Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Ầm!
Bạch Vô Thượng để lại một cái quyền ấn trên tấm bia đá. Nhưng lần này quyền ấn lớn hơn vừa rồi rất nhiều lần, còn lớn cả cái dấu chân mèo kia, chỉ trông nhỏ hơn dấu tay ở bên trên một chút.
Đánh xong một quyền này rồi, Bạch Vô Thượng thu tay về. Nhưng khi nhìn thấy quyền ấn của mình vẫn nhỏ hơn dấu bàn tay kia một chút thì chân mày hơi nhíu lại.
Sau khi thu tay về, bên trong quyền ấn lại lóe lên ánh hào quang bảy màu, nhưng ánh hào quang bảy màu rực rỡ hơn ánh hào quang bảy màu vừa nãy không biết bao nhiêu lần.
Sau đó Hàn Sâm trông thấy một con chim màu vàng bay ra từ bên trong quyền ấn, nó vỗ cánh bay thẳng lên chín tầng mây, ngửa mặt lên trời kêu một tiếng dài xé rách hư không, lông vũ toàn thân độc một màu vàng trông như mặt trời lóe ra ánh vàng chói mắt.
“Chim Kim Sí Đại Bằng?” Hàn Sâm kinh ngạc nhìn con chim màu vàng kia, xem dáng vẻ của nó trông rất giống với chim Kim Sí Đại Bằng trong truyền thuyết. Dao động lực lượng trên người cũng cực kỳ mạnh, lực lượng tuyệt đối là Dị chủng Thần Hóa đỉnh cấp.
Nhưng nhìn kỹ lại thì sẽ phát hiện có vài sự khác biệt, Kim Sí Đại Bằng khác thuộc hệ gì, Hàn Sâm không biết.
Còn con Kim Sí Đại Bằng bay ra từ trong quyền ấn lại là hệ thạch, đồng thời còn có dao động lực lượng như Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền.
Nhìn con chim Kim Sí Đại Bằng đáp xuống trước mặt Bạch Vô Thượng, cúi thấp đầu đến gần Bạch Vô Thượng, dường như muốn làm hắn vui lòng.
“Dị chủng bia đá này quả là thú vị, có thể chịu đựng một đòn toàn lực của Bạch Vô Thượng, hiển nhiên nó là Dị chủng cấp Chân Thần. Loại Dị chủng này không có lực công kích, chỉ dựa vào việc vẫy đuôi để cầu sinh, quả là thú vị.” Hàn Sâm nghĩ thầm trong lòng.
Tấm bia đá biến bộ phận vỡ vụn trên thân nó hóa thành Dị chủng hệ phi cầm dâng lên cho kẻ địch, cầu xin kẻ địch rời đi. Kiểu hình thức sinh tồn thế này khá giống với thạch sùng.
Chẳng qua Dị chủng phi cầm hệ thạch mà nó lại chia ra, có thể trở thành Dị chủng độc lập tồn tại. Chỉ nhìn thực lực của con chim Kim Sí Đại Bằng kia đi, chẳng kém gì Dị chủng Thần Hóa đỉnh cấp.
Mà chim Kim Sí Đại Bằng còn hấp thu sức mạnh từ Hoàng Cực Kinh Thiên Quyền của Bạch Vô Thượng, xem như Dị chủng song hệ. Có một con Dị chủng như thế đi theo cũng xem như một trợ lực không tệ.
Mấy sinh vật Thần Hóa Nguyên Cơ kia cũng nhìn ra mánh khóe này, trong lòng bọn họ ghen tị vô cùng. Nhưng sức mạnh của bọn họ hoàn toàn không thể để lại dấu vết gì trên tấm bia đá kia. Đừng nói là tạo ra một con chim Kim Sí Đại Bằng, đến cả con chim sẻ cũng chả có.
Tất cả mọi người đều hiểu trong lòng, dấu vết để lại trên tấm bia đá càng lớn thì Dị chủng phi cầm hệ thạch bay ra cũng càng mạnh.
Giống như vừa rồi, lần đầu tiên Bạch Vô Thượng đánh ra chim ưng, vừa nhìn là biết con này yếu ớt hơn chim Kim Sí Đại Bằng rất nhiều.
Trong khi tất cả mọi người đều đang ghen tị, Bạch Vô Thượng lại vươn †ay vặt đầu con chim Kim Sí Đại Bằng xuống.
Chim Kim Sí Đại Bằng lập tức biến thành một đống đá vụn, bay trở về trên tấm bia đá lần nữa, lấp đầy quyền ấn mà Bạch Vô Thương để lại, khôi phục lại như cũ trong nháy mắt.
“Xem ra ba cái dấu ấn kia đều là do có một vài sinh vật sau khi để lại ấn ký, mang Dị chủng phi cầm hệ thạch đi.” Hàn Sâm nghĩ thầm.
Ánh mắt đám người đều rơi vào trên người Bạch Vô Thượng. Hắn đã vặt đầu con chim Kim Sí Đại Bằng rồi, chắc là muốn dùng lực lượng lớn hơn nữa để tấn công bia đá.
Ai ngờ đâu Bạch Vô Thượng không tiếp tục công kích bia đá nữa mà nhìn về phía Hàn Sâm đứng ở bên cạnh.
Hàn Sâm thầm run lên trong lòng. Uy lực từ cú đấm vừa rồi của Bạch Vô Thượng mạnh chỉ e không kém hơn bất cứ cường giả Chân Thần đỉnh cấp nào mà Hàn Sâm từng gặp. Chỉ riêng sức phá hoại đó, chưa chắc đã yếu hơn tộc trưởng Thái Thượng và cung chủ Trấn Thiên Cung.
Mặc dù hiện giờ Hàn Sâm cũng được xem như mạnh mẽ, nhưng chưa chắc là đối thủ của Bạch Vô Thượng này. Dù sao hắn vẫn chưa thăng lên Chân Thần, vẫn còn hơi chênh lệch so với những Chân Thần đỉnh cấp này.
Huyền Hoàng Kinh dùng để đối đầu với Thần Hóa cùng giai hoặc thấp hơn thì có thể trực tiếp đánh rớt liên tục xuống phàm trần. Nhưng để đối đầu với Chân Thần mạnh hơn Hàn Sâm thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng đánh hạ xuống một cấp bậc mà thôi, hơn nữa chỉ mang tính tạm thời.
Quan trọng nhất là người khác từng xem trận chiến hắn sử dụng Huyền Hoàng Kinh đánh hạ Vua Huỷ Diệt, chắc chắn đã đề phòng trong lòng. Muốn dùng lực lượng của Huyền Hoàng đánh trúng cơ thể của bọn họ sẽ không còn dễ dàng nữa.
“Ngươi lại đây thử một lần xem.” Trong lòng Hàn Sâm đề phòng, nhưng ai ngờ Bạch Vô Thượng không định ra tay với hắn mà chỉ tay về phía tấm bia đá kia rồi nói.
“Các hạ không thử một lần nữa sao?” Hàn Sâm nhìn Bạch Vô Thượng, nói.
“Ta đã dùng hết sức lực rồi, thử lại cũng vô nghĩa, không thể có được kết quả tốt hơn lần trước được.” Bạch Vô Thượng thản nhiên đáp.
Hết chương 2909.
Bạn cần đăng nhập để bình luận