Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 3161. Con người không nên tồn tại.

“Cái gì? Đại vũ trụ đã từng bị khởi động lại một lần? Sau khi khởi động lại sẽ có hậu quả gì? Có phải tất cả trong vũ trụ đều bắt đầu từ số 02” Hàn Sâm vội vàng truy vấn.
Thần lắc đầu: “Không phải như thế, thần linh cấp Trọng Khải có được lực lượng khởi động lại, nhưng không phải thật sự khiến đại vũ trụ về đến điểm bắt đầu, việc liên quan trong đó rất nhiều, ta cũng không nói rõ ràng được.”
“Không phải ngươi chính là thần linh cấp Trọng Khải sao, đến cả năng lực của mình, ngươi cũng không nói rõ được?” Hàn Sâm không tin nhìn Thần.
Thần nghiêm mặt nói: “Ta đúng là thần linh cấp Trọng Khải, cũng có được năng lực khởi động lại, thế nhưng ngươi biết khởi động lại vũ trụ cần phải trả cái giá lớn đến mức nào không?”
“Giá lớn gì?” Hàn Sâm hỏi.
“Vừa rồi không phải ta đã nói với ngươi, điện chủ đại nhân đời trước khởi động lại đại vũ trụ mà.” Thần híp mắt cười nói.
Hàn Sâm ngẩn ngơ, sau đó lập tức phản ứng kịp, ý của Thần đã rất rõ ràng, điện chủ Thần điện Gen tiền nhiệm phát động lực lượng khởi động lại vũ trụ, thế là hắn trở thành tiền nhiệm.
“Nói cách khác, hiện tại ngươi là điện chủ Thần điện Gen?” Hàn Sâm nói với vẻ mặt kỳ quái.
Thần gật đầu: “Ngươi còn không quá đần, cho nên mặc dù ta có được năng lực khởi động lại, thế nhưng sau khi khởi động lại sẽ có hậu quả thế nào, ngay cả chính ta cũng không thể dự báo.”
Dừng một chút, Thần lại nói tiếp: “Khởi động lại đại vũ trụ không có khả năng giải quyết triệt để vấn đề của hội Thần Loạn, nhưng cũng làm cho hội Thần Loạn bị đả kích thật lớn. Phần lớn hội viên của hội Thần Loạn đều đã chuyển thế sống lại, trở thành sinh vật mới, không còn liên quan với kiếp trước, nhưng vẫn có một ít cá lọt lưới, lại trưởng thành lần nữa trong vô tận năm tháng.”
“Mà sau khi các thần linh khởi động lại, cũng chịu đựng tổn hại to lớn. Những thần linh vốn đã tới đỉnh phong cũng bị đánh về trạng thái ban đầu, chỉ có thể làm lại một lần nữa. Chỉ bởi vì đại vũ trụ khởi động lại, †ài nguyên trên các phương diện đều trở nên rất thiếu thốn, các thần linh cũng tiến hóa rất chậm, nếu không thần miếu cao cấp mà ngươi nhìn thấy trước kia sẽ không chỉ có một chính thần mà thôi.”
Nói đến đây, thần cười: “Đại vũ trụ bị ngươi và Tần Tu làm cho long trời lở đất, nhưng cũng là một kỳ ngộ đối với thần linh. Hiện tại tài nguyên có thể lấy được trong vũ trụ còn nhiều hơn nhiều năm tháng vô tận trước kia. Bọn họ đều đang trưởng thành nhanh chóng, rất nhiều thần linh đã sắp trở lại đỉnh cao.”
“Ta còn có một nghỉ vấn, vì sao con người ở đại vũ trụ đế quốc có thể được thần linh che chở, thậm chí trở thành đồng bạn cùng chiến đấu với thần, mà ở đại vũ trụ gen, lại chỉ có thể cầu nguyện, bị hố?” Hàn Sâm nhìn chằm chằm Thần, hỏi.
Đây là một vấn đề hắn vẫn luôn không hiểu được, đãi ngộ của hai bên đại vũ trụ cũng chênh lệch quá nhiều.
Thần nhìn Hàn Sâm, nhìn một lúc lâu mới mở miệng nói ra: “Đại vũ trụ gen vốn cũng không có con người, cũng không nên có con người, con người chỉ có thể tồn tại ở đại vũ trụ đế quốc.”
“Đây là ý gì?” Hàn Sâm nghe mà không quá hiểu.
“Đại vũ trụ đế quốc là chính, đại vũ trụ gen là nghịch, bản thân loại sinh vật con người này chỉ có thể là chính, không có khả năng tồn tại ở thế giới nghịch.” Thần chậm rãi nói.
Hàn Sâm nghe mà cả người đều ngây ra, hắn rốt cuộc hiểu được.
Quả thực, đại vũ trụ gen không có con người, bởi vì có Tần Tu đến, mới có con người, hơn nữa còn không thể coi là con người thực sự.
Dùng cách nói thế tục, đại vũ trụ đế quốc là dương gian, đại vũ trụ gen chính là âm gian địa phủ, người sống sao có thể vào địa phủ được? Cho nên con người căn bản không có khả năng tồn tại ở đại vũ trụ gen.
Đương nhiên, đây chỉ là một loại ví von, trên thực tế cũng không có cách nói dương gian âm phủ gì. Hai bên đều là thế giới sinh mệnh, nhưng một bên là thế giới chính, một bên là thế giới nghịch.
