Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3445. Đánh lén.

“Đây cũng là một biện pháp, nhưng chúng ta nên phái ai đi?” Một vị trưởng lão hỏi ra tiếng long của đông đảo trưởng lão.
Hiện tại cường giả hội Thần Loạn đều đang vây công Hoa Viên Không Trung, dường như gọi ai về đều không ổn lắm.
“Đây là công lao vô cùng lớn, sao có thể tặng cho người khác. Ta đoán bên trong Hoa Viên Không Trung kia, đã không có cường giả cấp Phá Giới rồi, nếu không bọn họ sẽ không tùy ý những con thú Phá Giới kia tấn công kết giới. Cho nên vốn tự thú Kết Giới đi cũng được, nhưng công lao này lại rơi vào trên thân thú Kết Giới. Đến lúc đó không chừng chúng ta lại không rơi vào chỗ tốt được. Cho nên chuyện này, chúng ta nhất định phải đích thân đi một chuyến, sau này mới dễ xin công với hội trưởng đại nhân.” Điểu trưởng lão nói.
“Việc này…” Nghe Điểu trưởng lão nói bọn họ phải tự đi vào, mấy người đều hơi do dự. Bọn họ là trưởng của lão hội Thần Loạn, không sai, thực lực đều vô cùng mạnh mẽ.
Thế nhưng bọn họ đã sống quá lâu. Thông thường, sinh vật sống quá lâu sẽ càng thêm tiếc mệnh, bọn họ sống hang tỷ năm, lại càng thêm tiếc mệnh, cho nên bọn họ là trưởng lão của hội Thần Loạn, lại không phải cốt cán trung tâm.
Chính vì Nhân Đế mới nắm giữ hội Thần Loạn, lại thiếu khuyết người có thể dùng được, mới có thể trọng dụng bọn họ, nếu không dù thế nào đi nữa cũng không tới phiên bọn họ dẫn đội tiến đánh Hoa Viên Không Trung.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân là rất nhiều cốt cán trung tâm của hội Thần Loạn đều đã bội phản, Táng Đạo Thiên lại bị Tân Tu dùng một chưởng thu đi rồi, ngay cả Lowe Kidd cũng không rõ tung tích, thực sự không có quá nhiều nhân tài có thể sử dụng.
“Nếu các ngươi không đi, chính ta đi một mình cũng được, nhưng đến lúc đó chư vị không nên đoạt công lao kia với ta” Điểu trưởng lão cười lạnh, nói.
“Thôi được, ta đi cùng ngươi một chuyến.” Một vị trưởng lão cân nhắc lần nữa, cuối cùng vẫn cắn răng, quyết định muốn mạo hiểm một lần.
Năm trưởng lão nhanh chóng đạt thành nhất trí, gọi thú Kết Giới về, năm người cùng trốn trong bụng thú Kết Giới, để thú Kết Giới thừa dịp loạn đi về hướng Hoa Viên Không Trung.
Bạch tiên sinh đang đánh cờ cùng Lâm Phong, đột nhiên trong lòng hơi động, dường như bị chuyện gì xúc động, ngón tay nắm quân cờ do dự một lát, một tay khác nắm lên mấy quân cờ, tung ra trên mặt bàn bên cạnh, sau đó quan sát thế rơi của mấy quân cờ kia, hồi lâu sau mới cau mày nói: “Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi, phúc họa liền nhau, khó mà đoán trước.”
“Bạch tiên sinh, xảy ra chuyện gì sao?” Lâm Phong hỏi.
“Không có việc gì, chúng ta tiếp tục đánh cờ, bảo vệ tốt đại cục là đủ.” Bạch tiên sinh nói như vậy, ánh mắt lại không khỏi liếc mắt nhìn vị trí của mẹ con Kỷ Yên Nhiên.
Kỷ Yên Nhiên ôm Linh Nhi, vẫn đang quan sát tình hình chiến đấu phía ngoài, nàng không am hiểu chiến đấu, cho nên không ra ngoài hỗ trợ.
Tiểu Kim Kim đang nằm bên cạnh Kỷ Yên Nhiên. Từ sau biến cố của Hoa Viên Không Trung, nó chưa từng rời đi nửa bước, giống như đang ngủ say vậy.
Đột nhiên, Tiểu Kim Kim ngủ say mở mắt, đầu cũng dần dần nâng lên, nhìn chăm chú một phương hướng bên ngoài trụ sở.
“Tiểu Kim Kim, xảy ra chuyện gì sao?” Kỷ Yên Nhiên phát hiện điều khác thường của Tiểu Kim Kim, vội vàng hỏi.
Tiểu Kim Kim không trả lời, chỉ đứng lên, con mắt nhìn chằm chằm vào hướng đó.
Một bên khác, một đám sủng vật của Hàn gia: Tiểu Ngân Ngân, Tiểu Miêu và Tiểu Hồng Điểu vốn đang nghỉ ngơi, cũng đứng lên, dồn dập đi đến bên cạnh mẹ con Kỷ Yên Nhiên.
“Điểu trưởng lão quả nhiên liệu sự như thần, Hoa Viên Không Trung này đã ra hết cường giả, thậm chí còn không cảm ứng được cả khí tức của một cường giả Phá Giới, lần này chúng ta tất nhiên sẽ lập công lớn rồi” Một vị trưởng lão của hội Thần Loạn ngồi trên lưng thú Kết Giới, cười càn rỡ.
Cường giả Phá Giới bên trong Hoa Viên Không Trung đều đã xuất chiến, còn lại đều là các tộc đệ tử, mạnh nhất cũng không đến Phá Giới, nhìn thấy như một con quái thú cự long ngang trời mà đến, lập tức quá sợ hãi.
Mặc dù phản ứng của bọn họ cũng không chậm lắm, đều đã ra lực lượng, muốn chặn đánh con cự thú kia, thế nhưng lực lượng của bọn họ căn bản không đụng tới thân thể của cự thú kia.
Một vị trưởng lão ngồi trên lưng thú Kết Giới, đang muốn đại phát thần uy, diệt những đệ tử của Hoa Viên Không Trung kia, lại bị Điểu trưởng lão ngăn lại.
“Trước không cần để ý đến bọn họ, việc quan trọng hơn, diệt bọn họ chỉ cần một cái nhấc tay, sau đó lại thu dọn bọn họ cũng không muộn.” Điểu trưởng lão nói, liền mệnh lệnh cự thú bay về hướng sân của Kỷ Yên Nhiên.
Hắn đã sớm thăm dò được chỗ Kỷ Yên Nhiên ở lại, hiển nhiên đã sớm có tâm tư này.
“Không tốt, bọn họ muốn đi sân của chủ mẫu.” Rất nhiều đệ tử bên trong Hoa Viên Không Trung đều quá sợ hãi, càng thêm liều mạng muốn ngăn cản cự thú.
Thế nhưng trước mặt thú Kết Giới, lực lượng của bọn họ thực sự quá nhỏ bé. Đến cả thân thể thú Kết Giới cũng không đụng được, thú Kết Giới đã xuyên qua tầng tầng chướng ngại, rơi vào bên trong sân mà Hàn Sâm và Kỷ Yên Nhiên ở lại.
Ầm ầm!
Cả viện bị thân thể thú Kết Giới đập ra, phòng ốc cũng đều bị chấn động đến sụp đổ, Kỷ Yên Nhiên ôm Linh Nhi vọt ra từ trong phòng.
“Các nàng chính là vợ và con gái của Hàn Sâm sao?” Một trưởng lão nhìn thấy Kỷ Yên Nhiên và Linh Nhi, đôi mắt lập tức sáng lên.
“Không sai, chính là bọn họ.” Mặt mũi Điểu trưởng lão cũng tràn đầy hưng phấn, chỉ cần bắt được hai người bọn họ, thì không lo không ép Hàn Bảo Nhi ra được.
“Thú Kết Giới, nuốt các nàng đi.” Trưởng lão khống chế thú Kết Giới ra lệnh, muốn để thú Kết Giới nuốt mẹ con Kỷ Yên Nhiên, sau đó vọt thẳng ra Hoa Viên Không Trung.
Thế nhưng ai biết thú Kết Giới kia vừa mới hé miệng, đột nhiên nhìn thấy bốn phía kim quang tỏa sáng, một con cự thú màu vàng còn to lớn hơn cả thú Kết Giới bỗng xuất hiện, nuốt chửng thú Kết Giới bằng một ngụm.
Năm vị trưởng lão, bao gồm Điểu trưởng lão đều quá sợ hãi, ai cũng vội vàng né tránh, thú Kết Giới kia lại không có tốc độ nhanh như vậy, bị cự thú màu vàng cắn một cái, nhai mấy lần, đã trực tiếp nuốt sống cả da lẫn xương.
“Chuyện gì xảy ra? Sao bên trong Hoa Viên Không Trung còn có sinh vật hùng mạnh như thế?” Một vị trưởng lão kinh nghỉ bất định nhìn về phía Điểu trưởng lão.
Điểu trưởng lão lại lộ ánh mắt hung ác trừng cự thú do Kim Mao Hống biến thành, nói: “Bên cạnh vợ và con gái Hàn Sâm có sinh vật mạnh mẽ bảo vệ cũng rất bình thường. Chớ nói nhảm nhiều như vậy, thú Kết Giới bị nuốt, chúng ta đã không ra được, nhất định phải bắt được vợ và con gái Hàn Sâm. Năm người chúng ta liên thủ, còn sợ con cự thú màu vàng kia sao? Trực tiếp giết nó là được.”
Điểu trưởng lão đã sớm đoán trước, nếu không sẽ không mang các trưởng lão khác đều vào để chia công lao của hắn, nhưng hiện tại những trưởng lão kia biết rõ thì đã hơi trễ, đành phải cắn răng liêu mạng cùng Điểu trưởng lão.
Mặc dù lá gan của bọn họ tương đối nhỏ, lại rất sợ chết, thế nhưng thực lực vẫn con, lực lượng bùng nổ khi liều mạng tương đương kinh khủng. Năm luồng lực lượng kinh khủng đánh về trên thân Kim Mao Hống.
Kim Mao Hống ngăn cản trước mặt hai người Kỷ Yên Nhiên, toàn thân nở rộ kim quang, miệng phun ra một mũi nhọn màu vàng, đụng vào năm luồng lực lượng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận