Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3147. Miếu thân Tài.

Tuyển chọn con người để ban cho huyết mạch tựa như đầu tư, chú trọng ánh mắt, đồng thời cũng cần tung lưới rộng, chỉ cần có thể có một, hai con người trưởng thành, sẽ có thể mang đến rất nhiều chỗ tốt.
Đáng tiếc hiện tại miếu thần Tài rơi vào loại địa phương này, con người có thể đến nơi đây vốn không nhiều. Sau này chỗ trống Hàn Sâm có thể chọn lựa rất nhỏ, chuyện này khiến Hàn Sâm rất phiền muộn.
Loại vật như thần miếu, nếu rơi vào nơi nào đó thì không cách nào di động nữa, giống như thần miếu của Vũ Tiên. Nơi đó gần như không có con người có thể đến, Vũ Tiên lại còn phải canh giữ ở đó như cũ, không có cách nào lựa chọn địa chỉ thần miếu lần nữa.
Hàn Sâm không rõ ràng vì sao vị thần đại nhân kia lại có thể di động miếu thần Tài, chính Hàn Sâm lại chắc chắn không thể di động.
Nhưng Hàn Sâm vẫn phát hiện chút chuyện thú vị từ trong những tin tức kia. Thì ra trong một tòa thần miếu, không phải chỉ cho phép có một vị Thần Linh tồn tại.
Thứ chân chính quyết định số lượng thần linh không phải thần miếu, mà là thần cơ trong thần miếu.
Bởi vì trong thần miếu nguyên thủy đều chỉ có một thần cơ, cho nên chỉ có thể chứa đựng một vị Thần Linh, nhưng nếu có được càng nhiều thần cơ, một tòa thần miếu có thể dung nạp rất nhiều thần linh bên trong. Thần miếu càng cao cấp hơn thì càng có thể dung nạp nhiều thần linh.
Thần miếu cấp Phá Hoại nhiều nhất chỉ có thể chứa đựng một vị chính thần cùng hai vị phó thần. Thần miếu cấp Tai Nạn có thể chứa đựng một vị chính thần và bốn vị phó thần. Thần miếu cấp Hủy Diệt có thể chứa đựng một vị chính thần và tám vị phó thần.
Tất cả thần miếu chỉ có thể có một vị chính thần, tất cả phó thần đều do chính thần thống ngự, nhưng phó thần cần chính thần tự đi tìm thần cơ, cho nên không nhiều thần miếu có được phó thần. Thông thường, phó thần đều đến từ một vài dã thần thăng cấp.
Nhưng có càng nhiều phó thần, thì thân miếu có Thần quyền càng mạnh.
Ví dụ như thần miếu của Hàn Sâm là miếu thần Tài, đặc quyền của hắn là vận tiền tài. Nếu có thể thu hoạch được một phó thần hệ Hỏa, thì thần miếu sẽ có thể có được đặc quyền hệ Hỏa.
Hơn nữa, phó thần cũng có thể bảo vệ cho thần miếu không bị lực lượng bên ngoài quấy nhiễu, cho dù Hàn Sâm không ở trong miếu, cũng không cần sợ hãi thần miếu bị người khác công chiếm.
Hàn Sâm thử lấy ra khối thần cơ của Hoàng Hậu Chặt Đầu, dung nhập nó vào bên trong miếu thần Tài của mình, chỉ thấy khối thần cơ kia lập tức tự động bay về phía một bên Thiên Điện, hình thành một tòa thần đàn mới bên trong Thiên Điện.
Đồng thời, Hàn Sâm chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kỳ dị tràn vào trong Thiên Thần Quan, lại khiến lực lượng của Thiên Thần Quan mạnh lên rất nhiều.
Toà đài chém đầu và Hoàng Hậu Chặt Đầu cũng xuất hiện trên thần đàn của Thiên Điện. Nhìn thấy Hàn Sâm tiến đến, Hoàng Hậu Chặt Đầu quỳ một gối trước Hàn Sâm: “Tiểu thần bái kiến đại nhân.”
Hoàng Hậu Chặt Đầu do thần cơ đúc lại, không có ý thức và ký ức của Hoàng Hậu Chặt Đầu trước kia. Dùng cách nói của Hàn Vũ Phi, đây là một thần linh hoàn toàn mới. Mặc dù bề ngoài và năng lực giống Hoàng Hậu Chặt Đầu trước kia như đúc, nhưng lại không cùng một thể sinh mệnh.
Hàn Sâm liếc mắt nhìn Hoàng Hậu Chặt Đầu, lại lập tức nhìn thấy tư liệu của nàng.
Hoàng Hậu Chặt Đầu: thần linh cấp Hủy Diệt (phó thần của miếu thần Tài).
Thần quyền: Tử hình. Thần lực: Đài chém đầu.
Hàn Sâm sai khiến Hoàng Hậu Chặt Đầu bóp vai, đấm lưng cho hắn. Hoàng Hậu Chặt Đầu không dám phản kháng chút nào, như nô lệ được Hàn Sâm phân công.
Điều duy nhất khiến Hàn Sâm cảm thấy rất khó chịu là thần miếu không thể tùy ý tiến vào đại vũ trụ gen. Giống như Thiên thần Đế Tuấn lúc trước, thần linh trong thần miếu tiến vào đại vũ trụ gen, chẳng những có hạn chế về thời gian, hơn nữa còn sẽ có rất nhiều quy tắc hạn chế.
Ví dụ như Hàn Sâm làm thần Tài tiến vào đại vũ trụ gen, thì không cho phép tổn thương bất cứ sinh vật nào, hơn nữa chỉ có thể là giữ gìn tính hoàn chỉnh của đại vũ trụ gen, cho dù phá hỏng chút núi đá, cây cối cũng phải bị trừng phạt.
Trên thực tế, cho dù thần linh muốn thương tổn sinh vật của đại vũ trụ gen cũng gần như không có khả năng. Lực lượng thần linh ở nơi đó bị hạn chế cực lớn. Trừ khi ở bên trong thần miếu, nếu không lực lượng của bọn họ gần như vô hiệu với sinh vật của đại vũ trụ gen.
Đương nhiên, nếu sinh vật của đại vũ trụ gen cầu nguyện với bọn họ, thì coi là một chuyện khác. Trong quá trình thực hiện nguyện vọng, có thể dùng sức mạnh mà không bị hạn chế, không gian có thể thao tác rất lớn.
Hàn Sâm tính toán đại khái. Hai tháng sau, hắn mới có cơ hội tiến vào đại vũ trụ gen, mà thời gian dừng lại đó chỉ có bốn ngày.
“Sao ta cảm thấy thần linh trong đại vũ trụ gen bị hạn chế nhiều hơn nhiều so với đại vũ trụ đế quốc? Hơn nữa, sinh vật của đại vũ trụ gen cũng không thể được thần linh che chở giống như con người của đại vũ trụ đế quốc, càng không khả năng hợp thể cùng thần linh để chiến đấu?” Hàn Sâm nhíu mày suy tư.
Đãi ngộ của hai đại vũ trụ có khác biệt rõ ràng, Hàn Sâm đang suy tư điều này có ý nghĩa gì.
Lý Băng Ngữ vẫn canh giữ bên ngoài thần miếu gen mà không hề rời đi, Đầu Trọc nói với Lý Băng Ngữ: “Quỷ La Sát, ngươi nói tòa thần miếu này có thể cũng là của hội Thần Loạn gì kia hay không?”
“Không biết.” Lý Băng Ngữ lắc đầu, nói.
Nàng chỉ nhìn thấy ghi chép liên quan tới hội Thần Loạn từ trong sổ ghi của Vô Vi Đạo cung.
Thành viên của Hội Thần Loạn đều là một vài thần linh hoang dại mạnh mẽ khác thường.
Bọn họ chém giết chính thần, cướp đoạt thần linh, nhiễu loạn thế giới vũ trụ, có thể nói là đại danh từ vô pháp vô thiên.
Vào thời đại viễn cổ, thời kì hội Thần Loạn mạnh nhất, thậm chí gần như thay thế được chư thiên chính thần, thành lập vương triều Thần đình mới.
Đáng tiếc, cuối cùng chúng vấn là bị thần linh đánh tan, biến mất trong sông dài lịch sử. Nếu không phải lịch sử của Vô Vi Đạo cung lâu đời, căn bản không có khả năng có ghi chép liên quan đến hội Thần Loạn.
Thời kỳ hội Thần Loạn hưng thịnh căn bản còn chưa có bảy đại đế quốc gì.
Vị Hoàng Hậu Chặt Đầu này chính là một trong những thành viên cốt cán của hội Thần Loạn. Bởi vì Lý Băng Ngữ cũng chỉ tùy ý xem ghi chép một lần, ghi chép liên quan tới Hoàng Hậu Chặt Đầu cũng chỉ có một hai câu, cho nên trước đó nàng mới không nhớ tới.
Vào lúc hai người đang tâm thần không yên, đột nhiên nhìn thấy cánh cổng tòa thần miếu kia mở rộng, Hàn Sâm dù bận nhưng vẫn ung dung đi ra từ bên trong thần miếu.
“Lão Hàn, ngươi không sao chứ?” Đầu Trọc vội vàng nghênh đón.
“Không có việc gì. Tòa thần miếu này do bạn cũ của ta mở, mời ta đi vào tâm sự, trò chuyện xong ta liền ra.” Hàn Sâm cười tủm tỉm nói.
“Ngươi và thần linh là bạn?” Đầu Trọc trợn mắt hốc mồm nhìn Hàn Sâm.
Hắn còn tưởng rằng sẽ có một trận đại chiến, ai biết Hàn Sâm lại đi vào nói chuyện phiếm cùng thần linh.
“Đúng vậy, chính thần của tòa thần miếu này là thần Tài, là huynh đệ tốt của ta. Nếu ngươi muốn thay đổi huyết mạch thần linh, ta cùng hắn nói một tiếng là được, cam đoan ban cho ngươi một huyết mạch thần Tài hoàn chỉnh.” Hàn Sâm cười nói.
“Thần Tài là thần linh hệ gì, có được loại Thần quyền nào?” Đầu Trọc lập tức hưng phấn mà hỏi thăm.
“Thần Tài đương nhiên là thần hệ tiền tài, có được Thần quyền tài vận. Nếu ngươi có được huyết mạch thần Tài, sau này thăng quan phát tài lớn ở trong tầm tay.” Hàn Sâm lừa dối.
Thần linh không thể tuỳ tiện ban huyết mạch, nhưng không thể không ban cho huyết mạch, nhất định phải có con người có được thần linh huyết mạch rồi làm ra cống hiến, thì thần linh và thần miếu mới có thể †rở nên càng mạnh hơn.
Hàn Sâm đã quyết định sau khi trở về, sẽ lừa dối vị thiếu nữ thiên tài Phượng Âm Âm đến môn hạ thần Tài của mình, tương lai nàng chắc chắn có thể có thành tựu cực lớn, góp một viên gạch vì sự hưng thịnh của miếu thần Tài.
Hết chương 3147.
Bạn cần đăng nhập để bình luận