Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Hai luồng Thất Huyễn Quang va chạm nhau không trung, trực tiếp nổ tung, khiến vầng quang bảy màu nở rộ như mặt trời, sáng chói đến nỗi ngay cả mắt người cũng không mở ra được, hồi lâu mới dần dần khôi phục bình thường.
“Là Thất Huyễn Quang thật!” Vẻ mặt Tộc trưởng tộc Thái Thượng hơi phức tạp.
Lúc trước khi còn bé, hắn luyện Thất Huyễn Quang, dùng hơn một tuần lễ mới luyện thành, cũng coi là sáng tạo một kỷ lục nhỏ trong tộc Thái Thượng, khi đó cha rất hiếm thấy khích lệ hắn.
Hiện tại Hàn Sâm chỉ nhìn một lần, còn không cần cả pháp quyết, lại luyện thành. Điều này thực sự khiến hắn không có cách nào tin tưởng.
“Có lẽ hắn đã sớm luyện Thất Huyễn Quang rồi.” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nghĩ như vậy, rồi nói với Hàn Sâm: “Nếu ngươi cảm thấy Thất Huyễn Quang quá đơn giản, thì ta sẽ đổi một thuật gen khó hơn.”
“Vừa rồi ta đã nói ngươi đổi đi mà” Hàn Sâm cười tủm tỉm, nói.
Thật ra đối với Hàn Sâm, tộc trưởng tộc Thái Thượng đổi thuật gen gì đều như nhau, chỉ cần tộc trưởng tộc Thái Thượng có thể biểu diễn ra, để hắn xem một lần, thì hắn có thể lợi dụng Động Huyền Kinh mô phỏng được.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng chỉ là cấp Nguyên Cơ, mà Hàn Sâm đã là cấp Phá Kén, muốn mô phỏng thuật gen của hắn thì đơn giản rất nhiều. Mặc dù không nhất định có thể tương tự trăm phần trăm, nhưng mô phỏng tám, chín phần cũng không khó.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng âm thầm suy nghĩ: “Hai người kia có lai lịch quỷ dị, không biết là dị chủng đến từ nơi nào, nhưng xem ra bọn họ hiểu rất rõ tộc Thái Thượng ta. Nếu ta sử dụng thuật gen của tộc Thái Thượng, không chừng trước kia hắn đã sớm học trộm rồi.”
Đột nhiên, đôi mắt tộc trưởng tộc Thái Thượng sáng lên, nhìn về phía Điệp Nữ đứng một bên, nói: “Điệp Nữ, ngươi biểu diễn thuật Điệp Ảnh, để hắn nhìn cho kỹ.”
Thuật Điệp Ảnh của Điệp Nữ là thuật gen độc nhất vô nhị của nàng. Đến cả tộc Thái Thượng cũng không có thuật gen giống như vậy, hắn không tin Hàn Sâm còn có thể học được.
Điệp Nữ cũng coi như là nói gì nghe nấy với tộc trưởng tộc Thái Thượng, lập tức phát huy thuật ra Điệp Ảnh.Trong nháy mắt, bọn họ đã nhìn thấy bươm bướm đầy trời bay ra từ trên người Điệp Nữ, giống như vô số cánh hoa. thẹn thùng nhảy múa.
“Có muốn Điệp Nữ nói pháp quyết của thuật Điệp Ảnh… cho… ngươi… hay không” Tộc trưởng tộc Thái Thượng còn chưa nói hết lời, đã thấy Hàn Sâm vung tay lên, điệp ảnh đầy trời bay lên từ trên người hắn, gần như không khác thuật Điệp Ảnh của Điệp Nữ chút nào.
“Chuyện này sao có thể xảy ra?” Điệp Nữ và tộc trưởng tộc Thái Thượng gần như kêu lên đồng thời, thực sự khó mà tin được.
Hết chương 2833.
Chương 2834. Sẽ không thua 2 lần trong chiêu thuật giồng nhau.
“May mắn đây chỉ là tộc trưởng tộc Thái Thượng hai mươi tuổi, nếu là tộc trưởng tộc Thái Thượng hiện tại, chắc chắn không thể dễ dàng bị
hù dọa như thế.” Hàn Sâm âm thầm thở dài một hơi trong lòng.
“Quả thật thuật gen gì ngươi cũng có thể vừa học là biết?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nhìn chằm chằm Hàn Sâm, hỏi.
“Không hoàn toàn là vậy. Một vài thuật gen tương đối khó vẫn cần một chút thời gian để nghiên cứu học tập, nhưng thuật gen đơn giản giống như những cái này, vừa học đã biết không có độ khó gì.” Hàn Sâm thuận miệng nói.
“Đơn giản?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng đã hơi khó có thể lý giải được định nghĩa của hai chữ đơn giản này.
“Như vậy, trong mắt các hạ, cái gì mới là thuật gen khó khăn?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng hỏi với vẻ mặt kỳ quái.
