Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Hai thanh thủy đao va vào nhau, ngay sau đó nổ tan, hóa thành hạt mưa rơi xuống ao xanh.
Linh Lung khẽ nhíu mày, đao pháp nàng sử dụng là bí thuật của một chủng tộc đã sớm bị tiêu diệt, một đao chém ra có thể gấp cong không gian, khiến người ta không thể đoán ra quỹ tích của đao.
Theo Linh Lung biết, khi luyện Nha Đao đến cực hạn sẽ có năng lực xé rách không gian, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là Nha Đao có thể ngăn cản được, trừ phi Hàn Sâm có thể nhìn thấu quỹ tích đao của nàng.
Linh Lung ngưng tụ thủy đao, thi triển ra đao pháp ngoằn ngoèo uốn lượn, từng ảo ảnh của thủy đao uốn lượn thành các hình dạng kỳ lạ trong không gian, nếu không tinh thông thuật không gian thì hoàn toàn không thể nhìn ra đao thật đang ở đâu, nếu chỉ chú ý ngăn cản những thứ mà mắt thường nhìn thấy, vậy thì chả khác nào hoa trong nước trăng trong sương*, không thể nào đụng đến thủy đao.
*Hoa trong nước trăng trong sương: Mọi thứ chỉ là hư không, là ảo ảnh, không có thực.
Sắc mặt Hàn Sâm vẫn bình tĩnh, thủy đao trong tay giống như tiện tay vung vẩy, lại có thể ngăn cản toàn bộ tấn công của Linh Lung, Linh Lung tấn công liên tiếp hơn mười đao, vậy mà không có một đao nào có thể xuyên qua lớp phòng ngự của Hàn Sâm.
“Không hổ là tằm ta chọn trúng.” Linh Lung khẽ gật đầu, biểu hiện của Hàn Sâm khiến nàng rất hài lòng, nếu không có năng lực chân chính, thì Hàn Sâm có đồng ý làm tằm của nàng cũng vô dụng.
‘Tằm thiên phú càng tốt, ngộ tính càng cao, sẽ đi càng xa, trợ giúp cho tộc Thái Thượng càng lớn.
Sau khi biết Hàn Sâm có kỹ năng đao pháp vô cùng điêu luyện, Linh Lung cũng không nhẹ tay nữa, thể hiện ra tất cả những gì bản thân đã học được, đao pháp biến đổi khôn lường.
Đao pháp của tộc Thái Thượng là tập hợp từ đao pháp của các tộc khác, do các trưởng tộc đó sáng tạo ra, chiêu nào chiêu đó đều bao gồm các đặc điểm từ đao pháo của các tộc trong vũ trụ, mặc dù không mạnh hơn những đao pháp nổi danh trong vũ trụ, nhưng nó biến hóa huyền ảo, trong vũ trụ gần như có một không hai.
Sau khi trải qua hai mươi, ba mươi đao, Hàn Sâm có cảm giác như là đã ứng phó với hai mươi, ba mươi của danh gia chuyên về đao thuật, mỗi một chiêu đều có chỗ khác biệt ảo diệu, các loại phong cách khác biệt nhưng lại thống nhất hoàn mỹ trên một người, ngay cả Hàn Sâm cũng hơi giật mình trước đao pháp mạnh mẽ của Linh Lung.
Người bình thường luyện nhiều loại đao pháp, cuối cùng đều sẽ bởi vì điều kiện tính cách và thân thể có hạn mà sẽ chỉ tập trung phát triển theo một hướng.
Ví dụ như người có thân thể linh hoạt, phần lớn đao pháp sẽ linh hoạt đa dạng, người có sức mạnh lớn, đao pháp sẽ đơn giản bạo lực, những người tính tình nóng vội, đao pháp luyện ra sẽ khá nhanh.
Nhưng Đao Pháp của Linh Lung lại không theo bất kỳ khuynh hướng nào, giống như tính cách của nàng có thể biến hóa theo đao pháp, ngay cả Hàn Sâm cũng chưa đạt tới được trình độ này, hắn luyện đao pháp cũng sẽ thiên về phong cách của hắn.
Cùng là Nha Đao, Nha Đao mà Hàn Sâm luyện được có khác biệt rõ ràng với Nha Đao của Isa, người hiểu Nha Đao sẽ không cần nhìn người của bọn họ, chỉ nhìn phương thức bọn họ sử dụng Nha Đao thì đã có thể phân biệt ra được là ai.
Hàn Sâm kinh ngạc, nhưng không biết Linh Lung còn kinh ngạc hơn hắn, đao pháp của nàng biến ảo khôn lường, nhưng dù có biến ảo đến mức nào, Hàn Sâm đều có thể đỡ được bằng Nha Đao, điều này rõ ràng không phải vì Nha Đao mạnh, mà là bởi vì tên Hàn Sâm này quá mạnh.
“Chẳng nhẽ thí nghiệm của Thần Linh Chi Xúc không sai, hắn thật sự là thiên phú thập nhất giáp sao?” Nhìn thấy đao pháp của Hàn Sâm như thế, lòng Linh Lung có hơi chấn động, hận không thể lấy ra một thêm một con Thần Linh Chi Xúc giúp Hàn Sâm kiểm tra lại một lần nữa.
Đáng tiếc nàng không mang Thần Linh Chi Xúc trên người, muốn kiểm tra cũng chỉ có thể chờ sau khi về tộc Thái Thượng.
“Muốn đánh bại hắn đúng là không dễ dàng, chỉ có thể sử dụng cái kia.” Linh Lung chợt nghĩ, rồi đột nhiên nhắm đôi mắt lại.
