Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Khi Cá voi trắng đang di chuyển, đột nhiên Hàn Sâm nghe thấy tiếng tiếng động dữ đội từ phía trước, chỉ thấy đám vân thú đằng trước ùn ùn chuyển động như một đợt sóng thần, như thể đang có một trận chiến giữa sinh vật đáng sợ.
Hàn Sâm cố gắng muốn để Bảo Nhi tránh xa khỏi khu vực phía trước, hiện giờ họ đang chạy trốn, không phải đến để săn, tốt nhất là cố gắng không kích động sự tình, nhanh chóng trở về Trấn Thiên Cung.
Nhưng trước khi Bảo Nhi điều khiển Cá voi trắng chuyển hướng, Hàn Sâm đã thấy vài bóng người bay ra khỏi đám mây màu lam, mặt ai cũng đầy vẻ hoảng loạn, xem ra là đang chạy trốn.
Đám người đó có chạy trốn hay không cũng chẳng liên quan gì đến Hàn Sâm, hắn cũng lười để tâm đến việc của bọn họ, nhưng đến khi nhìn được rõ đám người đó, trong lòng không khỏi giật mình.
Trong số những người đó vậy mà lại có hai mỹ nhân trông rất giống cặp sinh đôi Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt.
Hàn Sâm hiển nhiên không thể tiếp tục phớt lờ họ được, để cho Bảo Nhi điều khiển Cá voi trắng bay tới gần đám người Cố Khuynh Thành.
Đám người đó bị Cá voi trắng thình lình xuất hiện dọa cho sợ hãi, lập tức định xoay người bỏ chạy theo hướng khác cho đến khi thấy bóng người bay ra từ miệng Cá voi trắng đang hé mở.
“Khuynh Thành, sao ngươi lại ở đây?” Hàn Sâm nhìn Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt nói.
Cố Khuynh Thành nhìn thấy là Hàn Sâm thì lập tức kéo theo Minh Nguyệt bay tới, còn những người khác khi thấy Cố Khuynh Thành có quen biết với Hàn Sâm thì đều thở phào nhẹ nhõm, theo nàng bay qua đó.
“Phía trước có một sinh vật cấp Thần Hóa rất đáng sợ, chúng ta nên rời khỏi đây trước rồi nói sau.” Cố Khuynh Thành bay đến trước mặt Hàn Sâm nói.
“Đi theo ta.” Hàn Sâm đi trước dẫn đường, để Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt tiến vào trong Cá voi trắng, những người còn lại cũng theo Cố Khuynh Thành tiến vào.
Thấy bọn họ có vẻ quen biết Cố Khuynh Thành nên Hàn Sâm cũng không ngăn họ lại.
“Đây hóa ra là một chiến hạm, hơn nữa còn có thể đi vào trong Thiên Hà tinh vực, quả thật là rất kỳ lạ” Một người trong số họ trông có vẻ khoảng hai mươi tuổi là người đàn ông Ma tộc, trên đầu có một sừng màu tím, tò mò nhìn khắp bên trong con Cá voi trắng nói.
“Họ là ai?” Hàn Sâm bảo Bảo Nhi điều khiển Cá voi trắng bay vòng qua vị trí của đám sinh vật cấp Thần Hóa, nhìn đám người đó hỏi Cố Khuynh Thành.
Bọn họ có tổng cộng mười mấy người, về cơ bản thì đều đến từ những tộc khác nhau, trình độ có lẽ đều là cấp Công Tước và cấp Vương.
“Ta, Minh Nguyệt và bọn họ cùng được thuê để bảo vệ người này du hành Thiên Hà tinh vực.” Cố Khuynh Thành chỉ vào một người đàn ông trẻ tuổi thuộc Vũ tộc lẫn trong đám người nói.
Hàn Sâm cẩn thận quan sát tên đàn ông người Vũ tộc, thấy hắn mi thanh mục tú, tuổi còn trẻ, sức sống trên người cũng không mạnh lắm, cùng lắm là Hầu Tước hoặc Công Tước.
“Tại hạ Phương Thanh Vũ, đa tạ các hạ đã cứu giúp, không biết nên xưng hô với các hạ như thế nào?” người đàn ông Vũ tộc tiến lên phía trước nho nhã lễ độ nói.
“Hàn Sâm.” Hàn Sâm cũng không giấu tên thật của mình.
“Thì ra là đệ tử cường giả mới thăng cấp Thần Hóa của Nữ Hoàng Đao Phong, ngưỡng mộ đã lâu.” Phương Thanh Vũ hai mắt sáng lên, quan sát Hàn Sâm từ trên xuống dưới nói.
Nằm ngoài dự đoán của Hàn Sâm, Phương Thanh Vũ không hề căm ghét hắn như những người khác trong Vũ tộc.
Hàn Sâm thấy bọn họ không có phản ứng gì khác khi nghe đến tên hắn thì hiểu là họ vẫn chưa biết hắn bị Tộc Hoàng Cực truy nã.
Nghĩ lại cũng đúng, hầu như tất cả các loại thiết bị đều không thể sử dụng được trong Thiên Hà tinh vực, không thể nhận được tin từ phía bên ngoài, họ đương nhiên là sẽ không thể biết được bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
“Chỗ này cũng khá an toàn rồi, các ngươi có thể rời đi.” Hàn Sâm nhìn ra bên ngoài, trong biển mây đã không còn động tĩnh gì, có lẽ là đã cách rất xa đám dị chủng Thần Hóa rồi bèn nói thẳng với đám người Phương Thanh Vũ.
Phương Thanh Vũ do dự một chút rồi nói: “Hàn huynh, ta muốn mời ngươi cùng ta đi du hành Thiên Hà tinh vực, ngươi có điều kiện gì cứ việc giao phó.”
“Xin thứ lỗi, ta đến đây không phải để chơi, cũng không dám nhận thành ý, mời các vị xuống tàu.” Hàn Sâm lạnh nhạt nói.
Hắn hiện đang chạy trốn, không có hứng thú tranh luận với đám người này, cứu họ một lần cũng là vì nể mặt Cố Khuynh Thành.
“Hàn huynh hãy cân nhắc kỹ một chút, chỉ cần ngươi ra giá, ta sẽ không mặc cả.” Phương Thanh Vũ lại nói.
“Xin lỗi, ta còn có việc khác phải làm, không tiện để các người đi cùng.” Hàn Sâm nói.
ư”
“Họ Hàn kia, đừng có mà không biết xấu hổ như thế” Một tên Hủy Diệt tộc đứng sau Phương Thanh Vũ tiến lên, nhìn chằm chằm Hàn Sâm hừ lạnh.
Đám người Công Tước và Vương giả cũng mơ hồ bao vây họ.
Hết chương 2446.
Bạn cần đăng nhập để bình luận