Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2126. Vì ngươi mà đến

Côn đã rời xa chiến trường, đám vi trùng ở lại đều bị nghiền nát. Toàn bộ thị giác đột ngột mất đi, không thể nhìn thấy bóng dáng Hàn Sâm.
Trong lòng chấn động, Côn vội vã giải phóng sức mạnh của vi trùng, hóa ra rất nhiều vi trùng tiến về hướng vị trí của Hàn Sâm, hy vọng có thể tìm thấy bóng dáng của hắn thêm lần nữa.
Nhưng vi trùng còn chưa nhìn thấy vị trí của Hàn Sâm, lại thấy một mảng kim quang lóe lên, vô số Kim Tệ rơi xuống từ trên trời, đè nát toàn bộ vi trùng của Côn thả ra.
Côn kinh hãi đến biến sắc, vừa thả ra lực lượng vi trùng, vừa vội vàng chuyển động thân thể, muốn rời xa nơi đây.
Hiện tại Côn chỉ hận lúc nãy mình không lùi xa hơn một chút, nhưng vừa chạy trốn không bao xa đã nhìn thấy một bóng người ánh vàng kim đang đứng sừng sững ở phía trước.
Côn kinh hãi. liên tục lùi lại, hét to một tiếng, đôi cánh côn trùng ở sau lưng mở ra. Những con côn trùng bị phóng ra như sương mù, bay cuồn cuộn về hướng Hàn Sâm, còn nàng thì nhanh chóng rút lui.
Ánh lửa trên người Hàn Sâm lóe lên, cả người giống như phun ra lửa, phá tan đám trùng như sương mù, trong nháy mắt hắn đã vọt tới sau lưng Côn.
Côn xoay người muốn ra tay, nhưng vừa quay đầu lại, nàng ta thấy tầm mắt bị hất tung lên như trời đất quay cuồng, sau đó liền nhìn thấy thân thể không đầu của chính mình đang ngã trên mặt đất.
Nhìn thấy Côn bị Hàn Sâm chém lìa đầu, Hải Nhi suýt nữa tức đến hộc máu.
Sau khi Côn bị chém đầu, giấy ghi danh lại không bị rách, chỉ thấy một con bọ nhỏ bay ra từ đầu Côn rồi đáp xuống mảnh giấy, mảnh giấy mới bắt đầu tan rã, con bọ nhỏ vặn vẹo một lúc rồi biến mất trong không khí.
“Xem ra Côn vẫn chưa đủ để đánh bại Kim Tệ, vẫn cần một cường giả có thực lực thật sự trực tiếp đối đầu với Kim Tệ mới có cơ hội thắng được hắn”
“E rằng chỉ có thể chờ đến trận chiến giữa Cô Trúc và Kim Tệ.”
“Sức mạnh của Côn tuy lợi hại, nhưng xét cho cùng cũng không phải chính đạo, gặp phải một cường giả bất khả chiến bại như Kim Tệ, vẫn có chênh lệch rất lớn.”
Các tộc đang xem trận chiến vẫn còn chưa thỏa mãn, mặc dù Côn sử dụng sức mạnh kỳ dị khiến Kim Tệ gặp không ít phiền toái, thế nhưng thoạt nhìn cuộc chiến đấu như vậy vẫn chưa đã nghiền. Đa số mọi người bắt đầu chờ mong trận chiến giữa Kim Tệ và Cô Trúc.
Trận chiến giữ thiên tài hiếm có của Trấn Thiên Cung và Kim Tệ thần bí còn chưa bắt đầu đã gây ra tranh cãi kịch liệt giữa các tộc.
Có người cho rằng Kim Tệ có thể thắng, có người lại cảm thấy Cô Trúc mạnh hơn nhiều, tóm lại không ai có thể thuyết phục được đối phương.
Các trạm cá cược đưa ra tỷ lệ đặt cược, Kim Tệ và Cô Trúc về cơ bản là ngang nhau, xem ra tất cả mọi người đều không đoán được kết quả.
Hàn Sâm biết chính hắn cũng sắp đấu với Cô Trúc một trận, tuy hắn có niềm tin mình có thể thắng, nhưng có thể thắng được hay không vẫn rất khó nói.
Trước kia hắn với Cô Trúc từng chiến đấu một lần, bất phân thắng bại, Cô Trúc gần như bị cảm xúc tiêu cực khống chế, cuối cùng vẫn dừng †ay, không chém xuống một đao cuối cùng.
“Không biết Cô Trúc hiện tại đã tiến bộ đến mức nào? Liệu tâm tình tiêu cực của hắn có còn bị mất kiểm soát hay không?” Dù Hàn Sâm không muốn gặp phải Cô Trúc vào thời điểm này, thế nhưng nghĩ đến sắp chiến đấu với Cô Trúc, đáy lòng lại có chút phấn khích.
Long Bát không hề yếu hơn Cô Trúc, thế nhưng Long Bát mạnh mẽ như một cỗ máy giết người hoàn mỹ, còn Cô Trúc thì khác, sức mạnh của hắn giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Cỗ máy giết chóc đương nhiên hoàn hảo, dũng mãnh, kinh khủng, nhưng lại thiếu một loại khả năng, chính là khả năng đột phá bản thân.
Còn Cô Trúc lại là loại cường gi có thể khiến người khác bất ngờ. Sức mạnh của hắn tuy không hoàn hảo nhưng cũng vì vậy mà mang một vẻ đẹp khiến người ta kinh diễm.
Nếu Hàn Sâm được yêu cầu chỉ chọn một đối thủ trong đời mình, hắn hy vọng người đó là Cô Trúc, bởi vì hắn đã nhìn thấu toàn bộ Long Bát, cho dù có thắng hay không, tất thảy đều nằm trong dự liệu của Hàn Sâm, nhưng Cô Trúc lại có thể vượt ra ngoài tính toán của hắn.
Việc Hàn Sâm tham gia cuộc chiến Gen Phổ Chúng Sinh cũng chỉ vì †ạo dựng tên tuổi, hy vọng thu hút sự chú ý của tên Thần kia. Chiến đến tình trạng này cũng coi như đạt được mục đích, thắng thua không còn quan trọng đối với hắn nữa.
Nhưng Hàn Sâm muốn thắng, hắn muốn thắng trận đấu lần này với Cô Trúc.
Trong Trấn Thiên Cung, Cô Trúc ngồi trong đình bằng đá, trước mặt để một ấm trà nhưng hắn không động tới. Hắn chỉ ngồi đó, ngắm ánh trăng sáng trên bầu trời bên ngoài.
“Ngươi nghĩ sao về Kim Tệ?” Trấn Thiên Cung chủ đã đi đến đình đá từ bao giờ.
“Rất mạnh.” Cô Trúc đáp.
“Về phương diện nào?” Trấn Thiên Cung chủ mỉm cười, lại hỏi. “Cảm giác.” Cô Trúc khẽ trả lời.
“Cảm giác?” Trấn Thiên Cung chủ hơi nao nao.
Cô Trúc nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó mới nói: “Thế chất của hắn có thể sánh ngang với Long tộc thuần chủng đỉnh cấp, thuật Kim Tệ của hắn trấn áp được Long Bát, còn có thể thổi bay cả đoàn côn trùng một cách chuẩn xác. Những điểm này đều rất mạnh. Thế nhưng dưới góc nhìn của ta, chúng vẫn chưa đủ để sợ hãi. Điều thật sự khiến †a để tâm chính là cảm giác hắn mang lại.”
“Đó là cảm giác nào?” Trấn Thiên Cung chủ lại hỏi. “Vô giải khả kích*.” Cô Trúc nghiêm túc đáp. (*) Vô giải khả kích: hoàn hảo, không kẽ hở, không chê vào đâu được.
Trấn Thiên Cung chủ hơi gật đầu, nhìn Cô Trúc hỏi: “Vậy ngươi có tính toán gì?”
Cô Trúc đứng dậy, nghiêm nghị nói: “Ta sẽ chiến thắng.”
“Tốt lắm.” Trấn Thiên Cung chủ cười híp mắt, vỗ vai Cô Trúc, không nói gì thêm.
Sau khi Cô Trúc rời đi, một nữ nhân mang khăn che mặt màu đen xuất hiện bên cạnh Trấn Thiên Cung chủ, nói nhỏ: “Ngươi nghĩ Cô Trúc có thể thắng không?”
“Năng lực của Cô Trúc không cần phải nghi ngờ.” Trấn Thiên Cung chủ nói.
“Ít có lệ ta đi, ta hỏi ngươi thấy hắn có thắng được không.” Nữ nhân mang khăn lụa đen lườm hắn một cái.
Trấn Thiên Cung chủ bất đắc dĩ duõi tay: “Ngươi cũng thấy sức mạnh của tên Kim Tệ đó. Mặc dù hiện tại còn chưa hiểu hết, thế nhưng chắc chắn là một nhân vật cực kì đáng sợ. Cô Trúc thắng được hay không, phải đấu rồi mới biết. Dù vậy trước giờ Cô Trúc chưa từng để ta thất vọng.”
Cô Trúc trở về từ Trấn Thiên Cung, vừa về đến hòn đảo nhỏ mình sống. Chưa kịp bước vào nhà trúc, hắn đột nhiên đứng đó, cau mày nhìn chằm chằm vào nhà mình.
Cửa nhà bị đẩy ra, một cô bé bước ra nhảy nhót xung quanh, theo sau cô bé là một người đàn ông trẻ tuổi.
“Ngươi là ai?” Cô Trúc hỏi, nhìn chằm chằm người đàn ông kia.
Hắn nhìn ra được, người đàn ông trẻ tuổi này thuộc Thiên tộc, nhưng hắn chưa từng gặp qua thanh niên nào mạnh như vậytrong Thiên tộc. Khí tức trên người thanh niên này khiến hắn cảm thấy như đang đứng trước hồng hoang mãnh thú, lại thấy như đang đối mặt với vực sâu hắc ám. Dù đang đứng trước mặt nhưng mọi thứ về hắn dường như đều rất mông lung.
“Tà Đồng.” Người đàn ông khẽ mỉm cười.
Cô Trúc hơi cau mày, sao hắn lại không biết hai chữ này, chỉ không ngờ được, kiếp này Tà Đồng lại được tái sinh thành Thiên tộc, còn thần không biết quỷ không hay mang theo một cô bé xông vào trong Trấn Thiên Cung.
“Ngươi đến đây làm gì?” Cô Trúc hỏi. Tà Đồng nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi nói: “Vì ngươi mà đến. Cả ngươi lẫn Kim Tệ đều rất thú vị, ta đều muốn đánh một trận. Nhưng
đáng tiếc các ngươi lại đụng nhau quá sớm, vì không phải tiếc nuối nên ta liền đến nơi này.”
“Thật ra chúng ta vốn muốn đi tìm Kim Tệ, nhưng lại không biết hắn ở đâu, đành phải đến tìm ngươi.” Cô bé bên cạnh nghiêm túc bổ sung thêm một câu.
Hết chương 2126.
Bạn cần đăng nhập để bình luận