Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 930: Bổn Mạng Chiến

Hàn Sâm vẫn phòng thủ mà không chiến đối với Thần Hoàng Đế, chỉ đi tìm những Đế Linh thứ hạng thấp đó, cướp đoạt gen Đế Linh của bọn họ.
Trong lúc nhất thời tất cả Dị Linh đều cho rằng Thái Thượng Hoàng sợ Thần Hoàng Đế, cho rằng Thần Hoàng Đế đúng là khắc tinh của Thái Thượng Hoàng, Thái Thượng Hoàng căn bản không dám đánh với y một trận.
Đại Nhật Thần Đế càng là châm ngòi thổi gió, nói Thái Thượng Hoàng là tên khốn kiếp hèn hạ bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, sợ đánh với cường giả chân chính một trận, chỉ biết bắt nạt những Dị Linh yếu ớt.
Dị Linh sùng bái cường giả nhất, hành động như của Hàn Sâm vậy, xác thực là làm cho rất nhiều Dị Linh thất vọng, muốn hướng tới hắn dâng lên gen Dị Linh liền trở nên ít đi, nhìn thấy hắn cũng không nhiệt tình giống như lúc trước vậy, cả đám đều đứng ở xa mà nhìn.
Hàn Sâm lại không quan tâm tới những chuyện đó, vẫn tiến hành kế hoạch săn giết của hắn, tìm kiếm từng tên Đế Linh có thứ hạng cao hơn hắn để giết.
Bắt đầu xác thực là đã giết được mấy tên, nhưng rất nhanh Hàn Sâm liền phát hiện ra, hắn ở bên trong đệ nhị Linh Cơ vậy mà không tìm thấy Dị Linh có thứ hạng cao hơn hắn, cũng không phải là trốn tránh hắn, mà căn bản là không hề tiến vào trong Linh Cơ.
- Thái Thượng Hoàng, anh không cần tìm nữa, trừ phi anh đánh với Thần Hoàng Đế một trận, nếu không thì anh sẽ không có khả năng tìm thấy những Dị Linh khác có thứ hạng cao hơn, cũng sẽ không có Dị Linh có thứ hạng thấp hơn đến dâng gen Dị Linh.
Đám Dị Linh bọn Thần Hoàng Đế đã tìm được Hàn Sâm, Ngự Nữ Đế mở miệng nói ra.
Bách Hoa Nữ Đế nhìn Hàn Sâm, trong mắt hơi có chút thất vọng, nguyên bản Hàn Sâm có tư thái cường thế như vậy, Bách Hoa Nữ Đế còn có chút thưởng thức, lại không ngờ được vậy mà hắn lại không dám nhận lời khiêu chiến của Thần Hoàng Đế, chuyện này khiến cho Bách Hoa Nữ Đế có chút xem thường hắn.
- Xem ra kế hoạch săn giết Đế Linh của mình sẽ không thể nào tiếp tục tiến hành rồi.
Hàn Sâm nhẹ nhàng thở dài, vốn còn tưởng rằng có thể đạt được thêm một ít gen Đế Linh, không nghĩ tới bọn Đế Linh vậy mà toàn bộ tránh chiến, hiện tại ngoại trừ Thần Hoàng Đế ra, hắn căn bản không có bất cứ Dị Linh nào để khiêu chiến.
- Hèn hạ, có gan thì tới khiêu chiến, bắt nạt những người yếu kia thì có gì là giỏi, hổ thẹn cái tên Đế Linh tôn sư.
Đại Nhật Thần Đế hừ lạnh nói.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua Đại Nhật Thần Đế:
- Vậy được rồi, như mày mong muốn, tao liền khiêu chiến mày, đến đây đi.
- Hèn hạ, có gan thì mày khiêu chiến Thần Hoàng Đế đi.
Đại Nhật Thần Đế lại kêu lên.
Hàn Sâm mỉm cười:
- Nói như vậy, mày chính là kẻ yếu trong miệng mày rồi, thì ra là thế, vậy thì tao sai rồi, vốn cho rằng dù sao thì mày cũng miễn cưỡng có thể xem như là một nhân vật, không nghĩ tới liền bản t hân mày đều cho rằng mình là một kẻ vô năng yếu ớt, cũng là tao xem trọng mày rồi.
- Mày!
Sắc mặt của Đại Nhật Thần Đế lập tức tái xanh, một câu cũng nói không nên lời rồi.
Hàn Sâm lại cũng không liếc nhìn hắn nữa, nhìn Thần Hoàng Đế đang đứng ngạo nghễ ở trên Linh Cơ Đảo nói ra:
- Thần Hoàng Đế, mày thực sự muốn đánh với tao một trận à?
- Mày còn chưa có tư cách làm đối thủ của tao, tao chỉ là không quen nhìn hành vi hèn hạ bực này của mày, muốn dạy dỗ mày một chút mà thôi.
Thần Hoàng Đế lạnh nhạt nói, căn bản không để Hàn Sâm vào trong mắt.
- Được, nói rất hay.
Hàn Sâm vỗ tay phá lên cười.
Đám Dị Linh bọn Bách Hoa Nữ Đế đều âm thầm nhíu mày, Thần Hoàng Đế miệt thị hắn như vậy, vậy mà hắn còn cười ra tiếng, còn nói Thần Hoàng Đế mắng hay, đây có phải là bị điên rồi hay không.
Tiếng cười vừa dứt, Hàn Sâm nhìn Thần Hoàng Đế chậm rãi nói:
- Mày có lòng tin có thể dạy dỗ tao như vậy, vậy mày có dám bổn mạng chiến với tao hay không, chiến đến một điểm bổn mạng gen cuối cùng mới thôi?
Lời của Hàn Sâm vừa nói ra, tất cả bọn Ngự Nữ Đế, Bách Hoa Nữ Đế đều kinh hãi, nếu như là bổn mạng chiến, đó chính là đối chiến vĩnh viễn không chấm dứt, không phải bị giết một lần là có thể chấm dứt, một mực chiến đến bổn mạng gen của một phương về 0 mới thôi.
Đương nhiên, cũng có khả năng gen của một bên có quá nhiều, còn gen bên kia đã đạt tới trị số cực đại một trăm điểm, không có cách nào lại tiếp tục gia tăng, bổn mạng chiến cũng sẽ chấm dứt.
Bổn mạng gen là không có hạn mức cao nhất, nhưng mà bổn mạng gen của người khác, đối với Hàn Sâm mà nói chính là gen Dị Linh, cho nên một loại thuộc tính gen đạt tới một trăm điểm, liền không có cách nào tăng thêm nữa.
Trừ phi Hàn Sâm giống như nhân loại bình thường, cùng Thần Hoàng Đế ký kết khế ước, trở thành phụ thuộc của Thần Hoàng Đế, như vậy chẳng những hắn có thể đạt được đại lượng bổn mạng gen của Thần Hoàng Đế, bài trừ hạn mức cao nhất của gen Dị Linh, hơn nữa mỗi khi đạt được 100 điểm thì có thể mở ra một đạo khóa gen, cao nhất có thể cùng giống như Thần Hoàng Đế, đều mở ra hai đạo khóa gen.
Nhưng mà làm như vậy không có bất kỳ ý nghĩa nào, Hàn Sâm đương nhiên không có khả năng ký kết khế ước trở thành phụ thuộc của Thần Hoàng Đế, cho nên hắn chỉ cần hạn mức cao nhất là đã đủ rồi.
- Vừa hợp ý của tao.
Thần Hoàng Đế không chút suy nghĩ, liền trực tiếp đồng ý, y chưa bao giờ để Hàn Sâm vào trong mắt, tự nhiên cũng không cho rằng Hàn Sâm có thể chiến thắng y, Hàn Sâm đưa ra bổn mạng chiến, cũng hợp với tâm ý của y.
- Ha ha, thật sự là không biết sống chết, mày cho rằng đưa ra bổn mạng chiến là có thể dọa lùi Thần Hoàng Đế sao? Thật sự là quá ngây thơ rồi! Hôm nay bọn tao muốn xem xem, bổn mạng gen của mày có thể còn lại bao nhiêu.