“Giống như Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của quý tộc, chính là thuật gen rất khó khăn.” Hàn Sâm nói.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng nghe mà trong lòng hơi dễ chịu một chút, ít nhất tộc Thái Thượng còn có thuật gen đang giá đối phương tôn trọng.
Thế nhưng ai biết Hàn Sâm lại bổ đao thêm một câu tiếp: “Nếu có pháp quyết, thế nào cũng phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể luyện thành.”
Hắn vừa nói ra lời này, tộc trưởng tộc Thái Thượng thực sự khó mà nhãn nại lửa giận trong lòng, hừ lạnh nói: “Các hạ quả thật cho rằng mười ngày nửa tháng là có thể luyện thành Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của tộc ta sao?”
“Không kém bao nhiêu đâu, nhiều nhất sẽ không vượt qua một tháng.” Hàn Sâm dường như có vẻ rất khinh thường.
“Được, được, được lắm. Đừng nói Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, chỗ ta có một thuật gen bên trong Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, ta cho ngươi pháp quyết, nếu ngươi có thể luyện thành trong một tháng, cái mạng này của ta tùy ý ngươi xử trí” Tộc trưởng tộc Thái Thượng tức quá mà nói.
“Được, một lời đã định.” Hàn Sâm một lời đáp ứng, nhưng trong lòng thì mừng thầm.
Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, cho dù là mô phỏng, hắn cũng chỉ có thể bắt chước giống ba bốn phần. Loại thuật gen cao cấp này không dễ dàng mô phỏng như vậy. Muốn luyện thành Thái Thượng Cảm Ứng Thiên trong một tháng đương nhiên là chuyện không thể nào.
Vụ cá cược này, Hàn Sâm nhất định sẽ thua, nhưng Hàn Sâm cũng không thèm để ý thắng thua của vụ cá cược này. Có vụ cá cược này, mấy giờ còn lại, tộc trưởng tộc Thái Thượng sẽ không giết Điệp Nữ, Hàn Sâm sẽ thắng trận đánh cược với Thần. Đây mới là mục đích chân chính của hắn.
Dưới sự tức giận, tộc trưởng tộc Thái Thượng đã nói ra một môn thuật gen.
Đây là một loại thuật gen kèm theo bên trong Thái Thượng Cảm Ứng Thiên, cần lấy Thái Thượng Cảm Ứng Thiên làm cơ sở, nếu không chắc chắn không có khả năng luyện thành.
Hàn Sâm đương nhiên cũng không thế luyện thành dễ dàng, nhưng hắn căn bản không muốn luyện, chỉ cần hôm nay tộc trưởng tộc Thái Thượng không giết Điệp Nữ là được.
Thần rất hứng thú xem hết thảy chuyện xảy ra, lại hoàn toàn không định ngăn cản. Đợi đến sau khi Hàn Sâm và tộc trưởng tộc Thái Thượng lập cá cược, hắn mới cười khẽ rồi nói: “Một chiêu thuật tìm đường sống trong chỗ chết của ngươi rất tài tình. Nếu gặp được lần đầu tiên, không chừng thật sự để ngươi thắng được. Đáng tiếc, trước kia đã có một tên từng dùng một chiêu này trước mặt ta, ta sẽ không thua hai lần trên cùng một chiêu thuật.”
“Người lần trước là ai? Có phải là Hàn Kính Chi không?” Hàn Sâm tò mò hỏi.
“Không phải Hàn Kính Chị, là tên Thánh tộc kia. Tình huống không khác ngươi lắm, ta vốn cho rằng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, đẩy hắn vào đường cùng. Ai biết hắn dùng phương pháp trái ngược giống như ngươi, thuận thế mà nghịch chuyển toàn bộ cục diện.” Dường như nhớ lại tình cảnh lúc ấy, Thần nhếch miệng, cong lên một đường cong chứa ý cười: “Đáng tiếc ngươi tương đối không may, không phải kẻ đầu tiên sử dụng loại phương pháp này ở trước mặt ta, cho nên lần này ngươi vẫn sẽ thua.”
“Kết quả chưa rõ, làm sao ngươi lại biết ta nhất định sẽ thua?” Hàn Sâm nói như vậy ngoài miệng, nhưng trong lòng thì thầm run lên.
“Nói cũng đúng, kết quả chưa rõ, cũng không dễ nói ngươi nhất định sẽ thua.” Thần nghiêm túc gật đầu, dường như đang bày tỏ áy náy vì cách nói vừa rồi của hắn.
Hàn Sâm không nói gì, chỉ giả vờ tu luyện thuật gen mà tộc trưởng tộc Thái Thượng giáo cho hắn. Hiện tại hắn chỉ muốn biết Thần rốt cuộc còn có thủ đoạn gì có thể xoay chuyển cục diện bây giờ nữa.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng có thể giết Điệp Nữ hay không, Hàn Sâm không biết, nhưng khái niệm giết chết Điệp Nữ trong vòng mấy tiếng cũng đã rất thấp.
