Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3460. Kim Tệ.

“Đại nhân… Mời ngươi hạ lệnh phản kích đi… Dù cho chúng ta hủy diệt cùng vũ trụ này, cũng không muốn chịu đựng nỗi nhục như vậy…” Một đám thần linh như nữ thần Quang Minh đều quỳ một gối xuống trước mặt Tử Vi, thỉnh cầu mệnh lệnh của hắn.
“Đáng chết, tại sao vẫn chưa ra, chẳng lẽ thật sự không được sao?” Tử Vi nhìn về phía vách tường tiến hóa với vẻ mặt nghiêm túc, trực tiếp đứng dậy, đi về hướng vách tường tiến hóa.
“Đại nhân, ngươi rốt cuộc đang chờ điều gì? Chuyện cho tới bây giờ, còn có chuyện gì đáng giá ngươi tiếp tục chờ đợi đây?” Nữ thần Quang Minh cắn răng vội hỏi.
“Chờ một người, một người có thể mang hi vọng đến cho vũ trụ này.” Tử Vi đưa tay đặt trên vách tường tiến hóa, lại không cảm giác được trên vách tường tiến hóa có bất cứ dao động lực lượng nào.
“Đến cả Bảo Nhi cũng bại rồi, còn ai có thể mang hi vọng đến cho vũ trụ, người duy nhất có khả năng ngăn cản Tần Tu chỉ còn lại đại nhân ngươi và chúng ta thôi.” Nữ thần Quang Minh nói.
Tử Vi quay đầu nhìn về phía nữ thần Quang Minh, cười khổ, nói: “Các ngươi cho rằng ta không muốn khởi động lại vũ trụ sao? Ta chỉ lo lắng, khởi động lại vũ trụ chẳng những không tổn hại được Tần Tu, còn sẽ đẩy nhanh kế hoạch của hắn, cho nên mới sẽ chậm chạp không muốn làm như vậy.”
“Ngươi nói gì?” Một đám thần linh như nữ thần Quang Minh đều kinh hãi.
“Lão điện chủ giao lực lượng bản nguyên của hắn cho ta, cho nên ta mới có thể kế thừa Thần điện Gen, trở thành chủ Thần điện Gen, có được thực lực cấp Trọng Khải. Mặc dù ta cũng là cấp Trọng Khải, nhưng so với lão điện chủ, thực lực lại kém hơn rất nhiều. Lão điện chủ có thể khởi động lại đại vũ trụ bằng sức một mình hắn, mà ta lại nhất định phải mượn nhờ lực lượng của Thần điện Gen, mới có thể khởi động lại đại vũ trụ.”
Dừng một chút, Tử Vi cười khổ, nói: “Mà Tần Tu kia, hắn chẳng những kế thừa gen của lão điện chủ, có được huyết mạch Trọng Khải, còn có được gen của hội trưởng hội Thần Loạn, từ đó đột phá đến cấp Vũ Trụ. Có thể nói, Tần Tu là tồn tại còn mạnh hơn cả lão điện chủ, mà hắn còn mượn nhờ lực lượng của bia gen, lại thêm lực lượng của Bảo Nhi. Sức mạnh đó đã không cách nào tưởng tượng được. Hơn nữa, hắn cũng có được năng lực Trọng Khải, còn mạnh hơn ta nữa, nếu ta tùy tiện sử dụng lực lượng Trọng Khải, chẳng những có khả năng ngăn không cản được hắn, còn rất có thể sẽ trở thành trợ lực của hắn. Với †âm tính của Tần Tu, hắn không có khả năng không tính đến một bước này.”
“Thì ra là thế, nhưng chuyện đã đến loại tình trạng này, dù thế nào cũng phải thử một lần. Thử thì còn có chút khả năng nhỏ nhoi, không thử thì đến cả một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có.” Nữ thần Kshana nói.
“Không, chúng ta còn có cơ hội.” Tử Vi nhìn về phía vách tường tiến hóa, nói.
“Đại nhân, trong vách tưởng tiến hóa rốt cuộc có cái gì? Cơ hội mà ngươi nói đến bắt nguồn từ đâu?” Cuồng Chiến thần luôn không nói gì cũng không nhịn được mà hỏi.
“Không phải ta đã nói với các ngươi, ta đang chờ một người ra từ bên trong đó sao?” Tử Vi nhìn xem vách tường tiến hóa, nói.
“Người mà ngươi nói, là chỉ con người thực sự sao? Mà không phải ám chỉ?” Nữ thần Quang Minh đột nhiên ý thức được vấn đề này.
