Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2896. Thiết bị quen thuộc.

Hàn Sâm lấy được danh sách đi Thủy Hoàng Chỉ Địa lần này, phát hiện †ên của công chúa Bạch Vi ở giữa danh sách này.
Hàn Sâm nhìn kỹ danh mục. Ngoài Bạch Vi ra, vài vị Hoàng tử, công chúa mà hắn tương đối quen đều có trong đó như Bạch Vạn Giới, Bạch Vô Thường, Bạch Lăng Sương, Bạch Thanh Hà, Bạch Thương Lãng, Bạch Kiếm Độ, vân vân. Tổng cộng có hơn hai mươi vị Hoàng tử, công chúa đều ở trong nhóm này.
“Nhiều Hoàng tử, công chúa đã thăng cấp Thần Hóa như vậy, thì cần có bao nhiêu tài nguyên? Tài nguyên của tộc Hoàng Cực sẽ không để cho cả nhà bọn họ dùng hết sạch chứ?” Hàn Sâm oán thầm trong lòng.
Tuy nhiên nói đi nói lại, hắn vẫn ghi nhớ tất cả các Hoàng tử, công chúa. Bạch Hoàng nói như không sao hết ngoài miệng, nhưng nếu những Hoàng tử, công chúa đó thật sự chết hết, chỉ e Bạch Hoàng sẽ bị tức chết mất. Những ngày tháng tốt đẹp của Hàn Sâm ở tộc Hoàng Cực sẽ kết thúc.
Hàn Sâm tạm thời chưa muốn rời khỏi tộc Hoàng Cực, dự định sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ này, hơn nữa hắn cũng hơi tò mò với Thủy Hoàng Chi Địa.
Bạch Hoàng chỉ nói cho hắn biết đó là nơi nào, nhưng không nói cho hắn rốt cuộc là một nơi thế nào.
Chờ đến lúc Hàn Sâm trở lại hoa viên, Bảo Anh đang chờ hắn ở trong hoa viên. Hàn Sâm nói với nàng rằng hắn muốn đi Thủy Hoàng Chỉ Địa, bảo nàng gần đây không phải đến hoa viên nữa.
Bảo Anh nghe Hàn Sâm nói muốn đi Thủy Hoàng Chỉ Địa cũng lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
“Thủy Hoàng Chi Địa có vấn đề gì không?” Hàn Sâm nghi ngờ nhìn Bảo Anh.
Bảo Anh lắc đầu: “Bệ hạ đối xử với ngài thật sự cực kì sủng ái, trước nay chỉ có các Hoàng tử, công chúa mới có tư cách tiến vào Thủy Hoàng Chi Địa, không nghĩ tới điện hạ ngài cũng có tư cách đó.”
“Ngươi cũng biết Thủy Hoàng Chi Địa rốt cuộc là nơi như thế nào ư?” Hàn Sâm vừa lúc hỏi thăm Bảo Anh một chút về tình hình của Thủy Hoàng Chi Địa.
Bảo Anh lắc đầu nói: “Chỉ có Hoàng tử, công chúa các thế hệ mới có thể vào đấy, hơn nữa bọn họ đều sẽ giữ bí mật về hết thảy ở Thủy Hoàng Chi Địa. Ta cũng không biết nhiều lắm, chỉ biết Thủy Hoàng Chi Địa là nơi vô cùng bí mật mà Thủy Tổ Hoàng Đế để lại, được thiết lập chuyên dùng cho việc khảo nghiệm Hoàng tử, công chúa để chọn người thừa kế ngôi vị Hoàng Đế. Bình thường nếu biểu hiện càng tốt ở Thủy Hoàng Chỉ Địa thì tương lai càng có cơ hội kế thừa ngôi vị Hoàng Đế. Tuy nhiên điện hạ ngài lại không phải là huyết mạch của bệ hạ, nên dù ngài biểu hiện tốt đến đâu cũng sẽ không có ích lợi gì.”
Bảo Anh đang mờ mịt nhắc nhở Hàn Sâm, không nên đắc tội các Hoàng tử, công chúa đó.
“Chuyện này thú vị đấy.” Hàn Sâm sờ cằm nghĩ thầm: “Thế mà Bạch Hoàng bảo ta đi đến nơi như thế, không biết trong đó có tính toán gì không?”
Dù thế nào, Hàn Sâm chỉ có thể đi một chuyến, hơn nữa hiện tại hắn càng ngày càng hiếu kì với Thủy Hoàng Chi Địa.
Thủy Tổ Hoàng Đế của tộc Hoàng Cực chính là người hầu của Thánh Chủ, những vật hắn để lại không chừng có chỗ thần kỳ đặc biệt nào đấy.
Tới thời gian đã hẹn, khi Hàn Sâm đi tới cửa vào của Thủy Hoàng Chi Địa, các Hoàng tử, công chúa đã sớm tới rồi. Bọn họ thấy Hàn Sâm cũng đến nơi này thì đều lộ vẻ mặt khó hiểu.
“Được rồi, hiện tại mọi người đã đến đông đủ, Thủy Hoàng Chỉ Địa sẽ mở ra ngay lập tức. Các ngươi nhất định phải nhớ, Thủy Hoàng Chỉ Địa vô cùng nguy hiểm, luôn có ghi chép về các Hoàng tử, công chúa đã chết. Hơn nữa Thủy Hoàng Chi Địa chỉ có thể mở ra một lần ngắn ngủi, sau đó sẽ tự động đóng cửa, phải một tháng sau mới có thể mở ra lần nữa. Trong thời gian này, cho dù là cường giả cấp Chân Thần cũng khó vào trong đó, cho nên các ngươi ở trong đó cần phải cẩn thận, trợ giúp lẫn nhau, nếu không sẽ không có ai có thể cứu được các ngươi.” Bạch Bố Y lại dặn dò.
“Nhị hoàng thúc, Thánh Anh, hắn không phải là huyết mạch thật của phụ hoàng, vì sao hắn cũng có thể được vào Thủy Hoàng Chi Địa?” Hoàng tử Kiếm Tinh lạnh lùng nhìn chằm chằm Hàn Sâm nói.
Phần đông Hoàng tử, công chúa cũng đều nhìn về phía Hàn Sâm. Bọn họ cũng giống Hoàng tử Kiếm Tinh, đều cảm thấy rằng một người ngoại tộc như Thánh Anh vào Thủy Hoàng Chỉ Địa quả thực là vô lý.
“Đây là quyết định của bệ hạ, nếu ngươi có gì thắc mắc thì có thể đi hỏi bệ hạ.” Bạch Bố Y nói thật thản nhiên.
Hoàng tử Kiếm Tinh nghe vậy, không nói thêm gì nữa, chỉ hung hăng trừng Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhún vai không nói gì cả. Dù sao hắn chỉ phụ trách cho những Hoàng tử, công chúa này không chết. Nhưng nếu chỉ bị thương, Hàn Sâm cũng sẽ không quan tâm đến. Nếu bọn họ tự tìm không thoải mái, Hàn Sâm cũng không ngại để bọn họ bị thương, chỉ cần không chết là được.
Đương nhiên, Hàn Sâm còn phụ trách ghi chép biểu hiện của bọn họ ở Thủy Hoàng Chỉ Địa. Tuy Hàn Sâm không dự định giở trò gì ở trên bản ghi chép, nhưng nếu ai thật sự làm khó dễ hắn, Hàn Sâm cũng không ngại miêu tả ngu ngốc một chút, có lẽ cũng có thể ảnh hưởng đến Bạch Hoàng.
Hầu hết các Hoàng tử, công chúa đều giống với Hoàng tử Kiếm Tinh, nhưng tâm cơ của bọn họ còn thâm trầm hơn, cho dù trong lòng không phục nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài giống Hoàng tử Kiếm Tinh.
“Thời gian đã đến, các vị điện hạ chuẩn bị vào Thủy Hoàng Chỉ Địa đi.” Bạch Bố Y nói xong, bước tới trước cung điện, đẩy ra cửa lớn của cung điện.
Đa phần các Hoàng tử, công chúa đều hướng mắt về phía bên trong cung điện, bọn họ cũng từng nghe nói về Thủy Hoàng Chi Địa, nhưng chưa ai thật sự đi vào, cũng tò mò như nhau.
Thế nhưng Hàn Sâm nhìn thấy có rất nhiều thiết bị rất quen thuộc ở trong cung điện.
“Đây… không phải là thiết bị của Tinh tộc chứ?” Hàn Sâm kinh ngạc trong lòng, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm phía trong cung điện. Chỉ thấy bên trong có rất nhiều thiết bị được tạo thành bởi pha lê đang xếp chồng lên nhau, lóe ra ánh sáng kỳ lạ. Nhìn thế nào cũng giống phòng điều khiển của Tinh tộc mà trước kia Hàn Sâm từng đến.
Bạch Bố Y dẫn theo nhóm Hoàng tử, công chúa đi vào trong cung điện, chỉ vào một thiết bị như bình pha lê rất lớn, nói: “Các ngươi đều đứng vào trong đi.”
Các Hoàng tử, công chúa nối đuôi nhau đi vào trong bình pha lê. Đường kính của bình pha lê đó dài hơn hai mươi mét, hai mươi mấy vị Hoàng tử, công chúa đứng ở bên trong cũng không cảm thấy chặt chội lắm.
Ánh mắt của Hàn Sâm vẫn luôn đánh giá thiết bị này, nhìn thế nào cũng giống thiết bị của Tinh tộc. Hắn nghĩ thầm trong lòng: “Chẳng lẽ đây là đồ vật mà Hoàng Cực Thủy Tổ lấy về từ Tinh tộc? Hay dĩ thiết bị này vốn thuộc về Thánh Vực?”
Khi Hàn Sâm đang suy nghĩ, Bạch Bố Y đã đứng trước vách tường pha lê trông giống như đài điều khiển, ngón tay lướt nhanh như viên đạn trên vách tường pha lê. Mỗi lần ngón tay của hắn nhấn vào bức tường pha lê thì một tia sáng sẽ xuất hiện trên vách tường pha lê.
Theo chỉ dẫn của Bạch Bố Y, bọn Hàn Sâm phát hiện bình pha lê đó lại quay tròn, hơn nữa cái bệ và vách tường pha lê chuyển động về các hướng khác nhau. Hình thức vận hành này khiến cho Hàn Sâm nghĩ tới thiết bị truyền tống của Liên Minh.
Nhưng thiết bị truyền tống của Liên Minh cũng không phải kết cấu pha lê tinh khiết, hạn chế của truyền tống cũng rất lớn, không có khả năng truyền tống được nhiều người như vậy trong một lần.
“Rốt cuộc đây là cái gì vậy?” Trong lòng Hàn Sâm càng ngày càng tò mò, muốn biết rốt cuộc Thủy Hoàng Chi Địa là một nơi như thế nào.
Bùm!
Hàn Sâm chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt đang thay đổi, cảm giác không khác gì sử dụng thiết bị truyền tống của Liên Minh. Chờ đến lúc cảnh tượng trước mắt ngừng thay đổi thì hắn phát hiện bọn họ đã không còn ở trong bình pha lê nữa rồi.
Hết chương 2896.
Bạn cần đăng nhập để bình luận