Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2693. Tiện cho người khác

Tuy nhiên, Bạch tiên sinh đã từng nói ở trong nhật kí của chính mình rằng đây chỉ là những suy luận, về hiệu quả thực sự sẽ có vài phần trăm là suy luận, có lẽ phải tự mình luyện mới biết được.
Trong đó Bạch tiên sinh cũng đề cập rằng vẫn có rủi ro nhất định trong việc tu luyện Huyền Hoàng Kinh. Việc đảo ngược huyết mạch rất nguy hiểm, sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến bản thân. Nếu hắn không thể chịu được loại ảnh hưởng này thì rất có khả năng sẽ chịu ảnh hưởng bởi sức mạnh của đảo ngược huyết mạch trước tiên.
Sức mạnh đáng sợ mà Huyền Hoàng Kinh mang lại khiến cho Hàn Sâm rất rung động nhưng rủi ro của nó lại khiến hắn có chút chần chừ.
“Dù sao ta cũng không cần luyện Huyền Hoàng Kinh, nếu không dùng được thì cũng không cần phải chủ động đảo ngược huyết mạch.” Hàn Sâm nghĩ thông suốt chuyện này, buông bỏ không suy nghĩ nữa.
“Rốt cuộc phải làm sao mới có thể săn giết nó được? Chỉ có thể thừa dịp Linh Lung và Lý Khả Nhi không ở đây, dùng thuật gen khác thử một lần xem sao.” Trong lòng Hàn Sâm âm thầm nghĩ.
Sau khi về tới Thiên Ngoại Thiên, Lý Khả Nhi đã chờ hắn ở bên trong ốc đảo.
“Sao lần này lại về nhanh như vậy?” Lần này Lý Khả Nhi không sốt ruột như lần trước, ngược lại cảm thấy Hàn Sâm trở về quá nhanh.
Nếu có thể thì nàng hy vọng Hàn Sâm cứ ở trong Lĩnh Vực Hạch Tâm cho đến khi dị chủng trong Tù Ma Điện bị giết sạch.
“Ta chỉ là đi vào tụ tập với bạn bè một lúc, bên này thời gian không còn nhiều, còn muốn săn giết dị chủng trong Tù Ma Điện, đương nhiên không thể ở lại quá lâu.” Hàn Sâm nói.
“Ngươi thật sự còn muốn đi Tù Ma Điện sao?” Lý Khả Nhi nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Vì sao mà không đi? Hiếm khi mới gặp phải đối thủ mạnh mẽ như vậy, lại không phải lo lắng về vấn đề an toàn, đây là cơ hội rèn luyện vô cùng tốt.” Hàn Sâm chân thành nói.
Vẻ mặt Lý Khả Nhi nhìn Hàn Sâm có chút kỳ lạ, đương nhiên nàng cảm nhận được rằng lời nói của Hàn Sâm là lời chân thành.
Tuy nhiên sinh vật bình thường, cho dù thuộc bộ tộc nào, sau những lần thất bại lặp đi lặp lại như này lại vẫn có thể giữ được bình tĩnh cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Hàn Sâm thất bại nhiều lần như thế, biết rõ là không thể mà còn muốn tiếp tục lao vào, tính cách bướng bỉnh như vậy thật sự rất khó để nói là tốt là xấu.
Lý Khả Nhi mấp máy môi như muốn nói điều gì, cuối cùng lại không nói lên lời, nàng cũng không muốn đả kích sự tích cực của Hàn Sâm.
“Thôi vậy, dù sao thời gian cũng chỉ còn lại khoảng một tháng. Với tính cách kiên trì của hắn, hẳn là sẽ không phải chịu ảnh hưởng quá lớn.” Trong lòng.Lý Khả Nhi thầm nghĩ.
Sau khi về tới Tù Ma Điện, mỗi ngày Hàn Sâm vẫn cứ khiêu chiến con dị chủng kia, tuy nhiên mỗi ngày vẫn đều bị thất bại.
Sau khi lại qua nửa tháng, Lý Khả Nhi và Linh Lung càng ít đến hơn. Dù sao số lần thất bại quá nhiều, Hàn Sâm cũng không lĩnh ngộ được điều gì mới, các nàng xem trận chiến cũng thu hoạch ít hơn .
Tận dụng khoảng thời gian này, các nàng vừa lúc luyện một chút đao pháp Thiên Chi Hạ học được từ Hàn Sâm. Tuy có hiểu biết và kinh nghiệm cá nhân của chính Hàn Sâm nên các nàng sử dụng rất dễ dàng, sức mạnh cũng rất lớn nhưng nếu muốn đạt tới trình độ giống như Hàn Sâm thì vẫn có đôi chút khó khăn.
“Người này quả thật có thiên phú hơn người về phương diện chiến đấu. Đao pháp và đao ý như vậy thật sự khó có được, đối với việc tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của chúng ta có trợ giúp không nhỏ.” Lý Khả Nhi tán thưởng nói.
“Chỉ tiếc rằng hắn không phải là Tộc Thái Thượng, nếu không với tư chất của hắn, nói không chừng có cơ hội luyện thành Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.” Linh Lung có chút tiếc nuối nói.
Lý Khả Nhi lại bĩu môi nói: “Tu luyện Thái Thượng Cảm Ứng Thiên có cái gì tốt? Ta không hề muốn biến thành quái vật lạnh như băng như vậy, nếu không phải không còn lựa chọn nào khác, ta thà rằng không luyện còn hơn.”
“Ai mượn ngươi là thiên phú thập giáp làm chi? Thiên phú thập giáp phải tu luyện “Thái Thượng Cảm Ứng Thiên”, đây là quy củ của Tộc Thái Thượng chúng ta.” Linh Lung nói.
“Vì sao cứ phải là ta? Thật hy vọng thiên phú của ta chỉ là thiên phú dưới cửu giáp bình thường thôi.” Lý Khả Nhi bất đắc dĩ nói.
Hàn Sâm lại thất bại, bước ra từ bên trong Tù Ma Điện với một thân đầy vết thương, lại nhìn thấy có một người đàn ông Tộc Thái Thượng đứng ở ngoài điện, đang đánh giá hắn.
Hàn Sâm không biết người đàn ông Tộc Thái Thượng này, nhưng nhìn ra một tia căm thù từ trong ánh mắt của người đàn ông.
“Tên này không phải là Lý Tuyết Thành đấy chứ?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Sau khi hắn đến Tộc Thái Thượng thì người đắc tội nhiều nhất chính là Lý Ngọc Chân và Lý Tuyết Thành. Hắn đã từng gặp Lý Ngọc Chân, còn người chưa gặp cũng chỉ có một mình Lý Tuyết Thành. Cho dù người đàn ông này không phải là Lý Tuyết Thành thì chắc chắn cũng có chút quan hệ với bọn hắn.
“Hàn Sâm, ngươi đã chiếm dụng Tù Ma Điện hơn hai tháng. Nếu không săn giết được Xích Huyết Ma Quỷ thì hãy mau nhường lại đi, miễn làm mất thời gian.” Lý Tuyết Thành nhìn Hàn Sâm nói.
Tằm Chi Chiến khiến hắn và Lý Ngọc Chân thua đến mức suýt chẳng còn quần mà mặc. Vẫn là nhờ trưởng bối hỗ trợ mới miễn cưỡng trả được phần lớn tiền nợ, đến bây giờ vẫn còn nợ nần chồng chất.
Hiện tại hắn và Lý Ngọc Chân đều nghèo khố rách áo ôm không còn chút gì, ngay cả tài nguyên cần thiết để tu luyện cũng cần phải tự mình nghĩ cách.
Lý Tuyết Thành dời sự chú ý lên trên người Xích Huyết Ma Quỷ, gen dị chủng của Xích Huyết Ma Quỷ là nguyên liệu cực phẩm để luyện chế dị bảo Thần Hóa. Hắn muốn lấy gen dị chủng Xích Huyết Ma Quỷ luyện ra dị bảo Thần Hóa để đổi lấy chút tài nguyên.
Đương nhiên Lý Tuyết Thành không tự mình săn giết được Xích Huyết Ma Quỷ nhưng sau lưng hắn còn có trưởng bối thân cận. Chỉ cần nhờ trưởng bối ra tay, muốn săn giết Xích Huyết Ma Quỷ cũng không phải là việc khó.
Song khi Lý Tuyết Thành đến chỗ của Thiên Khải trưởng lão xin quyền săn giết Xích Huyết Ma Quỷ lại được cho biết rằng quyền săn giết Xích Huyết Ma Quỷ lần này đã bị Hàn Sâm xin rồi, phải đợi sau khi Hàn Sâm thất bại thì hắn mới có cơ hội xin lại.
Lý Tuyết Thành không tin Hàn Sâm có thể săn giết Xích Huyết Ma Quỷ, cho nên mới đến Tù Ma Điện nhìn thử xem sao, quả nhiên thấy được Hàn Sâm đang bị hành hạ tàn bạo bởi Xích Huyết Ma Quỷ.
“Linh Lung nói cho ta biết rằng thời hạn nàng giúp ta xin còn lại một tháng, chẳng lẽ ta nhớ lầm sao?” Hàn Sâm nhìn Lý Tuyết Thành thản nhiên nói.
“Ngươi đã không có năng lực như vậy, nhiều hơn một tháng hay ít đi một tháng thì có gì khác nhau đâu? Tốt nhất là từ bỏ sớm một chút, tiết kiệm thời gian cho mình, cũng có thể tiện cho người khác.” Lý Tuyết Thành lạnh lùng nói.
“Thì ra là thế, tiện cho người khác theo lời của ngươi nói, sẽ không phải là chỉ chính ngươi chứ?” Ánh mắt Hàn Sâm nheo lại, nhìn Lý Tuyết Thành hỏi.
“Đúng vậy, thay vì ngươi lãng phí thời gian của mọi người ở đây, còn không bằng rút khỏi sớm một chút.” Lý Tuyết Thành thản nhiên đáp lại.
“Cũng đúng, tiện cho người khác chính là làm việc thiện tích đức, ta không nên lãng phí thời gian của mọi người.” Hàn Sâm khẽ gật đầu, dường như cảm thấy lời nói của Lý Tuyết Thành rất có đạo lý.
“Ngươi có thể nghĩ được như vậy cũng coi như là thấu tình đạt lý, trước khi rút khỏi cần đến chỗ của Thiên Khải trưởng lão đăng ký, ta có thể tiễn ngươi một đoạn đường.” Lý Tuyết Thành nghĩ rằng Hàn Sâm sắp bỏ cuộc.
“Không không không, ngươi hiểu lầm ý của ta rồi, ta chắc chắn sẽ săn giết Xích Huyết Ma Quỷ, cho nên ngươi không cần tốn thời gian chờ đợi.” Hàn Sâm cười nói.
Hết chương 2693.
Bạn cần đăng nhập để bình luận