Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2932. Thiên Sứ Tử Vong.

Hàn Sâm khẽ nhíu mày, lập tức mở ra Lĩnh Vực Thời Gian, những ảnh đao đó suýt nữa chạm vào Đại Kim Ngư, giây phút đó chậm lại, cực kì chậm chạp tiến về phía trước.
Nguyệt Ảnh Thần thấy ảnh đao không có tác dụng, người bước ratừ trong bóng tối , trôi nổi phía sau những ảnh đao đó, nhìn Hàn Sâm giọng hận thù nói: “Cho dù ngươi mạnh cỡ nào, đều bắt buộc phải chôn cùng con ta.”
Hàn Sâm nhàn nhạt nói: “Nguyệt Ảnh Thần, ta thấy ngươi thật đáng thương, không bằng lòng giết ngươi, ngươi vẫn là mau đi đi.”
“Đi? Đương nhiên ta sẽ đi, ta không giết được ngươi, nhưng ngươi cũng đừng mong sống” Nguyệt Ảnh Thần nói một câu mạc danh kì diệu, người và ảnh đao đầy trời cùng nhau lui về trong bóng tối, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Hàn Sâm nhìn Nguyệt Ảnh Thần rút lui, gọi Đại Kim Ngư tiếp tục nhanh chóng lên đường, nhưng đi chưa được bao xa, trên đất lại phát hiện, xuất hiện một khe nứt.
Khe nứt đó cũng không biết rộng bao nhiêu, ánh sáng của đèn đá không chiếu đến bờ đối diện, có vẻ như một mảnh tối như mực.
Lại nhìn xuống phía dưới thử, cũng là một mảnh tối tămtương tự, không biết vết nứt này rốt cuộc sâu bao nhiêu.
Hàn Sâm không muốn phi hành ở chỗ này, hệ số nguy hiểm thực sự quá cao, thế là nhìn trái phải, men theo bên trái khe nứt đi qua, muốn thử xem có thể lách qua không.
Nhưng mà đi được mấy chục dặm, khe nứt bên cạnh vẫn không thấy điểm cuối, giống như một vực sâu không đáy, cũng không biết rốt cuộc dài bao nhiêu.
“Kì quái nhỉ, sao không thấy đám Cổ Uyên?” Hàn Sâm thầm nhíu mày, hắn đến chậm hơn đám người Cổ Uyên không bao lâu, dọc đường đến đây, lại hoàn toàn không thấy được dấu vết của đám người Cổ Uyên, hình như không thích hợp lắm.
Trước khi suy nghĩ, ánh mắt Hàn Sâm đột nhiên ngưng đọng, chỉ thấy bên rìa khe nứt lớn phía trước, lại xuất hiện một sinh vật.
Sinh vật đó toàn thân áo giáp đen, giống như kị sĩ mặc áo giáp của châu Âu thời trung cổ, lúc này hắn ngồi xếp bằng ở rìa của vết nứt lớn, cúi đầu, giống như đang nhìn bên trong khe nứt lớn.
“Tại hạ Hàn Sâm, đi ngang qua nơi này, làm phiên nhã hứng của các hạ thật sự vô ý, vẫn mong các hạ đừng trách.” Hàn Sâm nhìn người mặc áo giáp nói.
Nhưng người mặc áo giáp lại không chút phản ứng, vẫn cúi đầu ngồi đó.
“Lẽ nào chết rồi?” Hàn Sâm dùng Lĩnh Vực Động Huyền cảm ứng khí tức của người mặc giáp, nhưng mà ai biết Lĩnh Vực Động Huyền vừa chạm vào áo giáp, áo giáp đen cuồn cuộn đó lại sáng lên, phía dưới xuất hiện rất nhiều quang văn kì lạ, theo sự nhấp nháy của quang văn, khu vực lớn gần đó đều được kết giới mà quang văn tạo ra bao phủ, đám người Hàn Sâm cũng được che phủ trong kết giới.
Mà quang văn trên áo giáp càng ngày càng sáng, đồng thời một luồng khí cơ như có như không cũng tỏa ra từ trên người của người mặc giáp, sự mạnh mẽ của khí cơ đó, ngay cả Hàn Sâm cũng cảm thấy có chút hoảng sợ.
Hàn Sâm cầm đèn đá lui lại, đồng thời một quyền đánh vào kết giới, nhưng sức mạnh mà Hàn Sâm đánh ra, lại bị kết giới đó dội lại, gần như chấn động Hàn Sâm trên lưng Đại Kim Ngư.
“Thiên Sứ Tử Vong đã bị kích thích, ngươi chết chắc rồi” Nguyệt Ảnh Thần xuất hiện bên ngoài kết giới, oán hận nhìn Hàn Sâm nói.
“Nói ra như vậy, Thiên Sứ Tử Vong gì đó này là thủ đoạn của ngươi?” Hàn Sâm nhìn Nguyệt Ảnh Thần.
“Ta không dám đụng vào Thiên Sứ Tử Vong, đó là kiệt tác của Thánh Chủ, cỗ máy khủng bố dùng để trông coi Thánh Viên. Ta chỉ tính chút kế nhỏ, khiến ngươi đi đến đây mà thôi.” Nguyệt Ảnh Thần lạnh giọng nói.
“Cỗ máy? Trên người của hắn sinh cơ như thủy triều, sao có thể là cỗ máy? Rõ ràng chính là sinh vật sống sờ sờ.” Hàn Sâm có chút kinh ngạc quan sát người mặc giáp được gọi là Thiên Sứ Tử Vong.
Sinh cơ trên người hắn càng ngày càng mạnh, nhìn thế nào cũng không giống một cổ máy.
“Ngươi hiểu cái gì, thần thông của Thánh Chủ, chẳng lẽ ngươi lại có thể hiểu rõ. Đừng nói cỗ máy sống sờ sờ, chỉ cần Thánh Chủ bằng lòng, cho dù hắn muốn để một viên đá thành vật sống cũng dễ như trở bàn tay” Nguyệt Ảnh Thần nói xong giọng điệu hận thù nói: “Hận là chỉ hận không thể đích thân trả thù cho con ta.”
“Con trai như vậy, ngươi cần gì mạo hiểm như vậy vì hắn?” Hàn Sâm thở dài.
“Hắn xấu xa như thế nào, cũng là con trai ta, ngươi đã giết hắn, phải lấy mạng của ngươi.” Khuôn mặt Nguyệt Ảnh Thần lóe lên tia phức tạp, cuối cùng biến thành kiên định.
Hàn Sâm còn muốn nói gì đó, nhưng thấy sau lưng Thiên Sứ Tử Vong đó ánh sáng rực rỡ phun ra, lại hóa thành một cặp cánh ánh sáng khổng lồ.
Theo cánh ánh sáng giương ra, thân thể Thiên Sứ Tử Vong cũng dần dần bay lên, biến thành đối diện Hàn Sâm, mặt nạ trong mũ sắt chiếu ra hai chùm ánh sáng, giống như đèn pha chiếu lên người Hàn Sâm.
Quang văn trên áo giáp đã chiếu áo giáp thành bán trong suốt, cộng thêm cánh ánh sáng đó, khiến Thiên Sứ Tử Vông trong có vẻ thật sự giống như một thiên sứ giáng trần, khí tức khủng bố đó càng khiến lòng người run rẩy, giống như chỉ cần hắn dao động cánh ánh sáng một chút, giây sau sẽ xé toạc toàn bộ hư không và bóng tối.
“Người xâm phạm Thánh Viên…. chết…..” Giọng nói của Thiên Sứ Tử Vong không mang theo chút cảm tình, giống như một cỗ máy lạnh lẽo không có tình cảm.
Khi nói, Thiên Sứ Tử Vong đã giương cánh phải, giương cao qua đỉnh đầu, toàn bộ cánh tay như đao giơ lên, quang diệm lập tức xông vào đêm tối, giống như một thanh quang đao trảm thiên cháy lên ngọn lửa, nhắm vào Hàn Sâm sắp lao đến.
“Nào có Thánh Viên gì?” Hàn Sâm nhìn xung quanh, trừ khe nứt lớn ra, xung quanh đều là tảng đá vụn vỡ, vốn dĩ không có công trình kiến trúc gì, càng không có lâm viên.
Cho dù lâm viên đó bị hủy rồi, ít nhất cũng phải còn đống hoang tàn, nhưng ở đây vốn dĩ không có cái gì.
Thiên Sứ Tử Vong nghe lời của Hàn Sâm hình như khẽ giật mình, hắn lại cúi đầu suy nghĩ.
“Ở đây nào có cỗ máy gì, rõ ràng là vật sống mà!” Hàn Sâm nhìn Thiên Sứ Tử Vong thế nào cũng không giống cổ máy, làm gì có cổ máy nào có thể suy nghĩ giống như hắn.
“Ngươi vui mừng quá sớm rồi, khe nứt lớn đó chính là chỗ Thánh Viên ban đầu, vị trí của ngươi đứng chính là cửa chính của Thánh Viên.” Nguyệt Ảnh Thần lạnh lùng cười nói.
Quả nhiên Thiên Sứ Tử Vong đó chỉ suy nghĩ một lúc, lại nói: “Ở đây chính là khu vực của Thánh Viên, ngươi xâm phạm Thánh Viên, đáng chết”
Nói xong, Thiên Sứ Tử Vong mang theo cánh tay quang diệm mãnh liệt chém thẳng xuống Hàn Sâm.
“Cha, cái này giao cho ta.” Hàn Sâm đang muốn ra tay, lại nghe Bảo Nhi nói một tiếng, từ trên lưng hắn nhảy xuống, thân ở trên không, kính râm lóe lên, thân thể Bảo Nhi lập tức biến đổi, trong giây lát biến thành y chang Thiên Sứ Tử Vong, tương tự cả người mặc áo giáp ánh sáng khắp nơi, một đôi cánh ánh sáng vừa to vừa trắng.
Bùm!
Bảo Nhi cũng dựng cánh tay, học dáng vẻ của Thiên Sứ Tử Vong xông qua, hai lưồng sức mạnh va chạm nhau trong không gian, lập tức xảy ra vụ nổ lớn, nổ tung kết giới của Thiên Sứ Tử Vong, vậy mà là cục diện kẻ tám lạng người nửa cân, ai cũng không thể tổn thương ai.
“Sao có thể…. bé gái đó là thứ gì, sao nàng có thể biến thành Thiên Sứ Tử Vong…” Nguyệt Ảnh Thần kinh ngạc nhìn Bảo Nhi.
Hàn Sâm biết đây là năng lực của kính râm đó, bình thường kính râm chỉ có thể biến thành dáng vẻ của sinh vật có chút bình thường, nhưng mà sau khi dùng kính râm quét qua một sinh vật, lại có thể biến thành dáng vẻ của sinh vật đó, hơn nữa sở hữu đủ loại năng lực của sinh vật. Nhưng mà tốc độ quét của kính râm không nhanh, cần thời gian nhất định, hơn nữa quét biến thân cần tiêu hao năng lượng khổng lồ, còn giới hạn thời gian, cũng không thể muốn biến thì có thể biến, hạn chế khá nhiều.
Hết chương 2932.
Bạn cần đăng nhập để bình luận