Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2645. Thần Linh Chi Xúc thành tỉnh

Khi Hàn Sâm còn đang hoài nghi Thần Linh Chi Xúc rốt cuộc có ý gì, trong đầu đột nhiên truyền tới một ý niệm: “Cho ta thêm mấy giọt máu nữa.”
Hàn Sâm sững người. Lúc trước hắn đã từng gặp một con Thần Linh Chi Xúc khác, không ngạc nhiên lắm với năng lực ý niệm của chúng. Nhưng sự mạnh mẽ trong ý niệm của con Thần Linh Chi Xúc này lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với con trước đó hắn thấy.
Khi ở Trấn Thiên Cung, con Thần Linh Chi Xúc kia chỉ có thể đưa ra một ý niệm mơ hồ, ngay cả ý tứ cũng phải ngầm hiểu. Song ý niệm của con Thần Linh Chi Xúc này lại rõ ràng đến mức cứ như đang nói trong đầu hắn vậy.
“Sao ta lại phải cho ngươi máu chứ?” Hàn Sâm hứng thú nhìn con Thần Linh Chi Xúc trong tay, muốn xem nó có năng lực giao lưu với mình thật hay không.
+:u
“Trao đổi.” Âm thanh của Thần Linh Chi Xúc lại vang lên trong đầu Hàn Sâm.
“Uây con này có năng lực giao lưu thật kìa! Quả nhiên là sống lâu quá sẽ thành tinh, nó là di vật từ thời Thủy Tổ tộc Thái Thượng, theo chân Thủy Tổ Thái Thượng đi khắp đại vũ trụ, có lẽ thật sự không phải phàm vật.” Hàn Sâm sợ hãi thầm than.
“Trao đổi thế nào?” Hàn Sâm lại hỏi.
“Đi theo ta.” Thần Linh Chi Xúc nói rồi bèn bay đi, vỗ cánh vọt ra khỏi mộc lâu.
Hàn Sâm mang theo Bảo Nhi vội vã chạy theo, muốn xem con Thần Linh Chi Xúc này có thể cho hắn thứ gì.
Linh Lung chỉ nói hắn không nên rời xa khỏi ngọn núi nhỏ này, nếu không sẽ gặp nguy hiểm chứ không cấm hắn đi ra ngoài. Hơn nữa có Thần Linh Chi Xúc dẫn đường, nếu không quá xa thì Hàn Sâm cũng không sợ.
Tốc độ bay của Thần Linh Chi Xúc rất nhanh, không hề dưới Hàn Sâm. Hàn Sâm cũng phải dùng hết toàn lực mới miễn cưỡng đuổi kịp nó.
Bay mất một lúc lâu, Thần Linh Chi Xúc không bay thẳng mà cứ vòng tới vòng lui, rõ ràng là có điều kiêng dè cho nên mới phải đi vòng.
Hàn Sâm vốn còn lo lắng sẽ gặp phải dị chủng khủng bố, dù sao dị chủng Thần Hóa ở Thiên Ngoại Thiên cũng có rất nhiều. Nếu có dị chủng Thần Hóa từ cấp Lột Xác trở lên xuất hiện thì Hàn Sâm cũng không phải đối thủ.
Hiện giờ cũng không cần lo lắng nhiều như vậy, dọc theo đường đi căn bản không hề đụng phải dị chủng mạnh mẽ nào, thi thoảng cũng thấy mấy con dị chủng nhưng đẳng cấp khá là thấp.
Cuối cùng Thần Linh Chi Xúc đáp xuống một khe núi.
Hàn Sâm thấy trong khe núi xanh um tươi tốt, mọc lên một khoảng rừng trúc lớn, từng cây trúc tựa như phỉ thúy trông rất thích mắt.
Thần Linh Chi Xúc bay vào trong rừng trúc, Hàn Sâm cũng đi vào theo. Không bao lâu thì thấy trong rừng trúc có một khoảnh đất trống nhỏ, trên đất trống mọc ra một khóm hoa màu trắng nhạt.
Hàn Sâm nhìn kỹ mới phát hiện, những đóa hoa nhỏ màu trắng nhạt đó trông hơi kỳ lại, hình dáng như một đám tiên hoa mặc áo lụa trắng, ngay cả ngũ quan cũng cực kỳ chân thật, thậm chí còn có thể thấy lông mi thật dài.
Song những nàng tiên hoa này đều nhắm mắt lại, cũng không biết rốt cuộc có phải vật sống hay không.
Thần Linh Chi Xúc đã bay đến trên khóm hoa, đôi cánh rung động đưa tới khí lưu quét qua khóm hoa, nhất thời thức tỉnh những nàng tiên hoa này. Chỉ thấy các nàng mở mắt, thân thể lay động trong gió, run rẩy chụm lại một chõ, trông có vẻ rất sợ hãi.
“Cái này để trao đổi với ngươi.” Thần Linh Chi Xúc hạ xuống bên cạnh khóm hoa, đồng thời ý niệm của nó cũng vang lên trong đầu Hàn Sâm.
“Đây là cái gì?” Hàn Sâm ngạc nhiên nhìn những đóa hoa sắc trắng như nàng tiên hoa. Từ trên người các nàng, Hàn Sâm thấy được sinh cơ dày đặc.
“Tiên Tử Hoa.” Thần Linh Chi Xúc đáp. “Có tác dụng gì?” Hàn Sâm lại hỏi.
“Ong Thần Hoàng thích nhất là các nàng.” Ý niệm của Thần Linh Chi Xúc lại truyền đến.
“Có ý gì?” Hàn Sâm không hiểu được hàm ý thật sự trong câu nói này của Thần Linh Chi Xúc.
“Dùng các nàng có thể dụ Ong Thần Hoàng tới… Ngươi sẽ cần các nàng…” Ý niệm của Thần Linh Chi Xúc không ngừng truyền tới. Nhưng dù sao nó cũng không có năng lực ngôn ngữ thật sự, câu nói đơn giản còn được chứ để nó giải thích phức tạp hơn thì lại là chuyện rất khó khăn.
Hàn Sâm nghe một lúc lâu cũng chỉ biết là những đóa Tiên Tử Hoa này có thể dụ Ong Thần Hoàng tới. Mà Ong Thần Hoàng có vẻ hữu dụng với Hàn Sâm.
Đương nhiên đó chỉ là suy nghĩ của Thần Linh Chi Xúc, còn về phần Ong Thần Hoàng là thứ gì, Hàn Sâm vốn chưa từng nghe nói đến, cũng không biết có phải hữu dụng thật hay không.
“Ngươi muốn dùng các nàng đổi bao nhiêu máu?” Hàn Sâm nhìn Thần Linh Chi Xúc hỏi.
“Một trăm giọt.” Âm thanh của Thần Linh Chi Xúc vang lên trong đầu Hàn Sâm.
“Nhiều thế. Một đóa hoa một giọt nhé. Để ta xem xem, ở đây tổng cộng có mười bảy đóa Tiên Tử Hoa, cho ngươi mười bảy giọt, ngươi có đổi không nào?” Hàn Sâm dò hỏi.
Hắn cũng không phải đặc biệt muốn những Tiên Tử Hoa này, dù sao hắn cũng không biết rốt cuộc thứ này có tác dụng gì với hắn. Song hắn lại cảm thấy rất hứng thú với con Thần Linh Chi Xúc này, nó quen thuộc Thiên Ngoại Thiên như vậy, cứ kết một mối thiện duyên trước đã, sau này không chừng còn có chỗ cần dùng tới nó.
“Đổi.” Thần Linh Chi Xúc trả lời rất chắc chắn. “Vậy ta phải mang thứ này đi thế nào?” Hàn Sâm nhìn khóm hoa hỏi. “Đào cả rễ mang về.” Thần Linh Chi Xúc đáp.
“Các nàng sẽ không chết chứ?” Hàn Sâm nhìn những đóa hoa sắc trắng như nàng tiên, cũng không đành lòng tổn thương đến sinh linh đẹp đẽ như vậy.
“Không đâu, mang về trồng trong sân.” Thần Linh Chi Xúc đáp. “Được.” Hàn Sâm giơ tay chuẩn bị đào Tiên Tử Hoa lên. “Máu.” Thần Linh Chi Xúc lại bay lên bàn tay Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không do dự, trực tiếp ép ra mười bảy giọt máu, để nó lơ lửng trong lòng bàn tay.
Thần Linh Chi Xúc lập tức nhào tới như sói đói, mỗi ngụm một giọt, nhoáng cái đã chén sạch mười bảy giọt máu.
Hàn Sâm thấy cơ thể như thủy tinh của nó bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ, thoạt nhìn như một món hàng thủ công được điêu khắc từ pha lê màu hồng nhạt.
Đào Tiên Tử Hoa từ dưới đất lên, nhìn Tiên Tử Hoa như một bụi cây thực chất chỉ có một gốc cây thôi, bộ rễ bên dưới liên kết với nhau tạo thành một hình cầu có đường kính hơn ba mươi phân, giống như một cái bình.
Những Tiên Tử Hoa này chụm lại một chỗ run rẩy, trông có vẻ cực kỳ sợ hãi.
“Yên tâm, ta sẽ không tổn thương các ngươi đâu.” Hàn Sâm cười nói với các nàng. Sinh linh đáng yêu như vậy thì dù có ăn được Hàn Sâm cũng không nỡ xuống tay.
Thần Linh Chi Xúc đột nhiên bay tới, rơi xuống bụi hoa, móng vuốt bới mấy cái bèn chui vào lớp đất bùn trong bộ rễ.
“Ngươi chui vào đó làm gì vậy?” Hàn Sâm nghỉ ngờ hỏi. “Ngủ” Ý niệm của Thần Linh Chi Xúc truyền đến, song vì có lớp đất bùn che giấu nên không còn thấy được nó nữa.
Hàn Sâm lại hỏi vài câu nhưng không thấy Thần Linh Chi Xúc đáp lại, đành phải ôm theo Tiên Tử Hoa trở về đường cũ.
“Chắc Linh Lung sẽ biết tác dụng của Tiên Tử Hoa này nhỉ? Quay về hỏi nàng xem sao.” Hàn Sâm tăng nhanh tốc độ bay về ngọn núi có mộc lâu.
Không đợi Hàn Sâm về đến mộc lâu đã phát hiện tiểu ngọc dũng có phản ứng, đồ án tam giác trên người nó sáng lên, rõ ràng đã tiến vào phạm vi Linh Lung có thể cảm nhận được.
Hết chương 2645.
Bạn cần đăng nhập để bình luận