Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3393. Đánh với Cổ Ma

Hàn Sâm biết muốn thuyết phục Cổ Ma nhờ vào ăn nói là không có tác dụng, hắn nhìn tay của Cổ Ma thì thấy được một vật trong tay hắn, vật đó Hàn Sâm cũng đã gặp rồi.
Ở trong bia Thiên Mệnh, tàn linh của Loạn để lại cho Đại Thiên Ma, Táng Đạo Thiên và Cổ Ma mỗi người một vật, bây giờ thứ mà Cổ Ma đang cầm trong tay chính là một trong số ba thứ đó.
Đó là một ngọc tỷ, dưới trắng trên đỏ, bốn phía thân ấn có màu trắng tuyền trông giống như cẩm thạch.
Mà tượng dị thú phía trên thì lại cả người màu đỏ, nó đứng ở trên thân ấn giống như một con viên hầu mỏ nhọn, nhưng sau lưng lại có một đôi cánh chim đã được thu lại, trông vô cùng quái dị.
Cổ Ma nắm ngọc tỷ ở trong tay, chỗ dấu ngón tay là sống lưng của tượng huyết thú, con dấu hướng xuống nên Hàn Sâm cũng không nhìn thấy trên ấn khắc chữ gì.
Hiện giờ thời gian luân chuyển vẫn đang tiếp tục, mà Cổ Ma lại có thể theo dõi hắn tới tận đây, hiển nhiên là có thủ đoạn không tầm thường.
Hiện giờ hắn còn dám tới gần Thiên Chi Thời Chung, trong tay lại nắm ngọc tỷ kia, e là đã tính sẵn rồi, đã có cách thu phục Thiên Chi Thời Chung.
Hàn Sâm không có cách nào thu phục được Thiên Chi Thời Chung, hắn chợt nghĩ tới gì đó rồi buông lỏng tay đang áp chế kim đồng hồ thủy tinh ra, người hắn cũng mau chóng lui về phía sau hai bước, rời khỏi phạm vi xoay tròn của kim đồng hồ thủy tinh.
Kim đồng hồ thủy tinh vốn đang liều mạng dùng sức, cáu buông tay này của Hàn Sâm này làm kim đồng hồ xoay tròn điên cuồng ngay lập tức, chỉ trong tích tắc đã quay không biết bao nhiêu vòng rồi.
Thân thể của Hàn Sâm có thể ngăn cản sức mạnh thời gian, ở trong dòng chảy ngược của thời gian như dòng nước xiết lặng lẽ ấy, thân hình của Hàn Sâm bất động như núi, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Cổ Ma.
Cổ Ma còn cách Thiên Chi Thời Chung một khoảng bảy trăm, tám trăm mét, bản thân hắn cũng ở trong dòng chảy ngược của thời gian. Khoảnh khắc mà dòng chảy ngược của thời gian đánh vào người của hắn, thì ngọc tỷ hắn cầm trong tay âm thanh quái dị.
Huyết quang trên người huyết thú đứng ở ấn sáng chói, hai cánh của huyết thú giang ra, nó phát ra tiếng kêu quái dị quang quác, trong mắt lộ ra tia máu, y như vật còn sống.
Hàn Sâm phát hiện Cổ Ma đang ở trong dòng chảy ngược của thời gian nhưng thân thể lại không thoái hóa, mà thân thể của huyết thú ngọc tỷ thì đang xảy ra biến hóa quỷ dị, như đang dần trở nên trẻ hơn.
“Rốt cuộc ngọc tỷ kia là vật gì? Mà có thể thay Cổ Ma thừa nhận sự chảy ngược của thời gian?” Hàn Sâm cau mày nhìn ngọc tỷ, trong lòng †hầm thấy kinh ngạc.
Cổ Ma cầm ngọc tỷ trong tay, thân thể hắn được bao phủ ở trong một lớp huyết quang, lội ngược dòng nước xiết của thời gian, từng bước đi tới Thiên Chi Thời Chung, vừa đi vừa nói: “Vật này tên là ngọc tỷ Loạn Thần, là tín vật của ta hội Thần Loạn, đại biểu cho quyền uy cao nhất của hội Thần Loạn, trấn áp chư thiên là chuyện cũng không nói chơi, có thể thay ta thừa nhận hậu quả xấu mà dòng chảy ngược của thời gian mang đến.”
“Xem ra ngươi đã có cách thu phục Thiên Chi Thời Chung rồi.” Hàn Sâm mắt thấy Cổ Ma bước lên đồng hồ để bàn lớn làm bằng thủy tinh, thì lắc mình ngăn ở trước mặt của hắn.
“Ta thật không muốn làm kẻ địch với ngươi, nhưng mà Thiên Chi Thời Chung rất quan trọng với ta, ta phải lấy được nó.” Cổ Ma ngừng lại ở phía đối diện Hàn Sâm, nhìn Hàn Sâm khẽ thở dài.
“Thiên Chi Thời Chung ta cũng buộc phải lấy được, vậy chúng ta dựa vào bản lĩnh của riêng mình đi. Nói ra thì chúng ta còn chưa đánh với
nhau một trận nghiêm túc bao giờ đấy.” Hàn Sâm đi về phía Cổ Ma, nhưng trong lòng lại không dám khinh thường.
Có vài người, dù cho hắn có mạnh hay yếu thì cũng không làm người †a khinh thường được, mà Cổ Ma chính là một tên như vậy.
“Xem ra đành phải thế thôi” Cổ Ma nắm ngọc tỷ Loạn Thần, trên người lại không để lộ chút khí tức nào cứ như thể hắn chỉ là một nhân loại bình thường mà thôi.
“Xem vẻ lực lượng của ngươi đã khôi phục khá lắm ha.” Hàn Sâm dừng lại ở chỗ cách Cổ Ma không tới năm mét, hai người đứng ở đỉnh của đồng hồ để bàn lớn làm bằng thủy tinh, mặc cho dòng chảy ngược của thời gian chảy qua người bọn họ.
“Tốt hơn khi chưa chuyển sang kiếp khác trước kia một chút.” Cổ Ma thản nhiên nói.
“Thế thì tốt, ta đã muốn được xem phong thái của ngươi lâu rồi, ra tay đi” Hàn Sâm chậm rãi giơ tay trái lên, biến tay trái thành thế đao.
Thân thể của hắn không cảm giác được lực lượng quá yếu, nhưng mà ý cảnh thì vẫn còn, chỉ một thức mở đầu thôi nhưng đã làm người ta cảm thấy sự phân tách của thiên địa chỉ trong một chưởng này của hắn, tựa như chỉ cần tay trái của Hàn Sâm cử động một cái là trời và đất sẽ bị phân cắt đi ra.
Cổ Ma mặt không có cảm xúc, một quyền chậm rãi giơ ra, một quyền này của hắn nhìn như bình thản không có gì lạ, nhưng nó lại có khí phách lướt ngang núi cao, trong sự điềm tĩnh mang theo một luồng khí thế vững như bàn thạch.
Hàn Sâm không lùi phản tiến, biến chưởng thành đao, chém thẳng xuống đầu Cổ Ma, cũng không để ý tới nắm đấm của Cổ Ma, cứ như cách đánh lấy mạng đổi mạng, muốn thử xem ai nhanh hơn ai vậy.
Nếu như đổi thành người bình thường, khi khí thế đã đến mức đối chọi gay gắt thì cũng chỉ có thể lấy mạng đổi mạng với Hàn Sâm, liều sống liều chết.
Nếu như không liều thì cũng chỉ có thể lui, nhưng nếu đã lùi thì sẽ mất khí thế, sẽ bị rơi vào bị động ngay lập tức.
Nhưng mà Cổ Ma cũng không định lui, nhưng cũng không muốn liều mạng với Hàn Sâm, quyền thế vốn nặng như thái sơn trong lúc bất chợt xảy ra biến hóa, thoáng cái đã như nước chảy róc rách chảy quanh núi non, từ chí cương chí dương thoáng cái đã chuyển thành chí âm chí nhu, nhưng lại có vẻ tự nhiên vô cùng, cứ như thể một quyền này vốn nên như thế.
Rút dao chém nước, nước càng chảy, một đao này của Hàn Sâm chém xuống, thân hình của Cổ Ma lại lướt qua một bên như dòng nước, đồng thời một quyền như nước kia cũng đánh tới lồng ngực của Hàn Sâm trong lặng lẽ.
Bóng người của Hàn Sâm nghiêng về phía trước thuận theo thế của thủ đao, khi thấy đã không thể né tránh một quyền này thì thân thể của hắn lại chợt chuyển. Khi né qua nắm đấm của Cổ Ma, thì cùng lúc đó cũng lại chém về phía đầu của Cổ Ma với lực được sinh ra khi xoay người chuyển.
Hàn Sâm gặp qua vô số cao thủ, nhưng mà đối thủ như Cổ Ma thì chưa gặp bao giờ.
Cường giả chân chính mà trước kia Hàn Sâm gặp như Lục Đạo Đại Đế, Cô Trúc v.v… Đều là người phong cách mãnh liệt riêng, dù không nhìn người bọn họ, chỉ xem chiêu thuật của bọn hắn thì đã biết người này là ai.
Nhưng mà Cổ Ma lại khác, hắn cứ như không phải một người, mà là thể tập hợp của vô số người.
Lúc hắn ngang tàng thì khí phách vô song, lúc hắn âm nhu thì biến hóa thất thường, lúc cố chấp hắn xuất quyền dứt khoát, lúc nhu tình hắn quanh quẩn.
Dù là chiêu thuật gì thì vào trong tay Cổ Ma thì đều như có những người khác nhau đang sử dụng, có thể phát huy ý cảnh của mỗi chiêu thuật đến mức tận cùng.
Hàn Sâm chiến đấu với Cổ Ma, cảm giác vô cùng cổ quái, hắn thường cho Hàn Sâm cảm thấy giữa một chiêu trên và một chiêu dưới đã đổi một người vậy.
Cổ Ma rất am hiểu và lúc nào thì nên làm chuyện gì, nhưng hắn khác với sự bình thản không có gì lạ của người bình thường, mỗi một việc hắn đều làm được tới cực hạn.
Giống như một thí sinh thể dục toàn năng, dù là hạng mục gì thì hắn đều có thể lấy được giải vô địch, hơn nữa còn làm ra được động tác khó mà người ta không tưởng tượng nổi.
Hàn Sâm cũng coi như là người tinh thông các loại kỹ xảo, nhưng các loại kỹ xảo mà hắn am hiểu đều có phong cách mãnh liệt riêng, dù là kỹ xảo gì thì đến trên tay hắn đều sẽ có dấu vết khó phai của hắn, tạo thành phong cách của hắn, không thể thiên biến vạn hóa như Cổ Ma.
Hết chương 3393.
Bạn cần đăng nhập để bình luận