Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 463: Tuyết Cơ

Trong hồn hải của Hàn Sâm, một viên Linh Hồn Chi Thạch như băng như tuyết trôi nổi ở trong đó, trên đó có rất nhiều hoa văn thần bí, ở giữa khắc hai văn tự kỳ dị “Tuyết Cơ”, mặc dù không nhìn ra được, nhưng không biết tại sao Hàn Sâm lại hiểu ý nghĩa của nó.
Suy nghĩ hơi động, khối Linh Hồn Chi Thạch kia lập tức từ bên trong Hồn Hải bay ra, ở trước mặt Hàn Sâm biến thành bộ dáng của nữ quý tộc Dị Linh kia.
- Tuyết Cơ, giết những con sinh vật biến dị đó.
Tâm niệm của Hàn Sâm vừa động, Tuyết Cơ kia lập tức giơ trường thương huyết văn băng tinh trong tay lên, giết tới hơn mười con sinh vật biến dị kia.
Dị sinh vật bên trong Tí Hộ Sở Dị Linh nguyên bản có Tuyết Cơ chỉ huy, cả đám đều hung hãn không sợ chết kỷ luật sâm nghiêm, nhưng mà hôm nay sau khi mất đi Tuyết Cơ khống chế, lập tức trở nên chia rẽ, từ lúc đầu phối hợp khăng khít, đến hiện tại căn bản đã không hề có phối hợp gì, mặc dù số lượng vẫn nhiều như cũ, nhưng đã không còn tính uy hiếp như trước nữa.
Tuyết Cơ vung trường thương, giết vào bên trong đám sinh vật biến dị, tố chất thân thể của cô vốn cao hơn sinh vật biến dị bình thường một chút, hơn nữa trí tuệ cao cùng thương pháp như thần, phối hợp với Hàn Sâm cùng một chỗ giết vào đám sinh vật biến dị, không bao lâu đã có một con Tuyết Lang bị cô ta giết chết.
- Tuyết Cơ săn giết sinh vật biến dị Tuyết Nha Lang, đạt được thú hồn Tuyết Nha Lang, có lấy thú hồn ra không?
- Lấy ra.
Đồng thời lúc Tuyết Cơ săn giết Tuyết Nha Lang, trong đầu Hàn Sâm cũng vang lên một âm thanh.
Hàn Sâm đối với chuyện này cũng không có gì ngoài ý muốn, hắn đã sớm nghiên cứu qua phương pháp sử dụng Dị Linh, căn cứ theo kinh nghiệm của tiền nhân, sau khi Dị Linh thần phục, thú hồn do Dị Linh săn giết dị sinh vật lấy được, mặc kệ chủ nhân ở nơi nào đều có thể tùy thời thu vào trong hồn hải của mình, cũng có thể chuyển thú hồn của mình cho Dị Linh.
Trên cơ bản Dị Linh chính là một thủ hạ tuyệt đối trung thành, nhưng mà sau khi Dị Linh thần phục nhân loại, bởi vì dung hợp với Linh Hồn Chi Thạch nên cũng mất đi năng lực bất tử, nếu như Dị Linh bị giết thì sẽ chết đi mãi mãi.
Lúc Dị Linh bị giết, thú hồn ở trên người cũng sẽ bị hủy diệt theo, cho nên đưa thú hồn cho Dị Linh cũng cần phải cẩn thận.
Mặc dù có rất nhiều hạn chế, nhưng mà trí tuệ, kỹ năng cùng năng lực hành động một mình của Dị Linh đều không phải thú hồn bình thường có thể so sánh, đặc biệt là Dị Linh có được năng lực sử dụng thú hồn, vấn đề quyết định này cơ hồ khiến Dị Linh trở thành đồng bọn của nhân loại, thú hồn lại trở thành công cụ để giúp bọn họ phát triển.
- Lấy ra thành công, thu được thú hồn Tuyết Nha Lang biến dị.
Rất nhanh, trong đầu Hàn Sâm lại vang lên một âm thanh, đồng thời trong hồn hải có thêm một thú hồn Tuyết Nha Lang.
Hàn Sâm cũng không có thời gian đi xem thú hồn Tuyết Nha Lang, hắn tiếp tục cùng Tuyết Cơ săn giết sinh vật biến dị.
Thương thuật của Tuyết Cơ xác thực rất lợi hại, trước đây cô ta đối chiến với con quái vật xúc tua thần huyết kia đều có thể đâm nó bị thương, mặc dù chủ yếu vẫn là dựa vào đông đảo dị sinh vật trợ giúp, nhưng mà cũng đã chứng minh thương thuật của cô ta không tầm thường.
Trường thương như gió, thân thể thon dài kia của Tuyết Cơ bộc phát ra lực lượng khiến cho người ta kinh ngạc, không bao lâu đã giết thêm một con Tuyết Hùng.
Tuyết Cơ săn giết sinh vật biến dị Tuyết Cực Hùng, không đạt được thú hồn.
Dị sinh vật ở phía ngoài đã sớm loạn thành một bầy, chạy được thì chạy trốn được thì trốn, cũng chỉ còn lại vài con đang chiến đấu, sớm đã không còn hung hãn như lúc trước nữa.
Bọn Thanh thúc vừa hưng phấn đuổi giết dị sinh vật, thỉnh thoảng còn quay đầu liếc mắt nhìn Tuyết Cơ giống như là nữ Võ Thần kia, trong mắt đều là vẻ hâm mộ.
Đây chính là quý tộc Dị Linh đó, lại là mỹ nữ Dị Linh cao quý lãnh diễm như thế, hơn nữa còn có năng lực chiến đấu mạnh mẽ như vậy, có người đàn ông nào mà không hâm mộ đố kỵ đây?
Về sau cũng đã không cần Hàn Sâm ra tay, Tuyết Cơ cũng đã thanh lý mấy con sinh vật biến dị chưa kịp đào tẩu kia, một thanh trường thương huyết văn băng tinh múa lên kín không kẽ hở, mạnh mẽ đến mức khiến người ta tức lộn ruột.
Hàn Sâm nhìn thấy thế cũng lộ ra vẻ vui mừng, quý tộc Dị Linh đã mạnh mẽ như thế, nếu như sau này thu phục được Dị Linh hoàng tộc, vậy chẳng phải sẽ thoải mái hơn sao.
Hơn nữa Dị Linh hoàng tộc chỉ đối ứng với sinh vật thần huyết, Hàn Sâm rất hoài nghi, phía trên Dị Linh hoàng tộc có lẽ còn có một loại Dị Linh khác đối ứng với siêu sinh vật siêu cấp thần huyết nữa.
Mặc kệ là như thế nào, hiện tại đạt được nữ quý tộc Dị Linh Tuyết Cơ này, đối với Hàn Sâm mà nói đã là chuyện rất hài lòng, ít nhất đã chứng minh siêu thần thể Đế Linh của hắn quả thật có tác dụng.
Người khác có thể thu phục Dị Linh hay không đều phải dựa vào vận may, hơn nữa tỷ lệ cực thấp, Hàn Sâm chỉ cần lấy được Linh Hồn Chi Thạch, liền nhất định có thể khiến Dị Linh thần phục, đây quả thực là năng lực nghịch thiên.
Hàn Sâm đã bắt đầu nghĩ tới tương lai, mình dẫn theo đại quân do Dị Linh tạo thành quét ngang không gian thứ hai Tí Hộ Sở, thần cản sát thần phật ngăn giết phật, còn ai dám đối địch với mình?
Chiến đấu chỉ giằng co tầm hơn một giờ, nhóm lớn dị sinh vật đã trốn ra khỏi Tí Hộ Sở Dị Linh, bọn Hàn Sâm cũng giết không ít.
Sinh vật biến dị có bốn con chết dưới tay Tuyết Cơ, Hàn Sâm cũng giết hai con, nhưng mà ngoại trừ Tuyết Nha Lang thì không thu được thêm một cái thú hồn nào nữa.
Sinh vật nguyên thủy giết trên trăm con, bên trong Tí Hộ Sở đều là thi thể của dị sinh vật, mặt mũi của bọn Hứa Du, Trịnh Quốc Hùng tràn đầy vẻ hưng phấn.
- Chúng ta… chúng ta đã đánh hạ Tí Hộ Sở của quý tộc Dị Linh…
Mấy người trẻ tuổi bọn Hứa Du còn có chút không dám tin tưởng, quả thực giống như là đang nằm mơ vậy.
- Chúng ta thành công!
Thậm chí có mấy người ôm nhau vừa nhảy vừa hét.
Trong số những người cùng đi này, rất nhiều người đều ôm ý nghĩ hẳn phải liều mạng đến chết, vừa rồi lúc bọn họ bị vây ở chỗ này đã có chút tuyệt vọng, nhưng mà đâu ai ngờ được kết cục sẽ như thế này.
Bọn họ chỉ có hai mươi người, phần lớn chỉ bị thương một chút, không có bất kỳ ai chết, thế mà lại lấy được Tí Hộ Sở của quý tộc Dị Linh, đúng là một kỳ tích.
Mà người sáng tạo kỳ tích chính là người vượt qua vòng vây của hơn mười sinh vật biến dị và Dị Linh, thu lấy Linh Hồn Chi Thạch kia.
- Đại ca, Dị Linh này anh có bán không? Giá tiền tùy anh ra.
Chu Đình nhìn chằm chằm vào Tuyết Cơ chảy nước miếng, con mắt đều trợn lên.
- Không bán.
Hàn Sâm trực tiếp từ chối Chu Đình.
Dị Linh như Tuyết Cơ, Hàn Sâm đương nhiên muốn giữ lại để mình dùng, mặc dù Dị Linh cuối cùng vẫn chỉ là Dị Linh, làm ấm giường là chuyện không thể nào, nhưng mà chưa kể tới sức chiến đấu, có một nữ Dị Linh xinh đẹp như vậy bưng trà rót nước cũng sẽ khiến lòng người cảm thấy rất sung sướng, huống chi hiện tại Tuyết Cơ còn có lực chiến đấu rất mạnh mẽ.
Chu Đình vẫn chưa từ bỏ ý định, còn nói thêm:
- Nếu không thì tôi từ bỏ thẻ cấp độ S của Thánh Đường, anh dùng cô ta đổi lấy Bán Bộ Vân?
- Không đổi.
Hàn Sâm không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp từ chối, hắn không thiếu thẻ Thánh Đường cấp độ S, nhưng Dị Linh như Tuyết Cơ lại thiếu vô cùng.
Đao trong tay Trịnh Quốc Hùng còn đang rỉ máu, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Hàn Sâm lại hết sức phức tạp, nói không ra là tư vị gì, hai mươi năm qua, tâm tình của anh ta chưa từng có một giây phút nào buông lỏng giống như hiện tại.
Ánh mắt của Dương Mạn Lệ vẫn đặt ở trên người Tuyết Cơ, cô thật sự rất hâm mộ, vận may của tên Hàn Sâm kia vẫn tốt như vậy, lần đầu tiên đánh Tí Hộ Sở Dị Linh, vậy mà lại thành công thu phục được Dị Linh.
Thanh thúc híp mắt lại, cũng không biết là đang suy nghĩ gì, chỉ là vẻ mặt cũng rất phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận