Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3234. Một nửa ngọn nến

“Dạ Thần Vô Nguyệt, đó không phải là tên của Nguyệt Thần ở Tần quốc sao? Nàng còn lưu lại chủng gen ở Tần quốc à?” Hàn Sâm kinh ngạc trong lòng.
Nếu thật sự là chủng gen của Nguyệt Thần lưu lại thì đúng là không phải tầm thường.
Cảnh Chân Đế tiếp tục nói: “Không nói đến Dạ Thần Vô Nguyệt, chỉ một chủng gen Kính Nguyệt đã là một câu chuyện truyền kỳ rồi.”
“Không biết chủng gen kia có chỗ thần kỳ gì vậy?” Hàn Sâm tò mò hỏi.
Cảnh Chân Đế nói: “Theo truyền thuyết chủng gen này là do bạn tốt của Dạ Thần Vô Nguyệt lưu lại. Sau khi người kia chết rồi, Dạ Thần Vô Nguyệt không coi chủng gen này thành của riêng mà lưu ở một chỗ, lúc nào nhớ tới người bạn đã mất thì đi thăm chủng gen kia cùng trò chuyện.”
“Đương nhiên, còn có cách nói khác, rằng đó là chủng gen mà ngay cả Dạ Thần Vô Nguyệt đều không cách nào thu phục được, cho nên chỉ có thể để nó lại đó. Trên thực tế không biết chủng gen kia đã ở đế quốc Đại Tần ta mấy trăm triệu năm rồi nhưng vẫn chưa có ai có đủ khả năng thu phục được nó. Cũng may tính cách của nó khá ngoan ngoãn lại lười biếng, chỉ cần không trêu chọc đến nó thì nó sẽ không gây nguy hiểm cho người khác, nên vẫn luôn ở lại trong thành Ngọc Bích của ta.”
“Có chuyện như vậy sao, không biết chủng gen kia rốt cuộc là chủng loại gì vậy?” Lòng hiếu kỳ của Hàn Sâm đã bị gợi ra, không nhịn được hỏi.
“Nếu Hàn tiên sinh có hứng thú thì cứ đi xem là biết ngay.” Cảnh Chân Đế dừng một lát, gọi một nội thần tới nói: “Ngươi dẫn Hàn tiên sinh đến Minh Chúc viên.”
“Hàn tiên sinh, thân thể quả nhân không tiện nên không đi cùng ngươi được. Ngươi đi xem thử xem, nếu như có thể thu phục là tốt nhất, nếu không thu phục được thì để quả nhân lại nghĩ cách khác vậy.” Cảnh Chân Đế ho nhẹ nói với Hàn Sâm.
“Bệ hạ bảo trọng, tại hạ cáo từ trước.” Hàn Sâm không chủ động đề nghị hỗ trợ chữa thương cho Cảnh Chân Đế.
Không phải Hàn Sâm lòng dạ ác độc không giúp Cảnh Chân Đế, mà hắn thật sự không có phương pháp xử lý tốt được. Sức mạnh của Uyển Nhi đã ngấm vào toàn thân Cảnh Chân Đế rồi, trong thiên hạ này người có thể cứu hắn e rằng chỉ có bản thân Uyển Nhi thôi, kể cả Tần Tu cũng chưa chắc có thể cứu được.
Thể Thần Linh Siêu Cấp của Hàn Sâm tương sinh tương khắc với sức mạnh của Uyển Nhi, đáng tiếc sức mạnh của Uyển Nhi đã tiến thêm một bước, tuy thể Thần Linh Siêu Cấp vẫn còn có chút công hiệu với Cảnh Chân Đế nhưng muốn hoàn toàn loại bỏ lại là chuyện không thể.
Hàn Sâm cưỡng ép phá vỡ quy tắc vũ trụ sử dụng thể Thần Linh Siêu Cấp cũng chỉ có thể kéo chậm thời gian ra đi cho Cảnh Chân Đế mà thôi. Mà đó là còn có Thần Linh Siêu Cấp, nếu đổi thành người khác thì ngay cả kéo dài tuổi thọ cũng không làm được. Hơn nữa riêng bản †hân chuyện phá vỡ quy tắc vũ trụ đã là chuyện phạm ky rồi, lại còn phải tiêu hao sức mạnh của thể Thần Linh Siêu Cấp, Hàn Sâm yêu cầu một chủng gen Thần Linh cũng không thể xem là quá đáng.
Hàn Sâm nói sau này Cảnh Chân Đế vẫn còn có khả năng chuyển biến tốt cũng không phải đang lừa gạt hắn.
Dù sao Cảnh Chân Đế cũng là hậu thế của Tần Tu, chỉ cần có thể giữ được mạng sống không chết, chờ sau khi Tần Tu trở về, nói không chừng sẽ kêu Uyển Nhi cứu hắn, đây là một trong những bước ngoặt.
Hơn nữa nếu Hàn Sâm có thể nghịch chuyển thể Thần Linh Siêu Cấp, đến lúc đó cũng có khả năng cứu hắn, đây là bước ngoặt thứ hai.
Nhưng mà hai bước ngoặt này đều là chuyện về sau, hiện giờ không ai cứu được hắn cả.
Sau khi Hàn Sâm đi đến Minh Chúc viên, phát hiện nơi này thật sự có một luồng khí tức kỳ dị, thoắt ẩn thoắt hiện, khi có khi không, ngay cả Hàn Sâm cũng khó nắm bắt được.
“Minh Chúc viên là cấm địa, không có ý chỉ của bệ hạ thì không thể tiến vào trong đó. Nô tài chỉ có thể đưa Hàn tiên sinh tới đây thôi.” Nội thần đi đến cổng không dám tiến lên nữa, cung kính nói.
“Cực khổ rồi.” Hàn Sâm đẩy thẳng cửa đi vào trong Minh Chúc viên.
Minh Chúc viên khá lớn nhưng trong vườn hoa to như vậy lại không hề có hoa cỏ cây cối, càng không có hòn non bộ nước chảy, trên mặt đất trải từ đá tảng chỉ xây một đình đá nhỏ
Đình đá nhỏ kia cực nhỏ, so với vườn hoa to lớn càng có vẻ trống trải hơn.
Ánh mắt của Hàn Sâm rơi lên trên bàn đá trong đình nhỏ, cả vườn hoa không có bất cứ sinh vật gì, chỉ có một ngọn nến cháy đến phân nửa.
Khí tức kỳ dị vừa rồi Hàn Sâm đã cảm ứng được khi ở bên ngoài phát ra từ trên một ngọn nến này.
“Lạ thật. Nếu nói ngọn nến cháy nửa này là chủng gen trong truyền thuyết thì nó phải là hệ Hỏa mới đúng, sao Cảnh Chân Đế lại nói nó là hệ âm hàn vậy? Hơn nữa hình như ngọn nến này chẳng có liên quan gì đến hai chữ Kính Nguyệt cả, chẳng lẽ đó không phải là chủng gen Kính Nguyệt trong truyền thuyết sao?” Hàn Sâm khẽ nhíu mày, ánh mắt lại một lần nữa đánh giá khắp nơi.
Kết quả không có gì khác trước cả, trừ ngọn nến cháy được một nửa kia ra, trong vườn hoa này không hề có sinh vật nào khác. Đừng nói chủng gen, ngay cả thực vật bình thường cũng chẳng có lấy một cây.
“Kỳ lạ thật. Chẳng lẽ ngọn nến kia thật sự là Kính Nguyệt?” Hàn Sâm bước đến đình đá. Hắn có thể cảm giác được, ngọn nến thật sự không phải phàm vật, nhưng vì khí tức của nó không rõ ràng nên Hàn Sâm khó có thể thấy rõ được lai lịch của nó.
Ở ngoài đình đá nhìn ngọn nến kia thì chẳng cảm thấy gì cả nhưng khi Hàn Sâm đi vào khu vực đình đá, lại lập tức cảm thấy toàn thân rét run, hơn nữa trước mắt đã biến thành một khoảng tối tăm, giống như đi vào hầm băng trong bóng đêm vậy.
Ánh mắt hắn lại không nhìn ra được bên ngoài đình đá, bốn phía đều đã hoàn toàn tối đen không thấy được năm ngón tay, chỉ có ngọn nến trên bàn đá đang lóe lên ánh sáng nhàn nhạt.
Hơn nữa ánh sáng kia cũng cực kỳ quái dị. Mới rồi ở ngoài đình đá nhìn thấy là ánh nến trong vàng mang đỏ, không có gì khác ánh lửa trên ngọn nến bình thường cả.
Nhưng bây giờ nhìn lại thì phát hiện ra ánh nến kia là màu xanh biếc thăm thẳm, giống như một đốm lửa ma trơi, còn đang tản ra khí lạnh âm trầm khủng bố, khí lạnh trong đình đá này dường như đều phát ra †ừ ánh nến.
Sau khi Hàn Sâm đi vào trong đình đá, ông già tóc trắng lúc trước đã từng gặp một lần trong cung điện bước ra, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Chỉ là một kẻ khác họ lại định lấy Kính Nguyệt đi, nếu tự biết mình, sớm rút lui thì thôi nhưng giờ muốn lui cũng đã muộn, chỉ sợ cả mạng cũng phải để lại đó.”
Dừng một chút, ông già tóc trắng lại hừ lạnh nói: “Cảnh Chân cũng vì sợ chết quá mà lú lẫn. Ngay cả Thần Linh cấp Hủy Diệt cũng bó tay với thương thế của hắn, thế mà lại đi tin tưởng một nhân loại từ bên ngoài tới có thể cứu được hắn. Xem ra hắn chỉ là hạng phàm phu tục tử mà thôi, không phải tư thái đế giả chân chính, Tần quốc ta có thống nhất vũ trụ hay không vẫn phải xem thế hệ sau rồi.”
Nghĩ đến đây, ông già tóc trắng lại sa sầm mặt: “Cảnh Chân chỉ có một đứa con là Tần Bạch nhưng thằng nhãi kia lại cực kỳ vô liêm sỉ, vận mệnh của Tần quốc ta đáng lo ngại, e là còn phải tiếp tục chờ đợi thời cơ, chờ đợi Tần Hoàng có tư thái đế giả chân chính xuất hiện.”
Hàn Sâm nhìn ánh nến kia, trong lòng thầm nghĩ: “Cảnh Chân Đế thật sự không gạt ta, ngọn nến cháy dở kia thật sự là chủng gen hệ âm hàn nhưng hình như lại có chút khác biệt. Rõ ràng là hỏa, lại âm hàn như vậy, nó rốt cuộc là chủng gen hệ gì đây? Và tại sao lại có cái tên Kính Nguyệt?”
Trong lúc suy nghĩ, Hàn Sâm đi từng bước về phía ngọn nến cháy dở kia. Dù nó không thể làm vật dẫn nghịch Băng Cơ Ngọc Cốt nhưng vẫn là chủng gen cường đại thú vị. Nếu có thể đoạt lấy, ắt sẽ không thiệt thòi.
Hết chương 3234.
Bạn cần đăng nhập để bình luận