Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 610: Cướp

Khá tốt là mặc dù tiểu Ngân Hồ có vẻ rất không nỡ, nhưng mà vẫn nhảy vào trong ngực Hàn Sâm.
Lúc này Hàn Sâm mới thở phào một hơi, ôm Tiểu Ngân Ngân cùng với Nữ Hoàng rời khỏi ngọn núi nhỏ, nhưng mà bọn họ cũng không dám tới gần biển cả, chỉ có thể ở gần ngọn núi tìm một vị trí tương đối kín để ẩn thân.
Sau khi bọn Hàn Sâm rời đi, con chim quái dị giống như Khổng Tước kia lập tức hạ xuống.
Mà con tôm hùm kia, móng vuốt mau chóng nhúc nhích, cũng từ trong biển bò ra, bay qua từng ngọn núi nhỏ, lao tới chỗ đài sen kia.
Tình hình lập tức hết sức căng thẳng, Khổng Tước nhìn thoáng qua, hẳn là biết hạt sen còn chưa hoàn toàn thành thục, cũng không đi mổ hạt sen, quay người rống lên với con tôm hùm đang xông tới.
Tôm hùm quơ càng, trực tiếp kẹp tới Khổng Tước, tốc độ nhanh kinh người, hình thể khổng lồ hoàn toàn không hề có ảnh hưởng gì tới năng lực hành động của nó.
Khổng Tước giang hai cánh ra, bay lên trên không trung, cánh Khổng Tước sau lưng mở ra, hóa thành bức tường hình quạt, trên lông quạt màu xanh biếc mọc ra nguyên một đám con ngươi màu xanh lam, tản mát ra vầng sáng u lam sắc quỷ dị.
Con ngươi màu xanh u lam kia tản mát ra vầng sáng màu xanh nhạt, Hàn Sâm chỉ nhìn thoáng qua, lập tức đã cảm thấy đầu váng mắt hoa, giống như lập tức muốn té xỉu vậy.
- Đừng nhìn vào vầng sáng lam sắc.
Nữ Hoàng trầm giọng kêu lên một tiếng, người đã sớm nhắm mắt lại, tiên quang màu tím trên người lưu chuyển, hiển nhiên là đã mở ra khóa gen.
Hàn Sâm một tay che lấy mắt tiểu Ngân Hồ, chính mình cũng nhắm mắt lại, nhưng mà ánh sáng màu lam kia lại trực tiếp xuyên thấu qua mí mắt chui vào bên trong con ngươi.
Hàn Sâm liền vội vàng xoay người đi, co rụt lại trốn ở đằng sau núi đá, lúc này mới cảm thấy tốt lên nhiều.
Nữ Hoàng rúc vào đằng sau nham thạch, hai người cũng không dám mở mắt nhìn ra bên ngoài, chỉ có thể nghe động tĩnh bên ngoài.
Hàn Sâm dùng Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mở ra khóa gen, mặc dù không cần dùng mắt nhìn, nhưng tình huống bên ngoài lại chiếu vào trong đầu của hắn.
Con tôm hùm khổng lồ kia bị vầng sáng màu xanh lam trong con ngươi bên trên cánh Khổng Tước chiếu xạ xuống, giống như là bị uống rượu say lung la lung lay, Khổng Tước lập tức thừa cơ mổ về phía tôm hùm.
Thế nhưng mà vỏ ngoài con tôm hùm kia thật sự cứng rắn tới mức không có cách nào tưởng tượng, Khổng Tước mổ ở phía trên, vậy mà chỉ để lại một vết xước màu trắng.
Hàn Sâm nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, một chim một tôm đánh nhau, mặc dù con tôm kia đã rơi xuống hạ phong, nhưng mà giáp xác của nó thực sự quá cứng rắn, Khổng Tước cũng không làm gì được nó.
Từng con mắt màu u lam bên trên cánh Khổng Tước bắn ra ánh sáng màu lam làm cho tôm hùm một mực hỗn loạn, cũng không sử dụng ra được toàn lực, trong lúc nhất thời không con nào làm gì được nhau, vậy mà đấu tới tình trạng ngang nhau.
Nhưng mà con Khổng Tước kia lại chiếm cứ được một điểm ưu thế, tôm hùm một mực bị hỗn loạn, nếu như hạt sen thành thục, có lẽ là Khổng Tước sẽ có thể ngay cướp hạt sen đi.
- Làm sao bây giờ?
Hàn Sâm lầm bầm lầu bầu tự nói một câu.
- Không có cách nào, ánh sáng màu lam phía trên lông con Khổng Tước kia có lực lượng mê muội, cho dù chúng ta nhắm mắt lại tiến lên, cũng không ngăn cản nổi huyễn quang như vậy, huống chi nhắm mắt lại thì cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ bằng thính lực, chúng ta căn bản không thể đấu với hai con sinh vật kia.
Nữ Hoàng nói.
Hàn Sâm im lặng không nói gì thêm, chỉ là chóp mũi lại đột nhiên ngửi được mùi thơm, nguồn gốc đúng là từ đài sen kia.
Vầng sáng màu đỏ máu phía trên đài sen bắt đầu khởi động, giống như một mảnh mây hồng bao phủ, mùi thơm ngát tỏa ra bốn phía, cách xa như vậy vẫn cảm thất đậm đặc vô cùng.
- Hạt sen sắp chín rồi.
Hàn Sâm quan sát Khổng Tước cùng tôm hùm chiến đấu, hy vọng có thể tìm được cơ hội lấy hạt sen tới tay, bằng không đợi đến lúc thành thục mới đi qua chỉ sợ đã chậm rồi, mặc kệ là Khổng Tước hay là tôm hùm, cái đài sen đối với chúng thì đều quá nhỏ, một ngụm là có thể nuốt vào, không đủ để nhét kẻ răng nữa là.
Tiểu Ngân Hồ ở trong ngực Hàn Sâm kích động, tựa hồ rất muốn tiến lên đoạt hạt sen, nhưng mà nó mới mở to mắt, thân thể lập tức có chút mềm mại ngã vào trong ngực Hàn Sâm, thoạt nhìn cũng không ngăn cản nổi huyễn quang của Khổng Tước.
Lúc Hàn Sâm đang do dự có nên xông tới hay không, lại đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, giống như có tiếng gì đó từ dưới biển truyền tới.
- Chẳng lẽ lại có sinh vật siêu cấp thần huyết đến nữa?
Trong lòng Hàn Sâm cả kinh, triển khai linh giác của mình, hướng về bờ biển nhìn lại.
Lần nhìn tới này lập tức khiến cho Hàn Sâm càng thêm hoảng sợ, chỉ thấy toàn bộ bốn phía hòn đảo, khắp nơi đều là dị sinh vật đang liều mạng xông lên đảo nhỏ, cái gì tôm cá cua ghẹ, có thể xuất hiện đều xuất hiện, còn có rất nhiều dị sinh vật Hàn Sâm không biết nữa.
Dị sinh vật thành đàn lao lên đảo nhỏ, điên cuồng tiến tới phía đài sen.
- CMN, hạt sen này rốt cuộc là thứ gì, mùi thơm lại có thể làm cho những dị sinh vật đó không hề sợ hãi khí tức của tiểu Ngân Hồ, cũng không quản hai con sinh vật siêu cấp thần huyết tồn tại, cũng muốn chạy qua cướp đoạt.
Hàn Sâm nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, thật sự rất khó tưởng tượng, rốt cuộc là có bao nhiêu hấp dẫn, mới có thể khiến cho những dị sinh vật bình thường đó có dũng khí xông lên đảo nhỏ như vậy.
Bên trên bầu trời, cũng không biết lúc nào đã có từng đàn chim biển cùng thú bay tụ tập, tương tự đều không sợ hãi chút nào xông tới đài sen kia, căn bản không nhìn hai con sinh vật siêu cấp thần huyết tồn tại.
Nhưng mà khi chúng tiến vào phạm vi huyễn quang của Khổng Tước, lập tức nguyên một đám té xỉu rơi xuống, dường như dị sinh vật không ngăn cản được uy lực của huyễn quang.
Càng ngày càng nhiều dị sinh vật vọt tới trước núi nhỏ, nhưng mà chết cũng ngày càng nhiều, có con bị huyễn quang trực tiếp hôn mê, cũng có con bị tôm hùm cùng Khổng Tước ngộ thương, trong lúc nhất thời hài cốt chất như núi máu chảy thành sông, núi nhỏ xung quanh đều bị nhuộm thành màu đỏ như máu.
- Chúng ta lui ra ngoài trước, ở đây thật sự quá nguy hiểm.
Nữ Hoàng nói xong liền đứng dậy lui ra bên ngoài.
Hàn Sâm mắt thấy hạt sen kia đã sắp thành thục, lại có chút không cam lòng rút đi như vậy, do dự một chút, giao Tiểu Ngân Ngân trong ngực cho Nữ Hoàng:
- Cô mang theo nó lui ra ngoài trước, tôi tới nhìn xem.
Thế nhưng mà tiểu Ngân Hồ lại mạnh mẽ từ trong ngực Hàn Sâm nhảy ra ngoài, hiển nhiên cũng không muốn rời đi, chỉ là thân thể ngã trái ngã phải, giống như là uống rượu say, không khác gì bộ dáng của tôm hùm.
Mặc dù huyễn quang kia không thể thật sự làm nó bị thương, nhưng mà nó cũng khó có thể sử dụng lực lượng đi đoạt hạt sen màu đỏ máu.
- Mày đi trước đi, chờ tao cướp được hạt sen sẽ chia cho mày.
Hàn Sâm nói với tiểu Ngân Hồ một câu.
Thế nhưng mà tiểu Ngân Hồ tựa hồ nghe không hiểu, vẫn nhất định không chịu rời đi, kiên quyết muốn phóng tới hạt sen màu đỏ máu.
Hàn Sâm bắt lại tiểu Ngân Hồ, mạnh mẽ bắt nó ôm trở về, hiển nhiên thằng này cùng giống như những dị sinh vật đó, đều bị mùi thơm của hạt sen màu đỏ máu dụ dỗ, liều mạng muốn đến cướp đoạt.
Khổng Tước cùng tôm hùm đã trở nên điên cuồng, dị sinh vật muốn tới gần núi nhỏ đều bị chúng giết sạch, hơn nữa cũng đang chiến đấu với nhau, chỉ là trong thời gian ngắn cũng khó phân ra thắng bại.
Đột nhiên, chỉ thấy bên trong đài sen kia có mười tám luồng ánh sáng màu đỏ xông lên trời, ở trong hư không giống như là hoa sen đua nở tách ra, trong lúc nhất thời mùi hương nồng nặc, tràn ngập cả vùng hải vực, khiến cho dị sinh vật ở vùng biển phụ cận càng thêm điên cuồng xông lên đảo nhỏ.
Hạt sen đã thành thục!
Bạn cần đăng nhập để bình luận