Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3112. Tân Bạch làm chứng

Tin tức Thiết Mạc ở bị giết Thần miếu Băng Tuyết, Công Thúc Chỉ, Tư Đồ Nhã và Lỗ Tam Trực cũng bị chém ở trong Thiết phủ của thành Băng Tuyết đã truyền khắp cả thành Ngọc Bích trong nháy mắt.
Đại thống lĩnh của cấm vệ quân là người có máu có mặt ở trong thành Ngọc Bích, lại còn chịu trách nhiệm liên quan tới sự an toàn của thành Ngọc Bích, mà giờ bị chém giết ở ngay trong nhà mình, đã hơn trăm năm rồi thành Ngọc Bích chưa từng xảy ra loại sự kiện ác tính này.
Hơn nữa chuyện thích khách của đế quốc khác ám sát đại thần Tần quốc cũng không hiếm thấy, nhưng mà chuyện như Hàn Sâm giết tới tận cửa đường đường chính chính, giết chết quý tộc Thần Huyết Thiết Mạc ở trong Thần miếu thì chưa có bao giờ, thế nên ảnh hưởng mà nó †ạo thành có thể nói là cực kỳ ác liệt.
Không ít quan to quý tộc có chút hiểu biết về sự kiện này, biết nội tình trong đó, bọn họ vốn tưởng rằng lần này Phượng Phi Phi và Hàn Sâm ắt gặp khó khăn nhưng ai ngờ Hàn Sâm chẳng bị sao mà còn đánh tới tận Thiết phủ, giết chết Thiết Mạc. Lúc nghe được tin tức thì bọn họ đều kinh ngạc tới nói không ra lời.
Ảnh hưởng của chuyện này thật sự quá lớn, đám người Liễu Tiêm Tiêm nhanh chóng báo lên trên, hơn nữa còn triệu tập cả quân tinh nhuệ của cấm vệ quân, vội vàng chạy tới lâu đài cổ của Phượng Phi Phi.
Cấm vệ quân tổng cộng có mười bốn đội, mặc dù Thiết Mạc là thủ lĩnh của cấm vệ quân nhưng lại không phải đệ nhất cao thủ trong cấm vệ quân, sức chiến đấu đứng đầu của cấm vệ quân chân chính là Triệu Long của Long Chiến vệ và Liễu Tiêm Tiêm của Phượng Linh vệ. Hai người mới là phái thực lực đích thực của cấm vệ quân, và nhất là Triệu Long, có thể nói hắn là đệ nhất cao thủ chân chính của cấm vệ quân vương đình.
Nhưng vì bối cảnh của hai người khá bình thường cho nên dù thực lực đã vượt qua Thiết Mạc, nhưng vẫn bị xếp dưới Thiết Mạc và hai vị phó thủ lĩnh.
Nhưng khu vực mà Long Chiến vệ và Phượng Linh vệ do bọn họ thống lĩnh có trách nhiệm bảo vệ lại là hai khu vực gần hoàng cung nhất, chiến lực của hai đội ky vệ cũng là mạnh nhất trong Thập Tứ ky.
Hôm nay Thiết Mạc lại bị giết, Thập Tứ ky đều hành động, Triệu Long và Liễu Tiêm Tiêm cũng tự mình dẫn ky vệ chạy tới lâu đài cổ của Phượng Phi Phi.
Bọn họ vốn cũng chẳng ôm hy vọng gì quá lớn trong lòng, vì dù là ai thì sau khi phạm vào án lớn như vậy, chắc chắn sẽ không trở lại nơi hung hiểm như vậy.
Nhưng sau khi bọn họ tới lâu đài cổ của Phượng Phi Phi thì kinh ngạc phát hiện ra rằng, Hàn Sâm không những còn đang ở bên trong lâu đài cổ của Phượng Phi Phi, mà còn tỏ ra như thể không có chuyện gì, đánh cờ nhảy với Thái tử Tân Bạch đầy nhàn nhã.
“Hàn Sâm, trò cờ nhảy gì gì đó này của ngươi hay thật đó, chúng ta lại chơi ván nữa đi.” Khi Triệu Long và Liễu Tiêm Tiêm đi tới trước mặt Hàn Sâm, Thái tử Tân Bạch đang nói chuyện hăng hái bừng bừng với Hàn Sâm.
“Thái tử điện hạ” Cả đám thống lĩnh cấm vệ quân Triệu Long và Liễu Tiêm Tiêm hành lễ với Tần Bạch trước, rồi Triệu Long nói: “Hàn Sâm xông vào Thiết phủ, ám sát Đại thống lĩnh của cấm vệ quân Thiết Mạc Thiết đại nhân và thống lĩnh của Lôi Sư ky Lỗ Tam Trực, Công Thúc Chỉ, Tư Đồ Nhã, bọn ta muốn bắt hắn về quy án, làm theo quốc pháp.”
Vẻ mặt của Tần Bạch tràn đầy kinh ngạc nhìn Hàn Sâm, rồi hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Long hỏi: “Còn có chuyện vậy à? Chuyện này xảy ra khi nào?”
Triệu Long đáp: “Ngay nửa giờ trước.”
Tần Bạch chợt lắc đầu nói: “Chắc chắn là các ngươi lầm rồi, hôm nay Hàn Sâm vẫn luôn đánh cờ cùng với ta và chưa rời đi dù chỉ một bước, sao hắn có thể chạy tới Thiết phủ giết người được chứ?”
Đám người Triệu Long nghe vậy thì sắc mặt cũng thay đổi, nếu như là người khác nói ra những lời này thì bọn họ sẽ chẳng cần để ý tới, và thậm chí là còn bắt cả người nói chuyện về thẩm vấn.
Nhưng bây giờ người nói lời này lại là Thái tử Tân Bạch của Tần quốc, đã thế còn là người thừa kế duy nhất của Tần quốc, nên đương nhiên bọn họ không thể làm như vậy được.
“Thái tử điện hạ, ngươi chắc chắn rằng hôm nay hắn vẫn luôn ở chung một chỗ với ngươi, không hề rời khỏi tâm mắt của ngươi lần nào ư?” Triệu Long cau mày hỏi.
“Đương nhiên rồi, hắn luôn đánh cờ với ta, chưa bao giờ rời khỏi tầm mắt của ta luôn. Theo ta thấy thì chắc chắn là có người muốn vu oan hãm Hàn Sâm rồi, thôi các ngươi mau cút đi tra đi, đừng để thích khách chân chính nhởn nhơ ở ngoài vòng pháp luật, thế thì chẳng phải Thiết đại thống lĩnh sẽ chết không nhắm mắt sao?” Tần Bạch tỏ vẻ muốn đuổi người.
Triệu Long rõ ràng không tin lời của vị Thái tử quần áo lụa là nổi danh này, nhưng vì thân phận của đối phương thực sự là quá tôn quý, nên hắn chỉ đành cố kìm chế lại tính tình, nói rằng: “Thái tử điện hạ, hơn ngàn hộ vệ, gia thần và trực hệ của Thiết gia ở trong Thiết phủ đều tận mắt nhìn thấy Hàn Sâm giết người. Cho dù là có người hãm hại thật thì bọn ta cũng phải mời hắn về để giúp điều tra cho rõ ràng, nếu có người hãm hại thật thì chắc chắn bọn thần sẽ trả lại trong sạch cho hắn.”
“Khốn kiếp, cấm vệ quân các ngươi đều là phế vật ngu ngốc à? Cấm vệ quân chịu trách nhiệm bảo vệ an nguy của đế đô, đường đường là Đại thống lĩnh của cấm vệ quân mà lại bị người ta giết chết ở trong nhà, các ngươi còn chẳng bảo vệ nổi mình thì còn làm ăn được gì nữa? An nguy của thủ đô Đại Tần ta giao cho những tên phế vật như các ngươi bảo vệ, có khi có người xông vào trong hoàng cung lấy đầu của ta và phụ hoàng ta, thì các ngươi cũng vẫn chẳng hay biết gì ấy chứ…” Tần Bạch mắng đám người Triệu Long xối xả.
“Thần biết tội.” Đám người Triệu Long chỉ đành quỳ xuống xin tội, Đại thống lĩnh của cấm vệ quân lại bị người giết chết, đây đúng là sỉ nhục xưa nay chưa từng có của cấm vệ quân.
“Cút hết cho ta, bổn thái tử đã nói rồi, Hàn Sâm vẫn luôn ở chung một chỗ với ta, nên hắn không thể nào là hung thủ được, đám phế vật các ngươi còn không mau cút đi tìm hung thủ thật sự cho ta.” Tân Bạch phẫn nộ quát.
Sắc mặt của đám người Triệu Long rất khó coi, nhưng bọn họ cũng biết bây giờ không mang Hàn Sâm đi được rồi. Thân phận của Tần Bạch không tầm thường, hắn nếu làm người nhân chứng cho Hàn Sâm thì dù là thật hay là giả, chuyện cũng sẽ không do bọn họ quyết định nữa rồi.
Triệu Long và Liễu Tiêm Tiêm liếc mắt nhìn nhau, chỉ đành hành lễ rồi lui ra khỏi lâu đài cổ của Phượng gia.
Nếu như đổi thành đế quốc khác, khi người thừa kế duy nhất của hoàng tộc, Hoàng đế của Tần quốc tương lai lên tiếng thì khả năng cao chuyện này là không giải quyết được gì.
Nhưng mà Tần quốc lại có hơi khác với những quốc gia khác, dù cho thân phận của Tần Bạch tôn quý, nhưng xưa nay Tần quốc luôn coi trọng pháp luật, vậy nên Thái tử Tần Bạch cũng không thể muốn làm gì thì làm được.
Sau khi đám người Triệu Long ra ngoài thì cũng không rời đi ngay, bọn họ sắp xếp cấm vệ quân cố thủ ở ngoài lâu đài cổ, vây chặt lâu đài cổ như nêm cối, nước chảy không lọt, hơn nữa còn báo cáo tình huống bây giờ lên trên và đợi quyết định từ cấp trên.
Khi quyết định vẫn chưa truyền xuống thì tuyệt đối không thể để Hàn Sâm rời khỏi phạm vi khống chế của bọn họ được.
Tin tức truyền vào trong cung, có rất nhiều Ngự sử đại phu đều mắng Tần Bạch là tên giá áo túi cơm ngu ngốc, tương lai chắc chắn là hôn quân.
Nếu là ở đế quốc khác, chuyện như vậy chắc chắn sẽ không xảy ra, vì dù người của hoàng gia có sai tới đâu thì cũng không phải chuyện mà thần tử được phép phê bình, chỉ trích, càng không có chuyện há mồm là mắng như vậy.
Nhưng mà Tần quốc thật sự có hơi khác người, mặc dù ai cũng biết luật pháp của Tần quốc có quá nhiều điều không công bằng và dị thường, nhưng mà đại thần của Tần quốc cũng là đám thần tử coi trọng pháp nhất và dám nói nhất.
Đến cả đương kim Hoàng đế nếu làm ra chuyện trái pháp luật thì cũng sẽ bị những Ngự sử đại phu mắng to là ngu ngốc. Mà Hoàng đế dù khi nghe thấy phãn nộ thật đấy nhưng mặt ngoài vẫn phải khích lệ đối phương là thần tử tốt coi trọng pháp nhất và dám nói thật, nếu không sẽ là hôn quân, bạo quân làm trái pháp luật của tổ tiên.
Thần tử của Tần quốc cũng thường thấy tự đắc vênh váo vì điều này, cộng thêm đương kim Hoàng đế nhân hậu khoan dung nên đã khiến bầu không khí bàn pháp luật và coi trọng pháp luật ở Tần quốc càng thịnh hành hơn.
Có thể nói sự hiểu hiểu biết về pháp luật của Tần quốc đã đạt đến trình độ cố chấp và điên cuồng, pháp luật bất thường đã tạo ra Tần quốc và cũng đã hạn chế Tần quốc.
Chuyện Thiết Mạc bị giết quá lớn, mà hành động lần này của Tần Bạch lại càng chọc giận một đám đại thần. Thâm chí, đám đại thần tự xưng là cương trực công chính ấy còn dâng thư lấy cái chết để can gián luôn, tuyên bố nếu Hoàng đế không đánh chết Hàn Sâm thì bọn họ sẽ đâm chết ở trên triều đường.
Đương nhiên, ý thì ý vậy nhưng lời can gián thì không viết như thế.
Hết chương 3112.
Bạn cần đăng nhập để bình luận