Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 625: Thần Mộc Trên Đỉnh Núi

Nhưng khi Hàn Sâm cẩn thận cảm giác, chấn động kia lại biến mất, mặc kệ Hàn Sâm nắm ở trong tay cảm ứng như thế nào đi nữa, đều không cảm giác được nửa phần chấn động.
- Kỳ quái, vừa rồi rõ ràng là cảm thấy, tại sao giờ không có nữa?
Hàn Sâm khẽ nhíu mày.
Không dám nhét hồ lô vào trong ngực, cứ như vậy một mực giữ ở trong lòng bàn tay, vạn nhất thực sự có dị biến gì, cũng có thể kịp thời làm ra phản ứng.
Chỉ là đoạn đường này đi tiếp, Hàn Sâm một mực chú ý đến cái hồ lô, nhưng lại không còn thấy xuất hiện chấn động kia nữa, giống như cảm giác ban đầu chỉ là ảo giác.
- Kỳ quái, thật sự quá kỳ quái, đồ vật này đến cùng là thế nào chứ?
Hàn Sâm muốn vứt bỏ, nhưng lại có chút không nỡ, vạn nhất là bảo bối gì, cứ vứt bỏ như vậy chẳng phải rất đáng tiếc ư.
Hiện tại Hàn Sâm đã có chút hối hận không mang theo tiểu Ngân Hồ tới, nếu như có nó ở đây, ít nhất sẽ có một chút năng lực phân biệt, không dốt đặc cán mai giống như Hàn Sâm.
Nhưng mà đều đã hái rồi, hiện tại bảo Hàn Sâm vứt bỏ, loại thần giữ của như Hàn Sâm khẳng định không bỏ được, chỉ là nắm ở trong tay, định lấy về để cho Tiểu Ngân Ngân nhìn thử xem.
Khá tốt là một đường đi tới, hồ lô kia đều không phát sinh dị động một lần nào nữa, thật giống như chỉ là hồ lô Khô Đằng thông thường vậy.
Trên đường đi thỉnh thoảng sẽ gặp được một ít dị sinh vật, dị sinh vật trên ngọn Thiên Trụ Thần Sơn rất đa dạng về chủng loại, muốn hoàn toàn tránh đi là chuyện không thể nào, cũng may nơi này không có Tí Hộ Sở Dị Linh, không cần lo lắng gặp phải nhóm lớn dị sinh vật, sau khi lách qua một ít khu vực nguy hiểm, ngẫu nhiên gặp gỡ mấy con dị sinh vật, đều bị người của Trần Nhiên giết đi.
Hàn Sâm và Nữ Hoàng căn bản không có cơ hội xuất thủ, tự nhiên cũng không được chia con mồi.
Hai người cũng không thèm để ý, Hàn Sâm vốn là vì Trùng Thiên Chuẩn mà đến, đối với mấy dị sinh vật này cũng không có hứng thú gì, cũng sẽ không so đo với bọn họ.
Ngọn núi này thật sự quá cao, đoàn người đi trọn vẹn hai ngày, nhưng mà ngay cả giữa sườn núi đều chưa đi đến.
Đột nhiên, trên núi trước mặt truyền đến một tiếng hí dài giống như ngựa, đám người bọn Trần Nhiên lập tức đều biến sắc.
- Mau trốn đi!
Trần Nhiên nhìn khắp nơi, vừa vặn ở gần đó có một cái khe nham thạch lớn, vội vàng dẫn người chạy tới.
Hàn Sâm và Nữ Hoàng biết rõ nhất định là gặp phải dị sinh vật gì đó lợi hại, cũng không do dự, đi theo đám bọn họ chạy vào trong cái khe lớn kia.
Không bao lâu, âm thanh híz-khà-zzz của con ngựa kia càng ngày càng gần, Hàn Sâm hướng ra ngoài liếc trộm một cái, chỉ thấy một con dị sinh vật giống như ngựa lại giống như con lừa đạp trên một mảnh mây hồng đi tới.
Sắc mặt của Hàn Sâm lập tức trở nên cổ quái, trước khi hắn đến Thiên Trụ Thần Sơn này, ở trên Internet xem qua tư liệu, quả thật có người nói đã từng gặp một con dị sinh vật giống như ngựa giống như con lừa dẫm trên mây hồng, có lẽ chính là con này.
Nhưng mà con vật này thấy thế nào đều giống như là một con lừa, chỉ là bộ lông toàn thân có màu đỏ bóng loáng, thoạt nhìn cũng có chút thần tuấn xinh đẹp.
Đặc biệt là trên người nó có mây hồng lượn lờ, thoạt nhìn cũng có vài phần phong phạm của tọa kỵ tiên gia, lúc này nó đang tung vó từ trên núi chạy xuống, cũng không biết là đang hưng phấn cái gì.
Chỉ là ở trong nháy mắt, con dị sinh vật giống như lừa kia đã vọt xuống dưới, rất nhanh không thấy bóng dáng đâu nữa.
- Con dị sinh vật này cực kỳ mạnh mẽ, người leo lên Thiên Trụ Thần Sơn, không biết có bao nhiêu người đã chết dưới vó nó, chúng ta vốn đã lách qua khu vực nó thường xuyên qua lại, nhưng không ngờ vẫn gặp phải.
Chờ sau khi con dị sinh vật kia hoàn toàn biến mất, Trần Nhiên mới mở miệng nói.
Nữ Hoàng và Hàn Sâm liếc mắt nhìn nhau đều không nói gì, Trần Nhiên lách qua chỗ đó, chỉ sợ hơn phân nửa là không muốn bọn họ nhìn thấy con sinh vật siêu cấp thần huyết này.
- Chúng ta đi mau đi, đừng để lúc nó trở về lại đụng phải.
Hứa Đông Tiến nói ra.
Một đoàn người sợ gặp lại con dị sinh vật kia, tốc độ rõ ràng đã nhanh hơn, một đường leo lên đỉnh Thiên Trụ Thần Sơn, may mắn trên đường đi mặc dù có rất nhiều chỗ khác thường, nhưng đều không gặp phải quá nhiều nguy hiểm.
Bò lên năm sáu ngày, đoàn người rốt cục đã sắp lên tới đỉnh núi.
Hàn Sâm nhìn thoáng qua phía dưới, ngoại trừ mây trắng bốc lên, hoàn toàn nhìn không thấy phong cảnh phía dưới, giống như đã đi tới thế giới của tiên nhân.
Mà ở trên đỉnh núi kia, chỉ thấy một gốc cây cổ thụ to lớn mọc ra tán cây giống như là cây nấm đứng ở trung ương, cành lá sinh trưởng ra, giống như một cái ô khổng lồ bao phủ toàn bộ đỉnh núi, hùng vĩ bao la không nói ra được.
Hàn Sâm chỉ là ở xa xa nhìn thoáng qua, mặc dù đã sớm ở bên trong tư liệu biết rõ sự tồn tại của cây đại thụ này, nhưng mà hôm nay tận mắt nhìn thấy độ cao ngàn mét kia, giống như một tòa nhà chọc trời đứng vững ở trên đỉnh núi, vẫn không nhịn được bị chấn động.
Ở trong lá cây đằng kia, không biết có bao nhiêu dị sinh vật sinh hoạt, Bạch Hạc như mọc thành phiến từ trên cây bay ra, các loại loại chim tước và các loại chim thú vờn quanh đếm không hết.
Trên một gốc cây cổ thụ như vậy, tựa như thế giới của loài chim, quả thực là rung động không có cách nào hình dung.
- Dị sinh vật sinh hoạt trên thần thụ tính bằng đơn vị hàng nghìn, trong đó có một ít dị sinh vật loài chim lớn, số lượng đều vượt qua ngàn con, hai người muốn ở chỗ này tìm Trùng Thiên Chuẩn, chính là một đại tộc ở trong đó, chí ít cũng có hơn ngàn con, hơn nữa trong đó còn có tồn tại cấp thần huyết.
Hứa Đông Tiến giải thích.
Hàn Sâm nhìn âm thầm nhíu mày, trên thần thụ to lớn như vậy, nhiều dị sinh vật sinh tồn như thế, nếu bọn họ đi tới, vậy thì không chỉ là phải tác chiến với Trùng Thiên Chuẩn, nhất định sẽ kinh động toàn bộ bầy chim trên thần thụ, e rằng sẽ hết sức phiền toái.
Lập tức Nữ Hoàng cùng Hàn Sâm đều không nói được lời nào, Trần Nhiên lại cười nói:
- Mặc dù dị sinh vật trên thần thụ có rất nhiều, nhưng mà cũng tuần hoàn theo quy luật nào đó, vị trí sinh tồn của từng loài đều cố định. Vị trí sinh hoạt của Trùng Thiên Chuẩn chính là vị trí gần đỉnh tán cây, muốn săn giết bọn nó chỉ sợ sẽ không dễ dàng.
Hiển nhiên là bọn Trần Nhiên không có ý định ra tay giúp đỡ, đều chờ đợi xem bọn Nữ Hoàng sẽ làm như thế nào để săn giết Trùng Thiên Chuẩn.
Kỳ thật lúc nghe Nữ Hoàng nói là đến săn giết Trùng Thiên Chuẩn, Trần Nhiên cũng không hề tin tưởng.
Không nói đến dị sinh vật ở trên thần thụ có rất nhiều, nếu muốn giết lên sẽ hết sức khó khăn, hơn nữa tốc độ bay của Trùng Thiên Chuẩn kia cực nhanh, cho dù lực lượng mạnh mẽ, trên không trung không đuổi kịp chúng nó cũng vô dụng.
Cho nên từ vừa mới bắt đầu Trần Nhiên đã hoài nghi Nữ Hoàng là vì tìm hiểu sinh vật siêu cấp thần huyết mà đến, săn giết Trùng Thiên Chuẩn chỉ là một cái cớ mà thôi.
Nữ Hoàng nhìn về phía Hàn Sâm, cô ta cũng đã nhìn ra, muốn ở chỗ này săn giết Trùng Thiên Chuẩn thật sự là quá khó khăn, cho dù có được cánh cấp thần huyết, làm sao có thể ở loại địa phương này bay qua những bầy chim đó được.
Nếu đi lên thì sẽ bị lượng lớn dị sinh vật ở trên không trung vây công, coi như là mở ra khóa gen, chỉ sợ ở dưới sự vây công của lượng lớn dị sinh vật cũng khó có thể thành công.
- Trần lão, chúng tôi có thể theo thân cây leo lên không?
Nữ Hoàng nhìn về phía Trần Nhiên hỏi.
Trần Nhiên mỉm cười:
- Bên trên thân cây cũng có rất nhiều dị sinh vật dạng trùng sinh sống, số lượng còn nhiều hơn cả loài chim, hơn nữa càng thêm khó chơi, đến lúc đó lại bị loài chim vây công nữa, ngược lại càng thêm hung hiểm.
- Cô ở nơi này đợi tôi, tự tôi đi giết Trùng Thiên Chuẩn.
Trước lúc Hàn Sâm đến cũng đã dò la, biết rõ Trần Nhiên cũng không hề nói dối, nhưng mà hắn đã đến rồi, dĩ nhiên là có tính toán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận