Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3443. Tiên

Số lượng thú Phá Giới kinh người đánh tới như mây đen che trời, Vương Vũ Hàng lái xe máy hạng nặng xông ra kết giới, đã tiến vào trạng thái thể Siêu Thần cứu cực, cả người đẹp vô cùng yêu dị. Nơi xe máy hạng nặng đến, lập tức dẫn đến gió tanh mưa máu, lượng lớn Thú Phá Giới bắt đầu tự giết lẫn nhau.
Đường Chân Lưu nhìn trực nhạc, lớn tiếng cười nói: “Tiểu thúc làm cho gọn gàng vào, hội Thần Loạn cũng không gì hơn thế này. Thú Phá Giới dù nhiều thì có ích lợi gì? Có tiểu thúc ở đây, đến một ngàn chết một ngàn, đến một vạn chết một vạn.”
“Thú vị, nơi này không có một ngàn, một vạn, chỉ có một mình ta, các ngươi dự định muốn để ta chết thế nào?” Một âm thanh yêu mị truyền đến từ trong tinh không, chỉ thấy một người phụ nữ quái dị mọc ra hai cái đầu đạp lên hư không mà đến, ngăn chặn đường đi của Vương Vũ Hàng.
Những thú Phá Giới vốn đang điên cuồng tự giết lân nhau vì lực lượng của Vương Vũ Hàng, lại nổi lên huyết quang trong mắt, nhào tới Vương Vũ Hàng.
Vương Vũ Hàng lập tức giật mình trong lòng, biết gặp đối thủ lợi hại, điên cuồng bộc phát hormone siêu cấp của mình, muốn xoay chuyển cục diện.
Thú Phá Giới gần đó bị Vương Vũ Hàng và người phụ nữ hai đầu ảnh hưởng, mắt trong chốc lát biến thành đỏ như máu, chốc lát lại trở nên điên cuồng, có lúc muốn nhào về phía Vương Vũ Hàng, có lúc lại muốn nhào về phía người phụ nữ hai đầu.
Người phụ nữ hai đầu kia có một gương mặt yêu mị tận xương, một gương mặt lạnh lẽo như sương, lại phảng phất có được ma lực không thể tưởng tượng nổi, tranh đoạt quyền khống chế thú Phá Giới với Vương Vũ Hàng.
Thậm chí có Thú Phá Giới nổi điên bởi vì cả hai đọ sức lực lượng, bắt đầu xé rách thân thể của mình, xé thân thể đến máu thịt be bét, lộ ra cả xương cốt, mà vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
“Đã lâu không gặp được đối thủ thú vị như thế, nhớ kỹ tên của ta, ta tên là Shirley.” Khuôn mặt yêu mị kia nói, thân thể đã phóng tới Vương Vũ Hàng.
Vương Vũ Hàng và Shirley chiến đấu, không rảnh lại ngoảnh đầu đánh con khác, chỉ có thú Phá Giới gần bọn họ bị ảnh hưởng, lượng lớn Thú Phá Giới khác vẫn phóng tới kết giới của Hoa Viên Không Trung như cũ.
Hoàng Phủ Tĩnh xông ra kết giới, thuấn di đến trước một con thú Phá Giới, chân dài như búa, trực tiếp chém thú Phá Giới kia thành hai nửa.
Con bạch hổ kia mở mắt lần nữa. Lần này, không cần Etch nói chuyện, nó đã tự đứng dậy, nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tĩnh, một giây sau bốn vó cùng động, lập tức biến mất không thấy gì nữa, khi xuất hiện lại, đã đến trước mặt Hoàng Phủ Tĩnh.
Oành!
Hoàng Phủ Tĩnh rung động trong lòng, hai tay vô ý thức giơ lên. Trong khoảnh khắc cánh tay giơ lên, một con bạch hổ bỗng nhiên xuất hiện, vuốt hổ đã đến trước mặt Hoàng Phủ Tĩnh, chỉ thiếu một tấc, móng vuốt đã đâm vào mắt của nàng.
Hai luồng lực lượng va chạm vào nhau, không gian bốn phía lập tức bị đánh nát bấy, cả thân thể của thú Phá Giới gần đó cũng bị trực tiếp chấn vỡ.
Trận chiến đấu kinh khủng hoàn toàn bùng nổ, cường giả có thể xuất chiến của Hoa Viên Không Trung đều đã xuất chiến, nhưng vẫn có lượng lớn sinh vật chỉ có thể xem trận chiến bên trong Hoa Viên Không Trung, trong đó bao gồm tộc Thái Thượng và rất nhiều đệ tử của Trấn Thiên Cung.
Đặc biệt là đệ tử của Trấn Thiên Cung, trong lòng vô cùng uất ức, vô số cường giả của Hoa Viên Không Trung đại chiến cùng kẻ địch, mà người có tư cách tham gia chiến đấu bên trong Trấn Thiên Cung, dường như chỉ có một cung chủ Trấn Thiên Cung .
“Trấn Thiên Cung chúng ta vốn là đứng đầu vũ trụ, bây giờ lại chỉ có thể dựa vào sự che chở của người khác.” Một vị trưởng lão Trấn Thiên Cung thở dài nói.
Trên thực tế, đây cũng là ý nghĩ trong lòng đại đa số đệ tử của Trấn Thiên Cung, không khỏi tinh thần chán nản.
Ngay khi bọn họ tự oán tự ai, đã thấy hai bóng người một trắng một đen phóng lên tận trời từ trong doanh địa của Trấn Thiên Cung, xông ra kết giới giết vào bên trong đàn thú Phá Giới.
“Là Cô Trúc và Ngọc Thiện Tâm!” Đệ tử Trấn Thiên Cung thấy rõ ràng hai bóng người kia, lập tức vui mừng quá đõi.
“Đúng vậy, Trấn Thiên Cung chúng ta còn có Cô Trúc và Ngọc Thiện Tâm, bọn họ cũng không hề kém những cường giả của Hoa Viên Không Trung kia.” Mắt thấy Cô Trúc và Ngọc Thiện Tâm đại sát tứ phương trong bầy thú, một người ánh kiếm chất phác, sắc bén, một người điểm nhẹ ngón tay ngọc, ung dung không vội, không hề kém những cường giả khác của Hoa Viên Không Trung, trong long bọn họ đều rất phấn chấn.
Kỷ Yên Nhiên ôm Linh Nhi, gương mặt không thể che hết vẻ lo lắng. Mặc dù Hoa Viên Không Trung đông đảo cường giả, nhưng thú Phá Giới và cường giả Phá Giới của hội Thần Loạn lại càng nhiều, mắt thấy lượng lớn thú Phá Giới vọt tới, cũng không có khả năng hoàn toàn bị ngăn cản, vẫn có không ít thú Phá Giới đang xung kích kết giới.
“Tiểu Kim Kim, chăm sóc tốt cho mẹ và tiểu muội của ta.” Tiểu Hoa nói một câu với Kim Mao Hống nằm bên cạnh Kỷ Yên Nhiên, sau đó lại nói với Kỷ Yên Nhiên: “Mẹ, tình huống khẩn cấp, ta cũng phải xuất chiến.” “Cẩn thận chút, có thể chiến thì chiến, không thể chiến thì trốn, đây là †ruyền thống của Hàn gia chúng ta, không mất mặt.” Kỷ Yên Nhiên sờ đầu Tiểu Hoa, nói.
“Mẹ, ngươi yên tâm đi, thiên hạ này còn không có người ngoài nào có thể lấy mạng người nhà của chúng ta.” Tiểu Hoa nói rồi phá vỡ hư không mà xông lên. Ánh sáng màu trắng rực rỡ lưu chuyển trên người, trong chốc lát phảng phất biến thành một người khác, không non nớt như bình thường, một mái tóc dài trắng lóa ngược gió tung bay, như chiến thần lâm thế.
Trong khoảnh khắc xông ra khỏi kết giới, hai tay Tiểu Hoa cùng động, lực trường thời không lập tức bị thay đổi, thú Phá Giới vốn phóng tới Hoa Viên Không Trung, không hiểu sao đều quay đầu, va chạm với thú Phá Giới.
“Đã sớm nghe nói thời không chỉ lực của Thánh thể vô địch, hôm nay Etch ta đến cũng muốn lĩnh giáo một hai.” Etch vượt qua thời gian mà đến, ngăn trở thế công của Tiểu Hoa.
Đại chiến giữa tinh không không ngừng, giết đến vũ trụ nghiêng, ngôi sao vỡ nát, ngoài lấy Hoa Viên Không Trung được kết giới bảo vệ, tinh không bốn phía đã là một mảnh hỗn độn như tận thế.
Trong bức tường tiến hóa, Hàn Sâm cũng thừa nhận áp lực cực lớn. Thân thể hắn gần như bất hủ, nhưng linh hồn lại không phải tồn tại bất diệt, từng sinh linh các tộc diễn hóa từ bức tường tiến hóa không ngừng hiện lên, đã có hơn mấy vạn.
Hàn Sâm bị mấy vạn khí thế khác biệt kia đè ép, lực ý chí kéo căng như thanh thép, giống như có thể bị đứt đoạn bất cứ lúc nào.
Nếu đổi lại một sinh vật khác, chỉ e lúc này ý chí đã sớm bị vỡ nát thành ngớ ngẩn, Hàn Sâm có thể kiên trì cho tới bây giờ mà không nổi điên, đã coi như kỳ tích.
Thế nhưng dưới khí thế đè ép như vậy, thân thể của hắn vẫn bất vi sở động như cũ, vẫn không thể dẫn cho lực lượng của thân thể và linh hồn thống nhất.
“Tử Vi không phải muốn chỉnh ta thành ngớ ngẩn đấy chứ?” Mặc dù trong lòng Hàn Sâm biết khả năng này không lớn, nhưng bây giờ hắn cảm thấy ý chí của mình thật sự sắp không chống đỡ nổi.
Dù sao hắn không phải thần, chỉ là một người. Chỉ cần là người đều có mức cực hạn, hiện tại Hàn Sâm đã cảm thấy ý chí của mình sắp đến cực hạn.
Đột nhiên, một tộc văn trong bức tường tiến hóa lại phát sáng lên, tộc văn kia càng óng ánh lóe sáng hơn bất cứ một tộc văn nào trước đó đều, như một vầng trăng sáng bên trong quần tinh, thuần khiết mà phóng khoáng.
Tiên! Trong nháy mắt Hàn Sâm nhìn thấy chữ kia, trong lòng lập tức run lên.
Hắn biết chữ này đại biểu cho điều gì, nhưng lại có hai loại khả năng. Một loại khả năng là những Ngọc Linh Tiên do Loạn chế tạo ra, mà một khả năng khác thì đáng sợ hơn. Có lẽ chữ này đại biểu cho hội trưởng hội Thần Loạn. Nói chuẩn xác hơn, thế gian này chỉ có hội trưởng hội Thần Loạn mới là Tiên Tộc, những Ngọc Linh Tiên kia chỉ là đồ chơi mà Loạn chế tạo ra thôi.
Hết chương 3443.
Bạn cần đăng nhập để bình luận