Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2362. Tiểu Hồng Điểu phát uy

Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân bị ép đến mặt cũng có hơi biến hình, Hàn Sâm đang do dự có cần mang theo Huyết Kỳ Lân truyền tống trở về Tí Hộ Sở thử không, cho dù bị sức mạnh của Tí Hộ Sở bài xích, cũng còn hơn bị cái bình này trực tiếp bóp thành thịt nát.
Ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rỡ tỏ ra bình tĩnh, vẫn luôn khống chế bình thủy tinh đồn ép Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân, con ốc biển hắc thạch kia đứng ở bên ngoài cái bình nhìn chằm chằm đám người Hàn Sâm cười khẩy, thịt trắng dưới thân lay động, một mảng đồ vật đen nghìn nghịt tuôn ra, những thứ màu đen đó rõ ràng là những con ốc biển nhỏ màu đen trong máu Huyết Kỳ Lân kia.
Ốc biển nhỏ màu đen giống như thuỷ triều vây ở bên ngoài bình thủy tinh, chỉ chít lít nhít cũng không biết có bao nhiêu, nhìn từ xa xa giống như một đám mây đen ở trong nước biển.
Hàn Sâm rợn hết da gà, nếu như bị cái bình ép thành thịt vụn, thì e là chết cũng không yên ổn, thi thể sẽ bị những con ốc biển nhỏ kia ăn mất.
Ngay vào lúc Hàn Sâm cắn răng chuẩn bị muốn sử dụng Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh truyền tống về Tí Hộ Sở, đột nhiên nhìn thấy một tia hồng quang yêu diễm ở đáy biển chỗ xa đang bay đến.
Sau nháy mắt, Hàn Sâm đã nhìn thấy ở đáy biển nơi xa có một con Hoả Điểu cả người bùng cháy Xích Diễm, giống như Hoả Phượng Hoàng bay đến, một mảnh hồng quang yêu dị kia chính là hoả diễm trên người nó.
Ốc biển hắc thạch và ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rỡ cũng đều đã nhìn thấy con Hoả Phượng Hoàng đó, ốc biển hắc thạch nhất thời bị doạ liên tục lùi về sau, thân thể bỗng chốc rút vào trong vỏ ốc, trên người nở rộ ra lĩnh vực lam quang.
Ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rỡ lại dựng đứng thịt mềm lên, xích Trật Tự nhiều màu trên người đan chéo, hoá thành bình thuỷ tinh lớn bao †rùm lên người con Hoả Phượng Hoàng kia.
Rầm!
Trong nháy mắt Hoả Phượng Hoàng đã bị bao trùm vào trong bình thủy tinh, ốc biển màu đen lúc này mới lại thò đầu ra, nhìn thấy Hoả Phượng Hoàng bị vây lấy, hưng phấn nhảy lên.
Nhưng giây tiếp theo, chỉ nghe Hoả Phượng Hoàng phát ra một tiếng Phượng kêu, hoả diễm màu đỏ trên người nó tăng vọt, bình thủy tinh cứng rắn vô cùng vậy mà lại bị thiêu chảy thành dung nham dưới ngọn lửa đó, nhỏ xuống từng mảng lớn.
Hai cánh của Hoả Phượng Hoàng chợt rung, bình thủy tinh nhất thời tứ tán nứt ra, phía trên mảnh vỡ vẫn còn có lửa cháy hừng hực, cuối cùng đều bị hoả diễm làm tan chảy thành chất lỏng màu đỏ thắm.
Một loạt cụm hoả diễm cháy trong đáy biển trông có vẻ vô cùng yêu dị, rồi lại có một loại mỹ cảm rung động tâm linh.
Ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rõ thấy vậy, xích Trật Tự nhiều màu trên người càng múa may điên cuồng hơn, rồi chúng nó lại hoá thành một bình thủy tinh quỷ dị bao trùm về phía Hoả Phượng Hoàng.
Hai cánh của Hoả Phượng Hoàng chợt rung, trong miệng phun ra một ngọn lửa màu vàng đỏ, ngọn lửa đó trực tiếp xuyên thấu qua bình bình thủy tinh mà ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rỡ ngưng tụ ra, bay về phía trên người nó.
Ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rỡ bỗng trợn to hai mắt, toàn bộ sức mạnh đều ngưng tụ ở phía trên vỏ ốc thuỷ tinh rực rỡ của nó, thân thể lại nhanh chóng rụt vào.
Ngọn lửa màu vàng đỏ kia đụng vào vỏ ốc thuỷ tinh nhưng không thể đốt thủng vỏ ốc, chỉ đốt được những quang thải lưu động ở phía trên vỏ ốc thuỷ tinh, giống như ánh sáng bảy màu.
Hoả Phượng Hoàng liếc nhìn Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân một cái, phun ra một ngọn lửa, ngọn lửa đó chạm vào bình thủy tinh đang vây lấy bọn họ, chỉ trong chớp mắt đã làm tan chảy bình thủy tinh.
“Tiểu Hồng Điểu!” Hàn Sâm và Huyết Kỳ Lân thoát khỏi vây khốn, nhìn kĩ một cái thì đã nhận ra con Hoả Phượng Hoàng đó, trong lòng vừa mừng kinh ngạc vừa mừng rỡ: “Thi thể của Thái Dương Kim Ô và tổ chim quả nhiên không hề lãng phí, con Tiểu Hồng Điểu này quả là rất lợi hại.”
Hai cánh của Tiểu Hồng Điểu đập, một vùng hoả diễm trùm lên người ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rỡ kia, ngọn lửa vàng đỏ đáng sợ đó càng ngày càng cháy mạnh, bao trùm hết toàn bộ vỏ ốc vào bên trong ngọn lửa.
Cùng với ngọn lửa bốc lên, vỏ ốc thuỷ tinh rực rỡ màu sắc đều đã bị cháy thành màu vàng đỏ, quang thải phía trên càng ngày càng nhạt.
Hàn Sâm đảo mắt nhìn qua, chỉ thấy ốc biển hắc thạch đang lặng lẽ muốn chạy, lập tức triệu hồi ra Chú Ngữ, hoá thành súng bắn tỉa, bắn một phát vào vỏ ốc của nó.
Bởi vì ốc biển hắc thạch sợ dẫn đến sự chú ý của Hoả Phượng Hoàng,
không dám sử dụng lĩnh vực, lui cũng rất chậm, lúc này bị viên đạn của Chú Ngữ bắn ở phía trên vỏ ốc, nhất thời bắn xuyên vỏ ốc, máu tươi từ
trong lỗ đạn phun ra tung toé.
Ốc biển hắc thạch chợt kêu thảm một tiếng, cũng không quan tâm nhiều như vậy nữa, mở ra lĩnh vực lam quang của nó, tăng nhanh tốc độ muốn trốn đi.
“Còn muốn chạy?” Hàn Sâm trực tiếp đuổi theo, lại bắn một phát về phía ốc biển hắc thạch.
Sau khi viên đạn đi qua lĩnh vực lam quang bắn ở trên người ốc biển hắc thạch, ấy thế mà lại có thể trực tiếp đâm xuyên vào trong lỗ đạn bắn ra lúc trước kia, lại một vùng máu bắn tung toé, máu tươi phun ra từ trong lỗ đạn giống như nước suối.
Năng lực khôi phục của ốc biển hắc thạch mạnh mẽ, nhưng mà lỗ đạn kia lại không hề có dấu hiệu lành lại, dường như lỗ đạn ấy vốn dĩ đã †ồn tại, hoàn toàn không thể lành lại được.
Đó là khả năng gia cố của lực lượng Vĩnh Hằng của Chú Ngữ, miệng vết thương bị gia cố không thể lành lại được nữa, đừng nói là ốc biển hắc thạch, cho dù là sinh vật Thần Hoá cũng chưa chắc có thể đánh vỡ Vĩnh Hằng gia cố.
Hàn Sâm nhanh chóng đến gần ốc biển hắc thạch, Chú Ngữ hoá thành súng đôi, không ngừng bắn về phía ốc biển hắc thạch, mỗi một phát đạn bắn vào ngay giữa lỗ đạn kia, bắn đến vương huyết của ốc biển hắc thạch bắn tung toé không ngừng.
Sau khi lĩnh vực lam quang kết hợp với vỏ ốc đã sinh ra hệ thống phòng ngự mạnh mẽ, nhưng máu thịt của ốc biển hắc thạch lại không hề có loại lực phòng ngự mạnh mẽ đó, lại thêm cả tốc độ của nó vốn chẳng nhanh, rất khó trốn khỏi viên đạn, không bao lâu trên người đã trúng rất nhiều phát súng, hơn nữa đều là bắn trúng cùng một chỗ.
Thân thể của ốc biển hắc thạch run rẩy, chân mềm nhanh chóng lay động, đám mây đen lớn tuôn ra từ phía dưới chân mềm của nó, đám mây đen đó chính là những con ốc biển nhỏ màu đen kia.
Đế Văn trên người Hàn Sâm loé sáng, những con ốc biển nhỏ màu đen kia muốn chui vào trong lỗ chân lông của Hàn Sâm, nhưng lại bị Đế Văn trực tiếp chấn nát.
Ốc biển hắc thạch trốn không thoát, đám ốc biển nhỏ màu đen phóng thích ra cũng không làm gì được Hàn Sâm, trên người không ngừng bị bắn trúng, vương huyết càng chảy càng nhiều, lực Tuyệt Nha màu tím không ngừng lan ra ở trong miệng vết thương đó, khiến vết thương của nó càng ngày càng nặng.
Ốc biển hắc thạch càng bò càng chậm, lĩnh vực lam quang cũng dần dần trở nên suy yếu, đợi lĩnh vực lam quang vừa thu về, súng đôi trong †ay Hàn Sâm mở ra hoả lực hết cỡ, trong chớp mắt bắn vỏ ốc của nó †an nát chia năm xẻ bảy.
Không có sức mạnh của lĩnh vực lam quang bảo vệ, thì vỏ ốc cũng không được tính là vô cùng cứng rắn.
“Giết chết dị chủng cấp Vương Bàn Sơn Hải Loa, thu được thú hồn Bàn Sơn Hải Loa, phát hiện gen dị chủng.”
Hàn Sâm chợt thấy vui trong lòng, vội vàng đi xem Bàn Sơn Hải Loa là thú hồn loại hình gì.
Thú hồn dị chủng cấp Vương Bàn Sơn Hải Loa: Dạng lĩnh vực.
Hàn Sâm hơi sửng sốt, không ngờ rằng lại có được một thú hồn cấp Vương dạng lĩnh vực, cũng không biết là thú hồn dạng lĩnh vực trong cấp Vương khá nhiều, hay là do hắn may mắn.
Hàn Sâm triệu hồi thú hồn Bàn Sơn Hải Loa ra, muốn thử đây xem là lĩnh vực thế nào.
Một vùng lam quang từ trên người Hàn Sâm khuếch tán ra, thế nhưng lại giống y hệt lĩnh vực lam quang mà Bàn Sơn Hải Loa sử dụng, điều này khiến Hàn Sâm chợt thấy vui trong lòng.
Hắn còn đang định nghiên cứu sâu hơn về lĩnh vực lam quang này rốt cuộc có tác dụng gì, thì đột nhiên nghe thấy bên ốc biển thuỷ tinh rực
rỡ kia truyền đến tiếng kêu chít chít lạ thường, Hàn Sâm vội vàng quay đầu nhìn qua thì thấy con ốc biển thuỷ tinh màu sắc rực rỡ đó đã sắp
bị hoả diễm của Tiểu Hồng Điểu thiêu chín, đang chạy trốn nhanh như phát điên.
Hết chương 2362.
Bạn cần đăng nhập để bình luận