Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 759: Thu Phục

Tốc độ chạy trốn lúc đầu của tiểu yêu tinh cực nhanh, ngay cả Tiểu Thiên Sứ đều có chút đuổi không kịp, nhưng mà tốc độ rất nhanh đã chậm lại, thoạt nhìn lúc trước chỉ là tốc độ do kích phát tiềm năng mang tới, bây giờ sau khi tiêu hao, tốc độ ngược lại còn chậm hơn lúc bình thường rất nhiều, hơn nữa còn đang không ngừng chậm hơn.
Đuổi theo tiểu yêu tinh đi vào trong Hắc Sơn, tiểu yêu tinh vọt vào trong rừng trúc ở dưới mặt đất, Hàn Sâm cũng mang theo Tiểu Thiên Sứ cùng đuổi vào theo.
Tiểu yêu tinh liều mạng bay tới chỗ hàn đàm trước kia, Hàn Sâm không biết nó muốn làm gì, nhưng theo bản năng cảm thấy phải mau chóng giết chết nó đi thì mới tốt, ra lệnh cho Tiểu Thiên Sứ dùng tốc độ cao nhất đuổi theo, nhanh chóng kéo gần khoảng cách với tiểu yêu tinh.
Nhưng bởi vì lúc trước tiểu yêu tinh kéo dài khoảng cách với bọn họ, mặc dù bây giờ tốc độ của tiểu yêu tinh đang không ngừng suy yếu, nhưng cũng không phải là lập tức liền có thể đuổi kịp nó.
Tiểu yêu tinh bay đến vị trí hàn đàm trước đây, chỉ là sau khi mất đi bông hoa Thủy Tiên, nơi đó đã kết thành hàn băng dày đặc, không nhìn thấy nước ở phía dưới hàn đàm.
Tiểu yêu tinh trực tiếp đánh tới tầng băng, cứ thế đụng nát tầng băng dày hơn một xích, lặn xuống dưới đáy hàn đàm.
Tiểu Thiên Sứ cũng không do dự, liền đuổi theo, nước trong hàn đàm này cũng không phải rất sâu, cũng chỉ sâu vài mét, bởi vì hết sức trong, nên lúc Hàn Sâm đứng ở bên cạnh, đều có thể mơ hồ nhìn rõ ràng tình huống ở phía dưới.
Chỉ thấy Tiểu Thiên Sứ ở dưới đáy nước vung đại kiếm, lần lượt chém về phía tiểu yêu tinh, nhưng tựa hồ bị cái gì đó ngăn cản lại, cũng không có khả năng chém lên trên người tiểu yêu tinh đã bị tổn thương nặng.
Hàn Sâm cẩn thận quan sát xem thế nào, liền thấy tiểu yêu tinh vậy mà núp ở bên trong một cái vỏ sò biển lớn cỡ bàn tay, toàn thân vỏ sò biển kia làm bằng băng tinh, lúc ngâm ở trong nước, không nhìn cẩn thận sẽ không thấy được nó hiện hữu.
Lúc này tiểu yêu tinh đang nằm ở bên trong sò biển, trên thân thể máu me đầm đìa, đôi cánh bướm vô lực buông thõng, có chút hoảng sợ nhìn Tiểu Thiên Sứ đang liên tục đánh lên sò biển.
Thấy Tiểu Thiên Sứ chém xuống vài kiếm, cũng không thể chém ra vỏ sò biển tựa như băng tinh kia, Hàn Sâm ra lệnh cho Tiểu Thiên Sứ lấy sò biển từ trong hàn đàm ra.
Lúc cầm sò biển ở trong tay, chỉ cảm thấy cứng rắn lạnh buốt, không giống như sò biển thông thường, có chút giống như là do băng tinh ngọc thạch điêu khắc thành, nhưng lại không có bất kỳ dấu vết điêu khắc nào.
- Chẳng lẽ là bảo cụ do con tiểu yêu tinh này dựng dục ra?