Thần cũng không tiếp tục làm cử động gì đặc biệt để hấp dẫn tộc trưởng tộc Thái Thượng, chỉ nhẹ giọng niệm Thái Thượng Cảm Ứng Thiên.
Tộc trưởng tộc Thái Thượng nghe trong chốc lát, sắc mặt tái mét, tức giận hỏi: “Ngươi học trộm được Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của tộc †a từ chỗ nào?”
“Dù sao ngươi tất nhiên sẽ giết ta, học trộm từ chỗ nào có quan trọng đâu? Ta chỉ có mấy nghi vấn, muốn mời ngươi giải đáp.” Không đợi tộc trưởng tộc Thái Thượng nói chuyện, Thần lại tiếp tục nói: “Bên trong Thái Thượng Cảm Ứng Thiên có một câu ‘người vong ngã chúng sinh đều là ta, câu này có ý gì?”
“Đây là bí mật của tộc ta, há lại có thể nói cho ngươi?” Tộc trưởng tộc Thái Thượng nói bằng giọng lạnh lùng.
Thần cũng không thèm để ý, tiếp tục nói: “Bằng vào sự lý giải của ta, cái gọi là vong ngã, thật ra không phải là quên mình thật sự, mà là một loại lấy hay bỏ. Vào thời điểm đối mặt lợi ích, bỏ ích lợi của mình mà thành toàn người khác, dùng tấm lòng này đối xử mọi người, tự nhiên mỗi người đều đối xử với ngươi như người thân, cho nên mới có cách nói ‘người vong ngã chúng sinh đều là ta’.”
“Không đúng, đừng nói đối phương chỉ bởi vì lợi ích mới thân cận ngươi, cho dù thật lòng đối xử với ngươi như người thân, thì cũng không thể chỉ có một chữ “ngã…” Tộc trưởng tộc Thái Thượng cãi lại.
“Thì ra là thế, vậy câu này “như thị giả như chân lại giải thích thế nào?” Thần không nhắc lại chuyện Điệp Nữ, chỉ thảo luận về Thái Thượng Cảm Ứng Thiên với tộc trưởng tộc Thái Thượng.
Thần vốn chỉ nói thỉnh giáo, thế nhưng vấn đề hắn đưa ra, lại chính là chỗ mà tộc trưởng tộc Thái Thượng cũng tràn đầy nghi hoặc, không nhịn được mở miệng cãi lại Thần. Kể từ đó, trái lại tộc trưởng tộc Thái Thượng có được rất nhiều linh cảm từ trong đó. Nhiều chỗ vốn không rõ lắm, trong lúc cãi lại, lại thông suốt hiểu ra, thoáng chốc ý cảnh tu vi tinh tiến nhiều.
Hàn Sâm lập tức cảm ứng không tốt lắm. Hắn chỉ lấy kế sách ngăn chặn tộc trưởng tộc Thái Thượng. Thế nhưng dưới sự chỉ điểm của Thần, cảnh giới Thái Thượng Cảm Ứng Thiên của tộc trưởng tộc Thái Thượng tiến nhanh, cũng càng ngày càng rõ ràng trong việc lĩnh ngộ vạn sự, vạn vật, càng ngày càng lý trí, hay nói cách khác là càng ngày càng không có tình cảm, luôn làm việc dựa theo quy tắc, khó đảm bảo hắn sẽ không nổi lên lòng giết Điệp Nữ.
Thái Thượng Vong Tình, Hàn Sâm không biết hàm nghĩa chân chính của bốn chữ này, nhưng mọi người đều biết sự vô tình của tộc Thái Thượng. Bọn họ có thể bỏ qua cả bản thân mình, hợp lại làm một cùng vũ trụ, thì có cái gì mà không thể bỏ qua đây?
Trong quá trình đàm luận với Thần, vẻ mặt tộc trưởng tộc Thái Thượng càng ngày càng túc mục, ánh mắt cũng càng ngày càng tỉnh táo, khiến Hàn Sâm cảm thấy vô cùng không tốt.
“Làm sao bây giờ?” Trong chốc lát, Hàn Sâm cũng không nghĩ ra cách phá giải. Mỗi tiếng nói, cử động của Thần đều thuận theo một loại quy luật nào đó, khiến Hàn Sâm cảm thấy tình cảnh của mình khó khăn †ầng tầng, tựa như đi ngược dòng nước, luôn luôn không thuận lợi như vậy.
Hàn Sâm biết, nguyên nhân việc này là bởi năng lực khống chế của Thần đối với pháp tắc thế giới và lòng người đều cao hơn hắn. Nếu đối kháng chính diện, hắn tuyệt đối không thể là đối thủ của Thần.
“Kể từ đó, ta chỉ có kiếm tẩu thiên phong, mới có thể vãn hồi cục diện.” Ánh mắt Hàn Sâm rơi vào trên người Điệp Nữ, híp mắt suy tư điều gì.
Hết chương 2834.
Bạn cần đăng nhập để bình luận