Đại Nhật Thần Đế vừa hưng phấn lại có chút oán độc nói ra.
Bách Hoa Nữ Đế cùng Ngự Nữ Đế đều không nói gì, bổn mạng chiến có quan hệ quá lớn, không phải dâng ra một điểm gen là có thể giải quyết được, bọn họ cũng chỉ là mở ra đạo khóa gen thứ hai mà thôi, bổn mạng gen mà bản thân có cũng không nhiều, mất đi đại lượng đối với bọn họ mà nói cũng là một gánh nặng rất lớn.
Hàn Sâm vậy mà lại đưa ra bổn mạng chiến, thật sự là vượt quá dự liêu của bọn họ.
Kỳ thật là bọn họ không biết, Hàn Sâm chỉ có hai điểm bổn mạng gen, hắn vẫn một mực không có cơ hội đạt được bổn mạng gen, cho nên cho dù bổn mạng chiến, tối đa hắn cũng chỉ mất đi hai điểm bổn mạng gen mà thôi.
Không phải là Hàn Sâm không muốn gia tăng bổn mạng gen của mình, mà là cho đến hiện tại hắn còn không biết phải làm như thế nào mới có thể gia tăng bổn mạng gen của mình lên.
Bọn Ngự Nữ Đế tự nhiên không thể biết được, Đế Linh mạnh mẽ như Hàn Sâm, vậy mà chỉ có hai điểm bổn mạng gen, chuyện này đối với Đế Linh mà nói là vô cùng khó mà tin nổi.
Hàn Sâm trực tiếp hướng về Thần Hoàng Đế phát ra bổn mạng chiến, Thần Hoàng Đế cũng không chút do dự tiếp nhận.
Trận chiến lớn như vậy, lập tức hấp dẫn Dị Linh vây xem bốn phía.
- Thái Thượng Hoàng lại muốn bổn mạng chiến với Thần Hoàng Đế, hắn bị điên rồi sao?
- Thần Hoàng Đế Thể của Thần Hoàng Đế là khắc tinh của hắn, chỉ sợ lúc này Thái Thượng Hoàng sẽ bị Thần Hoàng Đế đánh cho sạt nghiệp.
- Không biết bổn mạng gen của Thái Thượng Hoàng là thuộc tính gì, hi vọng Thần Hoàng Đế không nương tay, trực tiếp giết tên đê tiện kia một trăm lần, đoạt bổn mạng gen của hắn.
- Không biết, vẫn chưa có người nào chiến thắng qua Thái Thượng Hoàng, không ai biết rốt cuộc hắn là thuộc tính gì, có lẽ nhất định là thuộc tính vô cùng hiếm thấy, nếu không làm sao lại lợi hại như vậy.
- Gấp cái gì, lập tức sẽ biết thôi.
Bởi vì mấy lần trước Hàn Sâm đều từ chối không chiến, khiến cho đám Dị Linh cho rằng Thái Thượng Hoàng căn bản không phải là đối thủ của Thần Hoàng Đế, đều cảm thấy lần này nhất định là Thái Thượng Hoàng sẽ bị Thần Hoàng Đế cướp đoạt lượng lớn gen.
Dưới sự chăm chú của rất nhiều Dị Linh, Hàn Sâm chậm rãi đi lên Linh Cơ Đảo của Thần Hoàng Đế, nhìn Thần Hoàng Đế nói ra:
- Nhìn thấy mày, đột nhiên tao cảm thấy rất mệt.
- Hiện tại hối hận đã không còn kịp nữa rồi.
Thần Hoàng Đế hừ lạnh nói.
- Tao không phải là hối hận, chỉ là nghĩ tới chuyện phải giết mày trăm lần, thật sự là vô cùng mệt mỏi, không bằng như vậy đi, tao giết mày một lần, còn lại chín mươi chín lần kia, mày tự tử đi nhé?
Hàn Sâm nhìn Thần Hoàng Đế, vô cùng nghiêm túc nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận