Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2639. Thú Vương Ma Uyên

“Tả Ngự đại nhân, Ngọc Khôn mời Hàn Sâm giúp hắn chém giết vua †hú vực sâu, giờ họ đang trên đường tiến đến Ma Uyên.” Trong cung
điện, một đệ tử Trấn Thiên Cung đang báo cáo với một Thiên tộc tóc xám mặc chiến giáp màu đen.
“Ngọc Khôn tu luyện “Thâm Uyên Ma Chú”, nếu có được gen Thần Hóa của Thú Vương Ma Uyên thì sẽ có cơ hội rất lớn để thăng cấp lên Thần
Hóa. Song hắn lại mời được Hàn Sâm đúng là bất ngờ đấy.” Tả Ngự lạnh nhạt nói.
“Nghe nói hắn lấy Mộc Linh Tê ra để trao đổi, Hàn Sâm mới đồng ý giúp hắn.” Đệ tử Trấn Thiên Cung đáp.
“Ra là vậy, chẳng trách.” Tả Ngự khẽ gật đầu.
“Tả Ngự đại nhân, trên người Ngọc Khôn còn có hiềm nghi chưa được giải trừ, chúng ta có cần ngăn cản Hàn Sâm giúp hắn săn giết Thú Vương Ma Uyên không?” Đệ tử kia lại hỏi.
Tả Ngự khẽ lắc đầu: “Không cần đâu. Hàn Sâm là người của Cung chủ, hắn chịu ra tay giúp đỡ Ngọc Khôn thì chắc chắn đã được sự đồng ý của Cung chủ rồi, chúng ta chỉ cần tiếp tục quan sát thôi.”
Dừng một chút, Tả Ngự lại nói thêm: “Gọi Thi Nhã đến đây, bảo nàng chuẩn bị rồi theo ta đến Ma Uyên một chuyến.”
“Đại nhân muốn đích thân đến Ma Uyên sao?” Đệ tử kia tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Hàn Sâm và Ngọc Khôn đều là hai mục tiêu chúng ta vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ. Đây cũng là một cơ hội tốt để đào sâu quan sát, hiểu biết về họ.” Tả Ngự bình tĩnh nói.
Hàn Sâm và Ngọc Khôn cùng đi về phía Ma Uyên. Ngọc Khôn rất kiên quyết, ngoài Hàn Sâm ra thì chẳng mời ai giúp đỡ nữa.
Hàn Sâm đã nhận món lợi từ người ta, tự nhiên cũng không tiện nói gì cả, chỉ có thể làm hết sức.
Hắn đã lấy một phần tài liệu chỉ tiết về con Thú Vương Ma Uyên kia từ chỗ Cung chủ Trấn Thiên Cung, hầu như giống hệt lời Ngọc Khôn nói, không có chênh lệch quá lớn, Hàn Sâm nắm chắc bảy phần mười có thể chém giết nó.
Đương nhiên cũng không loại trừ trường hợp thực lực chân chính của con Thú Vương Ma Uyên kia mạnh hơn trong tài liệu miêu tả, hoặc là các loại tình huống như đột nhiên bạo phát xảy ra, cho nên suy tính của Hàn Sâm vẫn rất cẩn trọng.
Ma Uyên chính là một cái hố cực lớn trên tinh cầu. Có một ngôi sao khổng lồ không biết vì lý do gì lại sụp xuống một cái hố chiếm cứ một phần ba diện tích tinh thể nhưng ngôi sao vẫn không bị nổ tung, trông rất quái dị.
Dị chủng bên trong hố rất nhiều, nơi đây là một trong những địa điểm mà đệ tử Trấn Thiên Cung thích săn bắn nhất. Song đệ tử bình thường sẽ không tiến vào sâu trong Ma Uyên, chỉ ở bên ngoài đã có không ít dị chủng cấp thấp, sẽ không gặp phải nguy hiểm quá lớn.
Đệ tử Trấn Thiên Cung thấy Hàn Sâm và Ngọc Khôn đều nhao nhao hành lễ, chủ yếu bày tỏ sự tôn kính với Hàn Sâm, còn với Ngọc Khôn cũng chỉ lễ phép chào một câu sư thúc.
Nhìn vẻ mặt của họ, Hàn Sâm biết ngay đa số đệ tử đều từng nghe nói về chuyện của Ngọc Khôn.
Ngọc Khôn cũng không thèm để ý, mang theo Hàn Sâm cùng đi vào sâu trong Ma Uyên, cố gắng tránh khỏi đàn dị chủng, rõ ràng Ngọc Không cũng không muốn lãng phí thời gian vào những dị chủng bình thường.
Sau hai ngày bước vào Ma Uyên cùng Ngọc Khôn, cuối cùng Hàn Sâm cũng tới đích đến, thấy được Thú Vương Ma Uyên trong truyền thuyết.
Tuy từng xem qua bức ảnh về nó trong tài liệu nhưng hình ảnh và thực †ế vẫn có sự chênh lệch. Khi nhìn trong ảnh sẽ không thấy chấn động giống như bây giờ.
Đó là con dị chủng vảy lam đầu rồng mình bọ cạp, phía sau còn có một đôi cánh rồng, trên đỉnh đầu có tám đôi mắt rồng, tổng cộng mười sáu con mắt, thân mình dài hơn trăm trượng, dáng vẻ cực kỳ dữ tợn khủng bố. Lúc này nó đang nằm sấp trên vách Ma Uyên ngủ say, giống như ác ma ngủ say trong vực sâu.
“Hành động theo kế hoạch trước đó của chúng ta.” Hàn Sâm trực tiếp triệu hồi hồn y Khổng Tước Vương và cung Lục Hạch Xà rồi nói với Ngọc Khôn.
“Được.” Ngọc Khôn khẽ gật đầu, cũng lấy vũ khí của mình ra. Vũ khí của hắn là một chiếc ngọc hoàn màu đen, đường kính chừng ba mươi phân, không lưỡi không mũi không sống, là loại binh khí quái dị hiếm thấy.
Hàn Sâm từ xa kéo ma cung, còn chưa chờ nó bắn về phía Thú Vương Ma Uyên, con Thú Vương kia đã giật mình tỉnh giấc, mười sáu con mắt nhìn chằm chằm Hàn Sâm.
Hàn Sâm cũng không chậm trễ, trực tiếp bắn một mũi tên về phía Thú Vương Ma Uyên, Thất Thải Hà Quang Tiễn xuyên qua không gian trong nháy mắt, bắn thẳng vào một con mắt của Thú Vương Ma Uyên.
Nhưng khi mũi tên bắn vào trong mắt Thú Vương Ma Uyên đã thấy con mắt của nó mở ra như lỗ đen, mũi tên thoáng cái đã biến mất trong lỗ
đen. Sau đó lỗ đen biến mất, Thú Vương Ma Uyên chẳng chịu chút tổn thương nào.
‘Thú Vương Ma Uyên phát ra tiếng kêu quái dị bén nhọn, đôi cánh rung lên, cả người chợt lóe ra ánh sáng màu lam kỳ lạ. Nó bay lên chỉ trong chớp mắt, vỗ cánh bay lượn vừa có vẻ quỷ dị lại tráng lệ trong Ma Uyên, mang theo những sợi xích Trật Tự bay vọt về phía Hàn Sâm bên này.
Ngón tay Hàn Sâm kéo cung liên tục, từng mũi Thất Thải Hà Quang Tiễn bắn về phía Thú Vương Ma Uyên. Thú Vương Ma Uyên lại không thèm tránh né gì, mũi tên bắn lên những vị trí khác nhau trên người nó, †ạo thành từng cái lỗ đen. Mũi tên chui vào trong lỗ đen lập tức biến mất, hoàn toàn không thể gây thương tích gì cho Thú Vương Ma Uyên.
Bùm!
Thú Vương Ma Uyên há mồm phun ra một ngụm, nhất thời chỉ thấy dòng nước màu lam như núi lửa phun trào cuốn về phía Hàn Sâm.
Thân hình Hàn Sâm di động rất nhanh, vòng qua dòng nước lũ được †ạo thành từ xích Trật Tự màu lam, không lùi mà tiến, vừa bắn tên vừa lại gần Thú Vương Ma Uyên.
Hàn Sâm giống như một người rẽ sóng đi ngược chiều trong dòng hồng thủy tận thế. Nước lũ màu xanh dâng khắp trời lại không đả thương được hắn mảy may, con Thú Vương Ma Uyên cấp Nguyên Cơ nhất thời cũng không là gì được hắn.
“Thân pháp thật lợi hại.” Ở nơi xa xa trong Ma Uyên, hai Thiên tộc một nam một nữ nhìn thấy cảnh tượng này, người phụ nữ bèn thở dài nói.
“Chỗ lợi hại thật sự của hắn cũng không phải ở thân pháp.” Người đàn ông chính là Tả Ngự, hắn lắc đầu nói: “Hắn lợi hại là ở phán đoán và chỉ tiết cơ. Cả người tên Hàn Sâm này đều là chỉ tiết.”
“Chi tiết?” Thi Nhã khế nhíu mày.
“Ngươi xem bây giờ hắn lùi về bên trái nhưng trước khi lùi trái, hắn có một động tác hướng người sang phải, đồng thời bắn ba mũi tên vè góc bảy mươi độ bên trái. Những động tác này được hoàn thành cùng lúc, lừa gạt Thú Vương Ma Uyên phun ma lưu về bên phải, đồng thời khiến cho Thú Vương Ma Uyên di chuyển sang phải, để cho hắn không gian dịch chuyển về bên trái, cũng khiến hắn có thể nắm chặt thời gian có hạn tiếp tục lại gần Thú Vương Ma Uyên. Chỉ tiết giống như vậy hầu như đều có trong mỗi động tác của hắn, nếu tên này không phải người có tâm tư kín đáo đến mức khiến người ta căm phãn thì chính là một chiến sĩ trời sinh.” Tả Ngự nói.
Thi Nhã quan sát tỉ mỉ theo lời Tả Ngự, càng nhìn càng cảm thấy kinh hãi. Chỉ nhìn qua Hàn Sâm chiến đấu thì không thấy có gì đặc biệt nhưng thưởng thức kỹ càng lại phát hiện giống hệt như lời Tả Ngự nói, cả người gã đàn ông này đều là chỉ tiết.
Ấn tượng của Thi Nhã với Hàn Sâm vẫn dừng lại ở trận chiến của hắn và Linh Lung. Loại cường công bạo lực hung tàn bá đạo này khiến Thi Nhã có một ấn tượng ban đầu khá bảo thủ với Hàn Sâm, cho rằng hắn là người chơi hệ bạo lực, cho nên ban đầu không chú ý đến những chỉ tiết kia.
Bây giờ thật sự xem thấu rồi, nàng cũng phải kinh ngạc trong lòng. Màn trình diễn của Hàn Sâm hôm nay hoàn toàn là hai thái cực với lúc hắn bón hành cho Linh Lung, hầu như khiến người ta không thể tin nổi đây lại là phong cách chiến đấu của cùng một người.
Hết chương 2639.
Bạn cần đăng nhập để bình luận