Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3089. Mỹ nữ tới cửa

Quang Chi Thánh Hà cực kỳ nguy hiểm, có vài nơi dù là Hàn Sâm cũng không dám tuỳ tiện bước chân vào. Không phải hắn sợ chết, mà là sợ bị giam ở trong đó, khó mà thoát thân.
Cũng may có địa đầu xà như Vũ Tiên chỉ điểm, hắn có thể tránh được rất nhiều khu vực nguy hiểm, lấy được Thuần Quang Nguyên sau đó thuận lợi quay trở về trạm truyền tống, trên đường trở về còn đào được thêm mười mấy trứng gen cấp Tử Tước và Bá Tước, định dùng để duy trì hoạt động của cửa hàng.
Sau khi về tới khách sạn, đám Dương phu tử đều không gặp nguy hiểm gì, khiến Hàn Sâm thở phào nhẹ nhõm.
“Tất cả mọi người lại đây, ta có lời muốn nói.” Hàn Sâm triệu tập tất cả mọi người tới, nói sơ qua chuyện mình giết Công Thúc Cẩn, đắc tội Công Thúc Chỉ ở tinh cầu Gwa, không nói rõ chỉ tiết trong đó.
Đám Dương phu tử nghe mà há hốc miệng kinh ngạc, một lúc lâu cũng không nói nên lời.
“Đại nhân, ngài nói Công Thúc Chỉ, là đại phu tử Công Thúc Chỉ nổi tiếng của đế quốc Đại Tần ta sao?” Dương phu tử không thể tin nổi mà hỏi lại.
“Chính là hắn, cho nên tiếp theo rất có thể hắn sẽ điên cuồng trả thù, thậm chí sẽ ra tay với người bên cạnh ta. Đi theo ta thực sự quá nguy hiểm, nếu các ngươi còn nơi nào để đi thì có thể lĩnh một khoản tiền từ cửa hàng, tự tìm kế sinh nhai.” Hàn Sâm nói.
Dương phu tử lập tức đáp: “Nếu lão hủ đã đi theo đại nhân thì đương nhiên không có lý nào lại gặp nguy hiểm là chạy được. Vả lại nơi này là thủ đô của đế quốc Đại Tần, cho dù là Công Thúc Chỉ cũng không thể trắng trợn làm loạn ở chỗ này được.”
Lý Băng Ngữ lại thầm suy tư trong lòng: “Sao Hàn Sâm lại đột nhiên
giết Công Thúc Cẩn? Bên trong có huyền cơ gì sao? Hay là nhận lệnh của thái tử Tân Bạch? Hay là còn có mục đích khác?”
Thấy Hàn Sâm nhìn về phía mình, Lý Băng Ngữ bèn lạnh lùng nói: “Nợ của ta còn chưa trả xong, đương nhiên không thể cứ thế mà đi. Công Thúc Chỉ đến gây sự cũng tốt, đúng lúc để ta trả ơn cứu mạng của ngươi.”
Kiếm Bất Cô mỉm cười, rõ ràng không có ý định rời đi. Giang Thị ôm Du Du cũng không muốn đi.
“Các ngươi đã không muốn rời đi thì sau này có gặp phải nguy hiểm đến tính mạng, cũng đừng trách ta làm liên lụy các ngươi.” Dừng một lát, Hàn Sâm lại nói với Dương phu tử: “Dương lão, ngươi chuẩn bị một chút, đêm nay nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai theo ta đi một chuyến đến tinh cầu Gwa, giúp ta tìm một chỗ địa mạch.”
Hàn Sâm dự định mang Dương phu tử đến chỗ Vũ Tiên xin huyết mạch Thần Linh, để hắn có thể sử dụng trứng gen.
“Hiện giờ tình hình quá hung hiểm, e rằng trên đường sẽ xảy ra chuyện bất trắc, hay ta đi cùng các ngươi nhé?” Lý Băng Ngữ nói.
“Không cần, ngươi ở lại nơi này, chăm sóc cho Kiếm tiên sinh với đám Du Du.” Hàn Sâm thuận miệng đáp, sau đó lấy ra trứng gen mình mang về giao cho Dương phu tử.
Dương phu tử tiếp nhận trứng gen, vẻ mặt lấy làm kỳ. Tuy nói Tinh cầu Gwa nhiều địa mạch nhưng tùy tiện ra ngoài hai ngày đã đào được nhiều trứng gen như vậy, thực sự quá đáng sợ.
Hàn Sâm về phòng nghỉ ngơi, mọi người cũng đều tự bận việc mình, Lý Băng Ngữ cũng trở về phòng mình, tự hỏi rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Nàng nghĩ quá phức tạp, cho rằng đây rất có thể là một âm mưu chính trị, không thì chẳng ai đang yên đang lành lại đi giết con trai của một phu tử danh chấn thiên hạ cả?
Nhưng suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra được ở mối liên quan gì trong đó, nàng bèn bước vào phòng tắm, ngâm nước nóng cho thoải mái.
Bao lấy khăn tắm đi ra, Lý Băng Ngữ đứng trước gương, chuẩn bị chải chuốt trước gương nhưng ai ngờ, mắt thấy bóng dáng mình trong gương, lập tức ngẩn người.
Trong gương, bản thân nàng da trắng mặt xinh, eo nhỏ mông cong, ngũ quan tinh xảo, mắt sáng trong như nước, quả nhiên một tuyệt thế đại mỹ nhân, càng xem càng thấy đẹp, khiến người ta phải rung động.
“Hỏng rồi!” Lý Băng Ngữ đã ý thức được điều gì nhưng đã không kịp nữa, ánh mắt hoàn toàn không thể thoát khỏi bóng mình trong gương, ánh mắt dần trở nên si mê, càng nhìn càng yêu say đắm.
Ý chí của Lý Băng Ngữ cũng khá cứng cỏi nhưng ngay cả Hàn Sâm còn khó
mà ngăn cản hoàn toàn thì đương nhiên nàng càng không thể chịu nổi, chẳng bao lâu sau đã chìm đắm triệt để, hoàn toàn đem lòng yêu hình bóng trong gương.
Mà cái bóng kia lại không phải không thay đổi, trong mắt Lý Băng Ngữ, cái bóng trong gương của mình đang từ từ biến hóa, vậy mà lại dần biến thành dáng vẻ của Hàn Sâm.
Hàn Sâm đang nằm trên giường suy tư làm sao để ứng phó với sự trả thù của Công Thúc Chỉ, bị động chờ Công Thúc Chỉ hành động không phải là tính cách của hắn, nếu Công Thúc Chỉ thật sự không đội trời chung, một sống hai chết với hắn, hắn nhất định phải tiên hạ thủ vi cường.
Lúc đang trầm tư thì đột nhiên hắn nghe được tiếng cửa bị đẩy ra, không khỏi khẽ nhíu mày.
Đám Dương phu tử không thể tùy tiện đẩy cửa bước vào, dù Công Thúc Chỉ có phái tới người thì chắc họ cũng sẽ không trắng trợn đẩy cửa vào.
Hoài nghi quay đầu nhìn lại, Hàn Sâm lập tức sững sờ. Chỉ thấy một cô gái xinh đẹp quấn một cái khăn tắm màu trắng, phía trên lộ ra mảng lớn trắng phau đầy đặn, bên dưới gần như có thể nhìn thấy nếp lằn mông, cặp đùi trắng noãn thon dài thẳng tắp lóa mắt người.
Lại thêm một mái tóc dài ẩm ướt tựa như thác nước cùng ánh mắt long lanh khêu gợi, nhất thời khiến Hàn Sâm cũng phải ngẩn ra.
“Quỷ La Sát, có chuyện gì không?” Hàn Sâm lấy lại bình tĩnh, mới nhận ra người tới là Quỷ La Sát. Bình thường nàng đều mang mặt nạ dạ quỷ, lúc nào cũng lạnh như băng, giờ lại mặc thành thế này. Nếu không phải Hàn Sâm có thần giác cực cao, đã quen thuộc hương vị của Quỷ La Sát thì căn bản không nhận ra đây là cùng là một người.
Lý Băng Ngữ không đáp lời, trở tay đóng cửa, còn trực tiếp khóa lại, sau đó giống như là một con mèo rừng nhỏ tham ăn đi tới bên giường rồi leo lên, hai tay đặt trên bờ vai Hàn Sâm, một đôi mắt lấp lánh ánh nước và trìu mến cách Hàn Sâm không đến ba tấc, duỗi đầu lưỡi nho nhỏ liếm lên gương mặt Hàn Sâm.
“Ngươi điên rồi?” Hàn Sâm vội vàng đè lại hai vai Lý Băng Ngữ, không cho nàng lại gần chính mình.
Tuy trước mắt xuân quang vô hạn nhưng Hàn Sâm lại cảm thấy có gì đó sai sai, đây rõ ràng không phải tính cách Lý Băng Ngữ.
Lý Băng Ngữ lại quấn quýt si mê vô cùng, chỉ thấy người đàn ông trước mắt chính là tình yêu cả đời mình, hận không thể dâng hiến hết thảy cho hắn, đồng thời chiếm hữu tất cả của hắn.
Cả người nàng quấn lên người Hàn Sâm, phát ra tiếng thở dốc khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh.
Khi Hàn Sâm đang nhíu chặt mày, lại đột nhiên nghe được bên tai truyền đến giọng nói yêu mị của Đại Thiên Ma: “Thích mỹ nữ này không? Chỉ cần ngươi bằng lòng, ta có thể cho tất cả mỹ nữ thiên hạ đều ôm ấp yêu thương ngươi, để các nàng yêu ngươi điên cuồng, nguyện vì ngươi trả giá hết thảy, dù phải bỏ mạng cũng không nuối tiếc.”
Hư ảnh Đại Thiên Ma cứ như đang ngủ bên cạnh Hàn Sâm, đôi môi dán lên lỗ tai Hàn Sâm, khi nói chuyện hơi thở như hương lan ập vào vành tai Hàn Sâm, khiến lỗ tai hắn nhột không chịu được.
“Mỹ nữ thì tất nhiên là thích rồi. Nhưng ta lại không thích con rối bị
người khác khống chế” Hàn Sâm lạnh lùng nói, thần quang trong mắt lóe sáng, như mũi tên đâm vào đôi mắt đầy tình dục của Lý Băng Ngữ.
Lý Băng Ngữ lập tức rùng mình, từ trong ái dục tỉnh táo lại, cả người như mèo rừng nhỏ dán lên người Hàn Sâm, cánh tay ngọc ngà còn ôm lấy cổ Hàn Sâm, bốn mắt chạm nhau, mặt đối mặt.
Hết chương 3089.
Bạn cần đăng nhập để bình luận