Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2306. Lựa chọn binh khí

Mỗi một ngôi mộ và bia mộ đều có những hạn chế riêng, nếu muốn nhìn xem bên trong là loại binh khí quý giá gì dường như là điều không thể.
Nhưng dưới kính Tử Đồng Thần Điệp, sau khi quá trình chế tạo của những ngôi mộ đó được phát lại, có thể nhìn thấy một cách rõ ràng có thứ gì được chôn ở bên trong.
Bạch Vi không có năng lực đặc biệt đó, cũng không tình nguyện lãng phí thời gian vào những chuyện cần vận may này. Nàng đi đến một ngôi mộ và bia mộ gần nhất, định đẩy nó ra.
“Đợi một chút.” Hàn Sâm ngăn cản Bạch Vi đang muốn đẩy bia mộ lại.
Bia mộ mà Bạch Vi muốn đẩy ra, tuy binh khí quý giá được chôn bên trong cũng không tệ lắm nhưng cấp bậc quá thấp, không có công dụng gì lớn.
“Sao vậy?” Bạch Vi không hiểu nổi nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Bia mộ này không thích hợp với ngươi, vẫn là nên xem thử tiếp đi.” Hàn Sâm mỉm cười rồi nói.
Bây giờ hắn đang đi theo Bạch Vị giành tài nguyên, thực lực của Bạch Vi mạnh hơn một phần thì sẽ có cơ hội giành được nhiều tài nguyên hơn, Hàn Sâm dự định sẽ dùng hết khả năng để giúp đỡ nàng, giúp đỡ Bạch Vi cũng đồng nghĩa với việc giúp chính mình tranh giành tài nguyên.
Bạch Vi nhìn Hàn Sâm, qua một lúc sau mới nói: “Ngươi nói xem bia mộ nào mới thích hợp với ta?”
“Xem thử trước đã rồi mới nói.” Hàn Sâm nói rồi tiến về phía trước vài bước.
Mộ Binh Hoàng là một tinh cầu có diện tích vô cùng lớn, những binh khí quý giá được chôn cất cũng nhiều đến nỗi khiến người ta kinh ngạc, nhưng đa số đều chỉ là nhét cho đầy số lượng mà thôi.
Cái có kí hiệu hình vương miện đều là những vật tốt nhất, song bởi vì giá trị không giống nhau, tính hữu dụng cũng sẽ có sự khác biệt rất lớn.
Mục tiêu của Hàn Sâm đương nhiên là binh khí Thần Hóa, nếu như không có binh khí Thần Hóa thì lấy cái tương đối là được, đem được binh khí cấp Vương đi cũng không tệ.
Bạch Vi đi theo phía sau Hàn Sâm, nhìn thấy Hàn Sâm đi qua từng ngôi từng ngôi mộ một, trong lòng hơi nghi ngờ, không biết Hàn Sâm rốt cuộc đang dựa vào cái gì mà phán đoán.
“Cô muốn có loại hình vũ khí như thế nào?” Hàn Sâm vừa xem vừa hỏi. “Có thể chọn sao?” Sắc mặt Bạch Vi cổ quái nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Cầu nguyện ấy mà, biết đâu sẽ thành hiện thực đúng không? Phải luôn có ước mơ chứ.” Hàn Sâm cười nói.
Bạch Vi nhìn chằm chằm Hàn Sâm một lúc lâu rồi mới nói: “Nếu như có thể, ta muốn có một thanh kiếm.”
Bạch Vi biết Hàn Sâm chắc có một cách thức nào đó có thể phân biệt được những món đồ quý giá bên trong ngôi mộ, cho nên mới hỏi nàng như thế.
Nhưng chuyện này thật khiến nàng cảm thấy khó tin. Chọn binh khí trong Mộ Binh Hoàng thật ra cũng là một sự kiểm tra, bởi vì mỗi ngôi mộ đều được thiết kế một tầng cấm chế, cho nên muốn dựa vào những năng lực như nhìn thấu để nhìn xem bên trong có thứ gì là điều không thể.
Ở trong Mộ Binh Hoàng, chỉ có hai loại sức mạnh mới có tác dụng, một loại là vận may, còn có một loại chính là thuật Thôi Diễn.
Đối với người bình thường mà nói vận may không có tính chân thật, nhưng đối với một hoàng đế thì lại vô cùng quan trọng, ít nhất là Bạch Hoàng cho rằng như thế.
Mà Thôi Diễn là thuật có thể thuận theo ý trời, cũng xem như là một loại năng lực tiếp nối của vận may. Cho nên lựa chọn binh khí, trên thực tế chính là một lần kiểm tra vận may.
Truy vận may của một lần cũng không thể đại diện cho cái gì nhưng nếu như có thể chọn được binh khí quý giá cao cấp thì sẽ để lại một ấn tượng khá tốt trong lòng Bạch Hoàng, đối với rất nhiều hoàng tử công chúa thì đây lại là một chuyện vô cùng quan trọng.
Hàn Sâm xem qua từng cái, lúc đi đến một ngôi mộ nhỏ ở phía trước đỉnh núi, cuối cùng cũng dừng chân lại.
Bởi vì ngôi mộ này chỉ cao khoảng một mét, bia mộ cũng cực kỳ lụp xụp và tồi tàn nhưng Hàn Sâm đã sử dụng kính Tử Đồng Thần Điệp phát lại rồi, bên trong chắc chắn là một món binh khí Thần Hóa vô cùng mạnh, là một thanh bội kiếm của vị hoàng đế nào đó sau khi thăng lên Thần Hóa.
“Chính là nó.” Hàn Sâm chỉ vào ngôi mộ nhỏ đó nói.
“Trong mộ là cái gì?” Bạch Vi không hề động thủ mà nhìn Hàn Sâm hỏi.
“Ai mà biết được chứ, nói không chừng có thể lời cầu nguyện của cô sẽ thành hiện thực.” Hàn Sâm cười nói.
Sau khi Bạch Vị nghe xong bèn nhìn chằm chằm vào ngôi mộ nhỏ đó một lúc lâu, sau đó đột nhiên quay người rời đi.
“Không đẩy ra xem thử sao?” Hàn Sâm có chút kinh ngạc nhìn Bạch Vị hỏi.
“Ta tin vào phán đoán của ngươi nhưng xin ngươi giúp ta chọn ra một ngôi mộ khác, binh khí cấp Vương là đủ rồi.” Bạch Vi nghiêm túc nói.
Hàn Sâm gật đầu, dẫn theo Bạch Vĩ tiếp tục đi về phía trước, lúc này trong lòng hắn cũng có cái nhìn khác về Bạch Vi.
Tuy Bạch Vi là công chúa tôn quý nhưng bởi vì không được sủng ái, bối cảnh sau lưng cũng không được tốt lắm, cơ hội có thể lấy được binh khí Thần Hóa không lớn. Bây giờ có một món binh khí Thần Hóa bày ra trước mặt nàng, thế mà nàng lại có thể từ bỏ, điều này không phải là người nào cũng làm được.
Mộ Binh Hoàng là nơi kiểm tra số mệnh của các hoàng tử công chúa song cũng không chính xác một trăm phần trăm. Những hoàng tử công chúa chọn được binh khí tốt, số mệnh chưa hẳn thật sự mạnh hơn những người khác.
Nhưng nếu Bạch Vi lấy được binh khí Thần Hóa đem ra ngoài thì chắc chắn sẽ thu hút ánh mắt của người khác. Lòng người là thứ khó đoán nhất, cho dù biết rõ lấy được binh khí Thần Hóa cũng không thể đại diện cho cái gì nhưng vẫn sẽ khiến rất nhiều người lo ngại trong lòng, nói không chừng còn xem Bạch Vi thành cái gai trong mắt mà công kích.
Bạch Vi từ bỏ binh khí Thần Hóa, chỉ lấy một món binh khí cấp Vương mang ra ngoài, như vậy sẽ không quá khoa trương dẫn đến mọi người đố ky, lại có thể để lại một ấn tượng khá tốt ở trong lòng Bạch Hoàng.
Với tình huống trước mắt của Bạch Vi, xem ra đây mới chính là lựa chọn thích hợp nhất của nàng.
“Xem ra dã tâm của Bạch Vi không nhỏ.” Trong lòng Hàn Sâm thâm nói.
Nếu là người trong lòng không có thiên hạ thì sẽ lựa chọn binh khí Thần Hóa. Bạch Vi lựa chọn như thế, chứng tỏ rằng trong lòng nàng sớm đã có khát vọng lớn cho nên mới có sự e dè này.
Hàn Sâm tiếp tục đi về phía trước, đến trước một bia mộ có kí hiệu hình vương miện rồi dừng lại, chỉ vào bia mộ đó nói: “Xem thử cái này đi, có lẽ sẽ lấy được thứ gì đó.”
Lần này Bạch Vi không do dự chút nào, trực tiếp đẩy bia mộ ra. Bia mộ được di chuyển, ngôi mộ cũng đột nhiên nứt ra, để lộ một cái rương hình chữ nhật ở bên trong.
Bạch Vi mở cái rương đó ra, chỉ thấy một thanh kiếm lớn màu trắng đang nằm trong đó, gương mặt lộ ra vẻ xúc động.
“Đây là một trong những bội kiếm mà năm đó Võ hoàng sử dụng trước khi thăng lên Thần Hóa - kiếm Kim Hoàng cấp Vương, quả nhiên ngươi rất lợi hại.” Bạch Vi chỉ nhìn sơ qua thanh kiếm trong tay rồi không chú ý đến nữa, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm nói.
Tuy Bạch Vi đã đánh giá Hàn Sâm rất cao song biệu hiện của Hàn Sâm một lần nữa khiến nàng cảm thấy bất ngờ ngoài ý muốn.
“Vận may tốt mà thôi.” Hàn Sâm mỉm cười, ánh mắt quan sát xung quanh nói: “Bây giờ nên chọn binh khí cho ta rồi, có phải là chỉ cần không có kí hiệu hình vương miện ta đều có thể chọn đúng không?”
“Ngươi có thể tùy ý lựa chọn, không cần phải e ngại gì hết. Binh khí của ky sĩ lựa chọn không cần phải ghi lại vào sổ sách, cũng sẽ không có người nào để ý. Hơn nữa ngoài những vật quý của hoàng tộc ra, tới nay cũng có rất ít binh khí Thần Hóa tồn tại.” Bạch Vi nói.
Hàn Sâm gật đầu, tiếp tục tiến về phía trước, vừa đi vừa quan sát thật tỉ mỉ mỗi ngôi mộ. Những bảo vật quý trong những ngôi mộ bình thường đại đa số đều là
bù vào cho đủ số lượng mà thôi, chất lượng rấy bình thường, muốn chọn ra một món tốt trong số đó còn khó hơn của Bạch Vi nhiều.
Hàn Sâm đã đi được hơn hai tiếng, cuối cùng mới dùng lại trước một ngôi mộ.
Bia mộ này không hề có chỗ nào đặc biệt cả. Sau khi Hàn Sâm nhìn vài lần thì không do dự nữa, hắn trực tiếp đẩy bia mộ ra, chỉ thấy bên trong ngôi mộ xuất hiện một chiếc hộp nhỏ.
Chiếc hộp này thực sự rất nhỏ, chỉ nhỏ bằng một bàn tay, nhìn thế nào cũng không giống đặt được một binh khí vào trong.
Song Hàn Sâm lại không có biểu cảm kinh ngạc gì, giơ tay nhấc chiếc hộp lên, lấy một chiếc nhẫn từ bên trong ra.
Hết chương 2306.
Bạn cần đăng nhập để bình luận