Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 1982. Dị tượng Ngọc Lâu

Hàn Sâm rất muốn yên tĩnh nhưng ở một nơi như thế này, hắn hoàn toàn không có sự lựa chọn nào khác, khắp chốn đều có đệ tử Trấn Thiên Cung.
Cũng may Ngọc Kinh không nhắc lại chuyện hợp tác đi giết dị chủng, thấp giọng hỏi: “Người anh em, chắc ngươi sẽ tham gia kỳ thi cuối kỳ của Trấn Thiên Cung đúng không?”
“Kỳ thi nào cơ?” Trong lòng Hàn Sâm hơi nghỉ ngờ. Có phải lên cấp ba đâu mà sao lại còn có cả kỳ thi cuối kỳ vậy?
“Chính là sát hạch mỗi năm một lần đó. Tuy không có hình phạt gì nhưng nếu biểu hiện xuất sắc thì không chỉ được trưởng lão thậm chí là cung chủ coi trọng mà lọt vào được top ba còn nhận được phần thưởng phong phú. Những ngoại tộc như các ngươi nếu có được biểu hiện tốt trong kỳ thi nói không chừng còn có thể được trưởng lão đặc cách thu làm đệ tử. Tất nhiên ngươi là đệ tử của Nữ Hoàng Đao Phong rồi, không còn bái làm đệ tử của trưởng lão nữa nhưng phần thưởng của top ba cũng rất tốt.”
“Không biết là có những phần thưởng gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Top ba đều nhận được dị bảo. Nếu được hạng nhất còn được phép đi vào Lang Hoàn Các chọn một môn thuật gen, đây là lợi ích rất lớn.” Kinh Ngọc nói.
Hàn Sâm nghe xong lại cảm thấy không có hứng thú gì, thuật gen của hắn còn chưa luyện xong hết đâu. Nên dù thuật gen của Trấn Thiên Cung có lợi hại hơn nữa thì hắn cũng không có thời gian tu luyện.
Ngọc Kinh cũng nhìn ra bộ dạng không có hứng thú của Hàn Sâm, nhìn xung quanh một chút sau đó hạ giọng nói với Hàn Sâm: “Người anh em nè, nếu ngươi rảnh rỗi thì ta muốn tìm thời gian nói chuyện riêng với ngươi về kỳ thi cuối kỳ, có lẽ chúng ta có thể hợp tác.”
Hàn Sâm nhìn Ngọc Kinh, thấy Ngọc Kinh ra hiệu đừng nói chuyện. Nên Hàn Sâm biết có lẽ chuyện hợp tác hắn nói sợ rằng có ẩn tình bên trong, không thể để cho người ngoài nghe được.
Sau đó Ngọc Kinh lại tán ngẫu vài câu với Hàn Sâm, không nhắc lại chuyện về kỳ thi cuối kỳ nữa. Bạch Ngọc Kinh nhanh chóng mở ra, ngọc khí từ trên tường ngọc tản ra ngoài, tất cả mọi người bắt đầu luyện hóa ngọc khí.
Hàn Sâm nghĩ ngợi, đầu tiên dùng thuật “Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt” để hấp thu ngọc khí, dù gì thì trong tên cũng có một chữ ngọc, nói không chừng sẽ có độ phù hợp nhất định.
Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt vừa khởi động lập tức làm cho ngọc khí nhập vào cơ thế Hàn Sâm đều chuyển động. Những ngọc khí này được Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt nhanh chóng tinh luyện hấp thu, tốc độ hấp †hu còn nhanh hơn cả lúc Hàn Sâm sử dụng “Vật Ngữ Gen’.
“Đù! Có hiệu quả thật hả?” Vừa rồi Hàn Sâm cũng chỉ tùy tiện nói vậy thôi, không ngờ giữa hai thứ này thật sự có quan hệ gì đó, vậy là lại có hiệu quả như vậy.
Hàn Sâm chợt nảy ra suy nghĩ, chuyển sang dùng “Động Huyền Kinh” cùng với “Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh” lần lượt hấp thụ ngọc khí, cuối cùng phát hiện tốc độ luyện hóa ngọc khí chậm hơn “Vật Ngữ Gen” không ít, hoàn toàn không thể so với “Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt”.
“Xem ra đã định sẵn là ta phải tu luyện “Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt” trước rồi.” Hàn Sâm không lãng phí thời gian nữa, toàn tâm toàn ý tu luyện “Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt”, dùng nó để hấp thụ ngọc khí thúc đẩy bản thân tiến hóa.
Ngọc khí rất mãnh liệt nhưng có quá nhiều tạp chất, tốc độ hấp thu của Hàn Sâm đã được coi là rất nhanh nhưng sau một lần ngọc khí phun trào, tiến bộ cũng không quá rõ rệt, kém hơn trực tiếp hấp thụ Tinh Hải Hằng Sa không biết bao nhiêu lần.
Thừa dịp đợt ngọc khí thứ hai chưa bắt đầu phun trào, Hàn Sâm lên †ầng thứ bảy. “Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt” của hắn có độ phù hợp rất cao với ngọc khí nên vào tầng thứ bảy sẽ không có vấn đề gì.
