Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3326. Tiên.

Sau khi thú Phá Giới bị giết, bỗng sương mù trên huyền không đảo biến mất không thấy, Hàn Sâm thu hồi gen Phá Giới, khi đang chuẩn bị bay về phía tòa huyền không đảo tiếp theo, lại đột nhiên nhìn thấy một †òa ngọc lâu sáng chói trong Thập Nhị Lâu của Bạch Ngọc Kinh, một bóng dáng từ trong ngọc lâu bay ra.
Hàn Sâm nheo mắt cẩn thận quan sát, ánh mắt xuyên qua tiên quang rực rỡ, phát hiện từ trong ngọc lâu bay ra là một vị tiên tử mặc áo lam.
“Trên trời Bạch Ngọc Kinh, mười hai lầu năm thành, tiên nhân sờ ta đỉnh, kết tóc thụ trường sinh.” Lam y tiên tử kia vừa bay vừa ngâm câu thơ khắc trên Bạch Ngọc Kinh, thân hình nhẹ bay như tiên, giọng nói vang vọng như có như không, khiến người ta có cảm giác mơ màng không giống ở trần gian.
“Ngươi cũng là thú Phá Giới trong Bạch Ngọc Kinh?” Hàn Sâm thấy lam y tiên tử đang bay về phía mình, thì mở miệng hỏi.
Hàn Sâm không phủ nhận, bản thân hắn có khuynh hướng hơi thích cái đẹp, nếu thứ bay xuống là một quái vật xấu xí thì chắc hắn đã săn đuổi †ừ lâu, nhưng thứ bay xuống lại là một sinh vật Phá Giới xinh đẹp, nên Hàn Sâm mới hỏi thêm một câu.
“Ta không phải thú Phá Giới, là tiên, tiên trong Bạch Ngọc Kinh.” Lam y tiên tử lơ lửng trên không, cũng không hạ xuống, chỉ dùng giọng nói mờ ảo để nói chuyện với Hàn Sâm.
“Thần thì ta đã thấy nhiều lắm rồi, nhưng Tiên thì là lần đầu tiên nhìn thấy.” Hàn Sâm cẩn thận đánh giá lam y tiên tử nói.
“Trên người ngươi có tiên khí của Bạch Ngọc Kinh, chắc cũng là một phần tử của Bạch Ngọc Kinh ta, nhưng tại sao ngươi lại giết hại sinh vật trong Bạch Ngọc Kinh ta?” Lam y tiên tử nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm hỏi.
“Quả thật ta đã đi vào Thập Nhị Lâu hấp thu ngọc khí, nhưng không hấp thu tiên khí gì đó.” Hàn Sâm hoàn toàn không tin lam y tiên tử là Tiên gì cả.
Cho dù thật sự có Tiên, thì đó cũng chỉ là một loại sinh vật tên là Tiên mà thôi.
Giống như Thần Linh, đó cũng chỉ là một loại sinh vật linh thể, không thể đánh đồng với những vị Thần toàn năng trong truyền thuyết chân chính.
“Ngọc khí mà ngươi nói,chính là tiên khí trong Bạch Ngọc Kinh ta, ngươi chiếm lợi của Bạch Ngọc Kinh, chẳng những không nhớ ơn báo đáp mà còn muốn lấy oán trả ơn, đây chính là cái sai của ngươi.” Lam y tiên tử thản nhiên nói.
“Ta cứ lấy oán trả ơn đấy, ngươi làm được ta?” Hàn Sâm nói với vẻ rất khinh thường.
Nếu dựa theo lý luận của lam y tiên tử thì sau khi hắn uống sữa bò, thì phải coi bò thành ân nhân mà cúng bái sao, sau này cũng không thể ăn thịt bò à?
“Ngu tối chậm chạp.” Hiển nhiên lam y tiên tử đã bị lời nói của Hàn Sâm chọc tức, giơ một ngón tay lên, đầu ngón tay ngưng tụ ra một chút tiên quang, nhẹ nhàng bắn ra, tiên quang kia bay về phía thân thể Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không nhượng bộ, thân thể thánh khiết trong suốt, giống như pho tượng được tạo thành từ băng ngọc, tung một quyền nghênh đón đốm tiên quang kia.
Sau khi một quyền của Hàn Sâm đánh vào tiên quang thì tiên quang kia đã bị phá tan, biến thành nhiều đốm sáng bắn ra bốn phía.
Nhưng tiên quang bắn ra xung quanh kia không biến mất, ngược lại lại hình thành một tấm lưới Tiên Ti, thân thể của Hàn Sâm bị bao phủ trong lưới Tiên T¡ đó.
Hàn Sâm ngưng tụ sức mạnh muốn xé nát lưới Tiên Ti, nhưng rất nhanh Hàn Sâm đã phát hiện ra, sức mạnh mà hắn dùng càng mạnh thì lưới Tiên T¡ sẽ càng co chặt lại.
Chỉ trong chốc lát, lưới Tiên T¡ đã siết vào trong máu thịt của Hàn Sâm, thân thể thánh khiết tinh thuần do Băng Cơ Ngọc Cốt Phá Giới hình thành bị lưới Tiên T¡ gây thương tích.
“Đừng uổng phí sức lực, đó là một trong mười đại võ trang Phá Giới của Bạch Ngọc Kinh ta lưới Khốn Tiên, tỷ lệ Phá Giới đã gần một trăm phần trăm, ngay cả cường giả Phá Giới có tỷ lệ Phá Giới trên chín mươi phần trăm bị lưới Khốn Tiên vây hãm, thì cũng chắc chắn không thể trốn thoát. Hơn nữa ngươi càng dùng lực thì lưới Khốn Tiên sẽ càng chặt.” Lam y tiên tử kéo tiên ti trong tay, lập tức kéo cả lưới Khốn Tiên và Hàn Sâm ở bên trong lưới lên, bay về phía Bạch Ngọc Kinh trong hư không.
Hàn Sâm vẫn không tin được, tiếp tục vận chuyển thuật Băng Cơ Ngọc Cốt, muốn mạnh mẽ cắt nát lưới Tiên T¡.
Nhưng thứ này cứng rắn không ngờ, hơn nữa quả thật giống như lời lam y tiên tử nói, hắn càng giấy dụa, thì tiên ti càng siết chặt hơn, tiên ti đã siết vào trong máu thịt của hắn, chỗ miệng vết thương loáng thoáng có thể thấy được bạch cốt.
“Bạch Ngọc Kinh thật sự là nơi ở của Tiên à?” Hàn Sâm không giấy dụa nữa, lớn tiếng hỏi lam y tiên tử đang nhẹ nhàng phi tiên.
“Đúng vậy.” Lam y tiên tử đáp. “Vậy Tiên là gì?” Hàn Sâm lại hỏi.
“Tiên chính là Tiên, từ trước năm tháng vô tận, đã là tồn tại vượt lên trên vạn tộc thế gian, ngay cả tộc Cổ Thần đối với tiên thì cũng chỉ là một đứa trẻ được sinh ra không lâu mà thôi.” Giọng của lam y tiên tử lạnh lùng, không mang theo cảm xúc đặc biệt nào, nhưng lại khiến người ta cảm thấy có một loại kiêu ngạo như từ trên cao nhìn xuống vạn vật.
“Nếu Tiên vĩ đại như vậy, tại sao Bạch Ngọc Kinh còn bị Thiên tộc chiếm cứ, hình như Tiên trong miệng của ngươi cũng không ra gì.” Hàn Sâm cười khẩy nói.
Cuối cùng mặt của lam y tiên tử cũng biến sắc, như có phần tức giận, lạnh lùng nói: “Nếu bọn ta không bị phong ấn trong Bạch Ngọc Kinh, chỉ dựa vào đám nhóc Thiên tộc kia thì đừng mong bước vào Bạch Ngọc Kinh nửa bước.”
“Là ai đã phong ấn các ngươi?” Hàn Sâm vội hỏi.
Mặt lam y tiên tử hơi biến sắc, cũng không trả lời câu hỏi của Hàn Sâm nữa, chỉ kéo Hàn Sâm đang bị nhốt trong lưới Khốn Tiên, bay vào trong Bạch Ngọc Kinh không nói một lời.
Tiên khí trong Bạch Ngọc Kinh vờn quanh, thụy khí tung hoành, giống như chốn tiên cảnh.
Hàn Sâm đã từng tới Bạch Ngọc Kinh, nhưng Bạch Ngọc Kinh khi đó, trông cũng không hoành tráng như bây giờ, cho dù là Thập Nhị Lâu hay là Ngũ thành thì quy mô cũng lớn hơn trước không biết bao nhiêu lần, trông càng thêm thần bí vĩ đại.
Hàn Sâm hỏi thêm vài câu, nhưng lam y tiên tử không để ý tới hắn nữa, cũng không đưa Hàn Sâm đến tòa ngọc lâu mà mình đã đi ra, mà bay về phía một trong những tòa ngọc thành.
Cả tòa ngọc thành kia tối đen, giống như được xây thành từ mặc ngọc, bên trong cảnh sắc tráng lệ vô cùng, Hàn Sâm còn nhớ rõ Hắc Đế kia đúng là đã bay ra từ trong thành này, cuối cùng bị hắn chém giết.
“Thú hồn mà Hắc Đế lưu lại rất phi phàm, không phải thú hồn mà thú Phá Giới bình thường có thể so sánh được, bây giờ lam y tiên tử này không ra tay giết ta ngay, lại muốn mang ta đến thành Hắc Ngọc, e là có liên quan đến Hắc Đế nhỉ?” Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Mặc dù hắn có cách phá đứt lưới Khốn Tiên, nhưng hắn không vội làm vậy, vì hắn muốn nhìn xem, cái được gọi là Tiên trong Bạch Ngọc Kinh này, rốt cuộc là sự sinh vật thế nào.
Trước kia Hàn Sâm cũng đã xem qua thành Hắc Ngọc, nhưng nó hoàn toàn khác với thành Hắc Ngọc hiện giờ, trong thành tiên khí lượn lờ, từng pho tượng ngọc sừng sững bên trong thành.
Có đồng tử đồng nữ, có cự thú thần cầm, có cỏ cây hoa lá, nhưng tất cả đều được điêu khắc từ mặc ngọc, bên trong cả thành Hắc Ngọc không có một chút hơi thở sự sống nào, khắp nơi đều toàn là tượng ngọc.
“Ngươi có biết cách đây không lâu, hoa cỏ chim thú ở nơi này đều là vật còn sống không?” Lam y tiên tử hạ xuống trong thành, hỏi Hàn Sâm mà không thèm nhìn lại.
“Vậy tại sao bây giờ bọn chúng lại biến thành tượng ngọc?” Hàn Sâm đoán được một ít, nhưng giả vờ không biết hỏi.
“Bởi vì chủ nhân của nơi này chết rồi.” Lam y tiên tử quay đầu, nhìn chằm chằm Hàn Sâm bằng ánh mắt sáng quắc.
Hết chương 3326.
Bạn cần đăng nhập để bình luận