Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 516: Kim Tệ Sẽ Làm Tốt Hơn

- Cậu tiến vào Tí Hộ Sở bao lâu rồi?
Y Đông Mộc nhìn Hàn Sâm hỏi một câu.
- Cũng được vài ngày rồi.
Hàn Sâm đáp một câu.
- Gần đây có nghe nói tin tức gì của Kim Tệ hay không?
Y Đông Mộc đã gần nửa năm chưa rời khỏi Tí Hộ Sở rồi, bình thường đều là một người đi săn bắn, không biết tin tức bên ngoài.
Hàn Sâm ngây người, không nghĩ tới Y Đông Mộc lại hỏi chuyện này, suy nghĩ rồi nói ra:
- Nghe nói trên sân đối chiến giả lập có xuất hiện một người tên là Hành Hạ Kim Tệ Đến Chết, chiến thắng liên tục nhiều trận, có người nói anh ta chính là Kim Tệ, cũng không biết là thật hay là giả nữa.
- Tình huống cụ thể như thế nào?
Y Đông Mộc lập tức hỏi.
Hàn Sâm nhìn ở mặt mũi của của thịt biến dị, liền đem chuyện nói đại khái một lần, cuối cùng còn cố ý thêm một câu:
- Tôi cũng chỉ là nghe nói, đến cùng thì Hành Hạ Kim Tệ Đến Chết có phải là Kim Tệ thật hay không thì không ai biết cả, tôi càng không biết rồi.
- Nhất định là hắn, trừ hắn ra, không ai có thể làm được tới loại trình độ đó.
Y Đông Mộc vô cùng khẳng định nói.
Hàn Sâm nghe thế trong lòng mãnh liệt đổ mồ hôi, Tiến Hóa Giả có thể làm được tới loại trình độ đó thì khẳng định là có, chỉ là hắn chưa gặp được đối thủ lợi hại chân chính mà thôi.
- Tôi muốn đi săn giết một con sinh vật thần huyết, thiếu một người trợ giúp, cậu đi cùng chứ, sau khi săn xong tôi sẽ phân chia cho cậu một phần thịt.
Y Đông Mộc đã ăn xong thịt nướng, thu thịt nướng còn lại vào trong túi áo, nhìn Hàn Sâm nói một câu.
- Hai phần.
Hàn Sâm mở trừng hai mắt, trực tiếp tăng lên gấp đôi.
- Đi.
Y Đông Mộc cũng không trả giá, liền gọi Hàn Sâm cùng lên đường.
Hàn Sâm vô cùng thích người sảng khoái như vậy, không quan tâm giá tiền, chỉ cần vui vẻ là được, người giàu có như vậy là đáng yêu nhất.
Đi theo Y Đông Mộc dọc theo băng nguyên về phía đông, chưa tới hai ngày là đến khu vực núi tuyết, nếu Hàn Sâm muốn về Nữ Thần Tí Hộ Sở thì chỉ cần xuyên qua một dãy núi tuyết là được.
Nhưng mà bởi vì nguyên nhân địa thế, xuyên qua cũng không dễ dàng, hơn nữa nếu gặp sinh vật thần huyết lợi hại, không có năng lực bay lượn thì chiến đấu trên chân núi quá nguy hiểm, không cẩn thận là sẽ té xuống vực sâu vạn trượng.
Bọn Lý Luân, Hắc Thần tình nguyện nhắm tới Tí Hộ Sở hoàng tộc, cũng không hướng núi tuyết bên này phát triển, cũng là bởi vì địa thế bên này quá mức hiểm trở, không thích hợp chiến đấu quy mô lớn.
- Không phải cậu muốn tiến vào trong núi tuyết săn giết sinh vật thần huyết đấy chứ?
Hàn Sâm kinh ngạc nhìn Y Đông Mộc nói.
- Cậu yên tâm, không có nguy hiểm gì, chỉ là ngờ cậu giúp tôi dẫn con dị sinh vật kia ra, còn lại giao cho tôi. Con vật kia đã ăn không ít đau khổ, tôi đến thì nó không dám lộ diện.
Y Đông Mộc lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm không nói thêm gì nữa, đi theo Y Đông Mộc tiến vào trong núi tuyết, xác thực giống như Y Đông Mộc nói, hắn cũng không cần xâm nhập vào trong núi tuyết, chỉ là bay qua một ngọn núi tuyết, ngừng lại ngay trong khe núi.
- Cậu ở phía trước tùy tiện đi tới, chờ sau khi con dị sinh vật kia đi ra liền chạy tới chỗ tôi bên này.
Y Đông Mộc nói xong ngay đào một cái hố ở trong đống tuyết, tự chôn mình vào bên trong, lại để cho Hàn Sâm dùng tuyết vùi y vào.
Hàn Sâm biết rõ Y Đông Mộc cũng giống như mình, đều là đi theo con đường ám sát, cũng không nói gì thêm, dựa theo lời Y Đông Mộc nói, vòng vo hai vòng ở trong khe núi trước mặt.
Nhìn xung quanh, khắp nơi đều là núi tuyết chập trùng, cũng không nhìn thấy dị sinh vật nào, đừng nói là thần huyết, dị sinh vật bình thường đều không nhìn thấy một con.
- Làm quái gì có dị sinh vật nào?
Hàn Sâm nhìn một lúc lâu, cũng không phát hiện ra chỗ nào có dị sinh vật.
Đang lúc Hàn Sâm sắp không kiên nhẫn được nữa, lại nghe thấy trên mặt tuyết truyền đến tiếng bước chân, rất xa liền thấy dị sinh vật mọc ra một đôi sừng hươu, thân thể lại giống như là con lừa từ đằng sau một ngọn núi chạy ra.
Sải chân của nó cực kỳ rộng lớn, chạy trên mặt tuyết vậy mà không hề có dấu chân, hướng về Hàn Sâm bên này chạy như điên tới, tốc độ càng lúc càng nhanh.
- Thật có dị sinh vật!
Hàn Sâm cũng không biết con này có phải là con mà Y Đông Mộc nói tới hay không, lập tức quay người chạy tới chỗ Y Đông Mộc mai phục bên kia.
Con dị sinh vật kia quả thực giống như là cao thủ luyện qua khinh công Đạp Tuyết Vô Ngân, chạy trên mặt tuyết cực nhanh, cũng may Hàn Sâm cách chỗ Y Đông Mộc ẩn thân rất gần, đi chầm chậm liền đã đến nơi.
Con dị sinh vật kia cũng đuổi theo, mau chóng chạy tới trước mặt Hàn Sâm. Y Đông Mộc mạnh mẽ theo từ dưới mặt tuyết chui ra, vừa vặn xuất hiện ở dưới bụng con dị sinh vật kia, dao găm trực tiếp đâm vào trong bụng con dị sinh vật, cắt ra một vết thương thật dài.
Máu tươi dưới bụng dị sinh vật ứa ra, cũng bất chấp việc đuổi Hàn Sâm nữa, phát ra một tiếng rú, quay người liền muốn chạy.
Thế nhưng mà Y Đông Mộc sao chịu thả cho nó rời đi, giống như một làn khói xanh đuổi theo, lại chém mấy đao tới con dị sinh vật kia, rốt cục con dị sinh vật đã ngã lăn xuống mặt đất không còn tiếng động gì nữa.
- Hảo đao pháp hảo thân pháp.
Liền Hàn Sâm cũng không nhịn được tán thưởng một câu, mấy năm này Y Đông Mộc tiến bộ quả thực rất lớn, hơn nữa đã sớm tiến vào không gian thứ hai của Tí Hộ Sở, mấy năm nay cũng không uổng phí, thoạt nhìn tố chất thân thể đã tăng lên rất lớn, độ hoàn thành gen đã rất cao.
- Nếu như là Kim Tệ, vừa rồi đao đầu tiên đã có thể giải quyết rồi, tôi làm vẫn chưa đủ tốt.
Y Đông Mộc lộ ra vẻ mặt thành thật nói.
Hàn Sâm nghe thấy thế trong lòng điên cuồng đổ mồ hôi, Y Đông Mộc này quả thực bị tẩu hỏa nhập ma rồi.
Có lẽ đã nhiều năm Y Đông Mộc chưa từng gặp qua Hàn Sâm rồi, cậu ta nào biết rằng Hàn Sâm hiện tại đã đạt đến trình độ gì, căn bản chỉ là tâm ma đang quấy phá.
- Đây là con sinh vật thần huyết mà cậu nói tới kia?
Hàn Sâm đi đến bên cạnh con dị sinh vật kia, có chút nghi ngờ hỏi.
Mặc dù con dị sinh vật này chạy rất nhanh, nhưng mà xem thể chất không giống như là sinh vật thần huyết.
Y Đông Mộc khẽ lắc đầu:
- Không phải con này, đây chỉ là một con sinh vật biến dị.
Dừng một chút, Y Đông Mộc còn nói thêm:
- Như vậy cũng tốt, dùng thi thể của con sinh vật biến dị này làm mồi, con kia ngửi được mùi máu tươi lại càng dễ đi ra, cậu nướng con sinh vật biến dị này ăn đi.
Y Đông Mộc nói xong cũng đào một cái hố ở bên cạnh, lại núp vào bên trong.
- Tôi bảo Y lão đệ này, cậu cũng không cần phải khổ cực như vậy đi, không bằng ăn trước chút thịt rồi lại tiếp tục?
Hàn Sâm nói.
- Không cần, nếu như là Kim Tệ, hắn sẽ làm càng tốt hơn.
Y Đông Mộc nghiêm túc nói một câu, liền thúc giục Hàn Sâm chôn y đi.
Hàn Sâm không biết nên nói cái gì cho phải, liền chính hắn đều cảm thấy có chút ngượng ngùng, hắn cũng không cảm thấy mình lợi hại giống như Y Đông Mộc nói.
Một lần nữa lấp Y Đông Mộc vào, Hàn Sâm liền ở bên cạnh xử lý thi thể của con sinh vật biến dị kia, con vật này có chút lớn, Hàn Sâm cũng lười ăn, liền kêu gọi Miêu Quân ra, cho nó ăn chút đồ ăn.
Miêu Quân hưng phấn híz-khà-zzz cắn thi thể của sinh vật biến dị, còn Thánh Chiến Thiên Sứ, người ta căn bản khinh thường ăn thịt sinh vật biến dị, hoàn toàn không có hứng thú đi ra ăn.
Chính Hàn Sâm cũng lấy ra một khối thịt Xà Cốt Ngư Vương nướng ngồi xổm ở bên cạnh ăn, không bao lâu trong đầu liền vang lên âm thanh thần gen gia tăng.
Y Đông Mộc thấy Hàn Sâm vậy mà đem thịt của sinh vật biến dị cho sủng vật ăn, không khỏi khẽ nhíu mày, loại hành vi này có chút quá xa xỉ, liền chính y đều chưa từng làm như vậy.
Dù sao tài nguyên trên mảnh băng nguyên này cũng có hạn, đến hiện tại gen biến dị của Y Đông Mộc vẫn còn chưa đầy.
Hàn Sâm mới cắn chưa được mấy miếng, chợt nghe thấy ở núi tuyết xa xa đằng sau truyền tới tiếng chân ầm ầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận