Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 745: Băng Tan

Hàn Sâm không nghe được tiếng thông báo săn giết thành công, lại nhìn tới con tiểu yêu tinh kia, hắn lập tức hiểu rõ được chuyện gì xảy ra.
Hàn Sâm không chút do dự, Xích Diễm Bạo Long Đột trực tiếp giơ lên, hỏa diễm bùng bùng hung hăng đánh vào đỉnh đầu tiểu yêu tinh.
Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lớn chừng bàn tay kia, đứng trước Bạo Long Đột to lớn, có vẻ như chỉ trong chớp mắt sẽ bị nghiền thành cặn.
Nhưng lúc này tiểu yêu tinh kia lại nâng nắm đấm nho nhỏ lên, đánh vào Bạo Long Đột to lớn, chỉ thấy băng tuyết bắt đầu khởi động, hỏa diễm trên Xích Diễm Bạo Long Đột lập tức bị dập tắt, băng sương theo đó cuốn lên.
Bành!
Hỏa diễm trên Bạo Long Đột còn chưa bị dập tắt hoàn toàn, Hàn Sâm đã không cầm được Bạo Long Đột nữa, nắm tay cầm Bạo Long Đột đã bị chấn động đến mức tê rần, da tay nứt ra, máu tươi chảy đầm đìa.
Hàn Sâm ôm lấy bàn tay bị thương, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ, thầm nghĩ:
- Đây mới là bản thể sinh vật siêu cấp thần huyết, sinh vật siêu cấp thần huyết sinh ra từ trong thực vật.
Nhìn tiểu yêu tinh xinh đẹp mà kinh khủng kia mang theo bông tuyết phất phới vọt lên, Hàn Sâm cầm lấy nỏ Khổng Tước, bắn liên tiếp ba mũi tên tới nó.
Tiểu yêu tinh khẽ đập hai cánh, giống như hồ điệp nhanh nhẹn nhảy múa, chỉ thoáng lắc lư đã né được ba mũi tên, tốc độ không giảm lao đến chỗ Hàn Sâm.
Coong!
Tiểu thiên sứ đột nhiên chắn ngang, một kiếm chém về phía tiểu yêu tinh, tiểu yêu tinh nâng nắm tay nhỏ lên chặn lại đại kiếm, tiếng leng keng phát ra, tiểu thiên sứ bị đánh lùi về sau một bước, tiểu yêu tinh cũng lăn lộn mấy vòng trên không trung mới có thể đứng vững được, cả hai phe đều không thể làm gì đối phương.
Coong! Coong! Coong!
Tiểu yêu tinh lại bay lên, vòng quanh tiểu thiên sứ để công kích, nắm đấm và đại kiếm không ngừng va chạm, trên không trung bắn ra từng chùm băng hoa.
Hàn Sâm đã lui qua một bên, tốc độ và lực lượng của hắn vẫn có chênh lệch không nhỏ với sinh vật siêu cấp thần huyết thành niên, trận chiến này hắn không xen vào được.
Tiểu thiên sứ và tiểu yêu tinh kịch liệt giao chiến trên không trung, khí tức băng tuyết trên người tiểu yêu tinh rất nặng, mỗi một kích đều mang theo hàn khí mãnh liệt, gần như có thể đông kết không khí.
Nhưng các phương diện thân thể của tiểu thiên sứ đều rất cân đối, kháng tính đối với các loại lực lượng thuộc tính cũng không thấp, tiểu yêu tinh cũng không thể làm gì tiểu thiên sứ.
Tiểu Ngân Hồ cũng không giúp được gì, thân thể của nó trưởng thành rất chậm, khoảng cách tới lúc thành niên còn cần một đoạn thời gian rất dài, nó cũng không có năng lực chống lại sinh vật siêu cấp thần huyết đã thành niên.
Nhưng Tiểu Ngân Hồ lại nhanh chóng chạy tới mặt nước sắp đông lại thành băng, lập tức há miệng nuốt hoa nhỏ mà Hàn Sâm đã phá tan tác trong nước kia, nhai vài cái rồi trực tiếp nuốt xuống.
- Tiểu Ngân Ngân, có đồ tốt cũng đừng độc chiếm chứ.
Hàn Sâm vội vàng chạy tới, Tiểu Ngân Hồ thấy Hàn Sâm chạy tới, lập tức tăng tốc độ ăn, chỉ hai ba miếng đã xử lý toàn bộ rồi.
Chờ đến khi Hàn Sâm chạy đến nơi, ngay cả lá cây và rễ cây đều bị nó ăn sạch, chẳng còn lại thứ gì cả.
- Mày cũng quá độc ác rồi.
Hàn Sâm phẫn hận kêu lên.
Tiểu Ngân Hồ đắc ý ngẩng đầu nhìn Hàn Sâm, sau đó trực tiếp nhảy tới bờ vai hắn, gác đầu lên vai nằm bất động, da lông trên người lại sáng như bạc, dường như có một luồng khí lạnh từ bên trong phát ra.
- Được rồi.
Hàn Sâm bất đắc dĩ.
Tiểu thiên sứ và tiểu yêu tinh chiến đấu, mình không xen tay vào được, Hàn Sâm liền chạy tới bên cạnh người đàn ông kia, nhìn xem có thể ôm y chạy vào trong rừng trúc hay không.
Nhỡ may tiểu thiên sứ đánh không lại tiểu yêu tinh kia, hắn cũng có thể mang theo người này cùng chạy.
Đi tới bên cạnh người kia, Hàn Sâm kinh ngạc phát hiện, không biết là nguyên nhân gì, băng trên người y đang dần dần hòa tan.
- Chẳng lẽ bởi vì Thủy Tiên bị phá hủy?
Hàn Sâm cũng không nghĩ ra nguyên nhân, trực tiếp ôm lấy người này đi vào trong rừng trúc.
Băng tuyết trên người người đàn ông kia tan rất nhanh, đợi Hàn Sâm ôm y vào trong rừng, lớp băng bên ngoài thân thể đã hòa tan gần hết rồi.
- Băng tan như vậy, không biết có thể sống sót hay không?
Hàn Sâm nhíu mày nhìn người đàn ông kia, kỹ thuật đóng băng cần sử dụng dụng cụ đặc thù, đóng băng và rã băng nhanh như vậy, chỉ sợ rất khó sống sót.
Hàn Sâm nhìn người đàn ông kia, rõ ràng có thể thấy cơ thể của y bắt đầu khôi phục co dãn, khí tức sinh mệnh cũng dần mạnh lên, thế mà thật sự có dấu hiệu sống lại.
Hàn Sâm có chút khẩn trương nhìn người này, không biết tại sao băng tuyết trên người người này lại tan nhanh như vậy, nhiệt độ bốn phía vẫn rất thấp, dựa theo đạo lý băng vốn không có khả năng tan nhanh như vậy mới đúng.
Thế nhưng mà Hàn Sâm rõ ràng cảm giác được, hàn khí trong cơ thể người dàn ông kia đang nhanh chóng biến mất, ngay cả trái tim cũng bắt đầu nhảy lên.
Khoảng nửa tiếng sau, trong cơ thể người kia đã không có hàn khí, trái tim và các khí quan khác cũng bắt đầu sống lại.
Mí mắt người đàn ông kia giật giật, giống như có hai con nòng nọc đang bơi ở ngay trước mắt vậy.
Hàn Sâm vô cùng khẩn trương, nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia, nếu như người này thật sự là Tần Hoài Chân, như vậy khi y tỉnh, rất có thể sẽ nói rõ chân tương những chuyện lúc trước.
Đột nhiên, ánh mắt của người kia mạnh mẽ mở ra, một đôi mắt màu đen có chút vô thần, nhưng lại trừng thật to, thẳng tắp nhìn qua phía trên.
- Ông đã tỉnh? Nghe thấy lời tôi nói không?
Hàn Sâm không biết nên nói cái gì, đành ngồi xổm bên cạnh nói một câu, muốn xác định người này có phải thật sự sống lại hay không.
Ánh mắt của người đàn ông kia hoạt động một chút, giốn như đang điều chỉnh tiêu cự, không bao lâu sau, hai mắt y rốt cục cũng nhìn tới Hàn Sâm.
Trong tích tắc khi nhìn thấy Hàn Sâm, vẻ mặt y đột nhiên kích động lên, mạnh mẽ bắt lấy cánh tay của Hàn Sâm, giống như là đã dùng hết khí lực toàn thân giãy dụa nói ra:
- Coi chừng. . . coi chừng. . . Hàn. . . Kính. . . Chi. . .
PHỐC!
Người đàn ông mới nói được mấy chữ này, đột nhiên trong miệng phun đầy máu tươi, toàn thân co quắp, hai mắt trắng dã.
- Này, ông thế nào rồi?
Hàn Sâm vội vàng đỡ ông ta, lấy ra dịch trị liệu của mình rót vào trong miệng người kia, nhưng hoàn toàn không có tác dụng, người kia không ngừng phun máu tươi, dịch trị liệu căn bản không rót vào được.
Người đàn ông kia đã co quắp lại nhưng tay vẫn nắm chặt cánh tay của Hàn Sâm, hai mắt nhìn thẳng vào Hàn Sâm, giống như có lời gì muốn nói, nhưng trong miệng tràn đầy máu tươi, căn bản nói không nên lời.
Người đàn ông kia giống như đã hao hết khí lực, chật vật nâng lên tay kia, chỉ chỉ túi áo của mình.
Còn không đợi y có động tác gì, thân thể y đã run rẩy, máu tươi trong miệng phun ra, bắn lên người Hàn Sâm, sau đó hai mắt trợn lên ngã vào ngực hắn.
Sắc mặt Hàn Sâm có chút khó coi, khí tức sinh mệnh của người này đã hết, lúc này có thể chắc chắn y đã là một người chết.
Nhưng lời ông ta vừa nói khiến Hàn Sâm càng thêm nghi hoặc.
- Coi chừng Hàn Kính Chi. . . tại sao phải coi chừng Hàn Kính Chi. . . y nói với mình lời này, là muốn mình giúp y nói cho người nào đây? Hoặc là thần trí không tỉnh táo nhận lầm người?
Trong lòng Hàn Sâm tràn đầy nghi hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận