Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2472. Hung danh

“Còn hai đòn nữa.” Lan Độ há miệng phun ra một ngụm vụn băng, sau đó, cả người giống như không có việc gì, nói với Hàn Sâm.
“Kẻ này quả là hơi đáng sợ! Đáng tiếc, Băng Cơ Ngọc Cốt của ta chỉ có nhất trọng, nếu cùng là Bán Bộ Thần Hóa, ta sẽ không để hắn phách lối như vậy.” Hàn Sâm lui về phía sau hai bước, âm thầm nhíu mày.
Suy nghĩ một chút, Hàn Sâm đã có ý định, ngưng tụ lực lượng trên nắm đấm lần nữa.
Nhưng lần này hắn không trực tiếp đánh về phía Lan Độ, mà đánh ra từng quyền, đánh liên hoàn, nhưng kình lực đẩy tới rất chậm, giống như ốc sên bò.
Trong một tích tắc, Hàn Sâm đã vung ra không biết bao nhiêu quyền, lực lượng trên mỗi quyền giống như sóng biển, sóng sau đẩy sóng trước, khiến lực lượng của sóng trước càng thêm hung mãnh.
Theo công kích không ngừng của Hàn Sâm, từng tầng sóng biển chồng chất lên nhau, tạo thành lực lượng nhiều tầng kinh khủng, giống như sóng thần đánh về phía Lan Độ.
Biển mây bốn phía đều bị sóng xung kích tầng tầng của Hàn Sâm chấn ra, tạo thành một khu vực chân không to lớn. Lực lượng cuồng bạo kinh khủng đổ ập về phía Lan Độ giống như gió vũ trụ.
Bắp thịt toàn thân Lan Độ ngưng thực, giống như tiếng rồng ngâm rung động trong gân cốt, hắn lại không trốn tránh, cứng rắn nhận một đòn chồng chất nhiều tầng lực lượng này của Hàn Sâm.
Bành!
Lực lượng của Hàn Sâm đánh lên người Lan Độ, mạnh mẽ đập nát áo giáp của hắn. Lực lượng nhiều tầng đánh xuống quá đáng sợ, áo giáp cấp Vương cũng bị đánh nổ thành bột phấn, bay tán loạn trên không trung, giống như những đốm sáng.
Thế nhưng, lực lượng kinh khủng kia đánh vào cơ bắp kiên cố của Lan Độ, đã thấy huyết quản của hắn như nổi bật lên từng vết long văn. Lực lượng tầng tầng của một đòn này đánh lên cơ bắp, lại vỡ nát từng tầng, không thể lay động thân thể Lan Độ được.
“Thân thể thật lợi hại!” Hàn Sâm hơi kinh ngạc nhìn Lan Độ. Mặc dù Hàn Sâm không trông cậy một đòn này có thể đánh ngã Lan Độ, nhưng thấy thế nào cũng có thể đánh hắn lui lại mấy bước, nhưng bây giờ, thậm chí hắn còn không lay động một cái, khiến Hàn Sâm cảm thấy hơi đáng sợ.
“Còn một đòn cuối cùng.” Lan Độ ở trần, long văn như ẩn như hiện trên cơ ngực to lớn mạnh mẽ, nói với gương mặt không có biểu cảm gì.
“Nếu như vậy, đừng trách ta dùng đại sát khí.” Hàn Sâm trầm ngâm một lát, rút Định Phách Lôi Thần Kích ra.
Mặc dù lực phá hoại của Định Phách Lôi Thần Kích không mạnh, nhưng năng lực tê liệt của lôi điện lại rất khó chống đỡ. Đến cả cường giả Thần Hóa cũng trúng chiêu, dù Lan Độ có mạnh hơn, cũng không thể lợi hại hơn cường giả Thần Hóa được.
Hàn Sâm suy nghĩ, rót lực lượng vào trong Định Phách Lôi Thần Kích, chỉ thấy lôi quang màu bạc trên Định Phách Lôi Thần Kích nhảy lên, giống như tia cực quang.
“Ngươi thật sự không tránh?” Hàn Sâm cầm Định Phách Lôi Thần Kích nhìn về phía Lan Độ hỏi.
Lan Độ nhìn Hàn Sâm không nói gì, nhưng ý tứ rất rõ ràng, bảo hắn đừng nói lời vô ích, mau ra tay đi.
Hàn Sâm cũng không khách khí, trực tiếp đánh Định Phách Lôi Thần Kích lên đầu Lan Độ, muốn đập đầu Lan Độ ra, căn bản không phải đùa. Dưới lực lượng tê liệt của lôi điện, đập đầu hắn ra cũng không khó lắm.
Bành!
Lôi điện quấn quanh Định Phách Lôi Thần Kích nện một bên đầu của Lan Độ, lôi điện màu bạc trực tiếp bắn vào trong đầu hắn.
Lan Độ bị nện đến nghiêng đầu đi. Hàn Sâm vui mừng trong lòng, cho rằng lần này chắc chắn sẽ được, ai biết Lan Độ chỉ nghiêng đầu một cái mà thôi, thân thể vẫn không động đậy.
Lôi quang màu bạc nhảy lên trên đầu hắn, bốc lên khí trắng giữa sợi tóc, nhưng dường như Lan Độ hoàn toàn không có phản ứng. Cái cổ nghiêng đi lại thẳng tắp, lôi quang lóe lên trên Định Phách Lôi Thần Kích, nhưng lại không có chút tác dụng nào.
Hàn Sâm nhìn mà hơi ngây người, không nói nên lời hồi lâu. Mặc dù thể phách của hắn cũng rất mạnh, nhưng bị điện giật cũng không chịu được, Lan Độ này lại giống như không có phản ứng gì, hơi đáng sợ.
Lan Độ duỗi ngón tay đặt lên Định Phách Lôi Thần Kích, đẩy Định Phách Lôi Thần Kích sang một bên, lạnh nhạt nói: “Thân thể của ta đã sớm bị phế, không nhận biết bất cứ năng lực gì. Những cảm giác như đau đớn, tê dại, choáng váng hoàn toàn không tồn tại. Lực lượng tê liệt và choáng váng của hệ lôi đều không có tác dụng gì đối với ta, có tác dụng cũng chỉ là chút lực phá hoại của lôi điện mà thôi.”
“Thì ra là thế, khó trách Định Phách Lôi Thần Kích không có tác dụng gì với ngươi.” Hàn Sâm không khỏi nở nụ cười khổ.
“Đi thôi.” Lan Độ xoay người rời đi.
Hàn Sâm do dự một chút, vẫn cứ đi theo, không định chạy trốn.
“Coi như ngươi giữ chữ tín.” Lan Độ nhìn Hàn Sâm nói.
“Cũng không coi là như vậy, ta chỉ biết không chạy thoát được mà thôi.” Hàn Sâm nhún vai nói.
“Ngươi rất thành thật.” Lan Độ hơi ngoài ý muốn, nói.
Hàn Sâm không nói gì nữa, âm thầm tính toán trong lòng: “H iện tại đến cả phương hướng ta cũng không phân biệt được, không biết mấy người Bảo Nhi đang ở vị trí nào. Chạy khắp nơi trong Tinh Vực Thiên Hà này cũng không phải là cách, chắc chắn còn rất nhiều người giống như Lan Độ đến bắt ta. Cứ đi theo Lan Độ trước cũng tốt, nếu trên đường gặp phiền phức, còn có Lan Độ ngăn cản giúp ta, tạm thời cũng không phải chuyện xấu.”
Hàn Sâm đi theo Lan Độ. Lan Độ thấy Hàn Sâm vẫn theo sát, không định chạy trốn, nên cũng không trói hắn lại.
“Lan Độ!” Mới bay hơn vạn dặm, một đám người đã xuất hiện trong ráng mây trước mặt. Những người kia nhìn thấy Lan Độ, có người lập tức kêu lên sợ hãi.
Sau đó lại nhìn thấy Hàn Sâm, bọn họ cũng giật mình.
“Lan Độ, sao ngươi lại đi cùng Hàn Sâm?” Vương giả cầm đầu hỏi Lan Độ.
Nhưng Lan Độ căn bản không để ý tới hắn, bay về phía trước.
Khuôn mặt vị Vương giả kia đỏ lên, nhưng cuối cùng cũng không dám nổi giận với Lan Độ.
Sinh vật các tộc ngăn cản phía trước đều lui ra, tự động nhường ra một con đường cho Lan Độ. Không ai dám ngăn cản đường đi của hắn.
Nhưng Hàn Sâm lại không may mắn như thế. Hắn vừa định đuổi theo Lan Độ, những tên kia đã vây quanh hắn, hiển nhiên là muốn bắt Hàn Sâm.
“Lan Độ, ngươi đi nhanh như vậy làm gì? Còn không nhanh đuổi bọn họ đi đi, nhìn bọn họ đã thấy phiền rồi.” Hàn Sâm bĩu môi nói.
Những tên kia đang chuẩn bị ra tay, nghe thấy giọng điệu này của Hàn Sâm, tất cả lập tức giật mình, nghi ngờ không thôi nhìn Hàn Sâm và Lan Độ.
Giọng điệu lúc Hàn Sâm nói lời này, giống như Lan Độ là thuộc hạ của hắn.
“Đừng ngăn cản đường của hắn.” Lan Độ không quay đầu lại nói.
Hàn Sâm coi như đã biết hung danh của Lan Độ đáng sợ thế nào. Hắn chỉ nói một câu như vậy, những tên kia thật sự không dám ngăn cản Hàn Sâm nữa.
Hàn Sâm đi xuyên qua hơn một trăm vị Vương giả. Bọn họ chỉ có thể nhìn hắn đi như vậy, không ai dám ra tay ngăn cản.
“Làm sao bây giờ? Tại sao Hàn Sâm và Lan Độ lại đi cùng nhau?” Một vị Vương giả nghi ngờ nhìn về phía người cầm đầu.
“Hừ, dù Lan Độ có hung ác, còn có thể hung ác hơn cường giả Thần Hóa sao? Hơn nữa trong đám cao thủ tại Tinh Vực Thiên Hà, cũng có †ồn tại có danh thanh không kém gì Lan Độ. Chúng ta thả tin tức ra trước, biết đâu vẫn có cơ hội đục nước béo cò.” Vị Vương giả cầm đầu lạnh lùng cười nói.
Hết chương 2472.
Bạn cần đăng nhập để bình luận