“Đúng vậy, đó là một con người thực sự” Tử Vi gật đầu nói.
“Con người? Trong con người còn có người nào có thể đánh với Tần Tu một trận?” Nữ thần Kshana thực sự không nghĩ ra được. Dưới tình huống đến cả Bảo Nhi cũng bị Tần Tu dễ dàng đánh bại, còn có ai loại có thể đánh với Tần Tu một trận.
“Người ngươi nói không phải là Hàn Sâm đấy chứ?” Nữ thần Quang Minh nói với vẻ mặt kỳ quái.
Chúng thần linh nghe thấy đều nao nao, quay đầu nhìn về phía Tử Vi, đã thấy Tử Vi khẽ gật đầu.
Nữ thần Kshana lộ vẻ kỳ quái mà nói: “Đại nhân, ngươi đã từng cho rằng Hàn Sâm có khả năng đi ra một bước kia, nhưng sự thật đã sớm chứng minh, hắn căn bản không đi đến một bước kia được. Huống hồ đến cả Bảo Nhi đại nhân đi đến một bước kia cũng bại, cho dù hắn có thể đi đến một bước kia, e rằng cũng không phải là đối thủ của Tần Tu. Huống chỉ hắn căn bản không làm được, không đạt đến cấp Vũ Trụ được.”
Tử Vi há to miệng vừa muốn nói gì, lại đột nhiên nhìn thấy ánh hào quang tỏa sáng trên vách tường tiến hóa, chỉ thấy mấy vạn tộc văn trên vách tường tiến hóa đồng thời phát sáng, như từng vầng Thái Dương sáng chói.
Một đám thần linh đều nhìn về vách tường tiến hóa, chỉ thấy từng tộc văn lấp lánh kia lại vỡ tung ra.
Vũ… Thiên… Chân… Kiếp… Hủy Diệt… Từng tộc văn vỡ vụn, giống như từng chủng tộc hưng thịnh, suy vong, hủy diệt, mỗi một tộc văn vỡ vụn đều để lại một vết rạn trên vách tường tiến hóa.
Trong chốc lát, toàn bộ mấy vạn tộc văn vỡ vụn, nơi chữ Tiên cuối cùng ầm ầm vỡ vụn, toàn bộ vách tường tiến hóa đều nổ tung theo đó, hóa thành bụi bặm, bay múa đầy trời.
Chúng thần linh đều kinh nghỉ bất định nhìn vách tường tiến hóa. Đó là †ồn tại bất diệt từ cổ chí kim, vật căn bản nhất bên trong Thần điện Gen, dù là Thần Chủ cũng không thể hủy diệt, nền tảng vũ trụ bất hủ bất diệt.
Từ bên trong bụi bặm, chỉ thấy một bóng người chậm rãi đi ra, dân dần rõ ràng trrong mắt của các thần linh.
“Bảo Nhi!” Lực lượng trên người Loạn nhanh chóng trôi đi, mà nàng lại liều lĩnh phóng tới Bảo Nhi như cũ, muốn giải cứu Bảo Nhi từ trrong lực lượng của Tần Tu.
Thế nhưng, lực lượng của nàng công kích lên từng tia sáng màu tím kia, lại bị tia sáng hấp thu, khiến nàng trở nên càng suy yếu hơn.
Hội trưởng hội Thần Loạn đã từng quát tháo phong vân, gần như quân lâm vũ trụ, lúc này lại cảm giác bất lực và tuyệt vọng sâu sắc.
Hai tay ra sức muốn xé ra trói buộc trên thân Bảo Nhi, nhưng hết thảy đều phí công, chỉ khiến lực lượng của nàng càng ngày càng suy yếu, đến cả linh thể sắp tiêu tán.
Mà Bảo Nhi lại bị giam trong đó như cũ, bị rút ra lượng lớn lực vũ trụ như cũ, làm động lực nghịch chuyển thời không cho Tần Tu.
“Bảo Nhi… Là mẹ hại ngươi…” Loạn ôm Bảo Nhi bị nhốt, trong lòng đã tuyệt vọng.
Trời đất tuy lớn, dù vũ trụ rộng lớn, lại không có ai có thể giải cứu con gái nàng yêu nhất, không ai có thể giải cứu kết tinh của nàng và người nàng yêu yêu nhất.
“Ba ba… Ba ba sẽ đến cứu ta…” Bảo Nhi đang ra sức giấy dụa như cũ, đối kháng lực lượng trói buộc thân thể mình. Nàng cắn răng, giọng nói †uy nhỏ, nhưng lại kiên định như vậy.
Đáy lòng Loạn đắng chát một mảnh, lại không nói gì thêm, bởi vì nàng không đành lòng mở miệng, không đành lòng phá vỡ nguyện vọng tốt đẹp trong lòng Bảo Nhi, không hi vọng để nàng đối mặt với hiện thực
tàn khốc.
“Như vậy cũng tốt.” Loạn thở dài trong lòng, chung quy cũng không nói gì, chỉ ôm chặt Bảo Nhi, hưởng thụ thời gian sau cùng của sinh mệnh.
“Xong… Tất cả đều xong rồi…” Bên trong Hội Thần Loạn, nhìn từng đồng bạn bị xoá đi nhân quả trong thời không ngược dòng mà dần dần rút lui, thậm chí trực tiếp bị xoá đi, loại sợ hãi kia không cách nào hình dung.
Liên hệ nhân quả của toàn bộ vũ trụ đều tương thông. Vì xoá đi nhân quả của một người, những người và vật có liên quan với hắn sẽ bị xoá đi, mà những nhân quả liên quan đến người và vật kia sẽ liên quan đến càng nhiều sinh linh và vật chất.
Trong mạng lưới quan hệ nhân quả như vậy, một bên có lực lượng nhỏ yếu sẽ bị xoá đi trước một bước, sau đó toàn bộ mạng lưới nhân quả sẽ bị xâm chiếm, xóa bỏ từng bước một. Cho đến cuối cùng, toàn bộ thời không đều bị xoá đi.
“Đừng!” Dù cho là những sinh vật cấp Phá Giới, lúc này đều đã sợ hãi đến toàn thân phát run.
Những thể sinh mệnh phổ thông bị xoá bỏ gay gắt hơn. Trong bảy đại đế quốc, lượng lớn con người không hiểu sao mà biến mất, người còn đang nói chuyện một giây trước, một giây sau có thể bỗng dưng biến mất ngay trước mặt.
Bên trong đại vũ trụ gen cũng là như thế, toàn bộ thế giới gen đều lâm vào khủng hoảng và tuyệt vọng vô biên.
Lượng lớn sinh linh đều đang khẩn cầu thần linh che chở, nhưng khi bọn họ nhìn thấy hình ảnh Thần điện Gen bị đốt lên ngọn lửa màu tím, ngã xuống từ trong hư không, toàn bộ sinh linh đều cảm thấy tuyệt vọng trước nay chưa từng có.
“Thần… Cũng sắp diệt…” Dự cảm chẳng lành lan tràn trong đầu toàn bộ sinh linh.
“Mẹ.. Đừng… Mẹ…” Hàn Linh Nhi ôm Kỷ Yên Nhiên, nước mắt vẫn không ngừng lưu, thân thể Kỷ Yên Nhiên phảng phất phản lão hoàn đồng, không ngừng đảo ngược thời gian.
Từ thiếu phụ đến cô gái, từ cô gái đến thiếu nữ, từ thiếu nữ đến tuổi không xê xích Hàn Linh Nhi bao nhiêu, thân thể Kỷ Yên Nhiên đang thay đổi độ tuổi, đồng thời cả người và sự việc mà nàng đã trải qua †rong những khoảng thời gian kia cũng bị xoá đi.
Bên trong Hoa Viên Không Trung, có đệ tử các tộc đã trực tiếp bởi biến
thành trẻ con vì thời không ngược dòng, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.
“Thế giới này… Thật sự sắp diệt vong sao?” Cung chủ Trấn Thiên Cung tựa trên một cây cột đá, nhìn vũ trụ bốc lên ánh sáng tím kỳ dị, trong mắt tràn đầy đắng chát.
Tuyệt vọng… Ở khắp mọi nơi… Đinh!
Một tiếng động lanh lảnh truyền khắp Chư Thiên Vạn Giới. Âm thanh kia không lớn, lại rõ ràng khắc sâu vào trong tai mỗi một sinh linh. Chỉ thấy giữa vũ trụ đầy ánh sáng tím kỳ dị vô biên, có một chút ánh sáng màu vàng nhợt nhạt, lóng lánh.
“Kim Tệ!” Có người thấy rõ ràng một điểm kim quang kia, lại là một đồng tiền màu vàng, không khỏi kêu ra tiếng quái dị.
Hết chương 3460.
Bạn cần đăng nhập để bình luận