“Nếu ta là ngươi, sẽ mau chóng nghĩ biện pháp tăng lên thần lực, mà không phải tùy ý phá hỏng quy tắc vũ trụ.” Thần võ bả vai Hàn Sâm.
Hàn Sâm muốn nói gì, thế nhưng quay đầu nhìn lại, Thần đã không thấy đâu.
Hàn Sâm rõ ràng có thể cảm giác được, gần đây thần dường như không rảnh rang. Trong hai lần gần nhất nhìn thấy hắn, hắn đều đến, đi vội vàng, hiển nhiên đang bận chuyện rất quan trọng.
Pin?
“Xem ra chuyện về hội Thần Loạn, đến cả hắn cũng rất đau đầu. Sâm lắc đầu bất đắc dĩ.
Hàn
Hắn cũng đau đầu giống vậy, Lowe Kidd còn sống, tồn tại đáng sợ của hội Thần Loạn tuyệt đối không chỉ có một mình hắn, hiện tại thành kẻ địch cùng hội Thần Loạn, chỉ e sau này không sống yên lành được.
“Bất kể thế nào, trước tiên làm ra tám phó thần rồi nói sau, cũng phải †hu nhiều tín đồ một chút. Thần nói không sai, mỗi một lần ta không thể phá vỡ quy tắc thế giới để chiến đấu. Cho dù vũ trụ có thể chịu nổi, chính ta cũng không chịu nổi loại tiêu hao kia” Hàn Sâm nghĩ tới đây, đột nhiên loé lên suy nghĩ trong lòng.
Hắn nghĩ tới Thần chỉ linh bên trong hồn hải của mình, Thần chỉ linh khác thì coi như thôi, nhưng ở trong đó có một nữ thần Kshana cấp Hủy Diệt.
“Không biết Thần chi linh của ta có thể trực tiếp triệu hoán ra làm phó thần của thần miếu hay không? Nếu có thể thì quá tốt rồi. Đây chính là một trong mười hai chính thần, làm một phó thần bên trong miếu của †a chắc hẳn dư xài. Đáng tiếc không có thần cơ trống có thể dùng, nên không có cách nào thí nghiệm.” Hàn Sâm nghĩ tới đây lại trở nên đau đầu.
Muốn thần cơ, thì nhất định phải thu nhiều tín đồ, lực lượng tín đồ phản hồi về mới có thể dùng để rèn đúc thần cơ.
Hiện tại tín đồ miếu thần Tài của Hàn Sâm, tính toán đâu ra đấy chỉ có một tiểu trọc đầu Nhiên Đăng hư hư thực thực, hơn nữa còn chỉ có lớn một chút, chờ hắn lớn lên có tư cách, không biết còn phải chờ bao nhiêu năm.
“Không được, phải thu mấy tín đồ lập tức có thể hồi vốn trước mới được.” Hàn Sâm lại định hướng đến trên thân Phượng Âm Âm: “Tư chất của Âm Âm chắc chắn không tồi. Cho dù không được, ta cũng có biện pháp để nàng mạnh lên, sau đó thu nàng vào môn hạ thần Tài trước rồi nói sau.”
Thầm nghĩ, Hàn Sâm đã rời khỏi miếu thần Tài, trở lại lâu đài cổ Phượng gia.
“Tam Mộc, ngươi không sao chứ?” Phượng Âm Âm nhìn thấy Hàn Sâm trở về, lo lắng đánh giá hắn, hỏi.
Vừa rồi nàng và Bảo Nhi tận mắt thấy Hàn Sâm bị ngọn lửa đen đốt, cho nên vẫn luôn rất lo lắng ở lại trong hoa viên, chờ Hàn Sâm trở về.
“Ta không sao.” Hàn Sâm vừa lúc thừa cơ hỏi: “Đúng rồi, Âm Âm, trước đó ngươi có huyết mạch thần linh nào không?”
“Ta còn chưa có huyết mạch thần linh, cô út nói muốn tìm một cho ta huyết mạch thần linh hệ Âm tốt nhất, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, cho nên ta vẫn không có huyết mạch thần linh, chỉ có một huyết mạch lấy được từ trong địa mạch.” Phượng Âm Âm nói xong, hơi nghi hoặc mà nhìn Hàn Sâm hỏi: “Ngươi hỏi chuyện này để làm gì?”
“Ta biết có một tòa thần miếu, thần linh ở đó rất không tệ. Nếu ngươi mong muốn, ta có thể giúp ngươi trở thành huyết mạch thế tập của vị thần linh kia.” Hàn Sâm nói.
“Được, đó là loại thần linh nào?” Phượng Âm Âm rất tin tưởng Hàn Sâm, trước đáp ứng xuống, mới hỏi là cái gì thần linh.
“Thần Tài.” Hàn Sâm báo thần hào của mình.
Phượng Âm Âm còn chưa nói gì thêm, đã thấy Phượng Phi Phi vội vàng đi đến, lớn tiếng nói: “Không được, tuyệt đối không được, thiên phú âm nhạc của Tiểu Âm tốt như vậy, sao có thể bái thần Tài, huyết mạch thần linh của nàng nhất định phải là hệ Âm.”
Hết chương 3161.
Bạn cần đăng nhập để bình luận