi này. Vì thế giới trong bình hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, hắn không cảm ứng được tất cả những gì bên ngoài, tộc Thái Thượng bên ngoài trừ phi tự bước vào, nếu không cũng không thấy được hắn làm gì ở bên trong. Điều này Hàn Sâm đã nghĩ cách xác minh rồi, có thể xác định chắc chắn.
Nhưng Hàn Sâm vẫn vào trong cung điện rồi mới triệu hồi ra một thứ †ừ trong tháp Thiên Mệnh. Đó là một tòa thanh đồng khí cao ba bốn mét, bốn mặt ở giữa thanh đồng khí điêu khắc bốn đầu dê, chính là Tứ Dương Phương Tôn đầy tà khí.
“Một cái đầu dê trong đó có thể đưa ta truyền tống vào thế giới giam giữ Thủy Tổ Phá Thiên. Không biết ba đầu dê khác có năng lực tương tự như vậy không? Thứ này có thể tùy ý truyền tống trong Thiên Ngoại Thiên, nói không chừng ở đây cũng sẽ có tác dụng.” Hàn Sâm cắn răng, đi tới trước một cái đầu dê, thầm cầu khẩn trong lòng rồi đặt bàn †ay bên đầu dê.
Đầu dê bị bàn tay Hàn Sâm ấn xuống, hai con kim ngư một đen một trắng bên trong lập tức bơi nhanh, quấy lên một vòng xoáy nước trong Tứ Dương Phương Tôn.
Hàn Sâm cảm nhận được một lực hút kéo cơ thể hắn bay vào trong vòng xoáy, trong lòng hết sức mừng rỡ. Tuy không biết mình sẽ bị truyền tống đến đâu nhưng bất kể thế nào sẽ luôn có một cơ hội, hắn cũng không muốn bị nhốt ở đây cả đời.
Rầm!
Khi Hàn Sâm đi ra khỏi xoáy nước, chợt phát hiện ra mình đã không còn ở trong cung điện nữa.
Vì sợ bại lộ thân phận Hàn Sâm và lớp vảy trên người, Hàn Sâm bèn mặc áo giáp Động Huyền vào. Dù có sinh vật nhận ra áo giáp Động Huyền xuất hiện thì cũng chỉ cho rằng hắn là Kim Tệ, không ai biết hắn đã trốn thoát ra từ Chân Thần khí của tộc Thái Thượng.
“Đây là nơi nào vậy?” Hàn Sâm cảnh giác quan sát xung quanh, cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn giật nảy mình. Không nói hai lời, Hàn Sâm lập tức lấy tốc độ nhanh nhất đời mình vọt tới bên cạnh Tứ Dương Phương Tôn, ấn vào đầu dê.
Nơi Hàn Sâm đứng là một bệ đá to lớn, mà bốn phía bệ đá mỗi bên có một con dị chủng khủng bố. Dị chủng phía đông là một con vượn lớn lông trắng mặt đen, phía nam là một con quái vật đầu bò thân người, phía bắc lại là một con dị thú trông như kỳ lân, còn lại phía tây là một con quái xà chín đầu.
Bốn con dị chủng khổng lồ tản ra khí tức kinh khủng khiến lòng người run sợ. Chúng nó vây quanh bệ đá, như người khổng lồ ngồi trước bàn ăn đợi dùng bữa, mà Hàn Sâm ở trước mặt chúng nó chỉ như một cái
lạp xưởng nhỏ xinh.
Uỳnh!
Mắt thấy con vượn lớn lông trắng mặt đen đã duỗi tay về phía Hàn Sâm, cả người hắn lập tức bị hút vào trong Tứ Dương Phương Tôn. Sau đó chính là trời đất quay cuồng, chờ hắn đi ra từ trong xoáy nước, người đã trở về cung điện trong bình.
“May mà mình phản ứng nhanh. Nếu chậm nửa giây thì chắc đã trở thành đồ ăn trong miệng đám dị chủng kinh khủng kia rồi.” Hàn Sâm vỗ ngực, trấn an trái tim nhỏ bé đang đập loạn, thở phào tự lẩm bẩm.
Hết chương 2755.
Bạn cần đăng nhập để bình luận