Siêu Cấp Thần Cơ Nhân

Chương 2582. Quái vật xúc tu

Con quái vật đó rất xấu xí giống như con giun đất khổng lồ, trên người lại mọc đầy xúc tu dài như sợi tóc, ngoi lên từ trong biển đen, trên người còn mang theo nước đen tràn ngập tính ăn mòn trong biển đen.
Bạch Hổ nhìn thấy con quái vật đó thì sắc mặt lập tức thay đổi, nó ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống giận, đồng thời miệng há ra, một mảng lớn mưa nấm bao phủ về phía quái vật kia.
Những cây nấm nổ tung trên người quái vật và gần nó hóa thành sương mù bào tử đầy trời, sau khi người quái xà dính sương mù bào tử thì lập tức mọc ra các loại nấm nhỏ đầy màu sắc.
Nấm nhỏ mọc lên, thân thể quái xà lại giống như bị hút đến càng ngày càng khô quắp, cuối cùng ngã trên mặt đất bất động giống như bụi bặm.
Phương Thanh Vũ và đám hải tặc nhìn thấy cảnh này vừa kinh ngạc vừa sợ, một hải tặc trong số đó kinh hãi kêu lên: “Đừng nói nếu nấm mọc trên đầu chúng ta lớn thì sẽ hút khô chúng ta đấy nhé?”
Mọi người đều có thấy kiêng ky, nhưng Hàn Sâm lại nói: “Đừng lo, nấm trên đầu chúng ta và trên thân thể quái xà kia không giống nhau.”
Nghe Hàn Sâm nói như vậy trong lòng mọi người mới đỡ sợ hơn chút, nhưng vẫn lo sợ bất an.
Còn con quái vật xấu xí đó dù đang nằm ở chính giữa đám sương mù bào tử, nơi có sương mù nồng đậm nhất nhưng trên người nó lại không mọc ra nấm.
Quái vật nhúc nhích thân thể bò lên đại lục, nó há miệng nuốt một ngụm lớn nấm, những con quái xà kia xông lên theo nó, khiến Bạch Hổ cũng không làm gì được chúng.
Bạch Hổ liên tục phun ra mưa nấm nhưng mưa nấm dùng để đối phó quái xà bình thường thì được, còn dùng để đối phó với quái vật kia thì lại không có tác dụng. Con quái vật kia cũng không để ý tới Bạch Hổ, thân thể như ngọn núi nhỏ vọt vào rừng nấm, há miệng lớn điên cuồng nuốt chửng, thoáng cái đã có thể nuốt chửng mấy mẫu đất nấm.
Dù nấm nơi này có nhiều đến đâu thì cũng không đủ cho con quái vật kia nuốt như thế, sau khi Bạch Hổ nhìn thấy thì rất giận dữ, đột nhiên đâm đầu xuống đất, và rồi biến mất không thấy đâu.
“Không phải đó chứ? Bỏ chạy như vậy à?” Đám người Phương Thanh Vũ đều ngây ra.
Nhưng một giây sau lại nhìn thấy Bạch Hổ chui ra từ trong nham thạch dưới thân quái vật, móng vuốt hướng về phía bụng của con quái vật.
Mọi người đều tán thưởng Bạch Hổ cơ trí, rồi thấy xúc tu trên người quái vật kia vung mạnh, chỉ trong phút chốc đã trói chặt toàn thân Bạch Hổ từ trên xuống dưới giống như gói bánh chưng, Bạch Hổ giấy dụa gầm thét, không thoát khỏi xúc tu được.
Mà những xúc tu rậm rạp như tơ lại giống như vật sống chui vào tai mắt mũi của Bạch Hổ theo khe hở miệng, làm Bạch Hổ kêu lên thảm thiết.
Mọi người nhìn thấy vậy đều sởn tóc gáy, toàn thân nổi da gà, giết người chém đầu bọn họ đã thấy nhiều, cho dù là phân thây cũng sẽ không khiến bọn họ dao động.
Nhưng nhìn thấy xúc tu rậm rạp giống như sợi tóc chui vào trong tai mũi, cảnh tượng đó thật sự khiến người ta có hơi sợ hãi.
Bạch Hổ liều mạng giãy dụa, thậm chí cắn đứt xúc tu như tơ tằm kia, nhưng xúc tu bị cắn đứt lại không mất đi sức sống mà lại giống như sâu tiếp tục chui vào trong thân thể nó, nhìn mà thấy sởn tóc gáy.
“Tiểu Hồng, đi giúp nó một phen.” Hàn Sâm nói với Tiểu Hồng Điểu.
Tiểu Hồng Điểu nghe vậy vỗ cánh bay lên, đồng thời ngọn lửa trên thân cũng bốc cháy biến thành dáng vẻ Phượng Hoàng Lửa lao ra khỏi Cá voi trắng, nơi đi qua lửa trải rộng như biển, thiêu chết mảng lớn quái xà.
Trong miệng Tiểu Hồng Điểu phun ra hỏa diễm màu vàng đỏ, hỏa diễm rơi trên xúc tu giống như sợi tơ nhỏ kia, lập tức đốt sợi tơ nhỏ thành tro bụi, Bạch Hổ cũng nhờ vậy mà được cứu thoát khỏi sự trói buộc của xúc †u.
Quái vật rõ ràng có hơi sợ hãi Phượng Hoàng Viêm của Tiểu Hồng Điểu, nó không tiếp tục cắn nuốt nấm nữa mà chuyển động thân thể nhìn chằm Tiểu Hồng Điểu bằng độc nhãn trên trán
Tiểu Hồng Điểu kiêu ngạo kêu lên một tiếng, hai cánh vung vung, Phượng Hoàng Viêm lập tức hóa thành gió lốc khủng bố cuốn về phía quái vật đó.
Vô số xúc tu tơ nhỏ trên người quái vật trong nháy mắt dệt thành một cái vỏ ngoài hình cầu bao bọc thân thể nó ở bên trong.
Phượng Hoàng Viêm chạm vào lớp vỏ ngoài xúc tu dệt thành, lập tức bốc cháy, nhưng sau khi thiêu đốt vỏ ngoài hình cầu lại phát hiện bên trong còn có một tầng giáp xác do xúc tu dệt thành.
Sau khi đốt cháy nhiều lần như vậy, những xúc tu đó dường như vô tận, đốt thế nào cũng không đốt hết.
Bịch!
Tiểu Hồng Điểu đang thiêu vui vẻ, thì đột nhiên có một cự mâu lớn như đỉnh núi từ trong nham thạch dưới nó vươn ra, đâm vào trên người Tiểu Hồng Điểu không có phòng bị, lập tức đụng bay Tiểu Hồng Điểu ra ngoài, hỏa diễm cả người tán loạn.
Đám người Hàn Sâm nhìn kỹ mới phát hiện cự mâu đó là xúc tu như tơ mỏng trên người quái vật quấn lại với nhau.
Tiểu Hồng Điểu chịu một đòn này, hỏa diễm trên người nó yếu đi vài phần, nó tức giận thét chói tai. Cùng với tiếng thét chói tai của nó là hỏa diễm trên thân đột nhiên trở nên nóng rực, Tiểu Hồng Điểu lại xông về phía quái vật lần nữa.
Từng sợi tơ nhỏ trên người quái vật vung vẩy, nhanh chóng quấn lại cùng nhau hóa thành một đôi cánh ở hai bên thân thể của nó, rất nhiều cánh cùng nhau chuyển động, thân thể khổng lồ của nó bay lên với tốc độ cực nhanh, không chậm hơn Tiểu Hồng Điểu tí nào.
Quái vật và Tiểu Hồng Điểu không ngừng truy đuổi, chiến đấu ở trên không trung, xúc tu tơ nhỏ trên thân quái vật đốt mãi cũng không hết, lúc thì hóa thành lá chắn, lúc thì ngưng tụ thành trường mâu, dường như nó có thể dệt thành tất cả hình dáng, mà hỏa diễm của Tiểu Hồng Điểu có thể kiềm chế xúc tu của nó nhưng trong một khoảng thời gian ngắn thì lại không làm gì được nó.
Một mảng lớn quái xà vẫn còn hướng về đại lục, Bạch Hổ còn đang chiến đấu với quái xà đó, nhưng số lượng quái xà quá nhiều, nó giết thế nào cũng giết không hết, quái xà xông lên đại lục cũng càng ngày càng nhiều.
“Cấp Vương trở lên đi ra ngoài trợ giúp đi” Hàn Sâm nói xong triệu hoán Hồn Y Khổng Tước ở trong người sau đó lao ra khỏi Cá voi trắng.
Bảo Nhi nhảy lên, ngồi trên bờ vai Hàn Sâm, theo Hàn Sâm xông ra ngoài.
Cố Khuynh Thành và Minh Nguyệt cũng cùng nhau xông ra, còn có những ky sĩ Tộc Hoàng Cực và hải tặc cấp Vương cũng vọt ra theo, mọi người đều biết chuyện này liên quan đến sinh tử tồn vong sau này của bọn họ nên không ai dám chậm trễ.
Hàn Sâm không xông về phía bầy rắn mà vọt thẳng tới chỗ Tiểu Hồng Điểu và quái vật đang chiến đấu trong sương mù, đồng thời thất thải hà quang trên người bắt đầu khởi động bắn lên trên người quái vật.
Quái vật phản ứng cực kỳ nhanh, chiến đấu với Tiểu Hồng Điểu, đồng thời trên thân còn có rất nhiều xúc tu tuôn ra dệt thành một tấm chắn trước mặt, chặn thất thải hà quang lại.
‘Tấm chắn tan ra, bị xuyên thủng rất nhanh khi chạm vào thất thải hà quang,„ nhưng sau đó lại có tấm chắn mới được xúc tu như tơ dệt thành đánh vào thất thải hà quang của Hàn Sâm đến khi triệt tiêu hết mới thôi.
Hàn Sâm cách quái vật đó rất gần, nên ngay lập tức nó ngưng tụ xúc tu lại thành một cái chùy lớn đập về phía Hàn Sâm, người Hàn Sâm như Phượng Hoàng chao liệng trên bầy trời né tránh chùy lớn, đồng thời có một luồng thất thải hà quang bay về phía người nó.
Nhưng cuối cùng thất thải hà quang vẫn bị lá chắn mà xúc tu dệt thành chặn lại, con quái vật một địch hai, lại hoàn toàn chặn hết được tất cả công kích của Tiểu Hồng Điểu và Hàn Sâm.
Hết chương 2582.
Bạn cần đăng nhập để bình luận