Hàn Sâm ngẩn người, không biết Linh Lung muốn làm gì, với một Vương giả trong lĩnh vực cửu trọng thì nhắm mắt chiến đấu cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn, chỉ không biết mục đích của Linh Lung là gì.
Khi Hàn Sâm đang nghi ngờ, thì thấy vệt đỏ dựng thẳng giữa ấn đường của Linh Lung mở ra, từ từ biến thành một con mắt nằm dọc trắng đen rõ ràng.
Tộc Thái Thượng và Thiên tộc có cùng nguồn gốc, Linh Lung có thiên nhãn thứ ba, Hàn Sâm cũng không thấy có gì lạ.
Nhưng con mắt thứ ba của Linh Lung lại có khác biệt rất rõ ràng với con mắt thứ ba của Thiên tộc, con mắt thứ ba của Thiên tộc đều có sự riêng biệt, theo thuộc tính thân thể mà hình thành, sức mạnh của thiên nhãn cũng có sự khác biệt.
Con mắt thứ ba của Linh Lung khác với Thiên tộc ở chỗ, con mắt nằm dọc kia hiện ra hình dạng của thái cực âm dương.
Mắt trắng và mắt đen kết hợp lại giống như một con mắt âm dương, trong lòng mắt trắng có một điểm đen, trong lòng mắt đen lại có một điểm trắng, con mắt thái cực âm dương kia chậm rãi xoay trên ấn đường của Linh Lung, dường như ẩn chứa quy luật của vũ trụ tỉnh không.
Khi m Dương Thái Cực Nhãn vừa mở ra, trong nháy mắt khí tức của Linh Lung cũng thay đổi theo.
Nếu như trước kia Hàn Sâm thấy Linh Lung chỉ là một cô gái thanh cao khinh thường phàm tục, nhìn như vô tình, nhưng trong nội tâm vẫn có một phần nhân tính tồn tại.
Nhưng Linh Lung của bây giờ hoàn toàn không giống một nhân loại, theo Hàn Sâm, Linh Lung giống như trong tích tắc biến thành một cỗ máy không có tình cảm.
Không, còn đáng sợ hơn máy móc nhiều, trong thời khắc này, Linh Lung giống như hòa thành một thể với vũ trụ, trở thành một bộ phận của vũ trụ - Cỗ máy khổng lồ này, mọi cử động của Linh Lung giống như là kết quả của việc vận hành cỗ máy vũ trụ này mà ra.
Nếu như nói Hoàng thể có thể đẩy lực lượng của bản thân lên đỉnh cấp, thì tộc Cổ Thần là lực lượng ngưng tụ của linh hồn vạn vật, vậy thì m Dương Thái Cực Nhãn mà Linh Lung mở ra là trật tự và quy tắc trên đời này.
Hàn Sâm sử dụng Động Huyền Kinh nhìn thoáng qua, phát hiện cả người Linh Lung giống như biến thành một bánh răng vũ trụ, trở thành một linh kiện tinh vi của cỗ máy móc vũ trụ khổng lồ này, cơ thể của nàng đã không còn là một cá thể đơn thuần.
Hàn Sâm khẽ nhíu mày, Động Huyền Kinh của hắn cũng chỉ có thể sinh ra liên kết với bánh răng vũ trụ mà thôi, không thể trực tiếp biến thành một bộ phận của bánh răng vũ trụ giống Linh Lung, ý nghĩa của cả hai hoàn toàn bất đồng.
Nếu như coi vũ trụ là một chiếc xe, Động Huyền Kinh giống như người điều khiển chiếc xe, mà trạng thái bây giờ của Linh Lung giống như biến thành một bộ phận của chiếc xe này.
Trong nhất thời Hàn Sâm không đoán ra được liệu với trạng thái bây giờ của Linh Lung có gây ra ảnh hưởng lớn gì đến thân thể của nàng không.
“Ra tay đi, ta chờ ngươi đến đao thứ một trăm” -> Linh Lung nhìn Hàn Sâm với ánh mắt bình tĩnh, nói.
Nếu là người khác nói ra những lời như thế này sẽ chỉ khiến người ta cảm thấy ngông cuồng, tự phụ, ngạo mạn, nhưng khi nói ra từ miệng Linh Lung lại giống như âm thanh máy móc điện tử, không khiến người †a liên tưởng đến những điều đó, chỉ khiến người ta cảm thấy nàng đang trần thuật một sự thật.
Hàn Sâm cũng không khách sáo, thủy đao trong tay chém đến, nhưng Linh Lung hoàn toàn không có ý định ngăn cản, chỉ ngồi bên cạnh ao, bình tĩnh nhìn Hàn Sâm.
Khi thủy đao chém tới trước mặt Linh Lung, dòng nước trước mặt nàng tự động ngưng tụ thành đao, chặn thủy đao của Hàn Sâm lại.
Hàn Sâm nhíu mày, chém tiếp một đao ra, phát huy đao pháp của Nha Đao lên đến cực hạn, nhưng dù Hàn Sâm có tấn công mạnh mẽ đến mức nào, cũng đều bị thủy đao trước mặt Linh Lung nhẹ nhàng cản lại.
Bây giờ Linh Lung cho Hàn Sâm cảm giác giống như tất cả những điều này là lẽ đương nhiên, thanh thủy đao này vốn phải xuất hiện ở nơi đó, quy tắc chính là như thế, cho dù đao pháp của Hàn Sâm có biến ảo đến thế nào cũng vô dụng.
Hết chương 2610.
Bạn cần đăng nhập để bình luận