Hàn Sâm nhìn tiểu yêu tinh đang hấp hối ở bên trong, có chút hoảng sợ, trong lòng âm thầm suy tư.
Nhưng mà lại cảm thấy có chút không đúng, rõ ràng là tiểu yêu tinh sinh ra bên trong hoa Thủy Tiên, căn bản còn chưa có cơ hội thai nghén bảo cụ, cho dù nó có thể thai nghén ra bảo cụ, yêu tinh sinh ra trong hoa Thủy Tiên làm sao có thể dựng dục ra loại bảo cụ sò biển này được?
Để sò biển ở dưới đất, Hàn Sâm lại bảo Tiểu Thiên Sứ hung hăng chém vài kiếm, nhưng mà cái vỏ sò biển kia lại vô cùng cứng rắn, thậm chí ngay cả Tiểu Thiên Sứ đều chém không ra, chỉ ở trên sò biển để lại từng vết xước trắng.
Hàn Sâm thử dùng Độc Long Toản đâm vào sò biển một cái, cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể lưu lại một điểm trắng nho nhỏ ở bên trên sò biển.
Đã dùng hết các loại biện pháp, vẫn không thể mở sò biển ra được, trong lòng Hàn Sâm âm thầm buồn bực:
- Thật vất vả mới có cơ hội chém giết nó, chẳng lẽ lại thất bại trong gang tấc như vậy?
Thế nhưng mà rất nhanh, Hàn Sâm liền phát hiện ra chuyện có chút không đúng, Hàn Sâm không mở ra cái sò biển kia được, dựa theo đạo lý mà nói, tiểu yêu tinh có lẽ phải cao hứng mới đúng, nhưng mà tiểu yêu tinh vẫn lộ ra gương mặt hoảng sợ, tình huống của thân thể cũng càng thêm không xong.
Hàn Sâm cầm lấy sò biển, cẩn thận nhìn một chút, lần này rốt cục đã phát hiện ra bên trong sò biển quả thật có chút cổ quái.
Bên trong sò biển cũng không phải là không có vật gì, bên trong chưa đầy chất lỏng trong suốt, ban đầu Hàn Sâm còn tưởng rằng những thứ kia là nước thông thường ở trong hàn đàm, nhưng mà bây giờ nhìn kỹ, những thứ đó cũng không phải là nước thông thường.
Những chất lỏng trong suốt đó đang hủ thực miệng vết thương của tiểu yêu tinh, khiến cho miệng vết thương của nó chẳng những không khép lại, ngược lại càng thêm nghiêm trọng hơn.
Trên mặt Hàn Sâm lập tức lộ ra vẻ tươi cười, quả nhiên giống như hắn nghĩ, cái vỏ sò biển này cũng không phải là bảo cụ do tiểu yêu tinh dựng dục ra.
Hàn Sâm suy đoán sò biển là bảo cụ do dị sinh vật khác dựng dục ra, chỉ là không biết vì sao lại rơi ở đây, tiểu yêu tinh muốn mượn cái bảo cụ này để tị nạn, chỉ là không hề nghĩ đến, chất lỏng bên trong sò biển lại tạo thành tổn thương đối với vết thương của nó, chuyện này chỉ sợ là ngay cả tiểu yêu tinh cũng không nghĩ tới.
Có lẽ trước kia nó cũng đã từng đi vào, nhưng mà những chất lỏng kia cũng không làm tổn thương tới thân thể của nó, cho nên nó rất an tâm chui vào, cho rằng có thể dựa vào sò biển ngăn cản Hàn Sâm đuổi giết.
Thế nhưng mà tiểu yêu tinh lại không ngờ, chất lỏng bình thường vô hại đối với nó, vết thương của nó lại không chống lại nổi, hiện tại nó bị mắc kẹt ở bên trong, thương thế càng thêm nghiêm trọng.
- Tao xem mày có chui ra hay không.
Hiện tại Hàn Sâm đã hoàn toàn yên lòng, hắn cũng không tin tiểu yêu tinh sẽ một mực ở lại bên trong sò biển chờ chết, nếu nó không ra, chất lỏng sẽ ăn mòn vết thương của nó, cuối cùng vẫn chỉ là một con đường chết, sẽ là một cái chết thảm hại hơn.
Vết thương trên người bị ăn mòn từng chút một, cuối cùng chỉ còn lại đầu khớp xương, chết kiểu này tuyệt đối không dễ chịu.
Nếu như Hàn Sâm đổi thành tiểu yêu tinh, tuyệt đối sẽ liều đánh một trận tử chiến, cho dù chết trận, cũng tốt hơn là bị hành hạ đến chết ở bên trong.
Thế nhưng mà hiển nhiên là tiểu yêu tinh vẫn còn nhẫn nại, không chịu từ trong sò biển đi ra.
Hàn Sâm cũng không nóng nảy, lại để cho Tiểu Thiên Sứ cầm lấy sò biển, vọt thẳng ra khỏi rừng trúc dưới mặt đất, mang theo sò biển cùng tiểu yêu tinh trở về Hoàng Thạch cổ thành, dù sao tiểu yêu tinh cũng chạy không thoát, sớm muộn cũng sẽ phải xuất hiện nhận lấy cái chết.
Nhưng thoạt nhìn trong một chốc một lát, có lẽ là tiểu yêu tinh còn chịu đựng được, xem dáng vẻ của nó, cũng không thể nhanh như vậy đã đi ra.
Dù sao tiểu yêu tinh đã bị thương nặng, ở bên trong thì thương thế sẽ càng chuyển biến xấu hơn, nó càng đi ra chậm, sẽ càng không có năng lực chống đỡ, Hàn Sâm cũng không lo lắng, chỉ để cho Tiểu Thiên Sứ cầm sò biển, chờ tiểu yêu tinh đi ra sẽ trực tiếp diệt đi, nhìn xem có thú hồn hay không.
Cho dù không có thú hồn cũng có thể luyện hóa gen sinh mệnh tinh hoa của nó, thịt cũng có chỗ hữu dụng, máu tươi có thể nuôi nấng Tử Vong Tang Chung, có máu tươi của siêu cấp thần huyết đời thứ hai tẩm bổ, nói không chừng Tử Vong Tang Chung liền có thể lớn lên.
Giải quyết xong cái phiền toái tiểu yêu tinh này, Hàn Sâm liền không muốn tiếp tục lưu lại ở trong Tí Hộ Sở nữa, mặc dù còn có bí ẩn chưa cởi bỏ, không biết tại sao lại có một siêu cấp Dị Linh bị xích ở đây, nhưng việc đó cũng không có quan hệ gì tới Hàn Sâm, hắn không có hứng thú gì đối với Dị Linh kia, cho nên sau khi chuẩn bị xong vật tư, liền trực tiếp mang theo Chu Vũ Mị và quả cam nhỏ cùng rời khỏi Hoàng Thạch cổ thành.
Tiểu yêu tinh một mực kiên trì ở bên trong sò biển, vết thương trên người càng ngày càng chuyển biến xấu hơn, thoạt nhìn tối đa cũng chỉ kiên trì thêm được mười ngày nửa tháng, nếu thật sự không ra nữa, chỉ sợ cũng sẽ hóa thành bạch cốt rồi.
- Đến cùng anh có biết đường đi không thế?
Chu Vũ Mị cưỡi trên lưng quả cam nhỏ, bị trên ánh mặt trời chói chang chiếu tới khó chịu.
- Không biết.
Hàn Sâm trả lời rất dứt khoát, hắn cũng chỉ là chọn đại một phương hướng để đi, nào biết có con đường gì.
Cái miệng nhỏ nhắn của Chu Vũ Mị chu lên định đấu võ mồm với Hàn Sâm, lại đột nhiên nghe được một tiếng chim hót xẹt qua hư không, chỉ thấy phương xa trên Hắc Sa Mạc, một con chim khổng lồ toàn thân là ngọn lửa màu đen, giống y hệt như Phượng Hoàng bay ngang qua bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận