Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2501. Tử Cực Thần Quang Đại Vũ Trụ

Hàn Sâm nghĩ thầm: “Ngươi tới Cực Sơn để học đao pháp thì liên quan cái rắm gì tới ta, muốn liều mạng thì bên ngoài có rất nhiều dị chủng, đến tìm ta làm gì? Trước đây giết một tên Bạch Dịch không được Bạch Hoàng yêu thương, tộc Hoàng Cực đã muốn giết ta rồi, giờ lại giết thêm một tên Bạch Vô Thường được sủng ái nhất, chả nhẽ Bạch Hoàng sẽ không tự mình đến liều mạng với ta sao? Ta đang chọc phải ai đây?”
Nhưng Bạch Vô Thường cũng không hề cho Hàn Sâm cơ hội để ngừng đánh, khí tức trên người tỏa ra ngày càng đáng sợ. Vốn dĩ ban đầu dường như chỉ là cơ thể U Linh bình thường vậy mà sau đó lại biến thành thực chất, nhưng cho người ta cảm giác quỷ dị không chân thực.
Hàn Sâm khẽ cau mày, thanh đao màu lam của Bạch Vô Thường đều biến thành một màu đen, bên trên ngưng tụ một loại xích Trật Tự màu đen lúc ẩn lúc hiện.
“Đây là đao pháp gì? Vậy mà đã có thể sắp ngưng tụ được xích Trật Tự, rất giống với con Hắc Hổ mà ta từng gặp trước đây, mặc dù xích Trật Tự chưa thực sự thành hình, nhưng nếu có thể vượt qua bước này thì trong tương lai Bạch Vô Thường ít nhất cũng có đến chín phần hi vọng thăng cấp lên Thần Hóa.” Hàn Sâm chăm chú quan sát Bạch Vô Thường, nghĩ thầm trong lòng.
Ánh mắt Bạch Vô Thường như tóe lửa, hung hăng nhìn chằm chằm Hàn Sâm: “Đường tới Cực Sơn cửu tử nhất sinh, nhưng lợi ích thu được lại không gì sánh bằng, nhờ nó mà ta có thể luyện được Tử Cực Thần Quang Đại Vũ Trụ, chỉ một đao có thể hủy diệt mọi thứ, có lẽ ngươi phải nhìn kỹ chút.
“Ta có thể không nhìn không?” Hàn Sâm bất lực hỏi.
“Không thể” Bạch Vô Thường vừa trả lời vừa lập tức vung đao xông tới.
Đao quang màu đen lao đến trước mặt Hàn Sâm, ngay lập tức kéo gần khoảng cách trong nháy mắt, dường như không thể nhìn thấy quá trình thanh đao đó bổ tới, khoảnh khắc thanh đao đó chém tới thì đã chém trúng ngay người Hàn Sâm, trực tiếp xuyên thẳng vào cơ thể hắn.
“Thế nhưng lại rất giống với bánh răng bản mạng của Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh, có thể ảnh hưởng trực tiếp đến sức mạnh của bánh răng bản mạng của những sinh vật khác!” Hàn Sâm khẽ giật mình, một nhát đao đó hắn căn bản là không né được, bởi vì nó tác dụng trực tiếp lên bánh răng bản mạng, chẳng khác gì đánh là trúng.
Nhưng điểm khác nhau là Huyết Mạch Mệnh Thần Kinh có thể thúc đẩy bánh răng bản mạng của đối phương chuyển động, còn đao quang của Bạch Vô Thường lại hủy diệt bánh răng bản mạng của đối phương.
Nếu như bánh răng bản mệnh bị chém vỡ, người đó cũng coi như là tận mạng rồi, khí tức cũng trực tiếp bị cắt đứt.
Để tránh được nhát đao này cũng không khó, chỉ cần tránh xa Bạch Vô Thường hơn một chút, sức ảnh hưởng của hắn đối với bánh răng bản mạng sẽ bị suy yếu, đến lúc này, nhát đao đó của hắn lập tức chưa đánh đã tan.
Nhưng Hàn Sâm trước đó không lường được Bạch Vô Thường sẽ xuất đao nên vân đứng cách hắn quá gần, hiện giờ muốn tránh cũng không kịp nữa, chỉ có thể cưỡng chế cản đao.
Sức mạnh lưu động bên trong cơ thể Hàn Sâm, một bánh răng bản mạng luân chuyển, trên bánh răng còn nhấp nháy một loại chú vân kỳ lạ, đó chính là bánh răng bản mạng của Vật ngữ gen.
Đao quang màu đen xuyên vào bên trong cơ thể chém vào bánh răng bản mạng, nhưng cũng không thể lay chuyển được bánh răng bản mạng của Hàn Sâm, đao quang màu đen khi đâm vào bánh xe bản mạng của hắn thì lập tức vỡ vụn, biến thành khí tức màu đen rồi tan biến.
“Có vẻ như ngươi luyện đao không tốt lắm.” Hàn Sâm liếc mắt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Bạch Vô Thường nói.
“Không… Không thể nào…” Bạch Vô Thường nói với vẻ mặt không thể tin được, với khoảng cách này của Hàn Sâm thì vừa vặn để hắn có thể dùng toàn lực thi triển Tử Cực Thần Quang Đại Vũ Trụ chém tới.
Ở khoảng cách này, Bạch Vô Thường chắc chắn rằng có thể chém chết tất cả các sinh vật từ cấp Thần Hóa trở xuống, dù là Bán Bộ Thần Hóa nhưng khi đối mặt với một đao này của hắn cũng phải chào thua, bị chém chất.
Nhưng Hàn Sâm đã trúng Tử Cực Thần Quang Đại Vũ Trụ mạnh nhất của hắn, thế mà lại có vẻ như không hề bị tổn hại gì, điều này khiến hắn cảm thấy rất khó tin.
Tuy rằng Bạch Vô Thường không thể nhìn thấy bánh răng bản mạng, nhưng hắn rất rõ Tử Cực Thần Quang Đại Vũ Trụ là một loại sức mạnh vô cùng thần bí và đáng sợ, có thể lướt qua được sự phòng ngự, trực tiếp hủy diệt sinh khí của đối phương.
Nhưng Hàn Sâm lại không hề bị ảnh hưởng bởi Tử Cực Thần Quang Đại Vũ Trụ, điều này quả thực là nằm ngoài dự liệu của hắn.
Bạch Vô Thường ngẩn người nhìn Hàn Sâm, một lúc sau đao nắm trong tay cũng không chém tới nữa, tựa hồ như không biết nên làm gì tiếp theo.
“Còn muốn đánh nữa không?” Hàn Sâm nhìn Bạch Vô Thường nói.
“Ta thua rồi, nhưng lần sau…” Không chờ Bạch Vô Thường nói hết câu, Hàn Sâm đã thô bạo ngắt lời.
“Lần sau cái đậu mòe nhà ngươi!” Hàn Sâm lao đến, nháy mắt đã tới †rước mặt Bạch Vô Thường, đấm một phát vào mặt hắn với sức mạnh kinh người khiến cho mặt hắn lõm vào trong, máu tươi từ nơi nắm đấm tiếp xúc với mặt chảy ra, cả người hắn cũng bị sức mạnh của cú đấm đánh bay lùi về phía sau.
Hàn Sâm vẫn tiếp tục lao tới, tay chân đấm đá tiếp tục đấm đá vào người Bạch Vô Thường như vũ bão.
Tay đấm, chân đá, cùi chỏ, lên gối, một đòn rồi lại một đòn liên tiếp nhau mà không hề ngừng nghỉ giữa chừng, mỗi một đòn đánh tới đều đánh cho Bạch Vô Thường máu thịt lẫn lộn, xương cốt gãy nát, cơ bản là không có cơ hội để đánh trả, cả người trên không trung không ngừng lắc lư dữ dội.
“Ngươi lên cơn điên thì tưởng mình trâu bò lắm hả… Là võ sỉ thì ngươi giỏi lăm hay sao… Dựa mình là con trai của Bạch Hoàng nên muốn làm gì thì làm có phải không…” Hàn Sâm nói một câu đấm một cú, nắm đấm tàn bạo nện vào mặt Bạch Vô Thường, khiến cho xương trên mặt của hắn đều bị đập nát, hai mắt cũng nổ tung, mũi thì sớm đã lõm vào bên trong rồi.
Hàn Sâm vẫn còn chưa hả giận, tay chân vẫn điên cuồng nện vào người Bạch Vô Thường, đánh cho toàn bộ xương trên người hắn đều gãy vụn, đánh cho Bạch Vô Thường không ngừng kêu lên thê thảm, cuối cùng đến cả một âm thanh cũng không thể phát ra tiếng nữa.
Phương Thanh Vũ và đám hải tặc xem một màn này đều ngẩn người, đó là đứa con trai mà Bạch Hoàng yêu thương nhất, Hàn Sâm giết một tên Bạch Dịch, Bạch Hoàng đã phát lệnh truy nã hắn trên toàn vũ trụ, nếu như lần này lại giết thêm tên Bạch Vô Thường, Bạch Hoàng nhất định sẽ liều mạng với Hàn Sâm.
Hoàng Thể U Minh Quỷ của Bạch Vô Thường, U Minh đao pháp và Tử Cực Thần Quang Đại Vũ Trụ đều rất mạnh, nhưng tiếc là hắn quá chú
trọng vào sức mạnh, cảnh giới của bản thân, sử dụng sức mạnh và kỹ năng, còn lĩnh vực thời cơ chiến đấu đều không mạnh.
Khi gặp phải những sinh vật không cản phá được năng lực của hắn thì hắn có thể trực tiếp nghiền nát nó, nhưng một khi gặp phải đối thủ ngang tài ngang sức thì Bạch Vô Thường sẽ chính là người bị nghiền nát.
Hàn Sâm nhấc thân thể như bùn nhão của Bạch Vô Thường bay trở về trong cá voi trắng, trực tiếp ném hắn xuống đất, máu tươi lập tức nhuộm đỏ sàn nhà.
Phương Thanh Vũ và đám hải tặc liếc nhìn Bạch Vô Thường trên nền đất, trông vô cùng thê thảm, hắn bị đánh đến mức không còn hình dạng người nữa rồi, xem ra chỉ còn thoi thóp thở, nếu như Hoàng Thể U Minh Quỷ của hắn không thực sự lợi hại, e là đã sớm bị Hàn Sâm đánh chết rồi.
Trong lòng đám hải tặc đều bồn chồn không yên: “Chọc vào ai chứ không thể chọc vị tổ tông này, đến đứa con trai được cưng chiều nhất của Bạch Hoàng còn bị đánh thành cái hình dạng này thì còn có ai hắn không dám đánh?”
“Nhốt hắn lại, bắt hắn làm con tin, nếu người của tộc Hoàng Cực dám quay lại thì chặt đầu của hắn xuống tế cờ.” Hàn Sâm lạnh mặt nói.
Hắn thật sự tức giận rồi, không phải hắn chưa từng thấy võ si, người của Cô Trúc đều là võ si, nhưng người ta ra tay đều có chừng mực, còn tên Bạch Vô Thường thì vừa ra tay đã muốn giết chết, không chừa đường sống.
Cũng may là bánh răng bản mạng của Hàn Sâm vô cùng vững chắc, còn có lực lượng gia cố Vĩnh Hằng, nếu thay bằng bánh răng bản mạng của sinh vật bình thường khác thì chắc chắn là đã bị chém vỡ, không còn hi vọng để phục hồi, bánh răng bản mạng một khi đã vỡ thì không khác gì người chết, thảm hơn cả phế vật.
Hết chương 2501.
Bạn cần đăng nhập để bình luận