Thế nhưng sau khi Hàn Sâm lên tầng thứ bảy lại không thấy Thiên Vũ Hạc và Vân Tố Thường đâu, đến cả Phật tử Nhật Sơ cũng không có ở đây mà chỉ có một Thiên tộc trẻ tuổi, vẻ mặt cao ngạo ngồi xếp bằng trên tầng thứ bảy. Trên đầu gối hắn có một thanh Ngọc kiếm liền vỏ đặt ngay ngắn ở đó.
Thiên tộc trẻ tuổi không thèm nhìn Hàn Sâm lấy một cái mà chỉ ngồi ở chỗ kia nhắm mắt dưỡng thần, dường như là không hề hứng thú với tất cả mọi thứ ngoài thân.
Hàn Sâm cũng không phải người thích chủ động bắt chuyện nên tự mình tìm một góc ngồi xuống, yên lặng chờ đợt ngọc khí lần thứ hai phun trào.
Ngọc khí tầng bảy tinh thuần hơn tầng thứ sáu rất nhiều, càng có lợi cho Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt.
Không có ai lên tầng bảy, hoàn cảnh nơi này khiến Hàn Sâm rất hài lòng, hơn tầng thứ sáu nhiều lắm, nghĩ thâm: “Sớm biệt vậy thì từ lần đầu ngọc khí phun trào đã lên đây rồi.”
Mãi mới chờ được lần ngọc khí phun trào thứ hai, Hàn Sâm lập tức vận chuyển Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, hấp thụ ngọc khí tràn ra ngoài.
Quả nhiên ngọc khí tầng thứ bảy tinh thuần hơn tầng thứ sáu rất nhiều. Hàn Sâm chỉ cảm thấy từng luồng ngọc khí tràn vào trong cơ thể, sau khi được thuật Băng Cơ Ngọc Cốt chuyển hóa dung nhập vào trong máu thịt xương cốt làm cho cả người Hàn Sâm đều trở nên trong suốt lóng lánh như ngọc thạch.
Từng luồng khí tức kỳ diệu chảy vào trong xương cốt. Ngọc khí kinh khủng kia không những không để lại cảm giác rét lạnh như lần trước mà ngược lại còn có chút nóng rực, giống như trong cơ thể hắn có một lò lửa vậy, xương cốt cũng sắp bị đun chảy ra rồi.
Hàn Sâm biết đây là một loại ảo giác bởi vì ngọc khí chẳng những không áp chế sinh cơ của hắn mà còn làm cho sinh cơ ngày càng đồi dào hơn.
Hàn Sâm chuyên tâm tu luyện Thuật Băng Cơ Ngọc Cốt cũng không lâu lắm thì đột nhiên cảm thấy ngọc khí tràn vào trở nên khang khác, dường như càng tinh thuần hơn.
Ngọc khí trở nên tinh thuần là chuyện tốt. Hàn Sâm cũng không nghĩ nhiều, vẫn tự mình vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt.
Thế nhưng trong tầng thứ bảy, trên tường ngọc vốn bóng loáng như gương lại dần dần hiện lên những hình ảnh kỳ dị.
Mặt trời, mặt trăng và những vì sao hiện lên trên tường ngọc, lại có ngọn tháp trấn áp xương trắng, kiếm khí như cầu vồng xuyên mây, tướng mạo Thánh Quân tựa thần linh xuất hiện trên trời sao.
Từng tòa Ngọc Lâu đột nhiên mọc lên từ trên mặt đất, giống như chiếc thang bắc lên Thiên giới.
Giữa mây mù dường như có từng tòa thành trì thần bí xuất hiện nhưng nó quá bí ẩn, không thể thấy rõ được hình dáng chân thật.
Đủ loại dị tượng không ngừng diễn hóa trên tường ngọc. Mỗi lần diễn hóa ra một dị tượng, ngọc khí trên tầng bảy lại càng tinh thuần hơn.
Thanh niên Thiên tộc cao ngạo kia hơi hé mắt, trong mắt bắn ra tinh quang kỳ lạ. Hắn nhìn dị tượng đang diễn hóa trên tường ngọc, tỏ vẻ ngạc nhiên.
Theo từng dị tượng diễn hóa trên tường ngọc, thành trì ẩn trong đám mây càng hiện lên rõ ràng hơn. Mà những bóng dáng Thánh Quân kia đều quỳ lạy về phía thành trì.
Một bước một bái, mười bước khấu đầu, giống như là tín đồ trung thành đang đi về phía Thánh Địa trong lòng mình.
Khi thanh niên cao ngạo chứng kiến tòa thành cổ trên tường ngọc hoàn toàn hiện ra, sau đó lại có một tòa nối tiếp một tòa thành cổ từ †rong mây mù dần xuất thế, cuối cùng nét mặt cũng rung động.
“Năm thành.” Tinh quang trong mắt thanh niên cao ngạo tản ra mãnh liệt, hắn nhìn chằm chằm năm tòa thành cổ thần bí đang dần hiện lên trên tường ngọc.
Rất nhiều Thánh Quân lễ bái trước thành cổ nhưng không ai có thể tiến vào trong thành nửa bước. Cũng không biết xảy ra chuyện gì mà rất nhiều Thánh Quân dần tiêu vong trước thành cổ, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
Năm tòa thành cổ vẫn đóng chặt cổng, dường như đã tồn tại từ cổ chí kim.
Hết chương 1982.
Bạn cần đăng nhập để bình luận