Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3003. Nhân loại thật sự

“Grào!” Hàn Sâm bất giác dang tay ra, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét, toàn bộ con mắt đều sung huyết biến thành màu lam, lóe ra quang mang khiến người ta sợ hãi.
Đầu óc Hàn Sâm vẫn rất tỉnh táo nhưng cơ thể lại vô cùng đói khát, giống như một kẻ nghiện, tuy đầu óc biết rõ không nên tiếp tục nữa nhưng phản ứng cơ thể khiến hắn không thể khống chế nổi bản thân.
Ánh sáng màu lam lấp lóe, cơ thể Hàn Sâm phá vỡ không gian, chớp mắt đã đến trước mặt Nữ Thần Sát Na, giơ một tay nắm lấy cổ Nữ Thần Sát Na, trực tiếp nhấc bổng Nữ Thần Sát Na lên.
Nữ Thần Sát Na đang ở trong vòng lặp thời gian, không thể ngăn chặn đòn tấn công của Hàn Sâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Lúc này Hàn Sâm chỉ thấy trong cơ thể tràn đầy ham muốn giết chóc hệt như dã thú, bàn tay mang theo sức mạnh vô cùng khủng bố bóp chặt cổ Nữ Thần Sát Na.
Hơn phân nửa sức mạnh kia là đến từ Lam Huyết, còn một phần nhỏ là sức mạnh cơ thể Hàn Sâm. Ngoài ra, sức mạnh của các loại thuật gen đều mất đi tác dụng, ngoài Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh thì thuật gen khác hoàn toàn không cách nào vận chuyển.
Mà dưới sự dẫn dắt của sức mạnh Lam Huyết, vận chuyển của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh cũng có thay đổi kì lạ. Hàn Sâm không hề xa lạ với sự biến hóa này. Trước đó Nhân Đế đã cho hắn một phần Hậu Tục, mà loại biến hóa này chính là biến hóa của Hậu Tục.
Rắc!
Cổ Nữ Thần Sát Na bị Hàn Sâm vặn gấy, đồng thời trên cổ nàng cũng xuất hiện ấn ký màu lam, ngay cả vòng lặp thời gian cũng không thể khôi phục phần tổn thương bị lam hóa đó.
Song một kích này cũng không thể giết chết Nữ Thần Sát Na được. Hai tay Hàn Sâm hệt như thanh đao vung lên, liên tục chém lên trên người Nữ Thần Sát Na đang không thể đánh trả, chém ra rất nhiều vết thương trên cơ thể nàng, máu thịt và xương cốt ở miệng vết thương đều biến thành màu lam.
Không ngờ sau khi có được sức mạnh Lam Huyết, Hàn Sâm có thể tay không tấc sắt để lại vết thương sâu tận xương trên người Nữ Thần Sát Na. Mà trước đó, Hàn Sâm sử dụng Quang Âm Tiễn cũng không thể tổn thương đến da thịt của Nữ Thần Sát Na.
Toàn bộ đại vũ trụ đều yên lặng như tờ, trơ mắt nhìn Hàn Sâm phanh ngực mổ bụng, đánh vỡ đầu Nữ Thần Sát Na.
Mãi đến khi đầu Nữ Thần Sát Na nổ tung, cũng đồng nghĩa với việc đồng hồ Sát Na Chỉ Cảnh vỡ nát, hóa thành những đốm sáng tiêu tán trong hư không.
“Săn giết thần linh cấp Hủy Diệt - Nữ Thần Sát Na, thu được Thần Chi Linh.”
Một giây sau, Hàn Sâm nhìn thấy cơ thể Nữ Thần Sát Na hóa thành ánh sáng bay đầy trời, sau đó toàn bộ ngưng tụ trên chiếc trâm cài trông giống như kim đồng hồ kia.
Hàn Sâm cầm cây trâm cài, lập tức nghe được âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu.
“Thu được Sát Na Thời Trâm - võ trang Thần Cách cấp Hủy Diệt.”
Vào lúc Sát Na Chỉ Cảnh tiên tán, không gian trong Thần miếu cũng khôi phục lại bình thường, đám người Bảo Nhi và Bạch Hoàng cũng đều thoát ra khỏi vòng lặp thời gian.
Song hai mắt Hàn Sâm lại nhìn chòng chọc vào Kim Tệ do Bảo Nhi biến thành. Đầu óc của hắn rất tỉnh táo nhưng cơ thể lại có loại kích động muốn xông lên giết chết Bảo Nhi.
“Đã xảy ra chuyện gì…” Trong lòng Hàn Sâm tràn đầy hoảng sợ nhưng lại không khống chế được cơ thể mình. Bàn tay không kiểm soát được mà giơ lên, năm ngón tay run rẩy kịch liệt khum lại, giống như muốn chụp vào đầu Bảo Nhi.
Không có thời gian suy nghĩ nhiều, Hàn Sâm cố hết sức khống chế cơ thể mình phóng ra bên ngoài Thần miếu. Hắn sợ ngay sau đó mình sẽ không khống chế nổi cơ thể mà xông lên giết chết Bảo Nhi.
Hắn cưỡng ép điều khiển cơ thể xông ra khỏi phạm vi của Thần miếu Sát Na. Trong quá trình này, cơ thể Hàn Sâm vẫn luôn run rẩy không ngừng, chỉ muốn lập tức quay lại giết chết Bảo Nhi.
Khó khăn lắm mới xông ra khỏi phạm vi của Thần miếu Sát Na, Hàn Sâm muốn sử dụng Tinh Không Đại Na Di nhưng lại phát hiện không cách nào phát động Thần Du Thuật. Sức mạnh Lam Huyết ngăn cản không cho sức mạnh khác trong cơ thể hắn vận chuyển.
Tuy không thể phát động Tinh Không Đại Na Di thành công nhưng cơ thể hắn vẫn cưỡng ép phá vỡ không gian, dịch chuyển tức thời ra ngoài. Đó cũng bắt nguồn từ sức mạnh Lam Huyết.
Uỳnh!
Hàn Sâm cũng không biết mình dịch chuyển tức thời đến nơi nào, chỉ thấy xung quanh đều là vành đai thiên thạch. Cơ thể Hàn Sâm nặng nề rơi xuống một tinh cầu, hệt như thiên thạch khổng lồ rơi xuống, tạo ra một cái hố to hình tròn trên bề mặt tinh cầu. Mặt đất bằng đá lật tung như sóng biển lan ra bên ngoài, kéo dài hơn một nghìn dặm mới dừng lại được.
Hàn Sâm quỳ ở trung tâm hố tròn, cơ thể run lẩy bẩy. Tuy đã cách xa Bảo Nhi nhưng cơ thể hắn vẫn có loại khát vọng không gì sánh được, khát vọng muốn giết chóc.
“Sức mạnh… Sức mạnh Lam Huyết có vấn đề…” Toàn thân Hàn Sâm vẫn không ngừng đổ mồ hôi lạnh, đây là kết quả của việc hắn cưỡng ép khống chế cơ thể mình.
Suy nghĩ và cơ thể khó mà thống nhất khiến Hàn Sâm cảm thấy vô cùng tồi tệ.
“Đừng khống chế nó. Đó mới là bản tính và sức mạnh thật sự của ngươi. Hãy để lam huyết tràn ngập cơ thể ngươi, để nó kích hoạt cơ thể ngươi, để ngươi có được sức mạnh thật sự.” Một giọng nói ở phía trước cách Hàn Sâm không xa vang lên.
Hàn Sâm chật vật ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy cô gái áo đỏ cầm ô đứng ở nơi không xa phía trước, người đàn ông dưới ô đang từ trên cao nhìn xuống hắn.
“Ngươi đã làm gì với ta?” Hàn Sâm cắn răng hỏi, ngay cả giọng nói cũng run rẩy.
“Không không, không phải ta làm gì ngươi, mà là bản thân ngươi muốn làm gì. Ngươi vẫn chưa hiểu rõ bản thân, chưa biết rốt cuộc mình muốn cái gì.” Người đàn ông khẽ cười nói.
“Ta biết ta là ai, cũng biết ta muốn làm cái gì. Lấy Lam Huyết của ngươi ra, đó không phải là thứ ta muốn.” Cơ thể Hàn Sâm run rẩy kịch liệt, mồ hôi trên khuôn mặt không ngừng nhỏ xuống.
Sức mạnh Lam Huyết thật sự quá mức mạnh mẽ, hắn chỉ khống chế cơ thể mình thôi đã rất khó khăn rồi.
“Ngươi thật sự biết ngươi là ai sao?” Người đàn ông đi ra từ dưới tán ô đỏ, ngồi xổm trước mặt Hàn Sâm, duỗi một tay ra, ngón tay nâng cằm Hàn Sâm, như cười như không nhìn hắn.
“Nhân Đế… Quả nhiên là ngươi…” Cuối cùng Hàn Sâm cũng thấy rõ khuôn mặt kia. Đó là một khuôn mặt anh tuấn, còn mang theo một loại khí chất đặc biệt không có ở người thường, giống như bậc đế vương tối cao trên thế gian.
Ngón tay người đàn ông nâng cằm Hàn Sâm, cười nhạt nói: “Con trai của ta, ngươi không biết ngươi là ai, ngươi không giống như trong tưởng tượng của ngươi đâu.”
“Ta không biết ngươi đang nói gì hết, lấy Lam Huyết của ngươi ra đi.” Hàn Sâm muốn quay mặt thoát khỏi bàn tay người đàn ông nhưng cơ thể tràn đầy sức mạnh Lam Huyết lại không chịu nghe lời.
“Con trai của ta, ngươi là hậu bối của ta, trong cơ thể ngươi đang chảy dòng máu của ta, bây giờ ngươi lại có được tổ huyết của ta. Từ giờ trở đi, ngươi chính là một Nhân loại thật sự.” Nhân Đế vuốt ve khuôn mặt Hàn Sâm, mỉm cười nói: “Rất nhanh thôi, ngươi sẽ hiểu rõ, trở thành một Nhân loại thật sự là sự cao quý và đáng tự hào đến nhường nào, ngươi sẽ hưởng thụ tất cả những điều đó.”
“Ta không cần làm Nhân loại thật sự gì cả, ta chính là ta, ta là Hàn Sâm.” Hàn Sâm cắn răng nói.
“Vậy không được đâu. Con trai của ta, vui vẻ hưởng thụ sống cuộc sống của một Nhân loại thật sự đi. Sau này ngươi sẽ cảm ơn ta, đồng thời trở lại bên cạnh ta.” Nhân Đế thương tiếc duỗi ngón tay lau đi mồ hôi trên mặt hắn, sau đó đứng dậy chậm rãi rời đi.
Hai tay Hàn Sâm chống đỡ cơ thể, khó khăn ngẩng đầu nhìn cô gái áo đỏ cầm ô hộ tống Nhân Đế đi vào hư không, chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng.
Hết chương 3003.
Bạn cần đăng nhập để bình luận